Sắc Khí Tràn Đầy

Chương 147: Gió nổi mây phùng




Lữ Xá Tiêu sau khi nhận được điện thoại của Thẩm Quân, đã làm cô suy nghĩ sâu xa một hồi, sau đó đột nhiên nhận được điện thoại của Bạch Liên Họa.

"Tối nay cậu tới khách sạn Thiên Hải một chuyến được không?"

Lữ Xá Tiêu nghe Bạch Liên Họa nói, tay chân không tự giác được lạnh buốt, da đầu kim đâm tê dại.

"Được. Mình biết rồi."

Cúp điện thoại xong, Lữ Xá Tiêu lập tức gọi cho Thẩm Quân, nhưng mà một hồi lâu Thẩm Quân vẫn không có nhận điện thoại. Lữ Xá Tiêu không biết làm sao, đột nhiên lo lắng biến thành vô cùng sợ hãi.

Những lời Thẩm Quân nói làm hiện lên trong đầu cô, cái gì mà gọi là một đi không trở lại. Cô không phải đứa ngốc, làm sao không hiểu được trong đó có thâm ý.

Giờ phút này, Lữ Xá Tiêu hoàn toàn tin tưởng lời Thẩm Quân nói lúc trước. Không còn nữa điểm nghi ngờ. Nhưng tại sao Bạch Liên Họa lại hại mình. Không đến mức cô ta muốn giết chết cô chỉ vì cô hạ dược Giải Bàn Hạ chứ?

Lữ Xá Tiêu âm thầm cảnh giác, nên cuối cùng tìm một người thế thân tới khách sạn Hải Thiên thay cô. Xem xem cuối cùng cô ta định làm gì.

Một đêm nay, không một ai có giấc ngủ ngon.

Bạch Liên Họa trăm phương ngàn kế muốn Lữ Xá Tiêu gia nhập bàn tiệc tình ái mà cô đã vất vả dựng lên, muốn giết cô ta ngay tại chỗ.

Còn Thẩm Quân, lại đắm chìm trong bể dục trầm luân. Muốn sống không được muốn chết cũng không xong, thành ra tứ chi rời rã vô lực, thân thể giống như một bãi bùn vô dụng.

Sáng sớm ngày hôm sau, một tin tức mới ngập tràn mặt báo khắp Đế Quốc. Tất cả mọi người như nổ tung.

Party tình ái lớn nhất Đế Quốc bị đưa ra ngoài ánh sáng, bên trong cả ao rượu, cả rừng thịt, vô cùng khó coi. Trong đó có rất nhiều người có danh phận, là danh nhân tiếng tăm của Đế Quốc. Tất cả mọi người đều nghị luận vô cùng sôi nổi, còn một vài người cảm thấy quá thô tục, yêu cầu đám người kia phải bị xử lý nghiêm túc.

Ngay từ đầu có người tung tin cho phóng viên, nói bên trong có sự tham gia của thiên kim tập đoàn Lữ Thị, nhưng khi mọi người đến điều tra thì chỉ là một người mẫu không ai biết đến.

Nhưng vấn đề ở đây chính là người mẫu kia cuối cùng đã chết trên bàn tiệc, chết vì loạn giao quá độ.

Party này giống như một chất độc, hấp thu trực tiếp vào người, cho nên khi bị vỡ lở, quần chúng cảm thấy nó nguy hiểm ngoài mức độ cho phép. Có vài đồn người mẫu kia thật ra là cảnh sát nằm vùng, bị người cầm đầu tổ chức buổi tiệc này tiêm vào trong máu một loại chất kích thích cực mạnh, khiến cho cô ta tâm thần thất thường.

Cũng có người nói, do cô ta dùng thuốc quá liều, cho nên thời điểm gọi điện cầu cứu cảnh sát, ngôn ngữ đã không còn lưu loát, trở nên hồ ngôn loạn ngữ.

Cụ thể chân tướng như thế nào, cảnh sát vẫn tiếp tục điều tra.

Lữ Xá Tiêu súc trong ổ chăn, tuy ở nhà đang là mùa hè nóng nực, nhưng cơ thể không nhịn được phát run.

Nửa đêm cô trằn trọc mất ngủ, mí mắt phải giật kinh hoàng, cho nên thời điểm báo Tinh Võng và cả Thiên Hải đưa ra tin tức, cô ta trực tiếp biết được.

Tin tức mới phát ra, rất nhiều hình ảnh điên cuồng bị đăng lên mạng, còn nhìn thấy cả cô người mẫu kia chết thê thảm vô cùng.

Nếu như cô không tin Thẩm Quân, trực tiếp tới khách sạn, có phải người nằm ở đó chính là mình hay không?

Nếu nói sau lưng không có ai bày ra chuyện này, có chết cô cũng không tin.

##

Thẩm Quân ngủ một giấc tới khi mặt trời lên cao, vừa mở mắt ra đã cảm thấy cả người ấm áp vô cùng, đập vào mắt là hình ảnh nam nhân cơ thể rắn chắc ôm chặt cô vào lòng, lười biếng mà nuông chiều mình.

"Anh thế mà hôm nay còn ngủ nướng."

Cô nói chuyện, khóe miệng là ý cười sung sướng, giọng mũi rõ rệt.

Đái Luật Mậu lấy cánh tay làm gối đầu cho Thẩm Quân, cả một đêm điên cuồng hôm qua, hắn hôm nay cảm thấy thoải mái vô cùng.

"Không muốn rời giường." Hắn nói, thần thái lười biếng, dán môi lên lỗ tai cô.

Thẩm Quân phát hiện thân thể bọn họ chặt chẽ tương liên, còn mồ hôi ướt nhẹp, bụng nhỏ vẫn cảm thấy trướng căng. Trải qua vài lần cùng nhau, cả hai đều đã tìm được cho bản thân đã tìm được một nơi thích hợp.

Bên dưới tiểu huyệt thậm chí còn vài vết sền sệt chảy ra không ngừng, giữa hai chân là một mảnh ướt át.

"Anh không phải có thói quen ở sạch sao."

Thẩm Quân vặn vẹo mông, không có ý tốt muốn tiết hết dâm dịch ra ngoài, những chất lỏng kia lập tức rớt hết lên người Đái Luật Mậu. chắc là hắn sẽ không cảm thấy thoải mái.

Quả nhiên, hai hàng lông mày hắn chau chặt lại, không tán đồng, nhìn cô một cái, giọng nói còn mang theo ý uy hiếp: "Xem ra anh còn nhẹ tay với em, chưa thấy quan tài chưa rơi lệ, mới tỉnh đã muốn được yêu."

Thẩm Quân trước sau vẫn cười vô cùng ủy dị, nháy mắt: "Tùy tiện, anh muốn thế nào em cũng đều chiều anh hết. Không sao cả."

Nhưng mà Đái Luật Mậu trước sau như cá chết, làm cô mất hứng thú vô cùng.

Đái Luật Mậu ôm cô vào phòng tắm, cả người lúc này được bao bọc với nước ấm thoải mái.

"Ân, thoải mái quá...."

Trong phòng tắm, vang lên không ngừng âm thanh nữ nhân vớ vẩn rên rỉ tán thành.

Đái Luật Mậu cả trái tim đều nhảy thình thịch kinh hoàng, Thẩm Quân ở một bên nhìn chằm chằm mình, hắn cố gắng nén hạ thể đang trướng đau. Vờ như không nghe thấy tiếng cô rên rỉ chọc ghẹo, hận không thể ăn chết cô.

Phòng tắm sương mù lượn lờ, Thẩm Quân giống như vô dụng, toàn bộ quá trình đều không động tay, nằm ở trong ngực hắn, ăn đậu hủ hắn, còn mạo hiểm chọc giận tiểu tổ tông.

Đồng thời còn muốn tính toán xem làm thế nào để hắn trở nên điên cuồng với mình.

Bên này, hai người nùng tình mật ý, tự nhiên vô cùng mà tán tỉnh yêu thương nhau.

Bên kia, Bạch Liên Họa như điên lên rồi, buổi tiệc tình ái bị đem ra ngoài ánh sáng. Cảnh sát còn vào cuộc. Vì sao người chết không phải Lữ Xá Tiêu mà chỉ là một người mẫu nhỏ vô danh?

Giống như Lữ Xá Tiêu, Bạch Liên Họa một đêm chưa từng chợp mắt, trước nữa đêm bởi vì hưng phấn quá độ, còn sau đó lại trở nên nôn nóng bất an.

Bạch Liên Họa có do dự, lại có linh cảm không ổn, chưa biết được ngay từ đầu, chuyện cô ta sắp đặt đã hoàn toàn chệch đường ray.