Sát Thủ Tim Anh

Chương 40




Nói cho cùng Phương Chấn Vũ cũng bị Kì Băng hút hồn từ lâu, anh vốn chán ngấy cái kiểu con gái yểu điệu lượn lờ xung quanh anh.

Anh vốn là con trai duy nhất của tập đoàn lớn Phương Đông có cô gái nào mà không để mắt đến, số người muốn kết hôn với anh có hàng khối.

Mẹ anh đã qua đời vì sinh khó, ba anh ở vậy nuôi anh. Đối tác ba anh rất nhiều họ thường giới thiệu con gái họ cho anh nhưng cũng chỉ ăn cơm được vài bữa rồi anh cũng từ chối thẳng.

Kì Băng rất khá với họ, ngày đầu gặp cô cô mang phong cách dịu dàng lướt qua anh, hôm bữa tiệc diễn ra cô một lần nữa gây ấn tượng cho anh bằng phong cách duyên dáng và lạnh lùng chỉ súng vào anh.

Bản thân anh vốn nghĩ cô chỉ dọa hẳn sẽ không bắn...nhưng thực chất khi cô nổ súng anh có hơi bàng hoàng.

Khi thấy cô giao đấu với Tina anh mới biết cô là người trong tổ chức sát thủ, nhìn ánh mắt cô xuyên sâu vào đáy mắt anh chỉ chứa một nổi thù hận....bấy giờ anh vẫn chưa biết rốt cuộc giữa hai người có thù hằn sâu sắc gì?

Mới chỉ hôm qua cô lại tặng anh thêm một cú “chào” ngoạn mục, thân thể có chút ê ẩm nhưng thay vào đó anh biết cô không thích anh đến gần cô...được anh sẽ tránh xa.

- Thưa Phương thiếu! Tôi không có thời gian để làm người mẩu cho anh ngắm hay dò xét. Nếu không có việc tôi xin phép

- Khoan đã! Em gấp gì chứ chưa nói gì mà!

- Tốt nói đi

Lúc phục vụ đưa thứ uống lên Kì Băng đã muốn dện cho hắn một trận, cô có phải cùng hắn đi xem mắt hay hẹn hò trai gái đâu mà hà cớ gì nhìn cô như thế. Lửa sắp bốc lên đến đầu cô liền tự nhủ “Kì Băng bình tĩnh nào! Đã nhận lời đến để nghe hắn nói phải gắng gượng”

- Tôi có nhờ Tina điều tra về việc em đề cập. Em không nghĩ mình hiểu nhầm từ vô tình sang cố ý giết người chứ?

- Vô tình? Ba anh cử người đến giết Dương Khải Uy trong khi biết hôm đó ông ta chỉ đi với hai vệ sĩ là ba và mẹ tôi. Anh nói xem vô tình là thế nào?

- Ba tôi không cử người làm vậy đâu!

- Chắc có lẽ cô vệ sĩ vô dụng của anh điều tra không rõ chăng? Cô ta có một bên tôi ba người thông tin khá dư dã đấy! Ngày 27 tháng 4 năm * ba anh dùng tiền đến đâu anh không biết à? Đến ngay tổ chức của tôi cử người giết Dương Khải Uy, số phận khá trớ trêu.

- Nếu hai bên nhận ra nhau sao phải sát hại nhau như thế?!

- Vậy sao tôi và Tina nhận ra nhau lại phải đối đầu như thế?! Một lý do thôi NHIỆM VỤ. Anh cứ về mà hỏi Tina nguyên tắc của chúng tôi thế nào?

- Tôi không tin ba tôi làm như vậy!

- Anh đang ngốc thật hay giả ngốc vậy! Anh đã nhờ Tina điều tra sao còn nói những điều dư thừa và siêu vớ vẫn như vậy chứ? Cho anh biết thêm ngày hôm đó trong tay Dương Khải Uy là bản hợp đồng khu nghỉ mát hôm nay công ty Dương Gia xây dựng, ba anh vẫn chưa từ bỏ nên mới chọn thời điểm này mà quay lại hoạt động công ty. Nhưng mong anh về nói với ông ấy rằng có Chu Kì Băng tôi ở đây ông ấy đừng mong động vào nhà họ Dương.

Lúc Kì Băng rời đi khuôn mặt Phương Chấn Vũ vẫn lãnh đạm và bình tĩnh, anh hướng mắt về cửa sổ suy nghĩ.

Anh biết rõ chứ! Tina đã điều tra tất cả...nhưng anh chỉ sợ có sự hiểu lầm khi cô gái nhỏ tự mình điều tra chăng?

Nhưng không cô ngược lại biết và nắm rất rõ, khi nghe những lời chất vấn của cô lòng anh như một quả tạ đè nặng mãi không xê dịch được.

Có lẽ những điều này khắc sâu vào cô rất nhiều nên khi nói cô nói bằng giọng vô cùng kiên quyết và ổn định. Ánh mắt cô lấp lánh tia lạnh lùng và thù hận, cô gái này....cô ấy còn bao nhiêu biểu cả dành cho anh nữa đây.

Lúc trưa Phương Chấn Vũ về nhà nghỉ trưa thì Phương Hùynh Bách đang ăn cơm, ông gọi con trai đến ăn chung.

- Sổ sách con nên tổng kết hết đi đến cuối tháng sang Australia kí hợp đồng khu resort mới xây dựng.

- Ở Australia?

- Phải ta vừa xây dựng một khu nghỉ mát ở đó nghe nói có nhà Dương Gia nữa

-....Ba

- Sao?

- Ngày 27 tháng 4 năm* ba đã làm gì?

Phương Huỳnh Bách buông dao và nĩa xuống lau miệng một cách từ tốn, dõi mắt về phía con trai mình. Bên này Tina đang đứng sau lưng Phương Chấn Vũ cũng khựng người hướng mắt về bàn ăn. Tina không nghĩ Phương Chấn Vũ sẽ hỏi ba mình.

- Nói đi con muốn biết gì?

- Con muốn biết có phải...

- Phải!

- Ba?.....

- Ta đã làm vậy! Đó là tội ác duy nhất ta làm từ khi sinh ra đến nay

-......

- Khu đất năm đó là nơi mẹ con và ta từng đến du lịch. Lúc đó ta chã có sự nghiệp gì nhưng mẹ con đã từ bỏ gia thế cao sang kia để theo ta, bà ấy chỉ muốn một ngày gia đình ta sống trong một ngôi nhà cạnh bãi biển xinh đẹp ở Australia

- Chỉ vì sự ích kỉ đó ba nở ra tay sát hại người khác

- Phải! Chỉ cần vì mẹ con, vì người phụ nữ ta yêu duy nhất trên cõi đời này dù ta có làm xã hội đen, buôn lậu thì sao chứ? Chỉ bà ấy vui

Phương Huỳnh Bách đứng dậy đi lên lầu, lúc đến chân cầu thang Phương Chấn Vũ hậm hực kiềm nén cảm xúc thốt ra vài lời cảnh báo.

- Con gái của hai vệ sĩ kia đã trở lại

- Con bé và ta sẽ sớm gặp nhau thôi!

Phương Huỳnh Bách bước lên vài bậc thang rồi cười nhẹ nhàng như đang rũ bỏ được gánh nặng.

- Đừng tìm con bé ấy, tình yêu rất khó rũ bỏ! Ta muốn đi gặp mẹ con rồi Vũ ạ!

Tim Phương Chấn Vũ chậm vài giây rồi đập dồn dập, ba anh biết, biết cảm xúc của anh? Phải ba anh luôn là người hiểu anh nhất, nhưng bỗng một cảm xúc đau nhói chạm đến tim anh....

Ba yêu mẹ như thế! Người phụ nữ đã vì ba từ bỏ tất cả.....Con có nên giống mẹ....bất chấp giữ tình cảm và nhịp đập đầu tiên cho cô ấy.....