Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Quyển 11 - Chương 63: Satan chi danh




Trường trung học Quảng Nguyệt.

Diệp Tưởng tương lai hiện đang ở trong một phòng học.

Hắn trở lại quá khứ, đem 3 vật nguyền rủa kia giao cho Hầu Tước. Như vậy, lịch sử có vì thế mà thay đổi hay không?

Thay đổi lịch sử không phải chuyện dễ dàng.

Giờ khắc này, bên trong phòng học yên tĩnh, không có bất cứ chuyện gì phát sinh.

Đối với Diệp Tưởng mà nói, hắn tùy thời có thể khống chế động tĩnh.

Sau khi bộ phim này hoàn tất, bọn hắn phải đối mặt với bộ phim kinh dị cuối cùng [ bản đồ âm phủ ]. Nhớ lại chuyện cũ vẫn còn thấy mà kinh.

Lúc trước, trong [ Ni Đặc Lai Nhĩ gia tộc 3: Phục sinh ], tất cả diễn viên rạp chiếu phim thứ 13 ngoại trừ hắn vàVũ Sóc, toàn bộ đều chết hết. Ngay cả rạp chiếu phim thứ 19 cũng chỉ còn có Hầu Tước, Sa La và một số ít người may mắn sống sót.

Trận chiến ấy......

Đối với Diệp Tưởng, nó chính là một ký ức kinh hoàng.

Hắn hoàn toàn bại dưới tay An Nguyệt Hình.

Lúc ấy, An Nguyệt Hình ở trước mặt hắn, đem đám người Phương Lãnh, Tiêu Mộng Kì tự tay giết chết. Mà hắn cho dù phẫn nộ bộc phát ra thực lực tối cường nhưng vẫn triệt để bị An Nguyệt Hình đánh bại, sau đó An Nguyệt Hình dùng hết đủ các thủ đoạn tra tấn linh hồn hắn, thậm chí còn đem linh hồn ác ma địa vị cao giai một lần nữa rút ra!

Cuối cùng, hắn kéo dài hơi tàn cho tới khi điện ảnh chấm dứt, mang theo Vũ Sóc trở về rạp chiếu phim.

Rạp chiếu phim thứ 13 chỉ còn lại hắn và Vũ Sóc.

Mà thực lực của Diệp Tưởng hạ xuống đến một tình cảnh khó có thể tin, hắn thế nhưng bị lưu lạc tới diễn phim kinh dị có độ khó thấp nhất!

Một lần nữa đem thực lực tăng lên tới tình trạng như hiện nay, Diệp Tưởng không biết đã phải ăn bao nhiêu khổ.

Dựa vào 3 vật nguyền rủa kia, nếu có thể thay đổi tương lai mà nói......

Như vậy quá khứ cũng sẽ thay đổi, khiến cho tương lai của hắn so với trước lại càng thêm cường đại, như vậy cơ hội sống sót có lẽ sẽ cao hơn. Thậm chí có khả năng sống qua bộ phim [ bản đồ âm phủ ].

Sau đó...... Đi tới rạp chiếu phim linh độ!

Giờ phút này hắn bỗng chú ý tới bảng đen trước mặt.

Một gương mặt quỷ dị dần dần hiện ra…

Mà bánh răng thời gian lần nữa quay trở về quá khứ......

[ gia tộc Nightliar 3 ] vì hành động can thiệp của Diệp Tưởng...

… Giây phút này, lịch sử phát sinh biến hóa.

Nhưng biến hóa này có thể duy trì tới 1 khắc cuối cùng hay không?

Rất nhanh, đáp án sẽ được công bố.

Lúc này Diệp Tưởng đã chuyển hóa sang trạng thái tối cường nhất của hắn.

Hắn đã có thực lực có thể chống đỡ An Nguyệt Hình.

Hai người cứ như vậy nhìn nhau, rốt cuộc tay phải của An Nguyệt Hình hơi hơi vươn ra.

“Die!”

“My brother!”

Sau khi dùng tiếng anh nói những lời này, Diệp Tưởng cũng lập tức đem Dạ Huyết giơ lên cao! Một kiếm kia hung hăng chém lên mu bàn tay An Nguyệt Hình!

An Nguyệt Hình nguyên bản muốn dùng 1 tay đón đỡ thế kiếm của Diệp Tưởng, thế nhưng sức mạnh đó không phải chỉ 1 tay liền có thể ngăn được, bất quá giờ khắc này hắn đã không thể rút lại!

Diệp Tưởng lại có thể khiến An Nguyệt Hình lui về sau!

“No!”

An Nguyệt Hình rốt cuộc vươn ra 1 bàn tay khác!

Hai tay của hắn bắt lấy Dạ Huyết!

Sau đó đôi cánh đen của An Nguyệt Hình vẫy 1 cái đâm về phía Diệp Tưởng. Trực tiếp đánh trúng người hắn. Diệp Tưởng nhất thời bị ném bay ra ngoài. Bất quá hắn rất nhanh ổn định lại thân hình trong không trung.

An Nguyệt Hình lập tức lao tới bóp chặt cổ Diệp Tưởng!

Tất cả những vách tường xung quanh 1 khắc này liền trở thành tro tàn!

Diệp Tưởng cảm giác linh hồn bị thiêu đốt rất thống khổ, thậm chí ngay cả kiếm cũng không thể nâng lên!

Thế nhưng, cái đầu cương thi vương của hắn lúc này lại phát ra 1 tiếng rít gào!

Nhưng...... Không có hiệu quả!

Lúc trước có thể sinh ra hiệu quả nguyền rủa đối với ác ma Mông Hưu trong Cửu Luân tộc, thế nhưng lúc này lại không có chút tác dụng nào!

Cuối cùng, An Nguyệt Hình bóp cổ Diệp Tưởng, 2 cánh ác ma rung lên xông ra khỏi tòa thành bảo, bay lên bầu trời trải đầy Địa Ngục trùng!

Diệp Tưởng chịu đựng linh hồn bị đau nhức, nhìn An Nguyệt Hình đang bóp lấy cổ mình, khí lực lại dần mất đi!

“Kia...... Đó là......”

Giây phút Vũ Sóc đi ra, liền nhìn thấy 2 bóng người dùng hắc dực đang đứng trên bầu trời.

Là Diệp Tưởng và cùng...... An Nguyệt Hình!

Mộc Lam và Nam Cung Tiểu Tăng lúc này vẫn đang bị thời gian đông cứng ảnh hưởng không thể nhúc nhích. Bất quá lấy thực lực của Mộc Lam, loại trạng thái này sẽ không duy trì lâu lắm, phỏng chừng rất nhanh sẽ bị giải trừ. Với thực lực của hắn, cho dù hắn đứng im đó để người tới giết, cũng không mấy thủ đoạn có khả năng giết được hắn.

Với thực lực hiện giờ của Diệp Tưởng...... Có thể giết chết An Nguyệt Hình sao?

Nếu thật sự đến thời khắc nguy cấp, Vũ Sóc chỉ sợ phải lần nữa khiến Diệp Tưởng biến thành ác ma. Nhưng loại thủ đoạn giống như hack này không có khả năng sử dụng nhiều lần, bằng không sẽ bị coi như gian lận. Vừa rồi mới sử dụng một lần, như vậy trong khoảng thời gian ngắn không thể tiếp tục sử dụng một lần nữa. Vũ Sóc không có đủ tự tin bảo trụ được linh hồn của Diệp Tưởng. Một khi thất bại, như vậy, Diệp Tưởng sẽ chân chính biến thành Ác Ma. Tới lúc đó, cho dù giết chết được An Nguyệt Hình cũng chỉ là tạo nên một ác ma khác mà thôi.

An Nguyệt Hình đứng giữa không trung, nắm lấy cổ Diệp Tưởng, lạnh lùng nói:“Ngươi cho rằng, cùng là lực lượng ác ma địa vị cao giai thì có thể giết chết được ta sao? Được gia tộc Northfield bồi dưỡng đến nay, ta chân chính là Ác Ma chi chủ (vua của ác ma). Các ngươi cho rằng, ta là ‘ ác ma tối cường nhất dưới Satan’ sao? Sai lầm......”

“Satan bất quá chỉ là cách gọi của nhân loại đối với Ma Vương mà thôi. Nhân loại đem Jesus Christ xưng là Messiah, xưng là cứu thế chủ, đồng dạng cũng đối với Ma Vương đặt ra 1 cái tên. Lucifer có thể được xưng là Satan, mà ta cũng giống vậy. Ở vài thế kỷ trước kia, ta chỉ là 1 con địa ngục trùng bình thường mà thôi. Mà tổ tiên gia tộc Northfield, cũng chính là đôi vợ chồng nọ tiếp nhận lời đề nghị của ác ma, biến nhi tử của bọn họ thành ký chủ của Địa Ngục trùng. Ta cũng vì thế mà không ngừng tích lũy ‘ cái Ác’ của nhân loại trong vài thế kỷ mà trưởng thành tới hôm nay.”

“Trở thành...... Ma Vương như hiện tại! Cho nên ta đối với nhân loại các ngươi mà nói, chính là Satan!”

Giây phút này, trong mắt Diệp Tưởng, An Nguyệt Hình đã không còn là hình tượng của nhân loại, mà là 1 ác ma với đôi cánh màu đen!

Hình tượng ác ma dữ tợn kia khiến Diệp Tưởng có thể nhìn thấy rõ bản chất của đối phương.

Hắn đã không còn là diễn viên.

Linh hồn đã không còn thuộc về nhân loại.

Hắn thuần túy là ma quỷ!

“Ma Vương sao?”

Hình thánh giá ngược trong con mắt Diệp Tưởng mang tới cho người ta cảm giác sợ hãi.

“Như vậy. Nếu thế này thì sao đây?”

Theo sau. Cánh bên trái của hắn đột nhiên biến thành mầu trắng thanh khiết!

“Hôm nay, ta sẽ đại biểu cho Messiah trong miệng ngươi, khiến ma vương ngươi từ nay về sau biến mất trên thế gian này!”

Biến mất!

Biến mất!

Diệp Tưởng giơ cao Dạ Huyết, chém về phía thân thể An Nguyệt Hình!

Ánh sáng màu máu triệt để chiếu sáng bầu trời đêm!

Vũ Sóc rõ ràng nhìn thấy, dưới đạo ánh sáng màu máu ấy, địa ngục trùng trong bán kính vài trăm mét xung quanh Diệp Tưởng chết đi sạch sẽ, không còn mảnh cặn dư thừa!

Vài Địa Ngục trùng kia sau khi tiếp xúc với ánh sáng màu máu do Dạ Huyết phóng ra, toàn bộ đều biến thành mảnh nhỏ, sau đó hoàn toàn biến mất!

Địa Ngục trùng chính là đòn sát thủ của Hầu Tước, cho dù chỉ là ấu trùng chưa có tiến hóa nhưng tuyệt đối không thể dễ dàng giết chết như vậy!

“Ha ha...... Ngươi còn không hiểu sao?”

An Nguyệt Hình lúc này đã kéo giãn cự ly với Diệp Tưởng. Trên cơ thể hắn có 1 miệng vết thương đang chảy máu! Đương nhiên miệng vết thương này đang lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy nhanh chóng lành lặn.

“Ngươi là căn nguyên của hết thảy! Ngươi là tổ tiên của gia tộc Northfield nhưng nay lại chuyển sinh trong gia tộc Nightliar, đạt được ‘Vĩnh sinh’! Ngươi chính là mầm mống thu hoạch cái ác cho ta khi còn là thời kỳ ấu trùng ban sơ!”

Trầm mặc.

Bàn tay vừa rồi bóp cổ Diệp Tưởng của An Nguyệt Hình lại lần nữa giơ lên.

“Nay ngươi lại muốn giết chết ta sao?”

Giây phút này, kịch bản đã không còn chút ý nghĩa.

Đối với Diệp Tưởng mà nói, hắn là John Lee. Đối phương cũng không phải là đệ đệ hắn, Đạt Di Mạc.

“Ta muốn giết, không phải Ma Vương, mà chỉ là một con trùng tử trưởng thành mà thôi, chỉ là côn trùng có hại tất phải chết!”

“Vô luận lời ngươi nói là thật hay giả, ngươi chung quy cũng chỉ là 1 con bọ!”

Diệp Tưởng lập tức phóng ra huyết tinh xiềng xích.

“Ta sẽ tự tay...... Đem ngươi trục xuất về Địa Ngục!”

Hai người đứng trên trời cao mở ra màn quyết chiến cuối cùng, đem bộ điện ảnh bước vào giai đoạn kết thúc.

Người thắng sẽ quyết định phương trận doanh nào có thể may mắn tồn tại!

Biểu tình An Nguyệt Hình lúc này càng thêm dữ tợn.

“Trục xuất ta?”

“Ngươi cư nhiên dám nói với ta những lời như vậy?”

“Ngươi chẳng lẽ thật sự cho rằng… ta vừa rồi dùng lực lượng chân chính chiến đấu với ngươi?”

Tiếp theo, An Nguyệt Hình phe phẩy đôi cánh vọt tới!

Một màn kế tiếp, Vũ Sóc đã không thể dùng mắt thường nhìn thấy rõ ràng. Tốc độ của 2 người đã vượt qua cực hạn người thường có thể quan sát.

Nhưng nàng biết, tràng chiến đầu này chắc chắn cực kỳ thảm liệt!

Mọi người bị thời gian đông lại cho nên không biết quá trình trận chiến ra sao.

Một đạo huyết quang chém tới lại bị mây đen hấp thu.

Chỉ cần chạm tới mây đen, Diệp Tưởng sẽ cảm giác linh hồn đau đớn rung lên kịch liệt!

Còn chưa đủ......

Ta còn chưa đủ mạnh......

Đây là tiếng lòng của Diệp Tưởng giờ phút này. Bên trong mộng cảnh, hắn từ tuyệt vọng vùng vẫy trở về hiện thực mới khiến linh hồn trở nên mạnh mẽ. Nhưng chung quy đối thủ trước mắt chính là An Nguyệt Hình.

Bất quá hắn tất yếu phải thắng lợi, trận chiến này nếu như thua, toàn bộ diễn viên khu ma doanh sẽ chết hết không còn ai sống sót, cũng không có ai ngoại lệ!

Mây đen bao trùm thân thể hắn, tiếp theo, An Nguyệt Hình với đôi cánh ác ma xuất hiện từ trong mây đen.

Giờ này khắc này, Diệp Tưởng nhìn An Nguyệt Hình lại có 1 cảm giác tim đập nhanh!

“Vừa rồi cũng chỉ là thử mà thôi, bất quá đã đủ rồi.”

“Đi tìm chết đi, John.”

Vừa dứt lời, Diệp Tưởng liền cảm giác 1 trận xé rách đau đớn kịch liệt!

Hắn vội vàng né tránh di chuyển sang bên cạnh!

Mà An Nguyệt Hình xuất hiện ở phía sau, nắm lấy nửa bên cánh màu đen của hắn......

Đem nó ngạnh sanh xé rời khỏi cơ thể Diệp Tưởng!

“A a a a a a a a a a a”

Cánh là bản nguyên lực lượng của Diệp Tưởng, sau khi bị xé đi, thống khổ mà Diệp Tưởng phải thừa nhận tuyệt đối không kém bị lăng trì. Trong nháy mắt hắn liền rớt từ không trung xuống!

Thấy Diệp Tưởng rơi xuống, Vũ Sóc không chút do dự phóng về hướng đó!

“Vốn muốn xé xuống chiếc cánh màu trắng...... mà thôi, chỉ là thay đổi trình tự 1 chút.”

Trong tay An Nguyệt Hình đang cầm nửa bên cánh màu đen của Diệp Tưởng!

Mạnh...... Quá mạnh!

Diệp Tưởng đang rơi xuống rốt cuộc hiểu được, thực lực của hắn hiện tại vẫn chưa đủ để đánh bại An Nguyệt Hình!

Không thể giết được hắn!

Cuối cùng, hắn hung hăng nện mạnh xuống nền đất! Diệp Tưởng hiện tại có thể nói chật vật đến cực điểm. Mà chiếc cánh bị xé đi làm hắn đau nhức tới tận linh hồn!

Hắn...... sắp chết sao?

Hắn sẽ chết ở trong này sao?[ chưa xong còn tiếp......]