Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Quyển 12 - Chương 10: Lớp bổ túc




Lý Mẫn Hà lúc này đang ở trong phòng luyện nghe tiếng Anh.

“Đình Thanh.”

Cửa mở ra. Đi vào là mẫu thân Thẩm Đình Thanh.

Mẫn Hà quay đầu lại, mẫu thân oán trách nói:“ Nhìn ta làm gì? Nghiêm túc nghe tiếng Anh đi! Vừa thấy liền biết ngươi không chuyên tâm!”

Mẫn Hà chỉ còn cách quay đầu lại.

Nàng đem một ly sữa đặt trên bàn, thuận tiện nhìn con đang luyện nghe tiếng Anh trước mắt.

Lúc này, trong cuộn băng tiếng anh, bắt đầu hỏi: “Question:WhatsJacksbrithady?”

Lý Mẫn Hà cả ngày cùng những người tây phương ở cùng một chỗ, kỳ thật trình độ này, nàng vẫn có thể dễ dàng hiểu được. Bất quá, thành tích tiếng anh của Thẩm Đình Thanh khá là yếu.

Dựa theo đoạn băng luyện nghe, sau khi phát ra câu hỏi, sẽ cho học sinh khoảng mười giây để tự trả lời. Lý Mẫn Hà đang thể hiện một bộ không biết làm sao, căn bản là đáp không được.

“ Câu hỏi như thế nào lại khó nghe như vậy?”

Mẫn Hà đem máy ghi âm tắt đi, chuẩn bị tua lại nghe một lần nữa. Nhưng Thẩm mẫu lại ngăn nàng lại, bất mãn nói:“ thời điểm dự thi ngươi có thể được nghe lại một lần nữa sao? Toán học ngươi sai còn chưa tính, như thế nào tiếng anh cũng không khá hơn được! Học lớp bổ túc kỳ nghỉ hè cho đến tận bây giờ, vẫn không có tiến bộ sao?”

Thẩm mẫu thay Thẩm Đình Thanh báo danh rất nhiều lớp bổ túc, dù là nghỉ hè nhưng cơ bản không khác lúc đi học là bao nhiêu, một tuần, bốn ngày đã có chương trình học. Hiện tại nàng đang làm bài tập tiếng anh từ lớp bổ túc.

“Mụ......” Lý Mẫn Hà nghĩ đến tâm lý Thẩm Đình Thanh, gãi đầu, nói:“Ta chỉ nghe lại một lần mà thôi. Thời điểm dự thi người ta đều sẽ lặp lại hai lần. Cuộn băng này chỉ phát có một lần a!”

“Ngươi không thể nghiêm khắc với chính mình hay sao? Không cố gắng một điểm, ngươi làm sao có thể tiến lên được? Kỳ dự thi cuối năm, chỉ được có 6,70 điểm! Ngươi như thế nào cũng không học được gì từ Di Hoa, quen nàng từ sơ trung đến hiện tại, thành tích tại sao có thể chênh lệch lớn như vậy! Người ta toán học cùng tiếng anh đều là điểm tối đa, chỉ có ngữ văn là 93 điểm! Mỗi lần gặp mụ mụ Di Hoa, bà ấy đều nói bóng nói gió chê trách ngươi!”

“Con biết a...... Nhưng con cũng đang rất cố gắng, nghỉ hè đến bây giờ vẫn chưa đi chơi buổi nào. Vẫn nghe giảng bài, làm đề mục!”

“Ngươi còn phải cố gắng nhiều! Mau làm xong bài tập đi, làm xong ta giúp ngươi đối chiếu đáp án.”

Vì phòng ngừa nữ nhi gian lận trong khi học, đáp án bài tập ở lớp bổ túc đầu do bà giữ, đợi sau khi con gái học xong, bà tự mình phê chữa.

Thẩm mẫu rời đi, Mẫn Hà thở dài, bắt đầu luyện nghe tiếng anh một lần nữa.

Làm xong đề mục, cũng đã hơn sáu giờ tối.

“Mụ...... Cẩn Vũ gọi điện thoại cho ta, bảo ta ngày mai đi ra ngoài......”

“Không được!” Thẩm mẫu cự tuyệt thẳng thừng:“Ta còn không biết ngươi sao? Vừa thả ngươi ra ngoài học được gì đều quên hết! Ngươi xem ngươi làm đề mục. Đúng được bao nhiêu câu? Học kỳ I lớp 10 lúc đó còn hoàn hảo, như thế nào đến nửa học kỳ sau. Thành tích càng ngày càng kém!”

Thành tích kém cũng là chuyện đương nhiên a. Học trong một lớp học có quỷ nháo bên trong, còn có thể giữ vững thành tích mới chính là không bình thường?

“Cũng không cần nghiêm khắc như vậy chứ?” Thẩm phụ thân lộ ra bất mãn,“Chung quy vẫn chưa phải lớp 12 nha......”

“Đến lớp 12 đã quá muộn! Hiện tại nó đã kém như vậy, đợi đến lớp 12 thì làm sao có thể đuổi kịp người khác! So với sơ trung đã kém đi rất nhiều, hiện tại càng phải nên......”

Tống Cẩn Vũ, cũng chính là Thiên Sơn Nguyệt, muốn Lý Mẫn Hà đi ra ngoài, đương nhiên là để thương thảo các loại vấn đề phải đối mặt sau khi khai giảng. Trước mắt, diễn viên tuyến hai ba vẫn chiếm đại đa số, bọn họ vì cầu sinh, không thể không tìm kiếm che chở, trong đó khẳng định những vấn đề liên lụy là không thiếu. diễn viên cấp thấp đề cử ra vài đại biểu, đến trao đổi chi tiết nhằm tìm kiếm che chở, lại thông qua kịch bản tiến hành ký kết khế ước. Phỏng chừng bọn họ sẽ dùng phương thức thanh toán vé chuộc cái chết, tiến cống cho diễn viên tuyến đầu, cầu được bảo hộ. Trong bộ điện ảnh này, sử dụng vật nguyền rủa bị trừ đi vé chuộc cái chết, bởi vậy giá trị của vé chuộc cái chết cũng tăng rất nhanh.

Lý Mẫn Hà là kí chủ Ác Ma cao giai, thực lực này, thật ra không thua gì ảnh đế. Bởi vậy, lời nói tất nhiên không hề ít trọng lượng. Nếu thật muốn ký kết khế ước, trong mười rạp chiếu phim hiện nay nàng là người có đủ chiến lực tương đương ảnh đế nhất, nàng không tham dự khẳng định không thể nào nói nổi. Thế nhưng mẫu thân không đồng ý, nàng cũng không thể mạnh mẽ phản kháng. Thẩm Đình Thanh rất sợ mẫu thân của nàng, không dám làm trái.

“Hảo, con biết...... con không đi là được......”

Trở lại phòng, Thẩm Đình Thanh hít một hơi thật sâu, nằm trên giường nhìn lên thiên không.

Bộ phim kinh dị này, muốn sinh tồn, quả là một chuyện vô cùng gian khổ.

Lúc này, bên ngoài vang lên tiếng chuông điện thoại. Một lát sau, cửa bật mở ra.

“Đình Thanh, tìm ngươi.” Thẩm mẫu chép chép miệng, nói:“Là Lâm Viễn gọi tới.”

Lâm Viễn, cũng chính là Mộc Lam.

Mẫn Hà nghe được tên của hắn, vội vàng trở mình xuống giường.

Đi đến phòng khách bên ngoài, nàng cầm lấy ống nghe điện thoại.

“Uy, Đình Thanh. Nghỉ hè đã quá nửa, ngươi không ra ngoài sao?”

Mộc Lam lúc này ở nhà gọi điện tới cho Mẫn Hà. Đối với hắn, hiện tại có thể nghe được thanh âm của nàng, cũng sẽ có một loại cảm giác an tâm.

“Xin lỗi...... bởi vì nghỉ hè ta vẫn phải tham gia lớp bổ túc......”

“Nói đến lớp bổ túc......” Mộc Lam bỗng nhiên chuyển lời:“ thời điểm tám tháng tới, trường học sẽ mở một lớp bổ túc. Ngươi muốn tham gia hay không?”

“Ân?”

Căn cứ theo quy định, trong lúc nghỉ hè không thể một mình tiến vào trường học.

Thế nhưng...... Nếu là kịch bản mở ra tình huống có lớp bổ túc, đó lại là vấn đề khác!

Tin tức này trước mắt vẫn chưa nhiều người biết. Phải vài ngày nữa trường học mới tiến hành thông tri. Mà Hầu Tước làm lớp trưởng nên đã biết được, liền thông báo cho Mộc Lam [ Lâm Viễn ]. Hắn lập gọi điện thoại tới cho Mẫn Hà.

Đương nhiên, lớp bổ túc là tự nguyện báo danh. Kịch bản hẳn cũng sẽ thiết lập ai báo danh ai không báo danh, bất quá cũng có thể thanh toán vé chuộc cái chết để thay đổi. Nhưng thân là ảnh đế còn cố ý tránh đi, thì không khỏi có điểm khôi hài. Nếu làm như vậy, những tuyến diễn viên hai ba dựa vào cái gì tin tưởng các ngươi, đưa vé chuộc cái chết để đổi lấy che chở?

Ý tứ Mộc Lam rất rõ ràng, hắn hi vọng cùng Mẫn Hà tham gia lớp bổ túc này. Mặt ngoài cảm thấy rất nguy hiểm, nhưng rất có thể khai thác được kịch tình mới, nói không chừng có thể đạt được đột phá quan trọng cũng nên. Mặc kệ như thế nào, hai đại trận doanh tuy rằng đã không còn lý do đối lập, nhưng cừu hận vẫn tồn tại như trước, Mộc Lam đem Mẫn Hà coi như người của mình, đương nhiên hi vọng có thể cùng nhau khai thác kịch tình trong bộ phim kinh dị này.

Về chuyện lớp bổ túc, đến thời điểm giữa tháng 8 mới bắt đầu, một tuần có 2 buổi, là thứ ba cùng thứ năm. Hình thức báo danh là tự nguyện, học sinh lớp 10 đều có thể báo danh. Mà lần học bổ túc, chủ yếu tiến hành giảng chương trình học lớp 11. Đây đối với một bộ phận học sinh yếu kém là một lợi thế, bởi vì biết trước nội dung chương trình lớp 11 chẳng khác nào chiếm cứ tiên cơ.

Gọi điện thoại xong, Thẩm mẫu lập tức không nói hai lời, tỏ vẻ lớp bổ túc này nhất định phải tham gia, còn tiếp nhận ống nghe, nói lời cảm tạ với Mộc Lam:“Cám ơn ngươi a, Lâm Viễn, đã nói chuyện này với chúng ta trước tiên.”

“Không có gì, a di, Đình Thanh cùng ta có quan hệ cũng hơn bình thường, nên ta báo cho nàng trước tiên để nàng có thể tự mình sắp xếp.”

“Ân, hảo hảo, cuối tháng 7 tới trường ghi danh phải không? Ân, hảo, không thành vấn đề! hảo hảo hảo! Ân, Đình Thanh khẳng định tham gia a! a...... Đúng, Lâm Viễn, Di Hoa cùng ca ca nàng...... có tham gia lớp bổ túc không?”

Mộc Lam hồi đáp:“Không rõ lắm...... thành tích học tập của bọn họ tốt như vậy, có lẽ không cần đến đâu a?”

“Hảo, ta biết!”

Đặt điện thoại xuống, Thẩm mẫu lập tức nói:“Hoàn hảo lớp bổ túc ở trường so với những lớp đang tham gia không hề trùng nhau! Mà đến đầu tháng 8 cũng sẽ kết thúc! Đây là cơ hội tốt a, ngươi sẽ được làm quen với chương trình học lớp 11 trước, nếu Di Hoa không đến lớp, ngươi có thể mượn cơ hội này vượt qua nàng a! Cổ tích thỏ và rùa đã nghe qua chưa đó?”

“Đừng cho con cái học những tính xấu nha!” Thẩm phụ bất mãn nói:“Thi đại học cũng không phải xem bài danh, là xem điểm chuẩn!”

Thế nhưng, Mẫn Hà một chút cũng không nghe mẫu thân nói cái gì. Mà chỉ nghĩ đến sự tình lớp bổ túc.

Tại lớp bổ túc ở trung học Quảng Nguyệt......

Sẽ phát sinh chuyện gì đây?[ chưa xong còn tiếp......]