Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Quyển 13 - Chương 67: Thiên Sứ chi dực giả dối




Diệp Tưởng không hề nghĩ đến, trong bộ điện ảnh này, hắn cư nhiên phải cùng Tịch Ám Hà giao chiến!

Bất quá nói đến cùng, song phương vốn là lợi dụng nhau, nay nếu quan hệ lợi ích vỡ tan, song phương là địch cũng là bình thường.

Đem mặt hắc ám đặt ra sau, Diệp Tưởng trước mắt đã ngày càng tiếp cận Hạ Hầu Dạ Vương.

Aura nhân vật chính tuy rằng cường đại, thế nhưng so với diễn viên rạp chiếu phim linh độ mà nói, vẫn còn kém chút hỏa hầu!

Chẳng qua, tiến vào điện ảnh hạ tầng, thực lực của Tịch Ám Hà tự nhiên sẽ bị áp chế rất lớn. Cái này đối với nàng cũng không phải tin tức tốt. Hơn nữa, vì là nhân vật đặc cách tham gia, cho nên aura cũng sẽ bị hạ xuống.

Thế nhưng nàng không cho rằng, chính mình sẽ chết trong tay Diệp Tưởng.

Đây là tự tin do huyết ma công pháp dẫn đến!

Mà tại thời điểm cận chiến cùng Diệp Tưởng, hồng nguyệt trên bầu trời chiếu rọi, đem chiến trường càng trở nên huyết tinh.

Đây là một con thuyền giống như thuyền vận nô thời cổ đại.

Đây là một con thuyền đi thông Địa Ngục.

Sau khi bị thiện ác Song Tử tài quyết, dẫn dộ giả sẽ đem những linh hồn này tiến về nơi bọn họ phải tới.

Này chính là nơi trục xuất linh hồn – quy tắc núi Rakmal.

Nhưng cái gọi là quy tắc vốn có thể đảo điên.

Cường giả định ra quy tắc, kẻ yếu tuân thủ quy tắc. Chỉ có cường đại mới có thể đảo điên quy tắc!

Lực lượng không phân thiện ác.

Diệp Tưởng từng có ý nghĩ cự tuyệt lực lượng hắc ám, tự gông xiềng sức mạnh của mình. Thế nhưng hiện thực nói cho hắn biết, ý nghĩ của hắn đáng cười thế nào.

Cái thứ gọi là “Toà án” còn bóp méo thiện ác điên đảo như vậy, ác ma thì tính là cái gì?

Địa Ngục quả thật đại biểu cho sự tà ác sao? Thiên quốc thực sự đại biểu cho quang minh sao?

Sai. Cái thứ gọi là đại nghĩa đều có thể thay đổi theo thời đại. Nói cho cùng, bất quá chỉ là lập trường bất đồng. Giống như trong [ tiếu ngạo giang hồ ] chính đạo và ma giáo, hành động rất tà ác, chẳng qua chỉ là sự khác biệt giữa tiểu nhân và ngụy quân tử mà thôi.

Chỉ có lực lượng mới là chân thật.

Diệp Tưởng lúc này đã không còn rối rắm vì phân biệt thiện ác nữa.

Điểm mấu chốt nhất định là phải có. Thế nhưng, hắn sẽ không để ý, bản thân có là nhân loại hay là ác ma.

Theo một tiếng rít gào, lấy tư thái A Tu La, Diệp Tưởng đem móng vuốt cắm vào thân hình Tịch Ám Hà!

Thế nhưng ngay sau đó, thân thể Tịch Ám Hà lại bạo thành một đoàn máu tươi!

Máu kia reo rắc khắp bốn phía, sau đó lại lần nữa tổ hợp lại!

Huyết ma công pháp chính là cường đại như thế. So với Mộc Lam dựa vào máu tươi để bảo tồn linh hồn khác nhau. Công pháp huyết ma đáng sợ ở chỗ, dựa vào sát lục mà cường đại. Vô luận máu huyết của mình hay là máu huyết của địch nhân, đều có thể làm lực lượng!

Ám Hà đối với Diệp Tưởng không nương tay nửa phần. Tuy rằng có bất đồng đối với tỷ tỷ Tịch Thâm Dạ, nhưng nàng đồng dạng cũng là người tâm ngoan thủ lạt.

Máu tươi dính lên mặt Diệp Tưởng, hắn vươn đầu lưỡi, đem máu trên mặt liếm vào trong miệng!

Cái này đương nhiên không phải Diệp Tưởng biến thái, mà là một loại gây áp lực tâm lý cho địch nhân trên chiến trường!

Trong thế giới Địa Ngục, chỉ có càng thêm ác, càng thêm ngoan, càng thêm cường mới có thể sinh tồn!

Lập tức, Tịch Ám Hà lại tới gần Diệp Tưởng một lần nữa, nàng không sợ cận chiến cùng Diệp Tưởng!

Lâm Tâm Du ở một bên lạnh lùng nhìn chăm chú, thế nhưng nội tâm lại cảm thấy băng giá.

Luận thực lực...... Nàng tuyệt đối không phải đối thủ của Diệp Tưởng. Mà một khi Tịch Ám Hà vừa chết, sẽ đến phiên nàng.

Mấu chốt ở chỗ...... Vũ Văn Hồng Nguyệt phụ thể trên người nàng!

Có đủ kim tệ Rakmal, Vũ Văn Hồng Nguyệt có thể trở nên mạnh mẽ, đây mới là lợi thế lớn nhất để nàng giết chết Diệp Tưởng. Bằng không với thực lực trước mắt của nàng, tuyệt đối không thắng được Diệp Tưởng!

Mà khác với Diệp Tưởng, thủ đoạn Tịch Ám Hà vận dụng có thể không quan tâm tới hạn chế thời gian hồi phục, nhưng lại cần hao phí vé chuộc cái chết cùng với pháp tắc nguyền rủa giảm dần!

Có tăng có giảm, đối với Diệp Tưởng mà nói, lại là một ưu thế lớn!

Theo quá trình chiến đấu, Tịch Ám Hà bắt đầu ý thức có điểm không thích hợp.

Diệp Tưởng trong trạng thái A Tu La bỗng nhiên bắt được cánh tay nàng, tiện đà vung nàng lên cao rồi nện mạnh lên mặt đất!

Đáng sợ là......

Nàng cư nhiên không thể hóa thành máu tươi!

Pháp tắc nguyền rủa giảm dân!

Càng là đến cuối điện ảnh, sự ảnh hưởng của pháp tắc giảm dần nguyền rủa sẽ càng lớn.

Thế nhưng Diệp Tưởng vì sao lại hoàn toàn không bị ảnh hướng? Hắn hiện tại cũng đang kéo dài trạng thái A Tu La!

Trong kịch bản nàng thu hoạch được, không hề giải thích đối với vấn đề này!

“Linh hồn...... Cứ thế mà bị quyết định như vậy?”

“Con người sau khi chết, liền bị các ngươi tiến hành thẩm phán qua loa như thế?”

“Thật đúng là thẩm phán ‘Công chính’ a!”

Giờ phút này Lâm Tâm Du nhìn Diệp Tưởng lại càng thêm kinh khiếp. Nhưng nàng vẫn mạnh mẽ chống đỡ, tuyệt đối không thể lộ ra vẻ mặt khiếp đảm!

Tịch Ám Hà vẫn duy trì chiến đấu với Diệp Tưởng như trước.

Tốt xấu gì cũng là tu luyện Huyết ma công pháp, thương thế của nàng khôi phục tương đối mau.

Nói đến cùng Diệp Tưởng bị thời gian hạn chế, năm phút đồng hồ sau vẫn không thể thắng nàng, Diệp Tưởng liền xong rồi.

Tới lúc đó, nàng vẫn như trước là kẻ thắng!

Mà cùng lúc này, tương phản với Diệp Tưởng.

Vũ Phàm cùng các linh hồn khác được Tịch Thâm Dạ dẫn đường tới Thiên quốc.

Điều này làm cho Vũ Phàm nhớ tới cái gọi là “Thiên Quốc chi môn” của rạp chiếu phim Địa Ngục.

Có thể tiến vào “Thiên Quốc chi môn”, cũng không phải là người lương thiện, mà là cường giả.

Mà cường đại thường thường không tỷ lệ thuận với nhân tính, ở nhiều thời điểm, còn là tương phản.

Chẳng phải là cùng với trạng thái hiện tại giống như đúc sao?

Chiến tranh giữa thiên quốc và Địa Ngục, tranh đoạt không phải là số lượng cường giả và tài nguyên? Mà giả dối giống như thế giới hiện thực sao.

Đây là một bình đài.

Trên bình đài, là một mảnh quang minh.

Mà vài quỷ hồn kia, nàng có thể thấy, hoặc là không thể thấy...... Đều rũ bỏ hình tượng ác linh đáng sợ, một đám trở nên thánh khiết, trên lưng sinh ra Thiên Sứ vũ dực.

Thế nhưng, Vũ Phàm lại một điểm cũng không cảm thấy quang minh, thần thánh.

Từ đáy lòng, nàng chỉ sinh ra cảm giác ghê tởm mà thôi.

Nàng...... Đã có thể tiếp nhận sự thật, Hầu Tước, còn có nhi tử của mình là Ác Ma. Bọn họ là ác ma, thì có làm sao?

So với những “Thiên Sứ” trước mắt này, ngược lại Ác Ma càng làm cho nàng cảm thấy dễ gần hơn một chút.

Nàng không ngại nói ra cảm nhận của mình, cho dù ngày sau nàng sẽ nhận phải sự thóa mạ của vô số người, trở thành đối tượng săn giết của đông đảo diễn viên.

Song như thế thì sao?

Dante là con trai nàng. Mà con trai của nàng là Địa Ngục chi chủ, là vương giả trong Ác Ma. Cho nên, nàng sẽ lựa chọn Ác Ma làm trận doanh của mình.

Chính là đơn giản như thế.

Mà tại cuối cùng bộ điện ảnh này, nhân vật Diệp Tưởng sắm vai sẽ giết chết nhi tử Dante.

Nàng tuyệt đối không thể để hắn làm được.

Vì con trai của nàng...... Nàng có thể làm bất cứ chuyện gì.

Bất cứ!