Rể Quý Trời Cho

Chương 1018: Anh Ta Tuyệt Đối Không Phải Là Nhân Viên Quét Dọn




Khách sạn InterContinental.

Dương Tư Dĩnh đang ngồi trên ghế sofa chơi điện thoại di động, lúc này cửa phòng bị đẩy ra, Vân Đóa tỏ vẻ buồn bực đi vào.

“Sao nhanh vậy đã trở về rồi? Không phải cô đi ăn với cậu cả Mã sao? Tôi còn tưởng tối nay cô sẽ không trở về đấy.” Dương Tư Dĩnh tỏ vẻ kỳ lạ nhìn Vân Đóa.

“Đừng nói nữa, hôm nay ở nhà hàng Xuân Phong chúng tôi gặp phải một tên ngu ngốc, tên ngu ngốc kia ra tay đánh cậu cả Mã, cậu cả Mã bị đánh xong chạy, nên tôi trở về thôi.” Vân Đóa ngồi bên cạnh Dương Tư Dĩnh, trên mặt còn mang theo vẻ tức giận.

Dương Tư Dĩnh lập tức trợn to hai mắt, kinh ngạc nói: “Có người dám đánh cậu cả Mã? Thật hay giả? Nơi này chính là Thành phố Y đấy, chẳng lẽ người kia không biết địa vị của cậu cả Mã tại nơi này sao?”

“Tôi cũng đã nói thân phận của cậu cả Mã với anh ta rồi, nhưng người kia căn bản không nghe, tôi cảm thấy người kia chính là một tên óc heo, đều đã nói với anh ta rõ ràng như vậy rồi, anh ta còn nhất định muốn ra tay.” Vân Đóa vừa nghĩ đến dáng vẻ Lâm Thanh Diện không nói hai lời đã ra tay thì vô cùng tức giận.

Dương Tư Dĩnh nghe vậy cũng cảm thấy kỳ lạ, không ngờ có người dám không nhìn đến thân phận mà ra tay đánh Mã Thế Siêu.

Bình thường loại người này không phải đầu óc có vấn đề thì chính là có bối cảnh còn kinh khủng hơn Mã Thế Siêu.

Trải qua sự việc lần đó của Lâm Thanh Diện, Dương Tư Dĩnh không dám xem nhẹ bất kỳ kẻ nào, vì vậy mới nảy ra suy nghĩ như vậy.

Người kia dám đối xử với cậu cả Mã như vậy, chẳng lẽ là người có bối cảnh lớn gì?” Dương Tư Dĩnh nhắc nhở Vân Đóa.

Vân Đóa lập tức phản bác: “Có bối cảnh lớn gì chứ, người kia chính là nhân viên quét dọn của khách sạn InterContinental, rác sáng nay cũng là anh ta vứt đi cho tôi.”

“Thì ra chỉ là một tên nhân viên quét dọn, vậy anh ta làm như vậy, thật sự là tự tìm đường chết rồi.” Dương Tư Dĩnh như có điều suy nghĩ nói.

“Thật sự tức chết tôi rồi, khó khăn lắm mới hẹn được cậu cả Mã cùng đi ăn một bữa cơm, kết quả bị một tên nhân viên quét dọn não tàn làm hỏng, nếu cho tôi gặp lại anh ta, nhất định sẽ không tha cho anh ta!” Vân Đóa hung hăng nói.

Cô ta vừa nói xong, điện thoại di động đã vang lên, là Mã Thế Siêu gọi đến.

Sau khi nhận điện thoại, Vân Đóa nghiêm túc nghe Mã Thế Siêu nói, sau đó trả lời: “Được, em biết rồi, bây giờ em đi tìm người giúp anh, chờ em tìm được sẽ thông báo cho anh.”

Nói xong, Vân Đóa cúp điện thoại.

“Là cậu cả Mã?” Dương Tư Dĩnh hỏi.

Vân Đóa gật đầu nói: “Anh ta nói anh ta đến nhà hàng Xuân Phong tìm tên nhân viên quét dọn kia báo thù, kết quả nhân viên quét dọn kia đã đi rồi, vì vậy bảo tôi ở bên này giúp đỡ tìm tên nhân viên quét dọn kia.”

Mặc dù tập đoàn Đằng Phi có bối cảnh vững chắc ở thành phố Y, nhưng khách sạn InterContinental có gia tộc đỉnh cấp thế giới là nhà họ Tô đầu tư cổ phần, vì vậy không sợ tập đoàn Đằng Phi, coi như là Mã Thế Siêu cũng không dám mang người đến khách sạn InterContinental gây chuyện, chỉ có thể bảo Vân Đóa giúp đỡ tìm kiếm tung tích của Lâm Thanh Diện trước đã.

“Vậy tôi đi cùng với cô, nhìn xem dáng vẻ nhân viên quét dọn kia như thế nào, vậy mà cũng dám to gan lớn mật đánh cậu cả Mã.” Dương Tư Dĩnh mỉm cười đứng dậy.

Vân Đóa cũng không nói gì, hai người cùng ra khỏi phòng, đi tìm giám đốc.

Đại sảnh của khách sạn InterContinental.

Hai người Vân Đóa và Dương Tư Dĩnh đứng ở trước mặt giám đốc, nói một lượt chuyện đã xảy ra.

Đương nhiên, cô ta cũng không nói là Mã Thế Siêu chiếm vị trí tốt người ta đã đặt trước nên mới xảy ra chuyện như vậy, cô ta chỉ nói khách sạn InterContinental có một nhân viên quét dọn kiêu căng phách lối, đánh Mã Thế Siêu.

“Chuyện chính là như vậy, hi vọng giám đốc có thể tìm giúp tên nhân viên quét dọn ngông cuồng này, đồng thời có một số trừng phạt với anh ta, nếu giữ người này trong khách sạn, sớm muộn gì cũng mang lại phiền phức cho khách sạn của các ông.”

“Chắc chắn giám đốc biết rõ địa vị của tập đoàn Đằng Phi tại thành phố Y, việc này chắc hẳn cũng không cần tôi nói.”

Vân Đóa nhìn chằm chằm giám đốc nói.

Sau khi nghe xong giám đốc cũng nhíu mày, chưa bao giờ nghĩ đến nhân viên quét dọn ở nơi này của bọn họ sẽ ngông cuồng như vậy, dựa theo hiểu biết của ông ta, nơi này của bọn họ không có người như vậy mới đúng.

“Cô biết mặt mũi của nhân viên quét dọn kia không?” Giám đốc hỏi.

Vân Đóa lập tức gật đầu, nói: “Sáng nay anh ta còn vứt rác cho tôi, chỉ cần anh ta đứng trước mặt tôi, chắc chắn tôi có thể nhận ra anh ta.”

“Vậy được, tôi gọi toàn bộ nhân viên quét dọn ra đây, cô nhìn xem là người nào.” Giám đốc lên tiếng.

Ngay lúc này, một nhà ba người Lâm Thanh Diện từ bên ngoài đi vào.

Vân Đóa quay đầu nhìn, ánh mắt lập tức tập trung lên người Lâm Thanh Diện.

Dương Tư Dĩnh cũng chú ý đến Lâm Thanh Diện, cả người lập tức ngây ra tại chỗ.

Đây không phải Lâm Thanh Diện sao!

Sao anh ta lại xuất hiện ở nơi này? Chẳng lẽ là đi du lịch?

Khoảnh khắc nhìn thấy Lâm Thanh Diện này, Dương Tư Dĩnh lập tức căng thẳng, vị này chính là người mà Thẩm Tuấn Văn cũng phải cung kính, chuyện lần trước đã để lại bóng ma tâm lý cho cô ta rồi.

“Không cần đi gọi, tôi đã nhìn thấy người kia rồi, chính là anh ta!”

Vân Đóa ngăn giám đốc muốn đi tập hợp nhân viên quét dọn lại, đưa tay chỉ về phía Lâm Thanh Diện đang đi đến.

Giám đốc lập tức dừng lại, quay đầu thoáng nhìn về phía Lâm Thanh Diện, sắc mặt bỗng nhiên thay đổi.

Dương Tư Dĩnh đứng bên cạnh Vân Đóa cũng hồi hộp không thôi, không ngờ nhân viên quét dọn cô ta nói lại là Lâm Thanh Diện!

Thảo nào Mã Thế Siêu lại bị đánh, sao Lâm Thanh Diện có thể là một nhân viên quét dọn nho nhỏ chứ, anh ta chính là người có thân phận lớn đấy!

Giám đốc cũng tỏ vẻ nghiêm túc nhìn về phía Vân Đóa, lên tiếng: “Thưa cô, xin cô đừng tùy tiện nói đùa, bêu xấu người khác không phải là đức tính tốt.”

Vân Đóa nghi ngờ liếc nhìn giám đốc, cất lời: “Ai bêu xấu anh ta chứ, tôi chính là tận mắt nhìn thấy tên chết tiệt này đánh cậu cả Mã, giám đốc, ông không thể bởi vì anh ta là nhân viên quét dọn ở nơi này của các ông mà thiên vị anh ta.”

Dương Tư Dĩnh bên cạnh vội vàng kéo áo Vân Đóa, nhỏ giọng nói: “Vân Đóa, cô đừng nói như vậy, tôi cảm thấy chắc chắn chuyện này là hiểu lầm, hay là cô đừng giúp cậu cả Mã nữa, bảo tự anh ta đến giải quyết đi.”

Vân Đóa cảm thấy kỳ lạ, hỏi: “Sao cô cũng nói giúp tên nhân viên quét dọn tồi tệ kia?”

Dương Tư Dĩnh nhất thời nóng nảy, lên tiếng: “Mặc dù tôi không biết thân phận của anh ta là gì, nhưng tôi có thể khẳng định, anh ta tuyệt đối không phải nhân viên quét dọn.”

Lúc này một nhà ba người Lâm Thanh Diện đi đến trước mặt bọn họ, Lâm Thanh Diện nhìn thấy Dương Tư Dĩnh ở chỗ này, trên mặt cũng lộ vẻ kinh ngạc.

Dương Tư Dĩnh vội vàng cúi đầu, căn bản không dám đối mặt với Lâm Thanh Diện.

Vân Đóa cũng không hiểu lời của Dương Tư Dĩnh, thấy Lâm Thanh Diện đi đến, hùng hổ quát Lâm Thanh Diện: “Cái đồ nhân viên quét dọn tồi tệ nhà anh, có biết bây giờ cậu cả Mã đang tìm anh hay không, anh mau thành thật đi theo tôi đến xin lỗi cậu cả Mã, nếu không vợ con anh sẽ gặp phải xui xẻo.”

Lâm Thanh Diện còn chưa lên tiếng, giám đốc bên cạnh đã xù lông.

Ông đi thẳng đến trước mặt Vân Đóa, tỏ vẻ lạnh lùng nhìn cô ta, lên tiếng: “Mong cô hãy tôn trọng một chút, ngài Lâm chính là vị khách tôn quý nhất của khách sạn InterContinental chúng tôi, cô xỉ nhục anh ta như vậy, chúng tôi có quyền đuổi cô ra khỏi nơi này!”

- -------------------