Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Quyển 13 - Chương 50: Ta chỉ là một người mẹ




Quỷ triều rất nhanh sẽ tới.

Một khi màn đêm đổ xuống, núi Rakmal sẽ biến thành ma cảnh chân chính.

Trong một giờ thời gian, quỷ triều phô thiên cái địa sẽ xuất hiện.

Đương nhiên...... thực lực quỷ hồn đều rất yếu ớt, đại khái chỉ ở trình độ phim kinh dị độ khó thấp nhất, nhưng đáng sợ là số lượng.

Vấn đề phục hồi vật nguyền rủa, thêm vào giảm dần nguyền rủa cùng tiêu hao vé chuộc cái chết trong 1 giờ, cho dù là ảnh đế cũng phải đau đầu.

Mà càng xâm nhập sâu, quỷ triều sẽ càng thêm đáng sợ.

Cho nên, người bình thường đều sẽ lựa chọn mua vòng bảo hộ trên hội đấu giá, chỉ có như vậy mới có thể chống đỡ.

Nhưng vòng bảo hộ chỉ có thể sử dụng cho một người, còn là 1 lần. Trên hội đấu giá cũng không bán ra nhiều. Vì những nguyên nhân này mà vòng bảo hộ bán rất chạy. Cho dù ra ảnh đế cũng có khả năng ra tay.

Trước khi quỷ triều tới, sương mù sẽ càng thêm đậm đặc.

Đây mới chỉ là bắt đầu.

Rất nhanh, quỷ triều sẽ bao trùm mỗi một ngóc ngách trên núi Rakmal.

Mà lúc này, Diệp Tưởng tỉnh dậy.

Tỉnh dậy sao?

Kỳ quái......

Ta hôn mê lúc nào vậy?

Bất quá lúc này trong đầu lại xuất hiện kịch bản mới.

Nguyên bản, Diệp Tưởng đang chuẩn bị ứng đối với quỷ triều lại cực kỳ ngạc nhiên đối diện với tình huống trước mắt.

Hắn mở kịch bản ra.

Nhưng trong kịch bản, không hề lý giải cái gì, chẳng qua, ở trong mộng, hắn và nữ nhân vật chính - Từ Vũ chân chính gặp nhau.

Trước khi quay bộ điện ảnh này, Diệp Tưởng đã nghĩ tới 1 vấn đề.

Núi Rakmal cho đến nay cũng mới chỉ công phá được đến 10% phụ bản, muốn kết thúc hệ liệt ngay sau bộ phim này dường như có chút khó khăn. Huống chi, kịch tình còn bắt đầu từ không đến 10% tiến độ. Hơn nữa, lấy tính cách Mary Sue của Từ Vũ, làm sao có thể một đường trảm tướng qua cửa, lang bạt đến cuối cùng đây? Cái này là hiện tượng mà aura nhân vật chính cũng không thể giải thích nổi đi?

Như vậy......

Kịch tình sẽ phát triển như thế nào đây?

Trong kịch bản, có lẽ tìm được đáp án.

Màn kế tiếp phải quay là lần đầu tiên gặp mặt giữa Mạc Cổ Nhai cùng Từ Vũ. Bất quá...... Kỳ thật cũng không coi như lần đầu tiên.

Trên thực tế, có lẽ Mạc Cốc Nhai trước kia đã từng nhìn thấy Từ Vũ. Cũng biết tính đặc thù của đôi tỷ muội này.

Tính đặc thù này có bao hàm bí mật.

Mà trong kịch tình kế tiếp, có thể còn có nguy hiểm lớn hơn nữa. Đương nhiên, có aura phù hộ, trong kịch bản hai người tự nhiên không có bao nhiêu nguy hiểm, không cần lo lắng.

Đọc xong toàn bộ kịch bản, trong đầu Diệp Tưởng có 1 tia hiểu ra.

Chỉ là...... Hắn vẫn chưa thể nắm chắc hướng đi của kịch tình. Trước khi ra kịch bản mới hắn còn khó phán đoán tương lai sẽ phát triển như thế nào.

“Đinh”......

Thang máy ngừng lại.

Diệp Tưởng đã đọc xong kịch bản nhanh chóng tiến vào trạng thái nhân vật “Mạc Cốc Nhai”.

Cửa thang máy mở ra.

Ở bên ngoài thang máy, Diệp Tưởng nhìn thấy một màn như thế này!

Một nữ nhân miệng há to, đầu lưỡi vươn ra, cứ thế bị treo hững hờ ở cửa thang máy!

Bất quá xem trước kịch bản Diệp Tưởng đã biết, đây chỉ là mánh lới dọa người, bản thân không có nguy hiểm gì.

Diệp Tưởng mặt không đổi sắc lướt qua nữ nhân bị treo.

Sau đó, nhìn hành lang tối đen bên dưới.

Hết thảy đều rất cũ nát, cũng tràn ngập cảm giác âm trầm.

Bất quá, loại không khí này đối với Diệp Tưởng mà nói không tính là gì.

Mà lúc này, thang máy bên cạnh thang máy của Diệp Tưởng đinh một tiếng, mở ra.

Từ trong thang máy kia đi ra một người. Chính là Vũ Phàm!

Vì thế...... đây là lần đầu nam nữ nhân vật chính gặp nhau.

Đã lâu rồi, từ bộ [ trở về ] tới nay, Diệp Tưởng cùng Ôn Vũ Phàm lại lần nữa hợp tác sắm vai tình lữ. Lúc trước, hắn và Vũ Phàm còn từng có một “Nữ nhi”. Bất quá, “Nữ nhi” khác với Tịch Kính, chỉ là npc mà thôi

Hắn hiện tại đã thay đổi triệt để tình cảm đối với Vũ Phàm. Cho dù cùng nàng sắm vai tình nhân cũng chỉ là diễn trò mà thôi, trong lòng căn bản không nhấc lên chút gợn sóng nào.

“Ngươi là...... Ai?”

Vũ Phàm sau khi nhìn thấy Diệp Tưởng lập tức lộ ra thần sắc cảnh giới.

“Ngươi......” Diệp Tưởng cẩn thận nhìn chăm chú Vũ Phàm, mở miệng nói:“Ngươi là...... Từ Vũ? Con gái thứ hai của Từ Trung Thiên tiên sinh?”

“Ngươi, ngươi quen biết cha ta?”

“Tại hạ Mạc Cổ Nhai. Phụ thân ngươi từng đến tìm ta, hi vọng giải trừ nguyền rủa trên người ngươi và tỷ tỷ.”

“Nguyền rủa?”

Thời điểm đang nói lời kịch, Diệp Tưởng và Ôn Vũ Phàm cũng tiến hành trao đổi tin tức.

“Ta và Hầu Tước đã là không chết không ngừng. Vũ Phàm, ngươi lựa chọn như thế nào?”

Diệp Tưởng chờ đợi đáp án của Vũ Phàm.

Ngày xưa từng là đồng bạn. Thế nhưng, nay nàng vì Hầu Tước sinh ra nhi tử. Quan trọng nhất là, bản thân Vũ Phàm vẫn luôn rất yêu thích Hầu Tước. Nữ nhân dựa vào, cuối cùng không phải là trượng phu và nhi tử sao? Nàng có đứng bên mặt đối lập với mình?

Về phần sinh tử của Hầu Tước hắn cũng không muốn lo lắng nhiều. Nếu Hầu Tước chết, Vũ Phàm nhất định sẽ dùng kịch bản thông tri cho hắn. Rất hiển nhiên, Hầu Tước còn chưa có chết.

Ngày xưa tại rạp chiếu phim thứ mười ba, đám người Phương Lãnh, Vũ Sóc trợ giúp Vũ Phàm, khiến nàng từ một diễn viên mới yếu ớt trưởng thành đến như bây giờ. Đương nhiên, đào móc ra tiềm lực của nàng là Hầu Tước, nếu không có Hầu Tước, nàng chỉ sợ không có khả năng sống sót đến ngày hôm nay. Thế nhưng...... rạp chiếu phim thứ mười ba chính là căn bản của nàng.

Nếu nàng lựa chọn hoàn toàn đứng bên phía Hầu Tước... Diệp Tưởng cũng sẽ không coi nàng là đồng bạn nữa.

Vũ Phàm biết, nay giữa Diệp Tưởng và Hầu Tước đã không còn đường cứu vãn. Nếu chỉ là chiến tranh giữa các nhân vật thì cũng thôi, thế nhưng hiện tại lại không giống. Ác ma và nhân loại chú định phải đối lập!

Nàng hiện tại phải đưa ra lựa chọn.

Diệp Tưởng và Vũ Sóc, hay là Hầu Tước và nhi tử. Nàng phải lựa chọn một bên.

“Xin lỗi, Diệp Tưởng.”

Nếu chỉ là Hầu Tước, nàng không hẳn sẽ đưa ra lựa chọn như thế. Mặc kệ tình tình đơn phương nàng đối với Hầu Tước ra sao, ân tình của Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc, nàng sao có thể bỏ qua?

Thế nhưng... trong đó còn có con trai nàng!

Trên thế giới này, có mẫu thân nào lại đứng ở mặt đối lập với nhi tử? Cho dù có, Vũ Phàm cũng tuyệt không phải loại người đó.

“Ta là vì con ta, không phải vì Hầu Tước, Diệp Tưởng. Mà Hầu Tước, là phụ thân của con ta, cho nên...... Xin lỗi, thật sự xin lỗi.”

Những lời này, đã chú định Diệp Tưởng và Vũ Phàm triệt để quyết liệt. Từ nay về sau, đã không còn là đồng bạn.

“Không cần xin lỗi. Ta hiểu lựa chọn của ngươi, thế nhưng ta sẽ không tha cho ngươi.”

Thời điểm nhìn thấy tin nhắn này, nội tâm Vũ Phàm quặn đau.

Rạp chiếu phim thứ 13 là nhà của nàng! Là căn bản của nàng!

Thời điểm tại rạp chiếu phim thứ 13, Phương Lãnh, Vũ Sóc, Tiêu Mộng Kỳ, Lý Duy Tư, Mạc Thu Thực, Thành Tuyết Tùng...... Còn có, Diệp Tưởng, những người này nàng tuyệt đối không bao giờ quên.

Đã không thể trở về......

Nàng vài lần muốn nói “Ta nguyện ý đứng ở bên ngươi, chỉ cần ngươi bỏ qua cho con ta”. Thế nhưng, nàng biết việc này làm sao có khả năng? Hầu Tước vừa chết, Dante sao có thể tha thứ cho Diệp Tưởng? Kẻ làm con, báo thù cho phụ thân là chuyện thiên kinh địa nghĩa.

Diệp Tưởng và Hầu Tước phải tất yếu giết chết đối phương, đây là điều đã không thể thay đổi.

Nàng có thể ngồi nhìn Diệp Tưởng giết chết nhi tử sao? Dante về sau diễn nhân vật boss phản diện, cơ hội Diệp Tưởng có thể giết hắn nhiều bao nhiêu. Thẳng thắn mà nói, luận về thực lực, Diệp Tưởng trước mắt muốn giết chết Dante, tuyệt không phải là làm không được.

Chẳng lẽ, sau khi Hầu Tước bị giết, nàng khuyên bảo Dante không nên đi báo thù? Làm sao có thể?

Hơn nữa...... Nàng thật sự có thể ngồi nhìn Hầu Tước bị giết?

Vũ Phàm phát hiện, mặc kệ nàng lựa chọn như thế nào, đều là sai lầm.

Lúc trước, một khắc trong thế giới ác mộng sinh ra tình cảm với Hầu Tước, có lẽ là bước khởi đầu sai lầm của nàng.

Trên thực tế...... Nếu Vũ Phàm lúc trước lựa chọn Diệp Tưởng, nàng lúc này sẽ không phải đau khổ như vậy. Thế nhưng, Vũ Phàm tự hỏi, cho dù cho nàng lựa chọn lại một lần nữa....

Nàng vẫn sẽ như trước không lựa chọn Diệp Tưởng.

Không phải hắn không đủ tốt, mà là trên đời này, nếu một người nào đó đã xuất hiện, những người khác chỉ là tạm bợ. Mà nàng, không muốn chấp nhận tạm bợ.

Lời nói này xuất từ một cuốn tiểu thuyết nàng rất yêu thích thời đi học [ Hà Dĩ Sênh Tiêu Mặc ].

“Ta nhận, Diệp Tưởng. Xin ngươi, vĩnh viễn cũng đừng tha thứ cho ta.”

Tạm biệt...... Quá khứ.

Tạm biệt tất cả mọi người rạp chiếu phim thứ 13......

Từ nay về sau, nàng chỉ còn là mẫu thân của Dante mà thôi. Đợi tới khí thăng lên rạp chiếu phim cao hơn, nàng sẽ không ở cùng Hầu Tước. Chỉ cần Dante nguyện ý, nàng sẽ suốt đời ở bên cạnh hắn. Đối với nàng mà nói, trong thế giới địa ngục này, chỉ cần có thể khiến nhi tử sống sót, nàng có thể trả giá hết thảy.

Bao gồm cả sinh mệnh......[ chưa xong còn tiếp......]

ps: Ôn Vũ Phàm là một bị đắp nặn đi ra sau, liền vẫn bị hắc đến bây giờ nhân vật, lý do vỏn vẹn bởi vì nàng không có nhận nhân vật chính cầu yêu. Xem thói quen khởi điểm tiểu thuyết nhân, đều không tiếp thụ được một nhìn như “Nữ chủ” nhân lại không cùng nam chủ cùng một chỗ. Thế nhưng ta thích đắp nặn chính là loại này đa nguyên hóa nhân vật. Đương nhiên, này một chương cho đại gia hắc Ôn Vũ Phàm đầy đủ lý do, ta dự trắc ngày mai bình luận sách khu cùng thiếp ba sẽ nhấc lên điên cuồng hắc ôn triều dâng, ở đây trước vi Ôn Vũ Phàm sở hữu nữ tính thân thuộc bi ai. Bất quá vô phương, ngươi hắc của ngươi, ta viết của ta. Dù sao ta dự tính mặc kệ các ngươi như thế nào hắc, Ôn Vũ Phàm cũng sẽ không thiếu mất chẳng sợ 0.00001 kg nhục.