Sất Trá Phong Vân

Chương 1102: Còn Một Chưởng




Bàn Mộng Thần vỗ vai Đoạn Phong Bất Nhị nhỏ giọng nói:

- Đều giống nhau, đều giống nhau...

Lý Lôi Long ở bên cạnh liên tục gật đầu biểu thị tán thành. Mọi người đều là nhóm đầu tiên bị phong ấn. Thứ này đúng là thứ tốt, nhưng quả thực cũng khiến cho người ta rất khó chịu. Dây xích này còn không ngừng cố gắng trói chặt bất kể phút giây nào. Nếu bọn họ muốn phát huy thực lực, luôn luôn phải phóng ra lực lượng mạnh nhất của mình.

Trước đây, bọn họ không dám thi triển lực lượng mạnh nhất, là sợ gây ra lực phá hoại quá lớn đối với hoàn cảnh chung quanh. Hôm nay thời gian dài phóng ra thực lực mạnh nhất, thật đúng là đặc biệt vô cùng không thích ứng nổi. Cảm giác mệt nhọc này từ trong xương tủy ra. Đặc biệt là thời điểm ngủ say, cũng theo bản năng duy trì thi triển năng lực mạnh nhất, nếu không thật sự sẽ bị quấn chết.

Trong đám người, chỉ có hai người Bàn Hoành Cơ và Lý Phách cao hứng bừng bừng. Tuy rằng cũng bị trói vô cùng khó chịu, nhưng nhiều năm qua thực lực có khả năng dừng lại đã có thể tăng cao.

Chỉ có thật sự mất đi, mọi người có thể biết được cái gì gọi là quý trọng.

Bàn Hoành Cơ và Lý Phách chính là người hiểu rất rõ ràng cái gì gọi là mất đi, cho nên so với tất cả đám người trẻ tuổi bọn họ càng quý trọng cơ hội lần này hơn.

Lại một lần nữa trở lại đấu kỹ trường của cuộc tranh tài Tân Nhân Vương. Ngày hôm nay khán giảt trên khán đài càng nhiều hơn so sánh với lần trước. Không ít người không mua được vé ngồi, trực tiếp yêu cầu mua vé đứng cũng phải đi vào hội trường chính xem trận này.

Trước kia, chỉ có ở trận chung kết mới phải xuất hiện ma pháp chuyển tiếp. Lúc này đây ở vòng đấu loại thứ hai, nghiệp đoàn ma pháp đã chịu trách nhiệm thực hiện điều này. Hình ảnh về trận thi đấu sẽ được chuyển tiếp đến bầu trời phía bên ngoài hội trường, để nhiều người có thể thấy hơn.

Lần này Càn Kình vẫn được sắp xếp là người đầu tiên lên lôi đài. Chỉ có điều đối thủ lần này không còn là chiến sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương, mà đổi thành chiến sĩ huyết mạch rắn hổ mang.

- Càn Kình...

Trọng tài hô lên một tiếng, Càn Kình từ chỗ ngồi đứng dậy, đi tới giữa lôi đài, đưa tay vào trong đấu giới trực tiếp kéo ra vương tọa kim loại, nặng nề đi lên trên lôi đài đặt xuống!

Tiếng kim loại nặng nề kéo lê trên mặt đất, lại một lần nữa khiến trái tim mọi người phải chấn động.

Càn Kình không nói bất kỳ lời nào, chỉ yên lặng ngồi ở trên vương tọa kim loại, như Đại Ma Vương đợi dũng giả tới khiêu chiến, chờ đợi chiến sĩ huyết mạch rắn hổ mang xuất hiện.

Chiến sĩ huyết mạch rắn hổ mang chậm rãi tiêu sái đi lên lôi đài. Dáng vẻ cẩn thận này khiến người ta hoàn toàn không cảm giác được một chút vinh quang và kiêu ngạo của chiến sĩ huyết mạch, đồng thời khiến người ta không cảm giác được khí thế của dũng giả khiêu chiến ma vương, mà giống như một kẻ bình dân dưới uy phong của ma vương, hai tay dâng lên thù lao mình cực cực khổ khổ trồng được, cống hiến cho ma vương.

- Như vậy... trận chiến đấu bắt đầu!

Lời nói của trọng tài mới vừa thốt ra, Càn Kình giơ tay lên trực tiếp đánh ra một chưởng. chưởng ấn cực lớn bay vút lên trời cao. Đối thủ hoàn toàn không ngoài suy đoán bay ngược ra khỏi lôi đài.

Vẫn là một chưởng! Lại là một chưởng!

Tuy rằng kết quả trận chiến đấu như vậy đã sớm nằm trong dự đoán của mọi người, nhưng khi thật sự thấy chiến sĩ bình thường giơ tay lên đánh ra một chưởng, lại khiến cho chiến sĩ huyết mạch bay ra khỏi lôi đài, vẫn khiến vô số khán giả trở nên hưng phấn.

- Đến lượt ta!

Càn Kình còn chưa đi ra, một chiến sĩ huyết mạch Hoàng Kim Long ba đầu đã nhảy lên lôi đài. Khí tức nhập thánh trong cơ thể đã hoàn toàn triển khai trực tiếp trùng kích đến cảnh giới Hư Thánh đỉnh phong.

Hư Thánh... Đỉnh phong! Những người đã xem các trận tranh tài mấy ngày hôm nhất thời sửng sốt. Lần trước người này không phải còn chưa nhập thánh sao? Tại sao ngày hôm nay...

Nhập thánh! Hơn nữa bất cứ lúc nào cũng có khả năng bước vào cảnh giới Thực Thánh!

Cường đại! Cuộc tranh tài Tân Nhân Vương lần này, trong tất cả các gia tộc chiến sĩ huyết mạch, chắc hẳn gia tộc Hoàng Kim Long ba đầu mặt mày rạng rỡ nhất. Lúc này mới là vòng đấu loại thứ hai, đã có người lại phóng ra thực lực nhập thánh.

Đoạn Phong Bất Nhị xoay người nhìn chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu bên cạnh:

- Đợi ngươi lên lôi đài, nhất định phải phong cách hơn so với tiểu tử này mới được! Nếu không, cho dù ngươi đánh thắng, ta cũng phải đánh ngươi một trận!

Lý Lôi Long ngoại trừ bất đắc dĩ cười khổ vẫn chỉ có thể cười khổ. Hiện tại, lòng háo thắng của Đoạn Phong Bất Nhị càng ngày càng mạnh. Tuy nhiên điều này cũng là bình thường. Bất kỳ ai tiến vào hội trường cuộc tranh tài Tân Nhân Vương, lòng hiếu thắng của người đó đều sẽ liên tục tăng vọt.

Đương nhiên... Lý Lôi Long nhìn đi về phía bóng lưng của Càn Kình bên ngoài hội trường khẽ lắc đầu. Lòng hiếu thắng của người này lòng là ngoại lệ. Mục tiêu của hắn căn bản không ở trên người thế hệ trẻ. Mục tiêu của hắn chỉ có Càn Chiến Huyền hoặc nói là cả Càn gia. Nếu như không có người nào có thể thức tỉnh chung cực, có thể thật sự rất khó khiến cho hắn cảm thấy hứng thú?

Chân Thánh! Chân Thánh!

Lý Lôi Long lại một lần nữa nắm chặt nắm đấm. Bất luận như thế nào mình cũng phải tiến vào đến cảnh giới Chân Thánh mới được! Chí ít, ở trên lôi đài phải khiến Càn Kình coi trọng mình! Mình là niềm vinh quang của chiến sĩ huyết mạch Hoàng Kim Long ba đầu!

- Càn Kình, bên này...

Diệt Phương Duyên lơ lửng trên không trung đưa một ngón tay chỉ về hướng khác của Thần Đô thành:

- Vô Danh, ngày hôm nay thi đấu ở hội trường số bốn.

Khán giả vây xem phía hình ảnh được chuyển tiếp ra bên ngoài hội trường chính, thấy Diệt Phương Duyên phóng lên trên không trung nhất thời đều kêu lên sợ hãi.

Nhập thánh! Chỉ có chiến sĩ nhập thánh mới có thể đứng trên không trung.

Trong lúc mọi người kêu lên sợ hãi, Càn Kình bay lên trên không trung, theo Diệt Phương Duyên nhanh chóng bay tới hội trường số bốn.

Tình hình chiến đấu tại hội trường số bốn không kém ác liệt hơn hội trường chính. Hai chiến sĩ huyết mạch đang chém giết từng đôi một.

Vô Danh đứng yên lặng ở trong một góc khuất, nhận lấy ánh mắt hiếu kỳ của rất nhiều người.

- Trận chiến tiếp theo, chiến sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương Càn Vô Thanh, đối chiến với chiến sĩ huyết mạch Bạo Hùng Hoắc Nhĩ Mông.

Càn Vô Thanh?

Càn Kình có chút kinh ngạc. Hắn còn tới tham gia thi đấu? Thực lực của hắn mặc dù không tệ, nhưng hẳn còn chưa đủ tư cách tiến vào trận chung kết?

Ầm...

Đoàn người tham gia thi đấu đột nhiên nhanh chóng nhường đường, giống như rất sợ nhiễm phải loại khí tức băng hàn này.

Càn Vô Thanh trầm mặc hoàn toàn không có chút cảm xúc. Hắn đã thay bộ trang phục tự hào của chiến sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương. Toàn thân hắn từ trên xuống dưới tản ra một loại khí tức khiến người ta khó có thể tới gần. Hắn đi từng bước về phía lôi đài.

Người dám tới tham gia cuộc tranh tài Tân Nhân Vương chung quy vẫn có chút thực lực. Nhưng bọn họ đều có thể cảm giác được lực lượng thâm trầm đáng sợ từ trên người Càn Vô Thanh phát ra.