Sắc Khí Tràn Đầy

Chương 123: Bi thảm hướng thế




Tiếng ồn ào trong hẻm Thanh Bình vang lên bên tai, mỗi ngày, nơi đây đều đón tiếp lượng khách vô cùng lớn. Cũng sẽ tiễn một loạt hành khác đi. Kẻ đến người đi, náo nhiệt vô cùng. Nhưng mà hẻm Thanh Bình vẫn như cũ, đứng vừng vững hiên ngang, tuy là cũ kỹ, nhưng đối với một số người có sức hút vô cùng.

Quán A Thanh là một trong những quán ăn vặt nổi tiếng trong hẻm Thanh Bình. bên ngoài là tiếng người nói chuyện rôm rả, bên trong lại là mùi đồ ăn hỗn hợp, khi thì không khí có phần bức người, có lúc lại hửi thấy mùi hôi khó nghe. Nhưng bù lại, bầu không khí ở đây hấp dẫn vô cùng.

Xe của hai người ngừng ở bên ngoài hẻm Thanh Bình, cách đó có một bãi đậu xe, nhưng mà cô cùng Đái Luật Mậu muốn đi bộ vào bên trong. Tới đây rồi, tâm tình Thẩm Quân thật sự sung sướng, tự do bay nhảy, cô xuyên vào trong thế giới này, thoát một cái đã năm năm. Trừ bỏ những ngày điên cuồng mà nghiên cứu thuốc tránh thai, lại nghiên cứu áo mưa, còn tốn thời gian chăm sóc sức khỏe cho vài vị thiên kim tiểu thư. Nơi này là nơi, khiến cô thả lỏng tâm tình nhất, thoải mái dễ chịu nhất.

Ở chỗ này, Thẩm Quân, chính là Thẩm Quân.

Đái Luật Mậu mặt mày vô cảm đi theo phía sau cô, sau đó hai người họ quẹo vào một hẻm nhỏ, chừng năm phút sau hai người đi vào một cái ngõ cụt, ở đây có một quán ăn tên chỉ một chữ "Cá".

Thẩm Quân sau khi tới đây, chỉ về phía cửa, nói: "Chính là chỗ này, anh có ngửi thấy không, mùi cá nướng đó."

Từ bên trong cánh cửa, phát ra vài hương vị cá nướng thơm ngon, Thẩm Quân ngẩng cổ hít một hơi: "Ở đây không chỉ có mùi cá không thôi, còn có bắp xào, thịt kho...Nhiều món ngon lắm. Mau vàu đi, nếu không thì đồ ăn không còn đâu. Cuối tuần ở đây đông khách lắm."

Hai con mắt trong trẻo ánh lên tia vui vẻ, yêu thích không ngừng.

Đái Luật Mậu cũng ngửi thấy được mùi thơm, không nhịn được giật giật yết hầu. Cửa hàng này cửa chính có phần thấp hơn so với chiều cao của hắn, phải khom lưng mới vào trong được, bên ngoài thì trống trãi nhưng vô trong thì có rất nhiều bàn ghế, mà đa số đều có người ngồi, kín hết cả gian phòng, đa số đều tầng lớp bình dân.

Thẩm Quân quen thuộc đường đi, đi tới một cửa sổ sát gốc, ngồi xuống, còn nhìn về phía Đái Luật Mậu có chút đắc ý: "Đây là ngôi nhà thứ hai của tôi, còn đây là chỗ tôi thường ngồi."

Đái Luật Mậu sống lưng ngay thẳng, sắc mặt tự nhiên, môi mỏng hơi nhấp, hai tay quy củ đặt ở đầu gối. Chờ Thẩm Quân hành động, hắn xem xem cô gái trước mặt còn có thể bày ra trò gì.

"Lão Lý, con muốn gọi đồ ăn." Thẩm Quân nhìn một vị đại thúc đeo tạp dề màu trắng gần đó, lên tiếng nói.

"À, Tiểu Thẩm lại tới sao, tới ngay tới ngay." Lão Lý cười cười, sau đó nhanh chân chạy lại, đem bàn Thẩm Quân ngồi lau sạch một lần.

"Vẫn như cũ sao?"

Thẩm Quân gật đầu, lại nói thêm một câu: "Cá nướng hôm nay, đừng làm cay quá. Một bình lớn Vương Lão Cát. Cảm ơn"

Lão Lý lúc này mới chú ý tới Đái Luật Mậu kế bên, vẻ mặt hiếu kỳ: "Tiểu Thẩm, dẫn bạn trai tới đây sao, bộ dạng rất soái khí nha, đúng là xứng đôi với Tiểu Thẩm của chúng ta."

"Ai nha, lão Lý nhanh lên, con đói rồi." Thẩm Quân nhanh chóng ngắt lời, trộm liếc mắt nhìn hắn một cái, thấy hắn không có lộ vẻ gì không kiên nhẫn, trong lòng thầm yên tâm không ít.

Nếu bị hết người này tới người kia nói hắn là bạn trai cô, cô sợ tên này sẽ nổi giận nga.

Đái Luật Mậu là quân nhân, nhưng mà là quân nhân đã trọng sinh. Cô tới thế giới này, chờ hắn năm năm. Sau đó, mục đích chính là giúp hắn báo thù. Hệ Thống không hề báo cho cô biết ai mới là mục tiêu, cho nên cô thử người này, lại đoán mò người kia, làm tới làm lui, ở đây cũng tốn hết năm năm rồi. Cuối cùng, hắn cũng xuất hiện.

Đái Luật Mậu thân là thiếu tướng, thân cư, địa vị lại cao, có quyền, có thế, vũ lực cũng hơn người. Hoàn toàn không giống như người mang nặng mục đích báo thù. Nhưng, sự tình đúng là vậy. Người cao lớn cường tráng kia, chính là bị vị hôn thê của hắn, cùng với tình nhân của cô ta, giết chết.

Vị hôn thê của hắn chính là con gái của một gia tộc nổi danh trong Đế Quốc, Bạch Gia.

Bạch Liên Họa là một hòn ngọc, được nâng niu trên tay. Người cũng như tên, ôn nhu khả ái, hiểu chuyện lại ngoan ngoãn. Còn Thẩm Quân, chính là bạn thân nhất của cô ta.

Cô ta là người của một gia tộc lớn, đương nhiên lấy lợi ích là mục tiêu sống. Bạch Liên Họa với Thẩm Quân cũng chỉ là tỷ muội thâm tình trên danh nghĩa mà thôi. Cô ta thân là một mỹ nữ, mọi tác phong bình thường sẽ bị hàng đồng người cố tình học theo, nhưng mà, cô ta lại có một thú tính tình ái vô cùng khác người. Luôn luôn khao khát, khát khao được làm tình.

Mà vị hôn phu của cô ta Đái Luật Mậu hàng năm đều đóng quân ở biên cương, nước xa làm sao cứu được lửa gần, dần dần, Bạch Liên Hoạt vì quá khát tình, cùng với người khác xảy ra quan hệ.

Hiện nay, là nữ nhân của Đế Quân xuất đạo sẽ được khoan dung, nhưng Bạch Liên Họa là người đã có hôn ước. Chính là đối tượng không được khoan dung. Cô ta ngay từ đầu đương nhiên hối hận, cũng có cự tuyệt, nhưng tình nhân kia tên Diệp Lang Thần cũng chẳng phải người bình thường. Là người thừa kế của tập đoàn Hoa Thuận. Đúng kiểu một tổng tài vô cùng bá đạo, trên giường công phu đương nhiên không tầm thường. Bởi vì vậy, hai người họ quyết luyến không ngừng.

Làm một lần sẽ có lần thứ hai, cũng sẽ có lần thứ ba. Bạch Liên Họa ban đầu thỏa mãn được Diệp Lang Thần. Nhưng sau đó, tiểu vương tử của Đế Quốc, Chiêu Nhật Thiên xuất hiện. Lại thêm một chàng trai ôn nhu như ngọc Giải Bàn Hạ. Bản tính sa đọa trong dục vọng của cô ta dần dần phát tán, biết không thể, nhưng vẫn làm.

Nữ nhân của Đế Quốc không thể có nhiều chồng, nhưng Bạch Liên Họa lựa chọn một trong ba người, hay bỏ hết ba người họ, cô ta thật sự không làm được.

Cho nên thời điểm Đái Luật Mậu trở về, chính là cô ta cùng hắn ngả bài, hơn nữa còn hy vọng có thể ở cùng một lúc, hoan ái với cả bốn người đàn ông. Hy vọng hắn có thể cùng ba người còn lại hòa bình chung đụng.

Lý tưởng có, nhưng sự thật lại không thể thực hiện.

Đái Luật Mậu thẳng thắng cự tuyệt, còn muốn giải trừ hôn ước với cô ta. Điều này làm cho Bạch Liên Họa sợ hãi bất an. Con gái của gia tộc bị giải trừ hôn ước, chắc chắn ảnh hưởng tới thanh danh của cả gia tộc. Bạch Liên Họa cầu xin Đái Luật Mậu vài lần, đều không lay chuyển được hắn. Cho nên cô ta đành bày ra kế hoạch khác.

Chỉ cần hắn ta chết, cô liền có thể giấu mãi bí mật này, gia tộc của cô cũng không thấy hổ thẹn. Với sự trợ giúp của Chiêu Nhật Thiên và Giải Bàn Hạ. Bọn họ độc hại Đái Luật Mậu.

Vì thế mà đường đường là đàn ông, Đái Luật Mậu, chết không nhắm mắt.

Đối diện với nam nhân trước mặt, Thẩm Quân nhịn không được mà đau lòng, sau khi hắn trọng sinh, báo thù không thành, ngược lại còn bị Bạch Liên Họa và hảo tỷ muội của côta Lữ Xá Tiêu hãm hại ngược lại. Cuối cùng chết trên bàn ăn trong một buổi tiệc hoan ái điên cuồng. Đái Luật Mậu sau khi chết đi, trên mặt báo giải trí đều đăng tin của hắn, với đầu đề <Đái Gia Thiếu Tướng, Hằng Đêm Hoan Ái Cầu Hoan, Vì Hao Lực Mà Tử Vong Trên Bàn Tiệc>

"Thật là một câu chuyện buồn..." Đúng là mỹ nữ dân hương, anh hùng tử trận.

Đái Luật Mậu không biết tại sao Thẩm Quân nói câu kia, cũng không hiểu được ý nghĩa, nên lên tiếng hỏi lại: "Sao vậy?"

Thẩm Quân lắc đầu: "Không có gì. Tôi gọi nhiều cá quá, hai chúng ta ăn không hết."

Nói xong lại nhìn đống cá trên bàn, Đái Luật Mậu cảm thấy hơi xấu hổ, đồ ăn bên dưới hơi nhiều dầu mỡ, một đống cá này ba người ăn vẫn dư.

Chờ tới khi hai người rời khỏi hẻm Thanh Bình, màn đêm đã buông xuống. Trên trời cũng đầy ụ sao, gió nhẹ phất phơ hai bên đường, trừ bỏ cả một người đều đầy mùi cá, thì đây là khoảng thời gian hắn cảm thấy nhẹ nhàng thư thả nhất một năm qua. Vừa đi vừa nói chuyện, gió thổi nhè nhẹ, khoảng cách giữa hai người dường như được kéo lại một ít.

Sau cùng cũng đi đến bãi đậu xe lúc trước, Thẩm Quân bỗng nhiên kéo hắn trốn vào một góc, nhìn nhìn ra ngoài, một đôi nam nữ biến khỏi tầm mắt họ, sau đó, hai người mới quay lại đường cũ.

Đái Luật Mậu giống như vô tình nhìn về phương hướng kia, hỏi: "Trốn ai?"

"À, người quen, gặp được thì không thích hợp lắm." Thẩm Quân không nói với hắn là thấy ai.

"Không cùng người khác tới hẻm Thanh Bình sao?"

"Đúng vậy, hôm nay là lần đầu tiên tôi dẫn người khác tới đây đó. Vốn nghĩ anh sẽ cự tuyệt nhưng mà ai dè anh đồng ý. Có người ăn cùng, thật sự rất vui. Cảm ơn anh."

Thẩm Quân cười, hai mắt sáng lấp lánh, còn sáng hơn cả ngôi sao trên trời. Thực sự rất mê người.

Đái Luật Mậu trầm ngâm. Ánh mắt khẽ động.

Kỳ thực hắn không phải không nhìn thấy hai người kia, chính là vị hôn thê của hắn, Bạch Liên Họa.

Cùng với tình nhân của cô ta.

Quay về là Đái Luật Mậu chủ động lái xe. Thẩm Quân cũng không tranh với hắn, ngồi ở ghế phụ. Toàn bộ khoang xe ngập trong mùi vị của cá nướng, cô nhịn không được phì cười, lúc này, Đái Luật Mậu nhăn mày.

Hắn có một chứng cưỡng bách ám ảnh sạch sẽ.

"Thẩm tiểu thư ngày mai có kế hoạch gì không?"

Hắn bỗng nhiên há mồm, ngữ khí trầm ổn tự nhiên.

"Ngày mai sao, tôi muốn đi Tạo Ái Sở."

Vô cùng nhẹ nhàng tự nhiên nói.