Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Quyển 11 - Chương 65: Phục sinh




Thực ra Hầu Tước vẫn còn 1 đòn sát thủ chưa từng vận dụng.

Chính là vật nguyền rủa thứ 3 Diệp Tưởng tương lai đưa cho hắn.

Theo thời gian trôi qua, hắn đã khôi phục lại toàn bộ ký ức. Có lẽ, nếu tiếp theo tiến vào [ phòng học dị độ ] sẽ quên đi một lần nữa, nhưng hiện tại hắn đã đem toàn bộ sự việc ghi khắc trong lòng.

Hắn sẽ lựa chọn một thời cơ thỏa đáng để sử dụng nó.

Hiện tại thời gian đang bị đông cứng, sử dụng vật nguyền rủa không bị hạn chế thời gian, cũng không có nguy cơ nguyền rủa sống lại.

Đáng tiếc, cơ hội như vậy cũng chỉ có một lần này. Sau khi đồng hồ bỏ túi bị hủy diệt sẽ không còn cơ hội lần thứ hai như thế.

Hầu Tước đem [ Thánh Kinh ] đặt vào vòng tay xương người, lấy ra mũi kiếm gãy kia.

Mũi kiếm gãy này là vật nguyền rủa thứ hai mà Diệp Tưởng đưa cho hắn.

Chỉ riêng từ thanh kiếm này phán đoán, Hầu Tước có thể suy ra Diệp Tưởng tương lai so với hắn hiện tại mạnh mẽ hơn rất nhiều. Về phần bản thân có thực lực như thế nào trong tương lai, hắn không biết.

Lý Mẫn Hà bắt đầu kéo gần cự ly với Hầu Tước.

Song phương đều thuộc về rạp chiếu phim hạ tầng, cùng có thực lực đỉnh phong, có thể nói trong cấp bậc ảnh đế thuộc vào hạng đứng đầu. Nhưng hiện tại, lại phải quyết một trận sinh tử!

Hết thảy đều do kịch bản an bài, bọn hắn nhất định phải là kẻ địch.

Mẫn Hà đối với Hầu Tước rất khâm phục,bất luận hắn rơi vào hoàn cảnh nào trong tay vẫn luôn nắm lấy linh hồn người yêu, không để nàng rơi vào Địa Ngục. So với lời đồn hắn vô tình cay nghiệt hoàn toàn bất đồng. Nhưng Mẫn Hà rất rõ ràng, trên chiến trường thay đổi chỉ trong nháy mắt, song phương là lập trường đối địch đã không thể đổi. Như vậy, không giết chết Hầu Tước thì chính nàng sẽ phải chết.

Hầu Tước nắm chặt mũi kiếm, linh hồn hắn hoàn toàn tập trung lên mũi kiếm gãy kia.

Linh hồn Sa La đã rơi vào trạng thái hỗn độn, đang không ngừng héo rũ chết đi. Hầu Tước không có khả năng vừa chiến đấu vừa bảo hộ nàng.

Vì thế, hắn tất yếu phải đặt linh hồn Sa La vào trong giấc mộng của mình. Mà như vậy, một khi hắn chết đi, mộng cảnh kia sẽ do Ôn Vũ Phàm hoàn toàn tiếp quản. Kế tiếp, Ôn Vũ Phàm hẳn có thể bảo trụ được linh hồn của Sa La. Cho dù tương lai bị Long Ngạo Thiên xâm chiếm, Long Ngạo Thiên cũng sẽ không thương tổn tới Sa La.

Đi đến một bước này, Hầu Tước cũng thật đã sơn cùng thủy tận. (bước tới đường cùng)

Hắn nhắm hai mắt lại. Tiến vào thế giới trong mộng.

Linh hồn Sa La lúc này so với nạn dân Phi Châu còn không bằng, da dẻ cả người héo rũ, dính sát vào xương cốt. Nói không khoa trương chút nào, nhìn vào thân thể nàng có thể trực tiếp đếm được nàng có bao nhiêu đốt xương trên người!

Hắn đem Sa La đặt xuống 1 chiếc ghế trong trang viên rượu.

“Ngươi hảo hảo chờ ở đây. Khi hết thảy mọi chuyện kết thúc… ta sẽ trở về với ngươi.”

Nói xong, Hầu Tước liền xoay người rời khỏi.

Sa La cứ như vậy ngồi trên ghế, những lời của Hầu Tước nàng căn bản không nghe được.

Hầu Tước lại lần nữa mở mắt.

“Dàn xếp cho nàng chu đáo rồi chứ?” Hầu Tước nhận được tin nhắn Lý Mẫn Hà gửi đến:“Đây là ưu đãi cuối cùng ta dành cho ngươi, Hầu Tước.”

Mẫn Hà không một chút che giấu sự khâm phục của mình đối với sự si tình của Hầu Tước.

“Cám ơn ngươi.” Hầu Tước làm sao không nhận ra đối phương cố ý để hắn sắp xếp cho Sa La.

Ngay 1 sát na khi chữ “Ngươi” vừa gửi đi, 1 ánh kiếm lóe lên trực tiếp bổ tới Mẫn Hà!

Ai có thể nghĩ lúc trước còn 1 câu “Cám ơn ngươi”, lúc sau đã động sát thủ!

Một kiếm này cho dù đứng ở xa cũng có thể thấy được kiếm quang rất rõ ràng!

Kiếm quang trực tiếp chém vào tường thành cao tới mấy chục mét phía sau, đoạn tường thành đó... nháy mắt vỡ vụn tạo thành 1 lỗ hổng to lớn!

Cũng đúng vào lúc Vũ Sóc đi tìm Hầu Tước, nàng nhìn thấy 1 kiếm này mà hút 1 ngụm khí lạnh.

Cái này có thể coi như phim kinh dị sao? Như thế nào càng ngày càng huyền huyễn?

Mà Lý Mẫn Hà ngạc nhiên nhìn thân thể mình.

Nửa bộ phận bên trái thân thể nàng hoàn toàn bị chém rời, bất quá thương thế nhục thể như vậy đối với nàng căn bản không có việc gì, trọng điểm là công kích nhằm vào linh hồn kia.

Một kiếm này mới chỉ bắt đầu, thương tổn Hầu Tước tạo cho đối phương căn bản không nguy hiểm đến tính mạng.

Theo sau, thân thể Mẫn Hà nhanh chóng chữa trị, mà trong quá trình này, thân thể nàng được bao bọc trong sương mù màu đen nhanh chóng xông về phía Hầu Tước!

Sương khói tạo thành 1 khô lâu to lớn xuất hiện trong không trung, đem cơ thể Hầu Tước triệt để bao phủ!

Vũ Sóc hóa thành cơn gió đang chạy về phía Hầu Tước lại bị đánh cho ngưng tụ thực thể, té ngã trên mặt đất!

An Nguyệt Hình... đứng ở phía sau.

“Ngươi cho rằng ngươi thật sự có thể chạy trốn sao?”

An Nguyệt Hình lãnh khốc nói:“Trên người ngươi có quỷ khế ác ma, nhưng đối với Ác ma chi chủ là ta mà nói, ta có thể đem nó hoàn toàn vô hiệu hóa!”

Vũ Sóc không có quang hoàn nhân vật chính. Nàng ngay cả dự khuyết nhân vật chính cũng không phải! An Nguyệt Hình ở trước mắt nàng tự nhiên sẽ không lãng phí thời gian mà dùng thời gian nhanh nhất kết liễu tánh mạng nàng, đoạt lại thân thể hắn!

An Nguyệt Hình 1 bước tiếp 1 bước đi tới trước mặt Vũ Sóc, 1 tay giơ lên cao hướng về phía vòng tay xương người của nàng chộp đến!

Nhưng có 1 bàn tay khác đột ngột vươn ra, chặt chẽ bắt lấy bàn tay của An Nguyệt Hình!

An Nguyệt Hình ngẩng đầu lên.

Một gương mặt vô cùng quen thuộc hiện lên trước mặt hắn.

“Dừng tay, Đạt Di Mạc!”

Theo sau hắn hô lớn:“Chạy mau! Northfield tiểu thư!”

Bất quá sự thật chứng minh, quang hoàn nhân vật chính của Diệp Tưởng cuối cùng vẫn không đủ. Hắn vừa hô lên chữ “Thư” liền bị 1 quyền nện trúng ngực, ngay lâp tức ngực hắn bị xuyên thủng hiện ra 1 lỗ máu!

Ở trước mặt An Nguyệt Hình, thực lực của Diệp Tưởng vẫn còn rất nhỏ yếu!

Diệp Tưởng bắt lấy bàn tay An Nguyệt Hình nhưng lại không có chút lực lượng nào, ngã xuống đất.

Đầu của hắn tiếp theo bị An Nguyệt Hình đạp 1 cước, lún xuống mặt đất!

“Dừng...... Dừng tay......”

Nhưng Vũ Sóc lúc này ở trước mặt An Nguyệt Hình không có quỷ khế bảo hộ, trên phương diện linh hồn hoàn toàn bị áp chế, ngay cả 1 ngón tay cũng không thể nhúc nhích. Chung quy thực lực giữa nàng và An Nguyệt Hình chênh lệch quá xa!

An Nguyệt Hình một cước tiếp một cước hung hăng đạp lên đầu Diệp Tưởng, trên cái cổ đối phương xé mở ra 1 miệng vết thương, máu tươi không ngừng tuôn ra.

Tốc độ chữa trị thân thể của Diệp Tưởng thế nhưng đang bắt đầu chậm lại. Miệng vết thương trên người mang tới cho hắn thống khổ cực đại!

Cuối cùng, An Nguyệt Hình rốt cuộc một lần nữa nâng chân lên, sau đó, hắn vươn tay......

Đem chiếc cánh màu trắng còn lại trên lưng Diệp Tưởng... hung hăng xé xuống!

Lúc này, bên trong rạp chiếu phim linh độ. Ám Hà nhìn về phía tỷ tỷ Thâm Dạ nói:“Đã đến nước này rồi cũng nên để Long Ngạo Thiên xuất trướng đi?”

“Không......” Thâm Dạ lại lắc đầu:“Kỳ thật hắn sớm đã có thể xuất trướng.”

“Ngươi...... Ngươi nói cái gì? Chẳng lẽ......”

“Đúng vậy. Hắn căn bản không muốn cứu Diệp Tưởng và Hầu Tước. Đối với hắn mà nói, hai người này chết đi hắn mới có lợi! Tới khi 2 người đã triệt đệ biến mất hắn mới động thủ đối phó với An Nguyệt Hình!”

Trên màn hình, khuôn mặt An Nguyệt Hình vô cùng dữ tợn nhìn về phía Vũ Sóc.

“Hảo...... đưa cho ta, thân thể của ta!”

Vũ Sóc lúc này đang tính toán tới chuyện NG, bất quá nàng làm không được. Nàng phát hiện, ngay cả mấp máy môi nàng cũng không thể thực hiện nổi.

Bộ điện ảnh này có nhiều diễn viên như thế nhưng cho tới hiện tại cư nhiên chưa 1 lần NG, cẩn thận nghĩ lại sẽ thấy không hợp lý. Chỉ sợ cái này là do nguyền rủa của Nightliar, dự ngôn về Nightliar chính là tuyệt đối.

Bộ điện ảnh này sẽ không xuất hiện NG mà trực tiếp đi tới cuối cùng. Kịch bản thậm chí đã không còn quan trọng.

Nightliar mới là chúa tể chân chính hết thảy!

Đương nhiên, lúc này gửi đi tin nhắn kịch bản vẫn có thể. Đối với người bình thường, hơn phân nửa sẽ gửi đi lời cầu xin tha thứ, thậm chí cam nguyện phụng hiến linh hồn để đổi lấy 1 cuộc sống tạm.

Thế nhưng...... Vũ Sóc tuyệt sẽ không lựa chọn như thế.

Lúc trước, nàng kỳ thật đã từng có cơ hội. Chỉ cần nàng lựa chọn đem cái tên Adam viết lên mặt đất, nói không chừng đã có thể tránh khỏi cái chết. Nhưng nàng tuyệt đối không làm như thế.

Quá khứ không, hiện tại cũng không.

Bên trong thế giới mộng cảnh.

Một nam tử có khuôn mặt tuấn mỹ chậm rãi bước tới bên Sa La đã giống như bộ xương, từ từ ngồi xuống.

“Không cần lo lắng, Sa La, mọi chuyện rất nhanh sẽ chấm dứt. Cuối cùng sẽ do ta kết thúc hết thảy. Tới lúc đó, hãy để ta tới bảo vệ ngươi đi.”

Bên Khu Ma trận doanh đã sắp sửa lâm vào tuyệt cảnh.

An Nguyệt Hình không cố sức chút nào đem chiếc hộp kia lấy ra khỏi vòng tay xương người, sau đó mở ra.

Đầu của Diệp Tưởng lúc này cơ hồ đứt rời, hắn đã không thể chữa trị thương thế cho bản thân, cũng căn bản không thể nhúc nhích.

Hầu Tước ốc còn không mang nổi mình ốc, ngay cả chính mình hắn còn tự bảo hộ không nổi.

Ở những nơi khác cũng bị thời gian đông cứng ảnh hưởng, khu ma nhân cơ hồ chết rất thảm trọng.

Chiếc hộp......

... được mở ra.

“Xuất hiện đi.” An Nguyệt Hình bưng chiếc hộp hô lớn:“Cơ thể chân chính của ta!”

Cuối cùng, ở sâu bên trong chiếc hộp, 1 con mắt mở ra.

“Không...... Không thể......”

Cái đầu của Diệp Tưởng bị chôn trong đất bùn mở miệng nói chuyện mơ hồ không rõ, bất quá hắn căn bản không thể cử động được, chỉ có thể trơ mắt nhìn thấy thảy mọi chuyện phát sinh!

Mây đen trên bầu trời không ngừng sôi trào!

Cả tòa thành bảo nhất thời trở nên tan rã!

Khắp các nơi trên thế giới, Địa Ngục trùng đã thôn phệ rất nhiều nhân loại. Vô số người khẩn cầu thượng đế tới cứu vớt bọn họ.

Nhưng, kỳ tích không có xuất hiện.

Cái gọi là cứu thế chủ thật sự có tồn tại sao? Nhân loại thật sự không thể chờ đợi tới khi 1 vị Messiah xuất hiện sao?

“Đó là......”

“Cái gì vậy?”

Hầu Tước dừng lại động tác trên tay.

Mẫn Hà cũng giống nhau.

Bọn họ đều ngẩng đầu nhìn thiên không.

Bên trong mây đen, bọn họ nhìn thấy......

Một con trùng màu đen cực đại!

Nhưng con trùng kia lại có cái đầu của nhân loại!

Nháy mắt con trùng mặt người xuất hiện, thời gian đông cứng liền bị giải trừ!

Vô số Địa Ngục trùng lại lần nữa có thể di động!

Nhìn cự trùng trên bầu trời, Hầu Tước nhất thời cảm giác cực kỳ vô lực.

Thời gian đông cứng bị giải trừ, Denzel đầu tiên ngẩng đầu nhìn cự trùng mặt người trên bầu trời.

“Đó là...... Nightliar đại nhân!”

“Cái gì?”

Sherry không thể tin được nhìn cự trùng kia, nhưng lúc này, vô số Địa Ngục trùng đã đem thân thể Sherry bao trùm!

“Không...... Không muốn! Cứu ta...... Adam đại nhân, cứu ta!”

Kỳ thật Sherry lúc này có thể NG, nhưng không hiểu vì sao, nàng căn bản không thể nói ra từ nào để phạm vào NG.

Vài chục con Địa Ngục trùng cắn nuốt thân thể nàng. Cho dù nàng là diễn viên hạng A nhưng cũng chỉ chống đỡ được hơn 1 phút. Sau đó... thân thể nàng cứ như vậy vĩnh viễn biến mất trên thế giới này!

“Hết thảy...... Đều kết thúc rồi.”

Diệp Tinh Vẫn ngẩng đầu nhìn cự trùng trên bầu trời, khu ma doanh lúc này đã không còn chút hy vọng nào nữa.

Chỉ là...... như vậy thì Tứ Quý liền xong đời.

Hắn nên làm cái gì bây giờ? Nên làm thế nào mới có thể thay đổi tất cả?

Mà giây phút khi Tiểu Tăng tỉnh lại, nhìn thấy địa ngục trùng trên bầu trời liền kinh hoảng không thôi!

Địa Ngục trùng cơ hồ vọt tới người hắn trước tiên!

Vô Gian chi Môn phóng ra cũng không có hiệu quả đối với Địa Ngục trùng. Địa Ngục trùng nguyên bản đến từ Địa Ngục, thông qua cánh cửa Vô Gian Địa Ngục làm sao có khả năng tiêu diệt chúng nó!

Mộc Lam lại hững hờ nhìn vô số Địa Ngục trùng xông về phía thân thể Nam Cung Tiểu Tăng.

“Không...... Không...... Không!”

Nam Cung Tiểu Tăng liều mạng bỏ chạy nhưng căn bản không có bất cứ tác dụng. Địa Ngục trùng rất nhanh bao trùm cơ thể hắn, mà Nam Cung Tiểu Tăng cũng chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ thê lương.

Mà hắn cũng thế...... căn bản không thể thốt lên lời nào để vi phạm NG!

Thế gian này... quả thực có chư thiên thần phật sao?

Nếu có...... vì sao các ngươi không nhìn tới nơi này! Vì sao...... lại không cứu vớt chúng sinh!

Phương Lãnh, Tiêu Mộng Kỳ cũng đồng dạng tỉnh lại ngẩng đầu nhìn trời.

“Đó chính là...... Nightliar?”

Tiêu Mộng Kỳ nhìn quái vật sừng sững trên bầu trời. Nó là đối tượng mà nàng không tiếc hết thảy đại giới vì Dĩ Xuyên báo thù sao?

Mà Địa Ngục trùng cũng nhanh chóng xông về phía 2 người!

“Không...... Không...... Không!” Tiêu Mộng Kỳ tuyệt vọng quỳ rạp trên mặt đất!

Phương Lãnh thì trực tiếp nhắm 2 mắt lại.

Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc cũng đồng dạng, sẽ không may mắn thoát khỏi.

Địa Ngục trùng phô thiên cái địa hướng 2 người vọt tới!

Tuy rằng 1 vài chi tiết có phát sinh biến hóa, nhưng... lịch sử lại lần nữa bước trên guồng quay của nó!

Lịch sử là không thể nào bị thay đổi![ chưa xong còn tiếp......]

PS: Đệ nhị càng đưa lên.