Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Quyển 12 - Chương 70: Thế giới song song




Thân cao gần 3 mét, cả người màu đen, bộ mặt dữ tợn như ác quỷ, 1 cái đuôi ác ma thật dài đang giương cao ở phía sau!

Đuôi ác ma này chính là đòn sát thủ lợi hại nhất của Mộc Lam, rất ít khi sử dụng trước mặt người khác, bởi vậy năm đó, những người trong Khu Ma trận doanh đều không biết được chuyện này mới dẫn tới Tiểu Tăng bị giết chết.

Cái đuôi kia hung hăng quét tới thi thể Tôn Trọng Phong đang treo trước cửa lớn!

Một kích này trực tiếp đem thi thể Tôn Trọng Phong đánh thành một đống thịt nát!

Cánh cửa phía sau tự nhiên cũng triệt để vỡ vụn!

Mộc Lam mặc lên ma quỷ hài giáp có thể nói, thực lực trong nháy mắt đề thăng lên rất nhiều!

Mà tiếp theo, bên cạnh hắn xuất hiện 1 đạo thân ảnh, Lý Mẫn Hà!

Lý Mẫn Hà vươn hai tay ra, đồng thời đôi cánh ác ma cũng xuất hiện!

Thực lực của 2 người trong số ảnh đế đều thuộc dạng nổi bật, hai người đồng thời ra tay, cho dù là Hầu Tước ở thời kỳ toàn thịnh trước kia cũng phải cố hết sức mà đối phó!

Mắt thấy hai người lao về phía bên kia cánh cửa, trong phòng chỉ còn lại Tích Kính cùng Tư Mã Đông Hài hai người.

Tích Kính không có đuổi theo bởi vì... tình huống hiện tại có chút khác với đoán trước của nàng.

Thực lực của Cữu cữu nàng biết, Hầu Tước cữu cữu ở trong cảm nhận của nàng là cường giả gần với phụ thân nhất, thế nhưng cư nhiên ngay cả hắn cũng bại!

Kết quả cuối cùng.... quả nhiên so với nàng dự đoán lại càng thêm đáng sợ!

Lúc này nàng một tay vịn vách tường, mồ hôi lạnh không ngừng tuôn ra, bước chân lui lại, tận lức khiến bản thân rời xa cửa lớn. Hiện tại sinh tử của cha mẹ không biết làm trong lòng nàng bồn chồn lo lắng không thôi, nhưng lại không có năng lực đi cứu bọn họ.

Sau một hồi......

Mộc Lam và Mẫn Hà vẫn không hề có bất cứ động tĩnh nào.

Tích Kính rốt cuộc đánh bạo, tiến về phía cánh cửa kia nhìn nhìn. Nhưng bên ngoài... cư nhiên không hề có bóng người!

Bỗng nhiên, cánh cửa đã bị phá hỏng kia lại lần nữa hợp lại, đem cửa ra vào đóng kín!

Bên trong phòng lúc này chẳng phải chỉ còn có nàng cùng Tư Mã Đông Hài hay sao?

Nhưng thời điểm nàng quay đầu lại phát hiện, không nhìn thấy Tư Mã Đông Hài đâu cả.

Chỉ còn có 1 mình nàng thôi sao?

Tích Kính cảm giác nỗi sợ hãi từ trong nội tâm sôi trào, bùng nổ.

Đối với Tích Kính mà nói, cô độc chính là thứ nàng sợ hãi nhất. Cha mẹ không có, đồng bạn xung quanh cũng không có, chỉ có 1 mình nàng!

Kết quả tự nhiên không cần nhiều lời, nàng căn bản không thể xông phá cánh cửa trước mặt.

Lúc này, trên màn hình bên trong rạp chiếu phim linh độ, ở sau lưng nàng là 1 bóng trắng mơ hồ vặn vẹo đang dần hiện ra, chậm rãi tiến tới gần Tích Kính!

Trong phòng chiếu phim, có không ít người hứng thú với Tích Kính, bất quá với thực lực trước mắt của nàng, có thể sống sót hay không thực sự rất khó đoán. Nhưng chung quy nàng cũng là nữ nhi của nhân vật chính, đồng dạng cũng được aura chiếu cố.

Tích Kính cảm nhận được cái gì đó liền quay đầu lại!

Nhưng phía sau nàng không hề có bất cứ thứ gì!

Nàng lẻ loi một mình, đứng ở này trong nhà.

Đột nhiên, biểu tình của nàng cô đọng, lộ ra thần sắc hoảng sợ!

Cảnh tượng trên màn hình điện ảnh đột nhiên bị cắt, chuyển thành cảnh tưởng ở phía trước núi rác rưởi!

Giờ khắc này, bỗng nhiên một cỗ kiếm khí khủng bố bùng nổ từ bên trong đống rác thải!

Cả núi rác nhất thời bạo liệt, vách tường chung quanh 1 cái tiếp 1 cái sụp đổ!

Hầu Tước cả người đều là rác rưởi tanh hôi bao phủ, cầm trong tay đoạn kiếm gãy kia từ giữa lao ra!

Uy lực của thanh kiếm này hiện tại đã giảm xuống trên diện rộng.

Hắn đem thanh kiếm gãy thu hồi lại. Mà ánh mắt nhìn núi rác rưởi giờ này đã thay đổi, hắn cảm giác núi rác này có liên hệ rất sâu xa với nguyền rủa thời không.

Bất quá hiện tại nói điều này cũng không có ý nghĩa. Hắn tất yếu phải mau chóng phân biệt rõ ràng thời không hiện tại.

Lúc này, thiên không vẫn là 1 mảnh sáng lạn.

Đột nhiên 1 thanh âm từ phía sau truyền tới.

“Ngươi là ai?”

Hầu Tước quay đầu lại, phía sau hắn đứng 1 đám người, kẻ cầm đầu chính là ca ca của Triệu Đồng, Triệu Dương.

“Thối chết người......” Triệu Dương lập tức bịt mũi nhìn Hầu Tước chật vật đứng trong đống rác rưởi, nói:“Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Làm sao tường lại đổ hết? Đúng, ta nhớ ra rồi, ngươi không phải là lớp trưởng của tên Kim Kỳ Thụy sao?”

NPC đối với chuyện diễn viên sử dụng vật nguyền rủa đều sẽ không thắc mắc quá nhiều. Đây cũng là bộ điện ảnh này hồ lộng cho qua, thật giống như ngươi không thể trông cậy vào việc trong phim cổ trang, nhân vật bên trong không cẩn thận lộ ra điện thoại di động còn có người để ý hỏi, đây là đập đá hay là Iphone 6.

Cho nên thấy Hầu Tước không đáp lại hắn cũng không tiếp tục dây dưa vấn đề này mà hỏi tiếp:“Ta hỏi ngươi một câu. Kim Kỳ Thụy đâu?”

“Kim Kỳ Thụy? Hắn không phải đã mất tích lâu lắm rồi sao?”

“Ngươi giả ngu cái rắm a!” Triệu Dương nhổ toẹt 1 ngụm nước bọt xuống đất:“Ta đã nói rồi. Đệ đệ của ta đến giờ hạ lạc còn chưa rõ, ta cần phải đi tìm hắn!”

Hầu Tước lười so đo với đám người trước mặt mà trực tiếp đổi vấn đề.

“Được rồi, ta mang ngươi đi tìm hắn. Đúng rồi, hôm nay là ngày bao nhiêu?”

“Bao nhiêu? Hôm nay là......”

Nhưng nói được 1 nửa Triệu Dương liền nói không nổi nữa.

Hắn nhìn thấy 1 màn cực kỳ không thể tưởng tượng nổi, con mắt nhanh chóng muốn lồi ra.

“Ngươi...... Ngươi...... Ngươi......”

Biểu tình kia của hắn thật giống như ăn phải cứt vậy!

Tầm mắt hắn nhìn chằm chằm ở phía sau lưng Hầu Tước!

Hầu Tước xoay người lại, sau đó phát hiện 1 bản thân khác đang đứng ở cách đó không xa!

“Sao lại thế này?” Triệu Dương nhìn hai Hầu Tước, dụi dụi con mắt nói:“Ngươi...... Ngươi có huynh đệ sinh đôi?”

Hầu Tước bên kia đi tới trước mặt Hầu Tước bên này, 2 người liếc mắt nhìn nhau.

Loại cảm giác này...... Thật sự kỳ quái.

“Ta có vài lời muốn nói với hắn.” Hầu Tước xuyên qua nói:“Các ngươi đi trước đi.”

Triệu Dương nhất thời tức giận, đang đùa hắn sao? Vừa muốn mở miệng hỏi gì đó lại nhìn thấy sắc mặt thâm trầm của Hầu Tước.

Tiếp theo bọn hắn đột nhiên cảm thấy 1 loại sợ hãi cực đại giống như búa tạ giáng vào đầu!

Đây chính là áp chế về mặt tinh thần. Nay Hầu Tước cho dù suy yếu nhưng giết chết những kẻ này cũng không khác bóp chết 1 con kiến là mấy. Tập thể phàm nhân đứng trước mặt Hầu Tước cũng không làm hắn có cảm giác gì, nếu không phải vì lo lắng NG, Hầu Tước há phải nói lời vô nghĩa với bọn hắn, trực tiếp diệt sát toàn bộ là được rồi!

“Hừ...... chúng ta đi!”

Sau khi đám người này rời đi, Hầu Tước nhìn về phía Hầu Tước còn lại, nói:“Ngươi biết ta đến đây như thế nào không?”

“Biết.”

“Như vậy thời gian hiện tại là?”

“Ngày 6 tháng 11 năm 1997.”

Năm 1997... ngày 6 tháng 11?

Quá khứ?

Hầu Tước nhất thời gửi cho chính mình 1 đoạn tin nhắn:“Ta muốn biết chuyện đã xảy ra cùng với những chuyện ta đã trải qua có khác biệt hay không.”

“Hảo. Bất quá nhìn dáng vẻ của ngươi vẫn là nên tìm 1 chỗ tắm rửa trước, hình tường như vậy để Sa La nhìn thấy rất không tốt.”

Một câu cuối cùng làm Hầu Tước triệt để giật mình.

“Ngươi vừa rồi nói cái gì? Sa La?”

“Làm sao? Có vấn đề gì ư? Sa La. Chẳng lẽ ngươi bị xóa bỏ ký ức có liên quan tới Sa La? Tương lai Sa La chết sao?”

“Sa La...... Nàng không phải đã chết trong thế giới gia tộc Nightliar 3 sao?”

“Không có a! Lúc đó thật là đám người Tiểu Tăng đã chết, thế nhưng Sa La không có chết. Ngươi nói nàng chết? Chẳng lẽ...... Ngươi tới từ 1 thời không song song nào đó?”

Thời không song song!

Hầu Tước nhất thời hiểu được!

“Hiện tại người đang diễn Lý Vĩnh Quân là ai?”

“Đương nhiên là An Nguyệt Hình! Như thế nào, trong thời không của ngươi An Nguyệt Hình đã chết?”

“Trong thời không của ra...... An Nguyệt Hình là bị Diệp Tưởng giết chết. Nhưng Sa La là vì cứu ta mà bị hắn giết chết.”

Ở thời không này, Sa La còn sống!

Nàng còn sống!

Đống rác rưởi kia chẳng lẽ là 1 trùng động nối tiếp giữa những thời không song song?

“Mang ta đi gặp Sa La, ta muốn nhìn thấy nàng!”

Ở trong này, cần nhắc nhở 1 chút là Sa La là người sắm vai nhân vật Hứa Gia Bích.

Hứa Gia Bích vẫn luôn thầm mến Tôn Di Tinh, tuy vai diễn tương đối ít đất diễn, nhưng vì Sa La thích Hầu Tước, cho nên nàng được an bài đóng nhân vật này. Sau đó thì người thích hợp đóng vai này nhất lại chính là Ôn Vũ Phàm.

Mà ở thời không song song này, Ôn Vũ Phàm cùng đám người Phương Lãnh đều bị An Nguyệt Hình giết chết.

Ở thời đại này, Long Ngạo Thiên vẫn như trước đang trong trạng thái Y Mông.

Bởi vì thời không hiện tại, Diệp Tưởng trở về quá khứ đem 3 vật nguyền rủa kia đưa cho Hầu Tước dẫn tới lịch sử bị thay đổi!

Thế nhưng......

Cho dù Sa La còn sống, như vậy chẳng lẽ có thể đem nàng tới thế giới song song mà hắn đang sống? Nhưng vấn đề ở chỗ...

Chính mình ở thời không này sẽ đồng ý sao?

Hơn nữa......

Sa La ở thời không song song vẫn là Sa La mà hắn quen biết sao?[ chưa xong còn tiếp..]