Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Quyển 10 - Chương 17: Ảo giác? Ác mộng?




Hầu Tước không phải là trung cấp linh môi như Vũ Sóc. Linh môi của hắn đã đạt tới mức đỉnh phong, chỉ cần dựa vào trạng thái linh hồn vẫn có thể sống sót trong thời gian rất dài, năng lực cảm ứng so với Linh môi cao cấp còn cường đại hơn vô số lần, nếu thật có người chết ở chỗ này, không nhẽ một điểm cảm ứng cũng không có!

Hầu Tước nhìn về phía Diệp Tưởng.

Điều này không phải là mô típ kinh điển của phim kinh dị sao? Người nào đó phát hiện hiện trường hung án khủng bố, sau khi báo án, cảnh sát vừa xuất hiện tại hiện trường, thì không phát hiện bất cứ thi thể nào, cảnh sát liền quy rằng muốn làm trò quậy phá...... cảnh tượng này có thể thấy tràn lan trên phim ảnh!

Tình huống tuy không mới mẻ, nhưng nay lại phát sinh trên người Diệp Tưởng!

Nếu thật sự dựa theo lời Diệp Tưởng, thì ngay cả người có thể chất Linh môi đỉnh phong cũng tìm không thấy một tia manh mối, như vậy......

Khó khăn của bộ phim kinh dị này, chỉ sợ đã đạt tới một trình độ áp đảo! Ít nhất là tuyệt đối siêu việt hơn cả [ Ni Đặc Lai Nhĩ gia tộc ] không cần nghi ngờ!

Giờ khắc này, Hầu Tước nhìn về phía phòng học nằm ở tầng bốn kia.

Chỉ là...... một phòng học nhỏ như vậy, lại còn đáng sợ hơn cả Ác Ma Ni Đặc Lai Nhĩ!

Sự thật này, tuyệt đối đủ để tạo thành khủng hoảng áp đảo!

An Nguyệt Hình trong bộ phim kinh dị này cũng sẽ chết! Nếu là bản tôn Ni Đặc Lai Nhĩ, khẳng định sẽ không chết thảm như vậy, cho dù bộ phim này đáng sợ gấp mười cũng không giết được Ác Ma này, nhưng An Nguyệt Hình chỉ là một khối nhục thể do Ác Ma lựa chọn chuyển sinh mà thôi, lúc nào hắn cũng có thể thay đổi thế thân, nói cho cùng, bản chất của hắn vẫn chỉ là một diễn viên mà thôi.

Điều này Hầu Tước đương nhiên rất rõ ràng, bọn họ đều giống nhau. Cho dù có Địa Ngục trùng tiến hóa cũng không khác. Nếu phóng thích được trùng Địa Ngục chúa, như vậy mới có thể hắn còn giữ được một mạng. Cho dù có thêm Vô Gian chi Môn của Tiểu Tăng, cùng với thủ đoạn của Diệp Tưởng cũng rất khó chống đỡ tiếp. Bộ phim kinh dị này, có lẽ hắn có thể trở thành người may mắn thoát khỏi danh sách nạn nhân hay không, ai cũng không thể chắc chắn được.

Nếu bị bức đến một bước kia, Hầu Tước chỉ sợ... Tất yếu phải suy xét đến việc đề nghị “Hắn” trong mộng ra tay. Nhưng nếu điều đó xảy ra, có khả năng phải hi sinh Sa La.

Hầu Tước nhìn về phía Diệp Tưởng. Nam nhân này, có thể phát triển đến tình cảnh chống lại “Hắn” hay không? Nếu cùng “Hắn” làm giao dịch, như vậy cũng có nghĩa, tương lai Diệp Tưởng nhất định sẽ cùng “Hắn” có một trận chiến sống còn. Một nước không thể có 2 vua. Nói cách khác. Hai người bọn họ, một phải chết là điều tất yếu. Điểm này. Tuyệt không thể chối cãi.

“Nơi nào có người chết?”

Hầu Tước vừa hỏi, đã khiến Diệp Tưởng nhất thời lâm vào trạng thái cực kỳ bị động. Chẳng lẽ Hầu Tước cũng không có cảm ứng được gì sao?

Chuyện gì đã xảy ra?

Lúc này, đại đa số diễn viên đều đang tập trung ở đây. Sau một tiếng hét thảm kia, các diễn viên vốn phi thường mẫn cảm liền lập tức xuất động. Trong đó, Vũ Sóc cũng đến.

“Ca, phát sinh chuyện gì vậy?”

Vũ Sóc chạy tới bên người Hầu Tước hỏi.

Dưới tình trạng này, hiển nhiên...... Diệp Tưởng căn bản không thể giải thích được.

“Đúng rồi, Vân Tùng Quân, còn có Vân Tùng Quân và Kim Vân Hạo! Bọn hắn đâu rồi? Còn có, Lưu lão sư phòng giáo vụ khẳng định đã chết, nếu tìm không được ông ta, nhất định là mất tích rồi...... Khẳng định, khẳng định là như vậy!”

Thế nhưng, tình hình phát triển vĩnh viễn không thể biến ảo hơn.

“Làm sao ồn ào như vậy?”

Thời điểm thanh âm này truyền đến, Diệp Tưởng một lần nữa hoài nghi chính mình có phải nghe nhầm hay không.

Chỉ thấy trên cầu thang lầu ba, một người đi xuống. Người kia......

Chính là Lưu lão sư!

“Không...... Không có khả năng!”

Diệp Tưởng trừng lớn con mắt, chỉ vào hắn nói:“Ngươi...... Ngươi như thế nào có thể!”

Hắn lập tức phát tin tức cho hầu tước:“Người này là quỷ sao?”

Thế nhưng, Hầu Tước là người có Linh môi đỉnh phong, người chết xuất hiện trước mặt hắn mà hắn không có nửa điểm cảm ứng thì làm sao còn được gọi là Linh môi đỉnh phong?

“Là người sống.” Hầu Tước có thể khẳng định chuyện này.

Như vậy, người Diệp Tưởng mới nhìn thấy là cái gì?

Ảo giác?

“Ta hôm nay trực đêm, mới nghe có tiếng người kêu, làm sao tụ tập nhiều người ở đây như vậy? Phát sinh chuyện gì?”

“Xin lỗi, quấy rầy lão sư rồi.” Hầu Tước nói:“Bất quá, ta muốn hỏi một chút, Lưu lão sư, ngài lúc nào cũng ở trong văn phòng sao?”

“Ân, đúng vậy, từ sau khi tan học cho đến hiện tại.”

“Ngươi nói dối!” Diệp Tưởng chỉ vào Lưu lão sư nói:“Ngươi rõ ràng có đi đến phòng video!”

“Cái gì phòng video? Ngươi đang nói bậy bạ gì đó?”

Đến tột cùng là đang có chuyện gì đây?

Chẳng lẽ người bọn họ nhìn thấy không phải Lưu lão sư, mà là một người khác sao? hay là nói......

Hết thảy đều hỗn loạn.

Giờ phút này Diệp Tưởng càng hối hận vì không mang theo đồng hồ bỏ túi của Phương Lãnh, nếu có nó, chỉ cần lui lại một chút thời gian, là có thể rõ ràng chân tướng.

“Ta còn bề bộn nhiều việc, vừa khai giảng không có thời gian rảnh! Tôn Di Tinh, mau kêu mọi người nhanh đi ngủ đi! Còn không xem đã mấy giờ rồi!”

Mọi người chung quanh bắt đầu thất vọng.

“Cái gì vậy, Kim Thư Đông người đang đùa mọi người sao?”

“Hắn vừa rồi còn nói có cả Kim Vân Hạo cùng Vân Tùng Quân là sao?”

“Không quản bọn họ nữa, trở về đánh bài đi!”

“Ngươi theo ta, Kim Thư Đông.”

Trở lại lầu dưới, Hầu Tước mang Diệp Tưởng tới phòng ngủ của hắn. Mộc Lam, Nam Cung Tiểu Tăng cùng Diệp Tinh Vẫn cũng cùng đi đến.

“Nói xem. Vì cái gì nói dối.”

“Không có, Vân Tùng Quân cùng Kim Vân Hạo cũng biết! Nếu tìm bọn họ đến nói chuyện...... Liền minh bạch! Bọn họ......”

“Bọn họ cũng nhìn thấy thi thể?”

“Không, không có......”

“Ngươi mới chuyển đến, hơn nữa vừa mới khai giảng, ta không hi vọng sẽ gây náo loạn. Mặc kệ như thế nào, ngươi hiện tại không được nói những lời này nữa. Chuyện này trước hết cứ như vậy, ta sẽ cùng đồng học khác nói chuyện, đừng để đến tai Lý lão sư. Bất quá ngươi phải cam đoan không có chuyện như vậy xẩy ra.”

Nói tới đây, Hầu Tước liền liếc mắt nhìn Mộc Lam.

Hiện tại, tất cả đều khó bề phân biệt. Hầu Tước đương nhiên cũng không hoài nghi Diệp Tưởng, nhưng tất cả đều quá mức quỷ dị. Vốn nên chết một người, nhưng chuyện gì cũng đều không xẩy ra, chẳng lẽ Diệp Tưởng nhìn thấy chính là ảo giác, hay hắn đang nằm mơ sao?

Hết thảy, càng ngày càng khó lý giải.

Hầu Tước gửi đi tin tức tới Diệp Tưởng:“Nghĩ biện pháp thăm dò, ta diễn nhân vật không thể tin tưởng ngươi, nên sự tình gì phát sinh cũng không thể giúp ngươi.”

Mọi chuyện xẩy ra hôm nay đều vượt qúa nội dung kịch bản, kết quả, Diệp Tưởng chẳng những không kiếm được một tấm vé chuộc cái chết, còn lưu lại một đống bí ẩn.

Hiện tại, điều quan trọng phải điều tra là Lưu lão sư có thật sự đi đến phòng video không? Bất quá dựa theo lời hắn nói, đến cả tiệm thuê sách cũng chưa từng đi qua. Ngày mai là thứ 2 rồi, đến ngày đó, sẽ phát sinh sự tình theo lời bạch y nữ tử nói. Nhưng hôm nay đã quá muộn, không thích hợp ra ngoài.

Thời điểm trở lại phòng ngủ, hắn liếc mắt nhìn, liền thấy Vân Tùng Quân.

“Ngươi vừa rồi đi nơi nào?” Hắn lập tức chạy tới trước mặt Vân Tùng Quân hỏi:“Ta tìm ngươi khắp mọi nơi!”

“Ngươi còn hỏi ta? Ngươi đi nơi nào?” Vân Tùng Quân gãi đầu nói:“Ta cũng đang đi tìm ngươi!”

“Lưu lão sư...... Lưu lão sư hắn......”

“Đã nghe nói. Ân, người này tuy rằng rất chán ghét, nhưng ngươi cũng không cần trù chết người ta. Còn đem tên của ta nói ra làm gì?”

“Hảo hảo!” Đúng lúc này tên mập Lý Gia Hân trong phòng ngủ nói:“Các ngươi yên tĩnh chút đi! Kim Thư Đông, ngươi hôm nay có phải ăn nhầm cái gì không? Vân Tùng Quân, đến cùng là xẩy ra chuyện gì?”

“Ai biết!”

“Ta nói...... Lúc ấy chúng ta không phải vẫn theo dõi hắn sao, các ngươi như thế nào......”

Giờ phút này Vũ Sóc bắt đầu ý thức được sự quỷ dị của bộ phim này. Loại hiện tượng như thế này, trong những bộ phim trước kia chưa từng xảy ra. Lưu lão sư vẫn là người sống, như vậy Diệp Tưởng nhìn thấy là cái gì? Vô luận suy nghĩ như thế nào, nàng cũng nghĩ không ra.

Xem ra, theo như lời bạch y nữ nói, ba ngày sau...... Mới có thể biết rõ đi.

Giờ này khắc này, tất cả các diễn viên, vẫn chưa nhận thức được tính nghiêm trọng trong vấn đề mới xẩy đến. Mặc kệ khó khăn như thế nào, đã có Hầu Tước, An Nguyệt Hình, Mộc Lam nhiều đại thần ở đây như vậy, trời có sụp xuống, cũng có người gánh, bởi vậy bọn họ không đem khó khăn để vào trong mắt.

Rất nhanh, bọn họ sẽ biết, thời gian nửa năm sau, sẽ xảy ra sự tình đáng sợ gì.

Ác mộng vô tận!

Lúc này Vân Tùng Quân ngạc nhiên hỏi:“Ngươi vừa rồi nói cái gì? Theo dõi ai? Lưu lão sư phòng giáo vụ?”

“Ngươi đang nói cái gì a? Hôm nay không phải ở tiệm thuê sách, còn có phòng video đều nhìn thấy hắn sao?”

“Ngươi đang nói đùa cái gì vậy! Ta cùng ngươi đi nhà sách cùng phòng video, nhưng có bao giờ nhìn thấy tên họ Lưu kia?”

Vân Tùng Quân còn gửi tin tức nói một câu:“Ta thật sự không thấy! Thợ săn Ác Ma, ngươi có phải lâm vào ảo giác hay không?”

Này......

Tất cả chuyện này có ý nghĩa gì đây!