Rể Quý Trời Cho

Chương 897: Tác dụng của xích dương linh mộc




Trong nháy mắt, Lâm Thanh Diện từ trên đoạn Xích Dương Linh Mộc cạo được một ít mạt cưa, anh không dám lấy quá nhiều, sợ lúc xuất hiện sẽ không khống chế được tình hình.

Sau khi lấy được một ít mùn cưa, Lâm Thanh Diện thắp cây nến trên bàn lên, sau đó nhẹ nhàng ném những mùn cưa kia vào trong ngọn lửa.

Những mùn cưa này vừa tiếp xúc với lửa, lập tức bốc cháy, sau đó một luồng khí màu xanh xuất hiện, ngưng tụ bên trên ngọn nến, trông khá thần kỳ.

Lâm Thanh Diện nhìn luồng khí màu xanh kia, cũng không biết phải xử lý như thế nào, nghiêng người qua ngửi.

Luồng khí màu xanh kia theo mũi của Lâm Thanh Diện tiến vào cơ thể anh, Lâm Thanh Diện chỉ cảm thấy có một sức mạnh vô hình lao về phía đỉnh đầu của anh, trong khoảnh khắc đó anh có một cảm giác linh hồn đã rời khỏi cơ thể.

Sau đó anh cảm thấy đầu của mình bắt đầu có cảm giác sưng lên, giống như tinh thần của mình muốn muốn phá vỡ sự ràng buộc của cái đầu, muốn chạy ra ngoài vậy.

Rất lâu sau, Lâm Thanh Diện mới có thể áp chế cảm giác sinh ra trong đầu của mình, âm thầm thở phào nhẹ nhõm, lúc đó anh có cảm giác đầu của mình có dấu hiệu muốn tách ra, mặc dù không phải quá đau đớn, nhưng bản năng của cơ thể có thể khiến anh có chút sợ hãi trước sự thay đổi như thế này.

Sau khi trở lại bình thường, Lâm Thanh Diện vội vàng kiểm tra cơ thể của mình, phát hiện không xảy ra vấn đề gì, người lại tinh thần của anh tốt hơn một cách bất ngờ, ngũ quan càng trở nên trong suốt, tri giác cũng được cải thiện đáng kể so với lúc trước.

Sự thay đổi này nhìn thì có vẻ không quá lớn, nhưng với Lâm Thanh Diện đã đạt đến nửa bước Hóa Cảnh mà nói, sự thay đổi này, chắc chắn sẽ làm tăng xác suất chiến thắng của anh ta trong trận chiến.

Cuộc chiến giữa các cao thủ, đấu chính là nắm chắc, khống chế những tiểu tiết, khi hai người thực lực tương đương chiến đấu với nhau, muốn phân thắng bại, chỉ có thể nghĩ cách tìm ra khuyết điểm của đối phương từ những cái nhỏ nhất.

Bây giờ 5 giác quan của Lâm Thanh Diện đã trong suốt, cũng có nghĩa là sự nhận biết của anh với hoàn cảnh xung quanh cao hơn đối thủ một bậc, anh có thể tìm ra khuyết điểm nhanh và dễ dàng hơn đối thủ, từ đó có thể nắm được điểm mấu chốt trong trận đấu.

Trước kia tốc độ não bộ của Lâm Thanh Diện đã vượt xa người bình thường, bây giờ Xích Dương Linh Mộc này giúp cho phản ứng của Lâm Thanh Diện càng nhanh, cái này có nghĩa là gì, đương nhiên không cần nói cũng có thể biết được.

Điều quan trọng nhất chính là Lâm Thanh Diện mới chỉ sử dụng một lượng nhỏ vụn gỗ, đã có hiệu quả lớn như vậy.

Nếu như lấy nhiều hơn một chút, không biết còn xảy ra sự biến hóa như thế nào.

Sau khi thấy được Xích Dương Linh Mộc không làm hại đến mình, Lâm Thanh Diện lại cầm con dao nhỏ lên, bắt đầu cạo mùn cưa, số lượng lần này nhiều hơn rất nhiều so với lúc nãy.

Sau khi cạo mùn cưa xong, Lâm Thanh Diện lại đặt chúng lên ngọn nến rồi châm lửa, luồng khí xanh xuất hiện, gần như nồng gấp đôi lần trước.

Lâm Thanh Diện lại hít những luồng khí xanh này vào trong cơ thể, lần này tinh thần của anh đã chấn động, sau đó, anh trợn tròn mắt, bởi vì anh cảm thấy trong đầu của mình xuất hiện một sức mạnh kỳ lạ, điều mà anh chưa từng cảm nhận được.

Mà sức mạnh đột ngột xuất hiện này, bây giờ đang cố gắng phá vỡ sự thoải mái trong tâm trí anh, chạy ra ngoài.

Cảm giác kia khiến anh cảm thấy vô cùng đau đơn, nhưng bản năng của anh nói với anh, điều anh phải làm lúc này chính là giúp sức mạnh kia phá vỡ sự trói buộc, nếu không, sức mạnh kia sẽ bị mắc kẹt trong đầu của anh trực tiếp khuấy đảo đầu của anh đến long trời nở đất, đến lúc đó rất có khả năng anh sẽ trở thành kẻ ngốc.

Không chút do dự, Lâm Thanh Diện lại vội vàng cạo mùn cưa trên Xích Dương Linh Mộc, đặt lên trên ngọn nến, từng luồng khí màu xanh xuất hiện, Lâm Thanh Diện nhanh chóng hít vào cơ thể mình, nhưng vẫn không đủ khiến sức mạnh kia phá vỡ sự trói buộc trong đầu anh.

Lâm Thanh Diện chỉ cảm thấy đầu của mình đau đến mức muốn tách ra, những hạt mồ hôi to như hạt đậu trên trán đã chảy ra một tầng, anh cắn răng để mình giữ được sự tỉnh táo, cố gắng để sức mạnh kia phá vỡ sự thoải mái của tinh thần.

Bởi vì cách cạo mùn cưa thực sự quá chậm, Lâm Thanh Diện trực tiếp cầm Xích Dương Linh Mộc lên, đặt lên trên ngọn nến.

Trong phút chốc, đoạn Xích Dương Linh Mộc bùng cháy, giống như lửa của than củi, không ngừng tỏa ra những luồng khí màu xanh.

Lúc này Lâm Thanh Diện mới biết Xích Dương Linh Mộc này cho dù không cạo thành mùn cưa cũng có thể bắt lửa một cách dễ dàng, lý do tại sao phải tạo thành mùn cưa chính vì đoạn Xích Dương Linh Mộc kia của bọn họ quá nhỏ.

Sau vài lần hít thở, toàn bộ căn phòng đã tràn ngập những luồng khí màu xanh, mà Xích Dương Linh Mộc cũng đã cháy được gần một nửa.

Lâm Thanh Diện biết không thể để Xích Dương Linh Mộc cháy tiếp, nếu không luồng khí xanh này có thể nổ tung đầu của anh.

Vì vậy, anh lập tức dập tắt ngọn lửa trên Xích Dương Linh Mộc, sau đó khoanh chân ngồi trên gường, hai mắt nhắm lại, bắt đầu hấp thụ toàn bộ luồng khí màu xanh trong phòng.

Cùng với sự hít thở của Lâm Thanh Diện, những luồng khí màu xanh trong phòng cũng bắt đầu giảm dần, sắc mặt Lâm Thanh Diện giống như bị nướng chín, mồ hôi không ngừng chảy xuống má, trên đỉnh đầu cũng bắt đầu bốc lên một luồng khí nóng, trông vô cùng kỳ lạ.

Bây giờ trong đầu của Lâm Thanh Diện có thể nói là đã loạn thành một mớ, toàn bộ tinh thần của Lâm Thanh Diện đều đặt trên sức mạnh kỳ lạ kia, cố gắng giúp nó phá hủy sự trói buộc của não bộ, để khiến bản thân mình trở nên thư thái hơn một chút.

Trải qua sự tiếp nhận kỹ càng của Lâm Thanh Diện, trong luồng khí màu xanh chứa sức mạnh mà Lâm Thanh Diện chưa từng tiếp xúc tới, loại sức mạnh này sau khi được Lâm Thanh Diện hấp thu, toàn bộ đều đều hướng về phần sức mạnh sinh ra trong đầu anh mà hội tụ, khiến sức mạnh kia không ngừng trở nên chắc chắn.

Những sức mạnh xuất hiện trong đầu của Lâm Thanh Diện rất khác so với Nội Kình và Huyền Kình, Lâm Thanh Diện chưa bao giờ thấy, anh có thể cảm nhận được sự phi thường và khác thường của loại sức mạnh này còn huyền bí và bí ẩn hơn huyên kình và Nội Kình, bây giờ Lâm Thanh Diện không biết loại sức mạnh này dùng để làm gì.

Một lúc lâu sau, Lâm Thanh Diện dốc toàn bộ tinh thần và sức lực hấp thu toàn bộ những luồng khí xanh ở trong phòng, sức mạnh kia xông thẳng ra bên ngoài cuối cùng sau khi cả tinh thần của Lâm Thanh Diện đều trở nên mệt mói, thành công xông ra khỏi đầu anh.

Sau đó, Lâm Thanh Diện cảm nhận được đầu mình xuất hiện một vòng xoáy vô hình, phòng thích ra một lực tinh thần thuần khiết, tinh thần vốn dĩ đã mền nhũn tiếp xúc với những sức mạnh này, lập tức sống lại.

Rất lâu sau, vòng xoáy vô hình kia ngừng giải phóng sức mạnh, sau đó từng chút từng chút thu lại, cuối cùng trong đầu Lâm Thanh Diện ngưng tụ thành một nhân hình hư ảnh với ánh sáng màu xanh, chính là dáng vẻ của Lâm Thanh Diện.

Lâm Thanh Diện vô cùng ngạc nhiên, bởi vì anh phát hiện, anh đã có thể nhìn thấy nhân hình hư ảnh kia, giống như nội thị trên sách cổ đã viết, rất thần bí.

Điều khiến Lâm Thanh Diện càng ngạc nhiên chính là bây giờ anh có thể cảm nhận rõ ràng mọi chi tiết trong phòng, tất cả mọi thứ, đều hiện diện trong tri giác của anh một cách rất rõ ràng, mà lúc này anh vẫn đang nhắm mắt.