Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Quyển 11 - Chương 80: Ngày thường của Long Ngạo Thiên và hậu cung




Rạp chiếu phim địa ngục thứ 10.

“Ân...... lịch chiếu phim nửa tháng sau, ngược lại hơi chút sít sao.”

Một nữ tử tóc đen dài mượt, trực tiếp gác chân lên mặt bàn trước mặt, mắt nhìn tấm áp phích phía tiền phương, nói với 1 nữ tử khác:“Thụ, đây là lần đầu tiên biểu diễn phim kinh dị sau khi thời đại trước kết thúc, hơn nữa còn là nữ nhân vật chính, hẳn tương đối vui vẻ chứ?”

Nữ tử tên là “Thụ” mặc 1 thân quần áo màu lục, đang cầm ipad xem sách điện tử. Trong rạp chiếu phim tự nhiên không có internet, thế nhưng cung cấp điện thì không có vấn đề, cho nên sách điện tử đã tải xuống là vẫn có thể đọc được. Ipad này là của 1 diễn viên nào đó đã chết đi mang vào.

“Đừng quấy rầy ta. Đang coi tới đoạn Tiêu Viêm cùng Hàn Phong quyết đấu 1 trận cuối cùng trong [ Đấu Phá Thương Khung ].” Tầm mắt Thụ lúc này hoàn toàn chăm chú nhìn vào ipad, nói:“Thực không nghĩ tới thời đại này ngược lại trên Internet có nhiều tiểu thuyết dễ đọc như vậy.”

“Ngươi như thế nào lại 1 dạng giống Trừng Đăng?” Nữ tử đang gác chân lên bàn kia lộ ra thần sắc bất mãn:“Cả ngày ngươi chỉ chằm chằm đọc tiểu thuyết trên internet![ Đấu Phá Thương Khung ]? Nội dung nói cái gì?”

“Chính là 1 người địa cầu xuyên tới đại lục đấu khí, sau đó từ 1 tên phế tài biến thành 1 siêu cấp cường giả. ”

“Ân...... Nghe vào tai kịch tình thực khuôn sáo cũ rích.”

“Nói bậy![ Đấu Phá Thương Khung ] đọc rất hay!”

Đại khái 5 phút đồng hồ trôi qua, nàng liền nói:“Ân...... Rốt cục phải tới Tiêu tộc bên kia tìm Huân Nhi, hiện tại là kịch tình phấn khích nhất, cho dù có cháy nhà cũng đừng có quấy rầy ta ah! Tân Nguyệt!”

Nữ tử tên Tân Nguyệt không khỏi lấy tay bóp trán.

Nếu người nào đã đọc qua [ Đấu Phá Thương Khung ] nhất định sẽ thấy kỳ quái.

Tiêu Viêm vs Hàn Phong là kịch tình khi ở Hắc Giác vực, còn khi đi tìm Huân Nhi đã là ở Trung Châu thiên. Như thế nào chỉ ngắn ngủi 5 phút đồng hồ đã đọc tới đó?

Đây là năng lực nguyền rủa của nàng. Đối với nàng mà nói, 1 cuốn tiểu thuyết internet mấy trăm vạn chữ không tới 1 giờ đã đọc xong, hơn nữa còn là đoc từng câu từng chữ! Nội dung nào nàng đã xem qua thì 1 chấm câu nàng cũng có thể đọc lại làu làu!

“Vẫn đang xem sách sao?”

Lúc này, ngoài cửa 1 nữ nhân trang điểm đậm bước vào, thấy Thụ còn đang cắm cúi vào ipad, lắc lắc đầu, nhìn về phía Tân Nguyệt, nói:“Nàng đang đọc chuyện gì vậy?”

“[ Đấu Phá Thương Khung ].”

“Nga, chuyện của Thiên Tàm Thổ Đậu. Ta gần đây đang xem [ Bàn Long ].”

“Các ngươi sao lại thích tiểu thuyết internet như vậy chứ......”

“Không có biện pháp a, bên trong rạp chiếu phim địa ngục này không có internet, TV. Ngay cả giải trí cơ bản cũng không có, chỉ có mấy cuốn sách điện tử này là nguồn giải trí duy nhất. Hiện tại rất nhiều người thích đọc thể loại này đó. Ngươi cũng có thể coi xem? Tân Nguyệt?”

“[ Bàn Long ] ta đã đọc xong hai giờ trước.” Thụ ngồi 1 bên tầm mắt vẫn nhìn vào ipad vừa nói:“Sau đó ta đã đọc [ Tinh Thần biến ] cùng [ phàm nhân tu tiên truyện ]. Ân,[ phàm nhân tu tiên truyện ] làm ta phí chút thời gian, thiếu chút nữa không hoàn thành trong 1 giờ.”

Cứ như vậy lại trôi qua hơn 20 phút nữa......

“Xem xong!” Thụ đem ipad tắt đi, lười biếng duỗi eo:“Hôm nay xem tạm vài bản này đã. Ta thấy Cà Chua cùng Thiên Tàm Thổ Đậu đều không tệ, bất quá ta càng thích Vong Ngữ hơn.” (là tên tác giả truyện tiên hiệp. Mình lại thích lão cà chua nhất, mặc dù nhiều lão chê là suốt ngày cắm đầu tu luyện chả thấy gái gú. Thế mới là chuyện tiên hiệp chứ, mấy lão đó chỉ có thích hậu cung đầy đàn. Mẹ nó chứ, đàn bà bu lại 1 chỗ mà đòi chung sống hòa bình á, cứ thấy nam chính là dính vào chấp hết cả dàn hậu cung của nó á.. quên đi nhé.)

“Ngươi có đọc [ Ma Thiên kí ] hay không?” Trừng Đăng, cũng chính là nữ nhân đang đọc truyện [ Bàn Long ] nói:“Tác phẩm mới của Vong Ngữ vẫn còn chưa có kết thúc.”

“Chưa kết thúc thì thôi.”

Bỗng tại vách tường màu trắng trước mắt xuất hiện 1 bóng người màu trắng!

Không...... Không phải người màu trắng, mà là người này giống như tắc kè hoa, dung nhập vào trong vách tường!

“Các ngươi rất nhàn nhã sao?” nữ tử giống tắc kè hoa bộ mặt lãnh lẽo nói:“Hiện tại là thời điểm thảo luận tiểu thuyết sao?”

“Được rồi...... Xin lỗi.” Trừng Đăng khoát tay đối với nữ tử lạnh lùng kia:“Bất quá, Liễm Nguyệt, cách bộ phim kinh dị cuối cùng công chiếu hẳn còn 1 đoạn thời gian nữa mới đúng. ”

“Chúng ta cũng không phải chân chính vô địch. Độ khó bộ phim kinh dị cuối cùng tuyệt đối vượt qua tưởng tượng của chúng ta.” Liễm Nguyệt lúc này tản ra từng đợt hàn khí bức người:“Ngươi cho rằng...... Chúng ta có mấy người có thể còn sống tiến vào rạp chiếu phim linh độ?”

Trong nhất thời, không khí ngưng trệ.

“Có thể có một nửa...... đã là không tệ. Các ngươi nên rõ ràng điểm này.”

Đúng vậy. Điểm này, ai nấy đều rất rõ ràng.

Đoạn đường kế tiếp không có khả năng không có người hy sinh. Thậm chí toàn bộ chết đi cũng rất có khả năng.

“Cho nên tất yếu phải khiến Ngạo Thiên đạt được vương tọa nhân vật chính trong bộ phim kinh dị cuối cùng. Chỉ có trở thành nhân vật chính......” Nàng chỉ vào ipad trên tay Thụ:“Hắn mới có thể giống như vài tên nhân vật chính trong tiểu thuyết kia, sinh tồn tới cuối cùng! ”

Ngày sau trong thế giới phim kinh dị tàn khốc, quang hoàn nhân vật chính mới là bảo hiểm bảo đảm sinh tồn căn bản.

Trong bất cứ 1 bộ phim kinh dị nào, nhân vật chính sinh tồn tới cuối cùng đều không phải dựa vào quang hoàn sao?

Sau này trong phim kinh dị, vật nguyền rủa sẽ không còn tồn tại, muốn sinh tồn chỉ có thể dựa vào quang hoàn nhân vật chính! Đây là đạo lý trước mỗi khi trải qua trận quyết chiến cuối cùng thời đại mà mỗi người ai cũng hiểu được.

Thụ gật đầu, nói:“Đúng vậy, ta biết. Chúng ta có thể sống đến thời đại này, thuần túy là vì khi đó Tịch Thâm Dạ thưởng thức tài năng của Ngạo Thiên.”

“Nay...... Hầu Tước và Sa La đều chết. Ngạo Thiên muốn đoạt lấy bảo tọa nhân vật chính, địch nhân lớn nhất chính là Thợ săn Ác Ma Diệp Tưởng. Người này...... Tất yếu phải chết!”

Những lời này vừa nói xong, Tân Nguyệt đang đem chân gác lên bàn, ở vị trí giữa mi tầm bỗng nhiên bị cắm vào 1 cây huyết châm!

Cây châm kia đem nàng ghim lên vách tường!

“Thật là......”

“Ngươi tổng vẫn luôn như vậy...... Liễm Nguyệt......”

Theo sau, mọi người nhìn lại, trên vách tường chỉ lưu lại 1 hình nhân bằng giấy đang bị huyết châm ghim vào giữa mi tâm!

Một người giấy!

Tiếp đó, người giấy kia bốc cháy, rất nhanh liền biến mất hầu như không còn.

Người giấy cùng chân thân không hề khác nhau, so với nhân ngẫu của Diệp Tinh Vẫn có vài phần tương tự. Chẳng qua Diệp Tinh Vẫn là do nhận được lợi ích từ ác ma phương tây mà sáng lập ra nhân ngẫu, còn người giấy của Tân Nguyệt là thuần túy khủng bố tới từ trung quốc.

“Ngươi làm như vậy có thích hợp không? Tỷ tỷ?”

Lời nói của Tân Nguyệt truyền tới từ phía sau Liễm Nguyệt.

Một đôi tỷ muội này đều là hậu cung của Long Ngạo Thiên, mà bản thân Long Ngạo Thiên cũng không quá để tâm tới vấn đề thu cả hai chị em làm người phụ nữ của mình.

Liễm Nguyệt mặt không đổi sắc:“Ta chỉ là nhắc nhở ngươi một chút mà thôi. Không nên vì ở thế giới trong mộng thời gian quá dài mà quên mất nguy cơ của chúng ta. Cơ hội lần này không có lần thứ 2. Một lần này chúng ra nhất định phải đi theo Ngạo Thiên, tiến nhập vào rạp chiếu phim linh độ!”

Trên sô pha trong phòng nghỉ công cộng.

Lúc này, Long Ngạo Thiên đang nghiên cứu diễn viên chính của mấy bộ phim mới sẽ trình chiếu nửa tháng sau. Bởi vì rạp chiếu phim thứ 10 bị thương thảm trọng, cho nên danh sách diễn viên phát sinh thay đổi to lớn. Những bộ điện ảnh này đều là phim kinh dị có độ khó cao, lấy phong cách Á châu làm chủ. Trong đó cũng có 1 bộ điện ảnh hợp tác cùng rạp chiếu phim thứ 14.

“Rạp chiếu phim thứ 14 đều là vài tên quỷ nhật bản đi?” Long Ngạo Thiên cười lạnh:“Cư nhiên phải cùng 1 đám này diễn trò, thật sự làm người ta phải buồn bực!”

Mộc Lam ở một bên cũng gật đầu phụ họa:“Đại nhân nói rất đúng.”

Mộc Lam tuy rằng không phải trẻ trâu, nhưng là không muốn đắc tội với Long Ngạo Thiên. Kanzaki Yuu của rạp chiếu phim thứ 14 từng là người của Đọa Tinh, song đây là sự tình thời kỳ An Nguyệt Hình. Long Ngạo Thiên khẳng định sẽ không hi vọng nghe được những lời nói như vậy, bởi thế Mộc Lam cũng tuyệt đối sẽ không nói ra.

“Mà thôi. Mấy tên tiểu quỷ nhật bản này tốt nhất không nên gây trở ngại cho ta, bằng không ta tuyệt không bỏ qua. Kế tiếp phỏng chừng chúng phải biểu diễn phim kinh dị hẳn đều ở mức độ khó giải đi.”

“Đúng vậy, đại nhân. Nhân vật chính Lý Tín Lăng cùng phối hợp diễn Ấn Thủy Thiên trong [ thư linh nhân ] đều đã chết, thêm bộ điện ảnh [ Ma cốc ] đều có khả năng có đại nhân tham diễn. ”

Kỳ thật [ lệ quỷ chi quan ] cũng đồng dạng có khả năng, thế nhưng đây là một bộ phim kinh dị quay tại Nhật Bản, nếu Long Ngạo Thiên đã căm ghét nhật bản như vậy, liền không nên cố ý đề xuất tới.

“[ đệ tứ cấm khu 10] hẳn cũng có khả năng đi?” Long Ngạo Thiên lúc này dùng giọng điệu có chút hưng phấn nói:“Ha ha...... bộ phim kinh dị này, ngược lại ta rất có hứng thú khiêu chiến 1 phen.”

“Bộ điện ảnh này chúng ta có người bên trong chính phủ Hongkong, nếu đại nhân tham diễn bộ này chắc chắn sẽ có ưu thế lớn lao. Mặt khác......”

“[ phòng học dị độ 2], vì quá nhiều diễn viên tham diễn đã chết, cho nên nếu khởi quay, dàn diễn viên hẳn sẽ thay máu. ”

Mộc Lam đánh giá, bộ điện ảnh này rất có thể sang năm sẽ quay chụp.

[phòng học dị độ] còn cất giấu quá nhiều câu đố. Quan trọng nhất là bộ điện ảnh này cất giấu bí mật nghịch chuyển thời không. Nếu có thể khiến Diệp Tưởng một lần nữa trở lại quá khứ......

Lịch sử có hay không viết sang 1 trang mới?[ chưa xong còn tiếp..]