Rể Quý Trời Cho

Chương 1744




Chương 1744:

 

“Tà Vương, những chuyện mà ông đã làm thật sự rất quá đáng, chúng tôi nhát định phải giết chết ông.”

 

Đúng lúc này, Dao Trì lại bước tới, lạnh nhạt nói.

 

Đối với sự xuất hiện của Dao Trì, Lâm Thanh Diện rát vui, hơn nữa ở bên cạnh Dao Trì còn có mấy cao thủ xuất hiện.

 

Không biết là từ lúc nào đó toàn bộ những người của các môn phái đã tập trung đông đủ.

 

Đoán chừng là các phân thân của Tà Vương đã bị giải quyết hết, cho nên bọn họ mới có thẻ đến đây, bởi vì một khi Tà Vương bắt đầu thiêu đốt năng lực sinh mệnh, ở bên này vẫn luôn chịu ảnh hưởng, muốn đánh bại là chuyện rất đơn giản.

 

Mắt thấy những người xung quanh đang chậm rãi đi đến gần, toàn bộ các cao thủ nổi danh đều có mặt ở đây, còn mang trong tay nhiều loại vũ khí, thậm chí còn muốn cầm dây thừng buộc chặt mình.

 

Tà Vương ý thức được tình hình có chút không ổn, hiện tại năng lực sinh mệnh của mình đã nhanh chóng muốn thiêu đốt hầu như không còn nữa, đánh nhau với bọn họ thì chắc chắn là một sự lựa chọn không chính xác.

 

Vậy thì cũng chỉ có thể thừa cơ nhanh chóng chạy trốn, ánh mắt của ông ta đảo vòng vòng, ông ta phát động tấn công với mọi người, đồng thời vội vàng lách mình chuẩn bị chạy trốn.

 

Trong nháy mắt, Tà Vương liền chạy ra xa nghìn dặm, trong lòng vẫn còn đang mừng thầm bọn người Lâm Thanh Diệ: đám ngu ngốc, nhưng mà lại không ngờ đến là chờ đến lúc bước về phía trước một bước, dường như là ở trước mặt có một bức tường vô hình.

 

là một Lúc quay đầu nhìn lại, không biết là từ lúc nào bọn người Lâm Thanh Diện đã đứng sau lưng mình, chậm rãi kết thành một vòng tròn.

 

“Các người, các người làm gì vậy hả, sao tôi lại không thể ra được khỏi đây, không thế nào!”

 

Tà Vương không tin, lại bước về phía trước máy bước, kết quả giống như hồi lúc nãy, cho dù muốn bước ra phía trước thì căn bản cũng không thể nào.

 

Lâm Thanh Diện đi lên phía trước, nở nụ cười một tiếng, giải thích: “Lúc nãy trong khi mà ông đang thiêu đốt sinh mệnh của mình thì tôi đã nghĩ đến kết quả này, tôi đã tạo dựng một kết giới lớn, bây giờ ông đang đứng trong lãnh địa của tôi, ông căn bản không bước ra được đâu.”

 

Lâm Thanh Diện ngắng đầu lên nhìn người trước mặt, nở nụ cười. Tà Vương là một người khá là nhanh nhẹn, thỏ có ba hang mà, đây là một chuyện vô cùng chính xác đề hình dung ông ta.

 

Tà Vương cứ vọt lên nhiều lần nhưng mà vẫn không nhận được kết quả, lúc này sắc mặt của ông ta đã trở nên trắng bệch.

 

“Các người đừng có quá đáng, nếu như các người muốn giết tôi thì chắc chắn không đơn giản như vậy đâu, tôi vẫn có thể lấy mạng sống của các người như cũ.”

 

“Ông đừng có nói láo với tôi nữa, năng lực sinh mệnh của ông đều đã bị thiêu đốt thành cái dạng này rồi, ông còn nghĩ tới chuyện muốn giết chúng tôi à? Sao mà ông cứ làm người si nói mộng hoài vậy?”

 

Những đệ tử ở bên cạnh cười vang, máy cao thủ lần lượt bước về phía trước bao vây rất nghiêm ngặt, xung quanh có một nhóm lớn người chuẩn bị lầy mạng sống của Tà Vương bắt cứ lúc nào.

 

Lúc Tà Vương đến đây không biết đã giết hại người của biết bao nhiêu môn phái, trong mỗi một môn phái đều có kẻ thù của ông ta, cho dù là hiện tại không có chuyện gì.

 

Vậy thì tuyệt đối cũng không phải là thời gian mà ông ta có thể sống sót, Lâm Thanh Diện im lặng lùi ra phía sau hai bước, nhìn đám người bọn họ đi lên đánh nhau với Tà Vương, anh thở dài một hơi.

 

Hồi lúc nãy hồn lực trong cơ thể mình đã đã tiêu hao toàn bộ hầu như không còn nữa, hiện tại cho dù muốn đi lên hỗ trợ bọn họ đã đánh nhau với ông ta, anh lại rơi vào trạng thái hữu tâm vô lực.

 

“Bây giờ tôi không còn bất cứ sức lực gì, các người ở bên cạnh bảo hộ một chút đi, đừng để một lát nữa ông ta xông lại tự nổ với tôi.”

 

Lâm Thanh Diện nhỏ giọng dặn dò một nhóm thủ hạ ở bên cạnh, dù sao thì chuyện này vẫn không đơn giản, nếu như bọn họ muốn trực tiếp tự n lôi kéo mình chết chung, vậy thì chắc chắn không được rồi. Mình đánh nhau cả nửa ngày, đã sớm mắt hét sức lực.

 

Chưởng môn im lặng nhẹ gật đầu, lúc nhìn Lâm Thanh Diện còn mang theo vài phần cảm thán.

 

Không ngờ tới là chuyện này kéo dài một khoảng thời gian lâu như thế, đám người vẫn không có bất cứ biện pháp gì.

 

Chỉ dựa vào một mình Lâm Thanh Diện kiên trì, những chuyện tiếp theo đây cứ giao cho mình làm.

 

“Bản thân cậu cũng phải cần thận một chút, tuyệt đối không nên lúng túng, mọi người đều có mặt ở đây, chắc chắn sẽ có thẻ bảo vệ cho cậu.”

 

Chưởng môn ra lệnh một tiếng, có rất nhiều đệ tử ở xung quanh đều bảo vệ trước mặt Lâm Thanh Diện, ngay cả những đệ tử với độ tuổi tương đối nhỏ hỏi lúc nãy cũng đều bảo vệ bên cạnh Lâm Thanh Diện.

 

Mà Tà Vương ở cách đó không xa đã hoàn toàn sức cùng lực kiệt, bị ba cao thủ tắn công đến chết.

 

Những người xung quanh nhìn thấy mà ai nấy cũng đều hơi xúc động, lúc đầu cho rằng năng lực của Tà Vương rất là lợi hại, không ngờ tới có thể bị người ta giết chét dễ dàng như vậy, để những người xung quanh cảm thấy hơi xúc động, Lâm Thanh Diện có chút bát đắc dĩ nhìn sang.

 

“Được rồi, các người cũng đừng có cảm thán nữa, chuyện bây giờ không hề bình thường đâu, tôi khuyên các người đừng có ở đó mà hoan hô nữa. Mặc dù là bây giờ Tà Vương đã chết rồi, nhưng mà chúng ta cũng không thể đảm bảo khi nào ông ta sẽ lại sống lại.”

 

Lời nói này của Lâm Thanh Diện có hơi khó nghe, nhưng mà đây cũng là hiện thực bình thường, néu như Tà Vương lại sống lại một lần nữa, vậy thì sẽ tạo thành một sự công kích rất nghiêm trọng đối với mọi người.

 

Những người xung quanh vội vàng đồng ý, lúc này Nặc Nặc vẫn còn đang ở bên cạnh, cũng không biết sư huynh của mình đã có kết cục gì.

 

Lâm Thanh Diện im lặng không tiếng động đi đến bên cạnh sư huynh, quả nhiên chỉ nhìn thấy sư huynh rát chật vật, tình huống có chút hỏng bét.

 

“Sư huynh, sư huynh, anh nhanh chóng tỉnh lại đi.”

 

Lâm Thanh Diện bước lên kéo sư huynh, trong lòng cảm thấy có hơi nóng nảy.

 

Lúc nãy sau khi sư huynh bị tế, sau đó lại bị cưỡng ép chuyền đổi tới nơi này, tình huống đã không thích hợp.

 

“Chúng tôi đã liều mạng bảo vệ nguyên thần của sư huynh của cậu, cho nên có thể giữ lại một tia khí tức, nhưng mà khí tức rất yếu ớt, khoảng thời gian tiếp theo nên chăm sóc cho tốt đi.”

 

Người của Chính Dương Môn ở bên cạnh đi tới nói như vậy, Lâm Thanh Diện vô cùng cảm kích.

 

“Đa tạ chưởng môn đã ra tay giúp đỡ cho sư huynh của tôi.”

 

Lâm Thanh Diện bước lên nhìn tình huống của chưởng môn sư huynh, quả nhiên là giống y chang như tưởng tượng, tình huống của chưởng môn sư huynh vô cùng xấu.

 

Chỉ còn lại có một hơi thở, nếu như tiếp theo đây không ai chăm sóc, không ai tiến hành chữa trị, rất có thể là sư huynh sẽ chết hoàn toàn.

 

“Trước tiên, tôi xin mang sư huynh rời khỏi đây, nếu như môn phái có chuyện gì thì mọi người cứ gửi tin tức cho tôi là được.”

 

Lâm Thanh Diện quay đầu lại nhìn thoáng qua Nặc Nặc, tình huống của Nặc Nặc cũng không thê thảm như vậy, nhưng mà chuyện thức tỉnh thánh thể của cô bé, xem như là đã thất bại hoàn toàn, không biết sau khi tỉnh lại sẽ có kết quả như thế nào.

 

Lâm Thanh Diện chào hỏi với bọn họ một tiếng, sau đó dẫn theo sư huynh trở về phòng mình, nhìn sư huynh hôn mê bất tỉnh ở trên giường, trong lòng cảm thấy có hơi khó chịu.

 

Trước đó lúc sư huynh bị khống chế, mình còn hung hăng đánh sư huynh một trận, mặc dù là bị Tà Vương khống chế, nhưng mà mình đã làm sư huynh bị thương, đây chính là sự thật không thể trốn tránh.