Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Quyển 10 - Chương 34: Thời gian bị lau đi




Mưa đã ngừng.

Nếu mưa vẫn tiếp tục rơi, Diệp Tưởng cơ bản có thể phán đoán ra, cảnh tượng ngày đó hắn nhìn thấy, tột cùng có phải là buổi tối hôm nay hay không. Cẩn thận ngẫm lại, nếu ngày đó hắn chú ý mặt đất trường học một chút thì bây giờ đã có thể phân biệt.

Bất quá, nếu thật là như vậy...... Hắn có khả năng gặp được chính mình hay không?

Trận chiến này, ý kiến của Hầu Tước vẫn không cho phép vận dụng tiến hóa thể Địa Ngục trùng. Đó là đòn sát thủ trọng yếu, hiện tại mới chỉ vỏn vẹn 3 ngày đã vận dụng, rất không thích hợp. Hơn nữa nói thật, Địa Ngục trùng cũng không phải vật sở hữu của Vũ Sóc, mà là vật sở hữu của toàn bộ huyết mạch gia tộc Northfield, nếu Hầu Tước không muốn, Vũ Sóc cũng không thể vận dụng nó. Lúc trước chính bởi vì hai người đều nguyện ý, mới có thể thúc đẩy Địa Ngục trùng tiến hóa đến một bước cuối cùng, đây chính là chứng cứ rõ ràng.

Hầu Tước cùng Vũ Sóc, lúc này đang ở cùng nhau. Lý do là vì huynh muội hai người cùng một chỗ tán gẫu thì là chuyện kinh thiên động địa sao? Mà đồng thời, hai người cũng âm thầm trao đổi tin tức kịch bản.

Vũ Sóc vẫn chưa tiến vào phòng chatroom, trước mắt Hầu Tước tạm thời không hi vọng nàng tiếp xúc với những nhân vật cao cấp của khu ma, hiện tại nàng đã nhận được quá nhiều chú mục. Trước kia Bạch Vũ Sóc tuy cũng có chút danh tiếng, dù gì nàng cũng là 1 trong tam đại trung cấp linh môi [ hiện tại Ấn Thủy Thiên đã chết, liền biến thành tam đại ], thêm nữa nàng diễn Irna, nhận được khá nhiều chú ý, mà nay đã có tiến hóa thể Địa Ngục trùng [ xác thực chính là, Hầu Tước tùy thời có thể đem Địa Ngục trùng triệu hồi trở về rạp chiếu phim thứ mười chín]!

Đối với ý nguyện của Hầu Tước, Vũ Sóc cũng biết, trước mắt không thể phản bác. Thân phận Hầu Tước có địa vị cao, xưa nay độc đoán. Chỉ sợ không phải nàng khuyên bảo một hai câu là có thể thuyết phục. Huống chi chính nàng cũng coi mình như là “muội muội”, thân phận không đáng kể chút nào, bất quá chỉ là diễn trò mà thôi. Nếu tương lai nàng có thể cùng Diệp Tưởng tiếp tục trưởng thành, như vậy mới có khả năng bình đẳng đối thoại cùng Hầu Tước.

Lúc này, hai người đang bước đi chậm rãi tại nơi nối tiếp giữa ất hào lâu và tòa nhà dạy học, vừa mưa xong, không khí tươi mát cũng đem trường học dọn rửa sạch sẽ.

Hai người đi về phía lầu 3. Vũ Sóc với thể chất trung cấp linh môi ở bộ phim kinh dị này không hề có tác dụng, bất quá Seo Jun Sang vẫn dựa theo kế hoạch, đem hình ảnh lầu ba phản hồi đến chỗ bọn họ, Vũ Sóc cùng Hầu Tước đều có thể nhìn rõ ràng thấu đáo.

Lúc này, mắt phải của Vũ Sóc là cảnh tượng bình thường, mắt trái đang nhìn thấy Diệp Tưởng. Một cái chớp mắt, cảnh tượng ở mắt trái lại khôi phục bình thường. Mỗi mười giây, Seo Jun Sang sẽ mở hung nhãn một lần, đem không gian hắn giám thị truyền đến tất cả diễn viên hạng A.

Đối với Hầu Tước cùng Vũ Sóc, sinh tử của Diệp Tưởng là điều quan trọng nhất. Lưu lão sư có chết hay không, căn bản không phải mấu chốt. Dù thế nào, Diệp Tưởng cũng không thể chết trong bộ phim kinh dị này.

Tương đối mà nói, Mộc Lam đang ở tại phía đông giáp hào lâu, bên một cầu thang ở phía khác. Hắn từ từ hút một điếu thuốc lá, thân thể dựa trên tay vịn, đầu lúc nào cũng ngẩng nhìn lên trên.

Hắn sắm vai Lâm Viễn vừa vặn cũng là người nghiện thuốc nặng, nên hắn có đủ lý do đứng đây hút thuốc. Bất quá cái này so với đồ của rạp chiếu phim đúng là kém quá xa.

Mộc Lam dụi tắt mẩu thuốc lá ném vào thùng rác bên cạnh, tiện đà lại rút ra một điếu khác. Hắn cũng đồng dạng mỗi mười giây, sẽ nhận được hình ảnh của Seo Jun Sang truyền tới. Bất quá, Mộc Lam không tuyệt đối tin tưởng Seo Jun Sang, hắn đối với người thuộc Đọa Tinh doanh bài xích rất rõ ràng.

Lúc này Mộc Lam, vừa hút thuốc vừa thao túng Địa Ngục chi thủ, chuẩn bị sẵn sàng lúc nào cũng có thể mở ra “Mephisto chi môn”.“Mephisto chi môn”, chính là 9 đại vật nguyền rủa của Ni Đặc Lai Nhĩ, cũng chỉ có đại chủ giáo Mộc Lam sở hữu. Lần trước, đám người Amaya tiến vào cái không gian kia, chính là bên trong “Mephisto chi môn”. Mephisto xuất xứ từ Goeth [ Faust ] trong Ác Ma, là nhân vật trung tâm dưới trướng của Lucifer, không phải mà hạng tôm tép gì. Trong 9 đại vật nguyền rủa, nó cất dấu 1 bộ phận linh hồn và ký ức cực kỳ trọng yếu của Ni Đặc Lai Nhĩ.

“Lâm Viễn? Như thế nào lại một mình hút thuốc ở đây?”

Một thanh âm từ phía sau truyền đến, đó là nam sinh có mái tóc rối tung, từ trên bậc thang nhảy xuống, nhảy tới bên người Mộc Lam.

“Ha ha, ta vừa lúc cũng muốn hút một điếu, cho ta đi?”

Người này còn có thể là ai? Chính là bạn cùng phòng với Mộc Lam, Nam Cung Tiểu Tăng!

“Cốc Siêu? Ngươi học bài xong rồi sao?”

“Không có việc gì, dù sao đến lúc đi học ngươi hoặc là Di Tinh cho ta mượn chép là được rồi!” Nam Cung Tiểu Tăng cười cười gãi gãi mái tóc đã rối còn rối thêm, nghiêng người hướng hộp thuốc lá trên tay Mộc Lam, chuẩn bị chộp một điếu thuốc. Xem bộ dáng hai người quen thuộc như thế, ai có thể tin tưởng bọn họ chính là 1 đôi đối địch sinh tử!

“Ha ha...... Ta ở bên cạnh ngươi, ngươi lại chỉ có thể đưa cho ta một điếu thuốc, ngươi không phải dễ dàng giết chết ta sao, Mộc Lam? Ta đang bên cạnh ngươi nè, tới cắn ta đi!” Nam Cung Tiểu Tăng đắc ý châm thuốc lá, một bên phát lời nói châm trọc trào phúng với Mộc Lam. Trong khoảng thời gian này cùng hắn diễn “Hảo bằng hữu” Thật sự khiến hắn nghẹn đến mức khó thở!

“Ân...... Giúp ta châm lửa chút, Lâm Viễn.” Nam Cung Tiểu Tăng mơ hồ không nói rõ.

Mộc Lam ngược lại không quan tâm, hàm dưỡng của hắn so với Diệp Tinh Vẫn còn tốt hơn, không nói gì, châm lửa giúp Tiểu Tăng.

“Ha ha ngươi thật sự châm lửa cho ta sao? Kỹ xảo biểu diễn quả nhiên lợi hại, không hổ là ‘Ảnh đế’ nha!”

Mộc Lam giúp hắn châm thuốc lá không hề vô nghĩa, chính là trực tiếp phát đi tin tức:“Ngươi tới là muốn giám thị ta sao?”

Nam Cung Tiểu Tăng cũng biết hiện tại không phải lúc, nên nói chuyện chính sự, hắn tốt xấu gì cũng là tâm phúc của Hầu Tước, không thể khiến Hầu Tước mất mặt đúng không?

“Ta đến giúp ngươi. Hai người ở cùng không phải phần thắng càng lớn hơn sao?”

“Ý tứ của Hầu Tước ra sao?”

“Tất nhiên là hắn cũng ngầm đồng ý.”

Bất quá ngoài miệng lại nói:“Ân, cảm ơn a!”

Tiếp đến, hắn nghiêm túc đứng yên. Tuy rằng lúc này hắn che dấu sát ý, bất quá mũi nhọn hướng đến làm Mộc Lam cũng khó nhịn.

“Nói là đến giúp ta...... Không bằng nói là, ngươi cảm nhận ‘Ngươi chỉ có một người’ chính là đi ‘chết’?”

Mộc Lam rít một hơi, từ từ nhả khói thuốc.

Nam Cung Tiểu Tăng không thể không nói, lúc này hắn lại bị chiếm thượng phong. Thường nghe nói Mộc Lam làm người rất thâm trầm, ánh mắt hắn người thường không thể so sánh. Thậm chí An Nguyệt Hình cũng uỷ quyền cho hắn. Quả nhiên danh bất hư truyền. Người này, quả thật là đại địch!

“Ha ha, ngươi đừng đùa, ta như thế nào chết dễ dàng như vậy?”

Hai người cứ như vậy, ngươi tung ta hứng, thời gian không ngừng trôi qua.

“Nếu đợi lát nữa có nguy hiểm mà nói, ta sẽ cùng ngươi hợp lực tác chiến.” Nam Cung Tiểu Tăng bỗng nhiên chuyển lời:“Thật sự. Người xuất gia không bao giờ nói dối.”

“Ngượng ngùng, ngươi hẳn là tu tại gia.”

“Trong lòng có Phật, xuất gia hay ở nhà có phân biệt gì? Lời ấy của thí chủ thật nông cạn.”

“......”

“Muốn hay không ta niệm một đoạn kinh Phật vì ngươi, xoa dịu không khí?”

“......”

“Đừng nghiêm túc như vậy nha. Nguyên nhân vì là phim kinh dị cho nên mới muốn loại bỏ một ít không khí khủng bố nha. Ngươi không cảm thấy hài hước sao?”

Trong một cái chớp mắt, trong mắt Mộc Lam cùng Nam Cung Tiểu Tăng bỗng lóe ra một đoạn hình ảnh.

Đó là, ở trước cửa một phòng học lầu ba, Seo Jun Sang thấy được một bóng người nào đó đi qua!

Mà nhân ảnh kia...... ăn mặc rất giống Lưu lão sư!

Chớp mắt đó, Nam Cung Tiểu Tăng bất chấp đang tán dóc cùng Mộc Lam, cấp tốc di động! Mộc Lam cũng nhanh chóng theo sát phía sau!

Nhưng thời điểm chạy đến vị trí kia. Thì không thấy bóng người nào. Mà đối diện Diệp Tưởng cũng đang chạy tới.

“Kim Thư Đông?” Nam Cung Tiểu Tăng nhìn hắn, nghi hoặc hỏi:“Ngươi tới là......”

Diệp Tưởng cùng bọn hắn đều tiếp nhận một đọan hình ảnh. Cả 3 đều đồng thời đuổi tới...... Nhưng bóng người kia đã không còn!

Mộc Lam đã mở Mephisto chi môn, thế nhưng cũng không thu hoạch được gì!

Mephisto chi môn a! Thế mà cũng tìm không thấy?

Chỉ sợ, 9 đại vật nguyền rủa Ni Đặc Lai Nhĩ mà cũng không thể cảm nhận được, thì chỉ còn Lucifer chi nhãn! Đáng tiếc, Lý Duy Tư đã chết, thông tin về Lucifer chi nhãn cũng không biết [Mộc Lam phụ trách chủng quỷ có thể cảm ứng sinh tử của Lý Duy Tư].

Như vậy, bóng người kia đến tột cùng là......

Nhưng bỗng nhiên, một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên!

Một tiếng hét thảm này, hoàn toàn làm sống lại ký ức của Diệp Tưởng, đó là......

Tiếng hét thảm của Lưu lão sư!

Mộc Lam trong chớp mắt không thể chờ đợi, hắn lập tức vươn tay quyết định khởi động Địa Ngục chi thủ!

Địa Ngục chi thủ đi trước một bước xuyên qua quá khứ, Mộc Lam tiện đà ngăn trở Nam Cung cùng Diệp Tưởng ra tay.

“Giao cho ta! Các ngươi không cần ra tay!”

Mộc Lam chân chính là ảnh đế! Không vận dụng Vô Gian chi Môn, Nam Cung Tiểu Tăng cùng Diệp Tưởng cũng không thể so sánh với hắn!

Sắc mặt Mộc Lam liền trở nên co quắp.

Rất nhanh, trong hư vô trước mắt, rõ ràng vươn ra một bàn tay!

Bất quá Diệp Tưởng cùng Nam Cung không hề lộ ra 1 tia kinh ngạc nào. Logic là cái gì, đã không cần suy xét, mỗi người dùng vật nguyền rủa 1 lần đều phải kinh ngạc, có nhất thiết cần đóng kịch không?

Truy tìm...... Sau đó......

Một loại khủng bố bắt đầu sinh ra trong không khí. Địa Ngục chi thủ cứ như vậy biến mất.

Mộc Lam liền lui về sau một bước.

“Đi thôi.”

Diệp Tưởng nhìn về phía Mộc Lam, lập tức gửi tin nhắn cho hắn, hơn nữa là chatroom:“Vì cái gì lại rời đi?”

“Cái gì là cái gì? Trời cũng muộn lắm rồi, có thể trở về phòng ngủ.”

“Không, ta hỏi là Lưu lão sư......”

“Ngươi...... Đang nói cái gì?”

“Ân?”

“Lưu lão sư...... Là ai? Có diễn viên này sao?”

Diệp Tưởng chớp mắt một cái cảm giác không thể tin được!

Như thế nào có thể!

“Ngươi đừng đùa? Mộc Lam, ngươi đang đùa giỡn ta sao?”

Nhưng kế tiếp Nam Cung Tiểu Tăng cũng phát tin tức đồng dạng:“Ai là Lưu lão sư? Ta nhớ không ai trong số lão sư có người họ Lưu?”

Nam Cung Tiểu Tăng cũng nói như vậy!

Đây là chuyện gì?

Trong kịch bản căn bản không có chuyện này a!

Hắn nhanh chóng vọt tới vị trí phát hiện thi thể đầu tiên...... Ở nơi đó, đồng dạng vẫn không thu hoạch được gì! Cái gì cũng không có! Thế nhưng, vừa rồi tiếng kêu thảm thiết kia, đã chứng minh.....Lưu lão sư thật sự đã “Xuyên việt”!

Giờ khắc này, Diệp Tưởng bắt đầu ý thức được, ý nghĩa theo như lời của bạch y nữ tử, ba ngày sau sẽ phát sinh chuyện gì.

Hiện tại giống như thời điểm đó...... Vân Tùng Quân không thể nhớ rõ đã gặp qua Lưu lão sư tại tiệm thuê sách cùng phòng video.

Sau khi xuyên không, tất cả ký ức về một người đã ‘’ không còn ’’...... đều tiêu biến hoàn toàn trong trí nhớ của mọi người!

Nếu nói như vậy......

Trường trung học Quảng Nguyệt đến nay, đã có bao nhiêu người, bị nguyền rủa thời gian giết chết, rồi tất cả những ký ức về họ dều bị xóa bỏ?[ chưa xong còn tiếp......]