Rể Quý Trời Cho

Chương 1739




CHƯƠNG 1739: HÀNH VI KHỐNG CHẾ BẠI LỘ

“Ngươi đừng cho rằng khống chế thân thể của đại sư huynh ta thì ta không làm gì được ngươi, nếu ta muốn giết ngươi, vẫn là rất đơn giản!”

Lâm Thanh Diện không chút hoảng loạn, mặc dù năng lực của Tà Vương cường đại, thậm chí rất âm u, có thể khống chế thân thể của người khác, cũng có thể khống chế thần trí của họ, nhưng không đại biểu không có cách nào.

“Trong môn phái các ngươi có nhiều trưởng lão phế vật như vậy đều không làm gì được ta, ngươi cho rằng dựa vào ngươi thì có thể làm gì ta?”

Tà Vương cũng không sợ hãi, ánh mắt khi nhìn Lâm Thanh Diện mang theo trào phúng, vốn cho rằng anh sẽ mạnh hơn người khác một chút, có thể nhìn ra được chân thân của mình ở đâu.

Nhưng bây giờ, Lâm Thanh Diện nhìn có vẻ cũng chẳng có khác biệt gì với những phế vật khác.

“Bớt phách lối như vậy với ta, người của môn phái chúng ta sẽ tới ngay, ta đã phát thông báo với họ, tất cả nhân sĩ chính phái chúng ta đều sẽ tới giết ngươi, ngươi cho rằng ngươi còn có thể sống lâu sao!”

Sắc mặt Lâm Thanh Diện cực kỳ lãnh đạm, căn bản không biết nên làm sao mở miệng nói chuyện, từng gặp không ít người phách lối, nhưng người phách lối như Tà Vương, vẫn là chưa gặp qua.

Thanh danh của Tà Vương trong toàn bộ giang hồ căn bản chẳng ra sao cả, không ác không làm, ai không biết thanh danh xấu xa của hắn, bây giờ còn dám ở đây phách lối như vậy chứ, để người khác nhìn thấy cũng cảm thấy có chút lạnh lòng.

Chính vào lúc này, bên cạnh bỗng có một người đứng ra.

Người này ăn mặc dường như là người của môn phái khác, nhìn có chút ngây ngô.

“Này, mấy thằng nhóc các cậu làm gì ở đó đấy? Việc tốt thì không làm, cứ ở đây lãng phí thời gian, còn không mau quay về môn phái, ở đây lãng phí thời gian gì chứ!”

Người này hình như là sư huynh trong môn phái khác, lúc nói chuyện có chút cao ngạo, căn bản không để ý thân phận của người khác.

Tà Vương vừa nghe liền cười lạnh một tiếng, người đàn ông liếc nhìn, ánh mắt lạnh lẽo thấu xương.

Người đàn ông thoáng chốc liền biết hắn không phải nhân vật dễ trêu chọc, thậm chí là một số tà môn ngoại đạo.

“Ngươi lại là thứ gì? Cho rằng ngươi dùng ánh mắt như vậy nhìn ta thì ta sẽ sợ sao? Người của Chính Dương Môn ta đều tập hợp ở đây, ngươi cho rằng ngươi có thể giết ta?”

Sư huynh có vẻ không chút hoảng loạn, ánh mắt lúc nhìn Tà Vương còn mang theo vài phần khinh thường, thậm chí vươn tay làm ra tư thế cực kỳ trào phúng.

Lâm Thanh Diện thấy sư huynh của Chính Dương Môn làm ra động tác như vậy, liền biết việc lớn có chút không tốt.

Từng thấy không ít người tìm chết, nhưng thật sự chưa từng gặp qua người tìm chết như vậy, xông vào người ta liền giơ ngón tay thối, thật sự không sợ bị đánh mà!

Đây là Tà Vương đó, ở đây giơ ngón tay giữa với hắn, không phải tìm chết thì là gì!

“Sư huynh, anh đừng làm loạn ở đây nữa, hắn không phải người thân phận tầm thường, thực lực của hắn vô cùng cường hãn, anh quay về thông báo với các môn phái khác, nói là Tà Vương xuất hiện!”

Phía mình còn có việc khác phải làm đâu, an toàn của Nặc Nặc còn chưa được bảo vệ, không nghĩ tới xuất hiện nhiều việc như vậy.

Còn không bằng tranh thủ cơ hội lần này, trực tiếp tập hợp hết tất cả người của các môn phái, tránh cho xuất hiện nhiều việc hơn.

Người này vừa nghe Lâm Thanh Diện nói vậy, thoáng chốc ngây ngốc.

Hắn nhìn người bên cạnh một cái, có chút trợn mắt há mồm, căn bản không biết nên làm sao.

“Trời ơi, hắn lại chính là Tà Vương không ác không làm trong truyền thuyết, nhân vật tà ác như hắn sao có thể xuất hiện ở lĩnh vực của chúng ta!”

Đôi chân người này thậm chí đã mơ hồ run rẩy, khí thế phách lối trước đó hoàn toàn biến mất không thấy nữa, khiến Lâm Thanh Diện bên cạnh nhìn cũng cảm thấy có chút cảm thán.

“Anh đừng run sợ ở đây nữa, mau đi thông báo người của môn phái, kêu người của Chính Dương Môn các anh mau chóng tới đây đi!”

Lâm Thanh Diện lớn như vậy rồi cũng chưa từng nôn nóng, dù là vào thời khắc sinh tử, anh vẫn thản nhiên bình tĩnh ứng phó, không nghĩ tới nhìn động tác ngô nghê của vị sư huynh này, gần như sắp bị tức chết rồi.

Vị sư huynh của môn phái này rất nhanh đã phản ứng lại, lập tức đi đến nơi an toàn, kêu lại hết toàn bộ các sư huynh đệ ở không xa.

“Các người mau đến đây, Tà Vương đang ở đây, mau đến xử hắn, đừng để hắn chạy!”

“Nhanh nhanh nhanh, chúng ta mau bao vây hắn lại, đừng để hắn phách lối ở đây!”

Rất nhiều người của Chính Dương Môn lục tục chạy tới, họ có vẻ có chút căng thẳng.

Dù sao thì đây cũng là Tà Vương đại danh đỉnh đỉnh trong truyền thuyết, ai không biết hắn là ai chứ!

Tà Vương làm không ít chuyện, thậm chí tiêu diệt cả một thành cũng rất bình thường, nếu thật sự bị người này nhìn trúng, vậy chỉ có một con đường chết.

Tất cả người của Chính Dương Môn đều vây tới, im lặng bao thành một vòng.

Tà Vương thấy đám người đã tập hợp lại hết, bỗng cười ha hả, trực tiếp biến mất không còn tung tích.

Lúc này, những người xung quanh hoàn toàn ngây ngốc, căn bản không biết nên làm sao. Họ tới vốn là muốn hoàn toàn tiêu diệt Tà Vương, cùng hắn liều chết một phen.

Không nghĩ tới hắn lại không cho họ thời gian phản ứng lại, thì đã trực tiếp quay đầu bỏ chạy, chẳng lẽ là thanh thế mình tạo ra quá lớn khiến hắn sợ hãi chạy rồi?

“Các vị sư huynh, cảm ơn đã giúp đỡ, bây giờ hi vọng hắn đã chạy rồi, chỉ là hắn khống chế thân thể của sư huynh ta, các người nhất định phải chú ý, tránh cho hắn lại khống chế cơ thể chúng ta.”

Lâm Thanh Diện dừng lại, tiến hành một phen cảm tạ với những người xung quanh.

“Được, ngươi muốn đến những môn phái khác cầu cứu sao? Vậy ngươi cẩn thận một chút, đừng bị đám người có tâm này lừa.”

Một sư huynh nói xong những lời này thì bắt đầu rời đi, đám người dáng vẻ có chút hồn bay phách lạc, khiến người ta nhìn cũng cảm thấy có chút kinh ngạc.

Người Chính Dương Môn chính là dáng vẻ này sao, thanh danh bên ngoài rất lớn, không nghĩ tới chỉ một chuyện thôi mà đã nghe lời như vậy, căn bản không có thái độ của đại môn phái.

Chính là mềm nắn rắn buông điển hình, khiến người ta nghĩ thôi cũng cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ.

Lâm Thanh Diện và đám người cùng đi tới nơi an toàn, thông báo một tiếng xong lại bắt đầu tiếp tục tiến về phía trước, thần hồn của anh không ngừng tản ra, cảm nhận tất cả xung quanh cơ thể, quả nhiên, sau lưng mình vẫn có người đang theo dõi.

Đi cả đường, cảm giác bị người đó theo dõi ngày càng rõ ràng, khiến trái tim Lâm Thanh Diện có chút bất lực.

Tà Vương này thật sự là luôn không chịu từ bỏ, còn muốn theo dõi mình ở đây, cũng không biết rốt cuộc là muốn làm gì.

Mà bên phía Chính Dương Môn lại xuất hiện một người thần bí, người này toàn thân mặc đồ đen, khiến người ta nhìn không rõ dáng vẻ thật sự của hắn.