Sát Thần

Chương 496: Vượt qua cực hạn




" Ngươi có tu vi tu vi thiên vị cảnh, dựa theo quy tắc thì ngươi có thể ma luyện trong phòng trọng lực có phòng trọng lực gấp bảy mươi lần và tám mươi lần, trọng lực v loại trình độ nàvới là thích hợp với ngươi nhất."

Đại hán cười cười hữu hảo, lộ ra hàm răng trắng bóng: "Ta tên là Ba Tư Đằng, chuẩn bị tiến vào phòng trọng lực bảy mươi lần, nhưng nhưng ta chỉ có Niết bàn cảnh, tiến vào phòng trọng lực bảy mươi lần sẽ rất miễn cưỡng, lát nữa ngươi vào có thể để ý ta một chút không? Đương nhiên, ta sẽ trả thù lao cho ngươi, mười khối nguyên tinh thượng phẩm có đủ hay không?"

Khiêu chiến phòng trọng lực bội số lớn, trong ma luyện trung bình thường hung hiểm cũng cao, một số người vô ý còn có thể bị trọng lực ép cho hôn mê bất tỉnh, phòng trọng lực nơi này đều là phòng lớn, bên trong có không ít gian nhỏ, nếu trong lúc hôn mê không được phát hiện đúng lúc thì có thể sẽ tử vong.

Đương nhiên, ở trong cùng phòng trọng lực, nếu có người nhìn ngươi không vừa mắt, thừa dịp ngươi hôn mê cho ngươi một cái, vậy thì chết càng nhanh hơn.

Băng Đế thành chỉ phụ trách cung cấp sân tu luyện, trước khi tiến vào chỉ ước thúc và nhắc nhở qua loa, khi nào tiến vào phòng trọng lực rồi thì Băng Đế thành cũng sẽ không bận tâm, nếu phát sinh bất trắc trong phòng trọng lực thì bọn họ cũng đành bất lực.

"Xin lỗi, ta không định tiến vào phòng trọng lực bảy mươi lần." Thạch Nham lắc đầu, đi qua Ba Tư Đằng tới phòng trọng lực hai mươi lần, giao nộp hai khối nguyên tinh trung phẩm rồi lập tức đi vào trong.

Ba Tư Đằng và nữ nhân dáng người nóng bỏng ngây ngốc nhìn hắn tiến vào phòng trọng lực hai mươi lần, vẻ mặt kinh ngạc.

"Đúng là quái nhân, rõ ràng có tu vi thiên vị cảnh lại muốn đi vào phòng trọng lực hai mươi lần, thế kk thuần túy lãng phí thời gian ư?" Ba Hoắc lắc đầu, không hiểu hành động của hắn, cảm thấy với tu vi thiên vị cảnh, kém cỏi nhất thì cũng có thể vào phòng trọng lực bảy mươi lần.

"Ừ, đúng là quái nhân, khó hiểu thật." Ba Tư Đằng cũng vẻ mặt kinh ngạc.

' Quên đi, chúng ta tự chiếu cố mình đi, lát nữa khi ngươi tu luyện, ta trước tiên ở sẽ bên cạnh quan sát." Ba Hoắc suy nghĩ một chút rồi nói: "Chỉ cần ngươi cảm thấy không khoẻ thì dừng lại, chúng ta thay phiên tu luyện, chắc sẽ không có vấn đề gì."

"
Chỉ đành như vậy thôi." Ba Tư Đằng cũng không muốn lãng phí thời gian, hai người xác định phương châm rồi giao nộp nguyên tinh, tiến vào phòng trọng lực bảy mươi lần.

trong phòng trọng lực Hai mươi lần vắng tahnh, trong phòng băng rộng ngàn mét vuông dựng những cột băng cực lớn, còn có đủ loại bàn đá, vòng tròn cương để ma luyện lực lượng.

Trên vách tường của Phóng băng có rất nhiều lỗ nhỏ, trong đó có nước sạch để dùng.

Phòng trọng lực thích hợp với võ giả tiên thiên, nhân vị ma luyện bản thân, võ giả Nhân vị cảnh nhị, tam trọng thiên có lẽ cũng khinh thường không thèm tới đây.

Nhưng hôm nay lại nghênh đón một võ giả thiên vị cảnh nhị trọng thiên.

Vừa tiến vào phòng trọng lực này, Thạch Nham có thiên vị cảnh dưới tình huống không sử dụng không sử dụng tinh nguyên, cả người chấn động, ngay cả hành tẩu cũng gian nan.

Chỉ có trọng lực hai mươi mà trên người hắn lại giống như bị ngọn núi vạn quân đè lên, thân thể vô cùng trầm trọng, mỗi một bước đi đều khiến hắn cả người không được tự nhiên.

Sức nặng của nhục thânhắn so với người bình thường thì nặng cả gấp trăm lần.

Sau khi Thạch hóa vũ hồn biến dị, trừ cường độ nhục thân đề cao trên diện rộng ra thì một điểm rõ rệt nhất chính là khiến hắn trở nên nặng khó có thể tưởng tượng.

Hắn tin, cương thiết thể tích tương tự e là cũng không thể trầm trọng trầm trọng bằng của hắn lúc này.

Chính là bởi vì có nhận thức rõ về bản thân, cho nên hắn ngay từ đầu cũng không lựa chọn phòng trọng lực bảy mươi lần, hắn bị sẽ bị trọng lực bất thình lình đè cho ngã gục.

Không dùng lực lượng tinh nguyên, chỉ bằng vào năng lượng kỳ dị trong cơ nhục, Thạch Nham ở trong phòng trọng lực hai mươi lần chậm rãi bước đi, mới đi được trăm mét mà đã mồ hôi ướt đẫm.

dưới trọng lực hai mươi lần, hắn bước ra mỗi một bước mà thớ thịt đều nhảy nhót, dị lực trong thớ thịt giống như chính là vô số dây nhỏ năng lượng mắt thường khó thấy đang hoạt động, cô đọng ra một tia điện lưu kỳ dị, từ thớ thịt thẩm thấu vào toàn thân của hắn.

Phòng trọng lực Hai mươi lần so với hắn vứng phó với một võ giả thiên vị cảnh thì còn gian nan hơn.

Bởi vì sức nặng khủng bố của nhục thân, khiến cho hắn so với người thường thì càng khó thích ứng với phòng trọng lực loại trình độ này hơn, ngay cả võ giả Nhân vị cảnh cũng có thể thoải mái thích ứng với phòng trọng lực, nhưng với hắn mà nói thì như ngọn núi cả vạn quân đè lên lưng. Nếu không phải bởi vìtrong nhục thân ẩn chứa lực lượng khủng bố thì hắn e là ngay cả đi cũng không nổi.

dưới Loại tình huống này hắn mỗi một lần bước đi đều khiến cơ nhục của phần chân căng ra.

Đây là tình huống không sử dụng một thân tinh nguyên, thuần túy dựa vào lực lượng nhục thân, hắn sở dĩ muốn làm như vậy là để tự kích phát một phần thần lực chất chứa trong cơ nhục.

trong Phòng trọng lực, Thạch Nham mồ hôi ướt đẫm gian nan bước đi quanh phóng, đầu đầy mồ hôi, sắc mặt đỏ bừng, giống như đang tiến hành đại chiến hung hiểm với đối thủ vô hình.

"Phù phù!"

Thở dốc, hắn đột nhiên ngồi xuống một cái bàn tròn, hai mắt như sung huyết, trở nên đỏ rực, thoạt nhìn trống rất đáng sợ.

Ma luyện Nửa canh giờ, cả người hắn mỏi mệt không chịu nổi, một phần dị lực thần bí giấu kín trong thớ thịt bị tiêu hao rất nhanh, trong thời gian ngắn, hắn nhận thấy dị lực thần bí này không ngờ tiêu hao một ba phần.

So với hắn ứng phó với một võ giả thiên vị cảnh thì còn khó khăn hơn.

Hắn không định vận dụng tinh nguyên.

Hắn muốn mượn dùng thôi phát để ma luyện nhục thân! Thôi phát ra một phần dị lực trong cơ nhục thân thể, tìm bổ sung thậm chí tăng trưởng nhanh hơn.

Rất lâu trước kia, hắn phát hiện thớ thịt có thể cất chứa một phần dị lực đó, khác với tinh nguyên, khác với lực lượng tiêu cực, đó là một loại man lực cuồng bạo mãnh liệt, cỗ man lực này ở trong chiến đấu một khi được thôi phát ra thì có thể ngay lập tức đề thăng lực trùng kích của hắn, khiến lực lượng của hắn bỗng nhiên tăng vọt.

Hắn sở dĩ có thể liên tiếp chiến thắng đối thủ đẳng cấp cao, trừ bởi vì có lực lượng tiêu cực có thể lợi dụng dưới trạng thái bạo nộ ra, man lực trong tuôn ra trong cơ nhục cũng mang tới tác dụng trọng yếu.

Lực lượng tiêu cực đề thăng, theo hấp thu tinh nguyên sẽ dần dần tăng trưởng, điểm này hắn phát hiện lâu rồi.

Nhưng một phần dị lực thần bí trong cơ nhục sau khi thạch hóa vũ hồn biến dị thì không vẫn không được bổ sung, càng không tăng trưởng.

Nếu có thể giải quyết vấn đề này, khi dị lực thần bí trong cơ nhục tiêu hao thì có thể được bổ sung, thậm chí có thể liên tục tăng trưởng, hắn sẽ có được một phương pháp để hắn ổn định đề thăng lực lượng.

Ban đầu hắn cũng thường xuyên tìm kiếm phương pháp đột phá, đáng tiếc vẫn không có tiến triển gì, lần này tới Băng Đế thành, nhìn thấy các loại sân tu luyện khiến người ta ngạc nhiên thì đột nhiên có linh cảm.

Nếu sức nặng nhục thân tăng vọt gấp trăm lần, theo đó, khi đối mặt với trọng lực cũng phải gian nan hơn người thường vạn phần.

Khi chưa hàng lâm Thần Ân đại lục, hắn chính là cuồng nhân cực hạn, nguy hiểm gì, gian nan gì hắn cũng đầu tư hứng thú rất lớn, đi tới thế giới này, tuy rằng đã trải qua rất nhiều việc, nhưng bản chất của hắn vẫn chưa từng biến hóa.

Thích khiêu chiến, thích mạo hiểm, hưởng thụ gian nan ma luyện.

Nghỉ tạm trong chốc lát, hắn một lần nữa đứng lên, cau mày, vẻ mặt lộ ra vẻ dữ tợn, tiếp tục đi trong phòng trọng lực.

Một canh giờ qua đi, dị lực thần bí trong cơ nhục này đã tiêu hao sạch sẽ.

Hắn vẫn không vì thế mà dừng lại, vẫn tiếp tục gian nan bước đi trong phòng trọng lực phòng trọng lực, vào lúc này, dưới tình huống mất đi dị lực thần bí, một thân cơ nhục của hắn bắt đầu run rẩy.

Đây là trạng thái vượt sức chịu đựng.

Không kinh sợ mà còn lấy làm mừng.

Đầu đầy mồ hôi, hai mắt đỏ bừng, vẻ mặt dữ tợn, Thạch Nham đột nhiên bật cười hắc hắc trong phòng trọng lực.

Chỉ có dưới trạng thái siêu việt cực hạn thừa nhận lực lượng mới có khả năng đạt được tăng trưởng.

Cái này giống vậy vận động viên thể thể hình, chỉ có nâng tạ thật nặng, khiến cơ nhục đạt tới cực hạn, khiến cơ bắp tổn hại, khi tổ chức lớn sẽ có tăng trưởng lớn ơn.

Tình huống Bất đồng nhưng đạo lý thì đồng dạng, vào một khắc cơ nhục run rẩy, hắn ý thức được nan đề khốn nhiễu hắn có lẽ có đã được giải quyết.

Hắn kéo một tảng đá nặng không biết là chất gì, cắn răng, cả người run rẩy, hắn liều mạng vắt kiệt cực hạn thừa nhận của thân thể.

Không sử dụng một tia tinh nguyên nào, không mượn dùng ngoại lực, thuần túy dựa vào tiềm lực ở bên trong nhục thân, dựa vào sự dẻo dai và kiên trì. Nguồn truyện: Truyện FULL

Cực hạn! Cực hạn! Tiếp tục nữa, nếu không ngươi sẽ chết!

Một thanh âm điên cuồng hét lên trong đầu hắn, thúc giục hắn lập tức dừng lại, không cho phép hắn tiếp tục liều mạng như vậy.

Mắt điếc tai ngơ, cắn răng, dưới áp lực khủng bố, hắn tiếp tục tiến lên.

Một cái gân ở chân trái không chịu nổi áp lực đòi mạng này đột nhiên vỡ ra.

Đau đớn.

Gân mạch gãy, khiến một chân đó của hắn run run, đau như bị xé rách, tới tận thần kinh vào thức hải.

Vẫn kiên trì.

Gân mạch căng quá dứt lìa, hai chân hắn mềm nhũn, rốt cuộc kiên trì không nổi, bỗng nhiên ngã xuống.

Mỏi mệt và đau đớn trong nháy mắt ùa tới.

Vượt qua cực hạn.

Ngất tại chỗ.

trong phòng trọng lực hai mươi lần, hắn cả người như nứt ra, máu tươi đầm đìa, ngã trong vũng máu, nhục thân bị thương nặng.

Một đóa hỏa viêm màu trắng lặng lẽ từ trong Huyết Văn Giới bay ra, từng quầng sương trắng lạnh vô cùng khuếch tán, trong khoảnh khắc đã phong tỏa không gian bên cạnh hắn.

Phòng trọng lực đột nhiên thành tuyệt địa lạnh nhất của Băng Đế thành.

Phủ thành chủ.

Một nữ nhân đang Tu luyện công pháp thuộc tính hàn, đưa tinh khí thần nhập vào trong hàn lưu trong vào thành đột nhiên mở to hai mắt.

" Huyền Băng Hàn Diễm!"

Nữ nhân này khẽ quát một tiếng, không chút do dự bay ra khỏi phủ thành chủ, như một đạo băng quang bay về phía Thạch Nham.

Cùng lúc đó.

Ở các góc của Băng Đế thành, một số võ giả Thần cảnh cảnh giới đạt tới trình độ nhất định, cũng có thể nhận thấy được khí tức của Huyền Băng Hàn Diễm cũng đều từ trong sân tu luyện băng hàn độn ra, bất chấp tất cả bay đi.