Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Quyển 12 - Chương 56: Người đeo mặt nạ trắng




Hắc ma pháp so với hắc ma thuật còn là đẳng cấp cao hơn. Tuy bình thường, hắc ma thuật sư cùng hắc ma pháp sư luôn bị coi như giống nhau, thế nhưng con đường của hắc ma pháp sư lại càng rộng lớn hơn 1 ít, đương nhiên khuyết điểm là tương đối dễ phải sắm vai phản diện.

Bất quá, mạnh chính là mạnh, chỉ cần có thể trở nên mạnh mẽ, diễn vai phản diện cũng không sao, Vũ Sóc đã không còn để ý nữa. Trải qua trận chiến trong [gia tộc Nightliar 3], tâm linh của nàng bị chấn động cực lớn, không có lực lượng là thống khổ và tuyệt vọng bực nào. Nó hiện tại vẫn như trước đang tra tấn linh hồn nàng. Cho nên với nàng hiện tại mà nói, điều cần suy xét là trở nên mạnh mẽ! Chỉ có đủ mạnh mẽ mới có thể đi suy xét thiện ác!

Mà hắc ma pháp so sánh với hắc ma thuật mà nói, lực lượng không chỉ lớn hơn mà còn có 1 ưu điểm, thời gian niệm chú rút lại cực ngắn. Theo sức mạnh ngày càng tăng, có thể đạt tới tình trạng thuấn phát! Điểm này rất quan trọng, lộ tuyến ma pháp sư bị người ta lên án nhất chính là thời gian niệm tụng chú ngữ dài dòng!

Hắc linh trùy rậm rạp hiện lên sau đó lấy tốc độ kinh người bắn về phía quỷ hồn đang bị Tử Thần liêm đao của Tích Kính chém trúng! Loại hắc ma pháp này có thể tiến hành đả kích chuyên môn 1 đối tượng nào đó, không cần suy xét tới tình huống không phân địch ta, thời điểm hắc linh trùy tiếp cận Tích Kính liền trực tiếp xuyên qua thân thể nàng!

Kể thì dài dòng, song tốc độ của hắc linh trùy ít nhất gấp 3 lần viên đạn, mắt thường căn bản không bắt giữ nổi quỹ tích tốc độ của nó! Rất nhanh, đem con quỷ kia bắn thành nhím.

Quỷ hồn kia nhất thời phát ra tiếng kêu thảm thiết!

Nghiệp hỏa, thần lôi, có thể không dùng là tốt nhất, chung quy nó sẽ bị pháp tắc nguyền rủa giảm dần ảnh hưởng, không phải là thứ dùng ngoài không hết. Suy xét tới lúc này còn chưa đi được 1 nửa bộ phim, tự nhiên cần phải sử dụng thật tiết kiệm. Diệp Tưởng hiểu ý tứ của Vũ Sóc, thế nhưng hắc ma thuật lại không giống như nghiệp hỏa hay Hạo Dương thạch, là công kích chuyên môn nhắm vào quỷ hồn, lực tổn thương đương nhiên cũng có hạn.

Cái bóng dáng mơ hồ kia không phải là bóng trắng.

Mà Diệp Tưởng vẫn như trước đang trói Hoàng Phủ Vô Kỵ mang mặt nạ trắng. Hiện tại Hoàng Phủ Vô Kỵ, đến tột cùng sống hay chết rất khó đoán trước. Đương nhiên mặc kệ như thế nào, đều phải cứu hắn. Diệp Tưởng cũng biết quan hệ giữa Vũ Sóc cùng Mĩ Gia rất tốt, hơn nữa đã hứa hẹn với đối phương. Một khi đã như vậy. Hắn sao có thể để Vũ Sóc thất tín với hảo hữu.

Nguyên bản, cục diện dường như đang trong tầm khống chế.

Thế nhưng, hư ảnh bị hắc linh trùy bắn thành con nhím kia vào lúc này bỗng nhiên phát ra 1 tiếng rống thê lương!

Theo sau......từng căn hắc linh trùy, một cái tiếp 1 cái tự động rút ra!

Sắc mặt một nhà 3 người Diệp Tưởng, Vũ Sóc, Tích Kính nhất thời trở nên khó coi!

Diệp Tưởng không chút do dự, đang chuẩn bị vận dụng nghiệp hỏa, bỗng nhiên quay đầu lại. Ở phía trước Hoàng Phủ Vô Kỵ đang bị xiềng xích trói buộc, bóng dáng mơ hồ kia lại lần nữa xuất hiện!

Hắn lập tức vận dụng nghiệp hỏa!

Nhưng bóng dáng quỷ hồn kia bị nghiệp hỏa thiêu đốt chỉ trở nên vặn vẹo mà không có hiệu quả giống như vài lần trước! Hiển nhiên sau khi sử dụng nhiều lần, vẫn là bị pháp tắc giảm dần hiệu quả ảnh hưởng!

Sau đó, quỷ ảnh bị nghiệp hỏa thiêu đốt kia lao thẳng tới Diệp Tưởng!

Bởi vậy...... cánh tay đang nắm lấy huyết tinh xiềng xích của Diệp Tưởng tự nhiên nới lỏng ra!

Vũ Sóc nhìn thấy Diệp Tưởng gặp nạn, lập tức xông lên nghĩ cách cứu viện!

Đối mặt với Diệp Tưởng, nam nhân nàng phó thác cả đời, phụ thân của nữ nhi nàng, nàng cuối cùng đưa ra lựa chọn cứu Diệp Tưởng! Làm như vậy, có khả năng Hoàng Phủ Vô Kỵ sẽ xảy ra chuyện, sẽ thất hứa với Mĩ Gia, cho nên nàng lập tức hô lên với Tích Kính:“Ngươi đi khóa chặt người đeo mặt nạ kia lại, Tích Kính!”

Vũ Sóc trong nháy mắt làm ra phán đoán thực chính xác. Chung quy tình huống của Hoàng Phủ Vô Kỵ là không thể thương tổn, chỉ có thể bắt giữ, Tích Kính kế thừa thể chất thợ săn ác ma là thích hợp nhất. Mà Vũ Sóc thì không giống, hắc ma pháp của nàng đều là kỹ năng đả thương địch thủ, không có khốn địch, cũng không thể cam đoan không xúc phạm tới Hoàng Phủ Vô Kỵ.

“Cổ hưu địch...... Mobi phi!”

Sau khi câu chú này hoàn thành......

Sau lưng Vũ Sóc......

Nhanh chóng xuất hiện một đôi vũ dực màu đen thuộc về Ác Ma!

Gia tộc Northfield là huyết duệ Ác Ma! Đôi cánh màu đen chính là biểu tượng cho sự đọa lạc này.

Không phải Ác Ma, mà vì phục vụ cho ác ma!

Trong nháy mắt đôi cánh màu đen xuất hiện, hai mắt Vũ Sóc lập tức biến thành mắt dọc yêu dị!

Giờ khắc này...... Vũ Sóc bại lộ ra đòn sát thủ mạnh nhất còn ẩn dấu của mình!

Thời gian...... Nhất thời đọng lại!

Thời gian đông đặc!

Các diễn viên đang ngồi xem ở rạp chiếu phim Linh độ, 1 đám đều sợ hãi than thở!

Dưới tình hình chung, trong lúc xem điện ảnh cũng chỉ có tỷ muội Tịch gia nói nhiều, những người khác đều yên lặng quan khán. Thế nhưng lần này không ít người không giữ được bình tĩnh.

“Cư nhiên...... là thời gian đông đặc!” Một nam tử tóc húi cua 2 mắt nhìn chăm chăm màn hình hớn, bên trên màn hình đang đặc tả Bạch Vũ Sóc.

“Rạp chiếu phim thứ 13 rốt cuộc là địa phương yêu nghiệt nào đây? Thiên tài liên tiếp xuất hiện!” bên cạnh thanh niên đầu húi cua là nữ tử mặc váy tím, lúc này nàng nâng cằm, lẩm bẩm“Kim Tứ Quý là vì có Chúc Cửu Âm chi lực mới có thể làm được...... Thế nhưng, chỉ dựa vào lực lượng của Ác Ma mà ảnh hưởng đến thời gian, lại còn là bên trong 1 bộ điện ảnh nguyền rủa thời gian...... nữ nhân Bạch Vũ Sóc này kết hợp cùng Diệp Tưởng, tuyệt đối là nam nữ nhân vật chính tốt nhất! Ta xem, bộ phim kinh dị cuối cùng, hẳn là dành cho 2 người này!”

“Đừng khẳng định quá sớm. Thiên tài có rất nhiều, nhưng có bao nhiêu người có thể sống sót qua khỏi bộ phim kinh dị cuối cùng?”

Những lời này thốt ra, trong phòng chiếu nhất thời trầm mặc.

Ai cũng biết, trên con đường thăng tiến lên rạp chiếu phim linh độ, bọn hắn đã trải qua bao nhiêu tinh phong huyết vũ. Đương nhiên mang bất cứ 1 diễn viên nào trong rạp chiếu phim linh độ ra đều có thực lực trên ảnh đế. Thế nhưng muốn trở nên cường đại, con đường khó khăn cũng càng lớn, sinh tử gặp phải cũng càng nhiều. Sau này trải qua mỗi bộ phim kinh dị, không còn chỉ là đụng độ quỷ hồn, mà nhiều hơn chính là hiện tượng nguyền rủa siêu nhiên, cùng với những ma thần khủng bố trong Ma Giới Địa Ngục.

Thiên tài...... cho dù thiên tài hơn nữa thì có thể so sánh với quang hoàn nhân vật chính sao? Quang hoàn nhân vật chính, dựa theo cách nói của đạo gia chính là số mệnh, dựa theo thuyết pháp Phật gia chính là công đức!

Mà trong sát na thời gian đông cứng, Diệp Tưởng tự nhiên hóa hiểm thành an! Tích Kính thì đến phía trước Hoàng Phủ Vô Kỵ đem hắn khóa chặt!

Nhưng Hoàng Phủ Vô Kỵ mang mặt nạ màu trắng cư nhiên giơ trường đao lên, chém bị thương cánh tay Tích Kính!

Tiếp đó liền biến mất!

Lúc này......

“Vẫn tìm không thấy bọn họ! Chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Giải Trác Hòa cũng không biết đi nơi nào, hiện tại nên làm sao đây?”

Thời điểm Vũ Sóc nghe được thanh âm này liền biến sắc!

Trong tình huống thời gian bị đông đặc, vì sao có người có thể nói chuyện?

Đáp án không cần nói cũng biết...... Đó là thời không khác!

Người nói ra câu này, Vũ Sóc không có bất cứ ấn tượng nào! Thế nhưng Diệp Tưởng lại nhớ rất rõ!

Người này tên là Lâm Nhất Phàm! Bất quá hắn đã chết trong bộ [phòng học dị độ] một rồi!

Lúc này, tại lối đi trên tầng ba.

Nơi này...... là quá khứ của gần 1 năm trước kia.

Lý Chanh, tên thật là Sakurami Hanami, là diễn viên cùng rạp với Kanzaki Yuu. Nàng lúc này không theo kịp nhóm người phía trước. Bỗng nàng đột nhiên cảm giác được, trên đỉnh đầu có cái gì đó rơi xuống dính vào tóc nàng.

Đó là...... máu!

Nàng vội ngẩng đầu lên......

Chỉ thấy trên trần nhà, một nam nhân đeo mặt nạ trắng đứng chổng ngược, trên tay cầm 1 cây trường đao.

Máu dây trên thanh đao kia đang rơi xuống chính là của Tích Kính!

Trường đao kia hạ xuống...... chém đứt đầu Lý Chanh!

Mặt nạ màu trắng kia...... Là vật nguyền rủa.

Diệp Tưởng đối với cái này, ký ức hãy còn mới mẻ.

Thế nhưng...... mặt nạ này ẩn tàng bí mật gì lại không biết được.

Hoàng Phủ Vô Kỵ đội mặt nạ, chỉ sợ căn bản không thể cứu!

Trong ấn tượng, lúc trước Hoàng Phủ Vô Kỵ chính là đội mặt nạ này lên liền biến mất! Nhưng lúc trước đem con quỷ đội mặt nạ trắng này xử lý, sau đó Hoàng Phủ Vô Kỵ đội mặt nạ này lên [ sẽ không phải là [ Tử Thần ] trong hư Arrancar?], sau đó......

Đợi đã...

Diệp Tưởng bỗng nhiên nhớ tới 1 việc

Hắn nhớ rõ......

Lúc trước, hắn chính là đem người đeo mặt nạ trắng này, trực tiếp thôn phệ vào hắc động!

Chẳng lẽ...... người bị thôn phệ vào hắc động chính là...... Hoàng Phủ Vô Kỵ?

[ Nếu tình tiết trên có ai đã quên mất có thể đọc lại chương 65 bộ phòng học dị độ 1]

Không được! Tất yếu phải ngăn cản ah!

Dưới tình huống thời gian bị đông lại, quỷ ảnh bị nghiệp hỏa thiêu đốt cũng chỉ có thể bất động. Bởi vì Diệp Tưởng không bị thời gian đông đặc ảnh hưởng, nghiệp hỏa hắn phóng ra thiêu đốt quỷ hồn cũng không đình chỉ! Dưới tình huống như vậy, quỷ hồn này tuy không chết nhưng tuyệt đối không tránh khỏi bị thương nặng!

“Tất yếu phải ngăn cản!” Diệp Tưởng giờ phút này vội vàng hô lên với Vũ Sóc:“Tất yếu phải ngăn cản ta của quá khứ......”

...Giết chết Hoàng Phủ Vô Kỵ![ chưa xong còn tiếp..]