Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Quyển 13 - Chương 12: Rakmal




Từ Tố cả người run cầm cập ngồi xổm trong góc tường, nàng cầm chặt một con dao phay trên tay, gương mặt sợ hãi nhìn cửa lớn.

“‘Hắn / nàng’ còn chưa có vào phải không?” Bởi vì không nhìn thấy ác linh cho nên Từ Vũ chỉ có thể hỏi thăm tỷ tỷ.

“Ngươi nói vô nghĩa, nếu đã vào sao ta có thể ngồi ở đây?” Từ Tố hung tợn nhìn Từ Vũ, gương mặt mĩ lệ bởi vì phẫn nộ mà trở nên vặn vẹo.

Từ Vũ nhìn về phía cửa lớn nói: “Nếu ngươi nhìn thấy liền nói cho ta biết, tỷ tỷ...... Quỷ sẽ không công kích ta, có ta chống đỡ, hẳn không có việc gì......”

“Ngươi cứ hảo hảo chống đỡ đi, không cần nói lời vô nghĩa!”

Lúc này, thân thể Từ Vũ và Từ Tố cơ hồ dán sát cùng một chỗ. Đối với Từ Tố mà nói, Từ Vũ chính là bùa hộ mệnh duy nhất. Cái này cũng là nguyên nhân nàng căm ghét Từ Vũ như thế nhưng vẫn lựa chọn cùng với nàng vượt qua một đêm.

Ngay tại lúc này, bỗng nhiên bên ngoài truyền tới tiếng chuông cửa.

Giây phút nghe được tiếng chuông, Từ Tố sợ tới mức hồn phi phách tán, đem con dao giơ lên cao, còn Từ Vũ cũng khẩn trương không thôi.

Tiếng chuông cửa vang lên một lần, lại lần thứ hai... lần thứ ba......

“Không...... Không được... không được tiến vào...... Van cầu ngươi...... Đừng tiến vào......”

Tay nắm con dao của Từ Tố cũng run lên, tiếp theo liền vung lên không trung.

Nhưng, Từ Vũ lại chắn trước mặt tỷ tỷ, hai tay dang ra, đem tỷ tỷ trong góc tường bảo vệ hoàn toàn.

Thời điểm không khí đang cực độ khẩn trương, bên ngoài lại truyền tới tiếng hô to.

“Giao đồ ăn tới đây, không có ai ở nhà sao?”

Giao đồ ăn?

Từ Tố vẫn giơ cao con dao như trước, nói:“Ngươi...... đi xem xem! Nếu là người, ngươi nhất định có thể nhìn thấy!”

Từ Vũ lập tức đi tới cửa, nhìn qua mắt mèo.

Một thanh niên mặc áo đen xách theo một cái túi to. Trên áo khoác của hắn có in bốn chữ “tiệm ăn Hòa ốc”, chính là nhà hàng nhật lúc nãy Từ Tố gọi điện thoại.

“Không có việc gì, tỷ tỷ.”

Lúc này Từ Tố vẫn còn run, nhìn qua mắt mèo xác nhận kẻ bên ngoài là người mới nhẹ nhàng thở ra.

Bên ngoài chỉ có người giao hàng, không có nữ quỷ tóc tai bù xù kia.

“Hô......” sức lực cả người Từ Tố dường như bay đi đâu, cả người ngã bệt xuống đất.

“Không...... Không thành vấn đề......”

Từ Vũ đem cửa lớn cùng cửa phòng trộm mở ra. Nói:“Ngươi hảo, là chúng ta gọi đồ ăn.”

“Ngươi hảo, giao hàng từ tiệm ăn Hòa ốc, thêm phí, tổng cộng là 142 nguyên.”

Vì thế Từ Vũ lập tức rút tiền từ trong ví ra tờ chẵn 200 nguyên trả cho hắn.

“Có hai đồng lẻ hay không?”

“A, có.”

Kết quả, gọi đồ ăn, hoàn toàn là Từ Vũ trả.

Người giao hàng rời đi, Từ Vũ mở gói đồ ra, bên trong là Sushi, Sashimi, canh Miso, bột kiều mạch.

“Tỷ tỷ, xem ra đã rời đi rồi, trước ăn chút gì đã.”

Từ Tố giờ phút này có thể nói mất mặt đến cực điểm, ở trước mặt muội muội lại lộ ra hình tượng không thể chịu được. Hơn nữa, bữa ăn này vẫn là muội muội mời khách! Thật không còn chút mặt mũi nào!

“Tiền... bao nhiêu tiền? Để ta trả......”

“Không có gì, cứ để ta trả đi, thật xin lỗi tỷ tỷ......”

Tiếp đó, Từ Vũ đem đồ ăn đặt lên bàn, mở nắp đậy.

“Ta vẫn là lần đầu tiên ăn cơm nhật...... Tỷ tỷ ngươi bình thường rất thích sao?”

“Có thể coi như vậy......”

Sushi còn tặng kèm tương mù tạc, Từ Vũ nhìn tương mù tạc, nói:“Đây là...... Gia vị dùng kèm đi?”

“Cái này rất nồng, ngươi ăn không quen.”

“Không quan hệ, hiện tại trời lạnh, ăn chút đồ nồng cũng được.” Từ Vũ tiếp theo liền xé mở bao mù tạc, đổ xuống mặt Sashimi, tiếp lại đưa cho tỷ tỷ một miếng.

“Trước ăn đi, tỷ tỷ.” Nàng bẻ đôi đũa dùng một lần ra, đưa cho Từ Tố.

“Đợi đã...... Ta phải ngồi đối diện với cửa lớn......”

Kết quả, Từ Vũ đem Sashimi chấm tương mù tạc bỏ vào trong miệng, rất nhanh cảm giác, toàn bộ xoang mũi nháy mắt bị vị nồng tràn ngập..

“Ân......” Nàng lập tức che miệng, nói:“Nước... nước......”

“Sớm đã nói qua với ngươi, cái này rất nồng, ngươi ăn không quen.”

Từ Vũ vội vàng chạy vào buồng, trong đó có một máy lọc nước tự động.

Nàng cầm lấy cái chén bên cạnh rót chút nước lập tức đổ vào miệng, thế nhưng vì lần đầu Từ Vũ ăn loại gia vị như mù tạc, chấm có chút nhiều, một chén nước căn bản không thể xua đi vị nồng trong miệng.

Từ Vũ tiếp tục đổ thêm một chén nước, thế nhưng nàng không cẩn thận lại làm chén nước đổ xuống đất!

Mà thời điểm nàng nhìn vào vũng nước kia, tinh thần bỗng trở nên hoảng hốt...

“Lạp...... Khắc...... Mã...... Nhĩ......”

Nước kia trong mắt nàng, bắt đầu biến thành một vòng lốc xoáy khủng bố, tự như tùy thời sẽ hút nàng vào!

“Lạp...... Rakmal?”

“Từ Vũ? Từ Vũ!”

Lúc Từ Vũ tỉnh táo lại, tỷ tỷ đang đứng ngay trước mặt nàng.

Mà bởi vì nguyên nhân, nàng không thể tiếp xúc với thân thể Từ Vũ, chỉ có thể đứng ở đó mà hô to.

“Ngươi...... Không có việc gì chứ?”

“Ta...... Ta...... Không có việc gì.”

Tiếp theo, nàng vội vàng nói:“Ta dường như nghe được có người nói chuyện với ta.”

“Có người?” Từ Tố hốt hoảng nhìn bốn phía:“Chẳng lẽ? Hiện tại bên cạnh ngươi có quỷ hồn sao?”

“Không phải, vừa rồi ta nghe thấy có người nói chuyện với ta......”

“Nói chuyện?” Từ Tố lại cảnh giác nhìn nhìn, tiếp theo tự giễu:“Ta nhìn không thấy...... vả lại, quỷ hồn mà ngươi nhìn được, sẽ không bao giờ tổn thương bất luận người nào.”

Bất quá, sau đó nàng lại lộ ra thần sắc hoài nghi.

“Thật kỳ quái... ta nhớ rõ trước kia chưa từng xảy ra chuyện như vậy. ngươi vừa rồi giống như trúng tà, ta gọi rất nhiều lần, ngươi một chút phản ứng cũng không có. Ta thiếu chút nữa nghĩ là ngươi bị quỷ nhập. Vậy con quỷ kia... nói với ngươi điều gì?”.

“Ta không có thấy quỷ hồn, bất đích xác nghe được giọng nói.”

“Giọng nói?”

“Đúng. Nói bốn chữ ‘Rakmal’.”

“Cái gì...... Lạp...... Mã, nghe như danh tự ngoại quốc? Nghe cũng chưa nghe qua. Chẳng lẽ bên cạnh ngươi là một con quỷ ngoại quốc?”

“Không biết...... Bất quá loại tình huống này, trước kia đích xác chưa từng xảy ra.”

Cuối cùng, đồ ăn Nhật Bản bị tỷ muội hai người tiêu diệt hết sạch, mà thời gian mới chỉ là trên dưới bảy rưỡi.

“Tối nay... nên làm cái gì đây?”

Nhị nữ cứ thế ngồi im lặng.

“Tỷ tỷ, vẫn nên đến nơi nhiều người một chút? Tỷ như phòng tắm hơi mở 24 giờ?”

“Cũng không phải cứ người nhiều quỷ sẽ không xuất hiện. Chỉ có ta nhìn thấy quỷ, chẳng lẽ khi nó xuất hiện ta phải gọi cho 110? Chỉ có ngươi, bất cứ ác linh lệ quỷ nào cũng không làm tổn thương ngươi.”

“Trời càng muộn lại càng nguy hiểm...... Mà chỉ có ngươi nhìn thấy quỷ...... có muốn nghỉ ngơi trước một hồi? Đợi tới khi muộn lại dậy?”

“Đêm nay không ngủ. Trong nhà còn không ít cà phê, chỉ cần chịu qua 24 giờ là được. Hai mươi bốn giờ, bất cứ quỷ hồn nào cũng sẽ không dây dưa với hai ta nữa. Mà khi đó, ta cũng không cần gặp mặt lại ngươi nữa .”

“Vậy được.”

Hai tỷ muội tiến vào nhà bếp, Từ Tố mở ngăn tủ lấy ra hạt cà phê bên trong.

“Cà phê còn cần nấu một chút. Hoàn hảo năm trước công tác nước ngoài mua được hạt cà phê nguyên chất châu âu, so với cà phê hòa tan tốt hơn nhiều.”

Bắt đầu nấu cà phê, nhị nữ lại trở về phòng khách.

“Có muốn xem TV một lúc?” Từ Tố vừa nói ra những lời này liền lắc lắc đầu,“Không được, vạn nhất chỉ lo xem TV không chú ý chung quanh, nói không chừng quỷ hồn đến bên cạnh còn không chú ý.”

“Như vậy... Tỷ tỷ, ngươi và ta ngồi đối mặt, như vậy song phương đều có thể nhìn thấy sau lưng người kia... không đúng... ta đâu có nhìn được ác linh, như vậy có muốn đặt sau lưng ta một cái gương hay không?”

“Nhà chúng ta chỉ có tủ quần áo và phòng tắm là có gương...... Kia, có muốn vào phòng tắm hay không?”

Nhị nữ lại đứng lên tiến về phía phòng tắm.

May mà phòng tắm không nhỏ, vì thế Từ Tố ngồi trên bồn tắm lớn, Từ Vũ đứng trước mặt gương. Làm vậy, quỷ hồn có xuất hiện ở phía sau nàng cũng có thể biết được.

Hơn mười phút qua......

“Tỷ tỷ...... Chúng ta cứ ngây ngốc như vậy trôi qua một đêm?”

“Ân...... dường như đích xác là như thế......”

Hiện tại thời tiết đã càng ngày càng lạnh, chẳng lẽ thật phải qua đêm trong phòng tắm?

“Trước cứ như vậy đi...... gương tủ quần áo quá nhỏ, không đủ tầm nhìn......”

Nhưng mà, Từ Tố không có phát hiện, ngay bên trong bồn tắm nàng đang ngồi, có một khối thi thể cả người máu tươi lâm li.....![ chưa xong còn tiếp..]