Sất Trá Phong Vân

Chương 347: Hạt châu dính bụi trần (hạ)




Tinh thần lực tam giai là ngưỡng cửa tu luyện ma pháp, không chỉ là Chiến Sĩ, dù là Ma Pháp Sư chuyên tu ma pháp sau khi dạtđến tinh thần lực tam giai rồi dễ bị bình chướng dày kia ngăn cản.

Càn Kình thở dài. Trùng Kích Tinh Thần Dược Tề khiến người có tinh thần lực nhất giai được cơ hội đột phá nhị giai, là nhị giai ăn vào có cơ hội đột phá tam giai, tam giai ăn vào thì đột phá tinh thần bình chướng tứ giai. Cố tình Trùng Kích Tinh Thần Dược Tề không chút hiệu quả với Càn Kình không có tinh thần lực.

Càn Kình lật qua trang Trùng Kích Tinh Thần Dược Tề, nhìn các giới thiệu khác. Có đồ cổ, tác phẩm nghệ thuật, các loại bảo thạch hoa lệ.

Đây là?

Càn Kình phát hiện một vật khiến hắn hứng thú: [Hồng ngọc phẩm chất không tốt]

Viên hồng ngọc này to cỡ trứng gà, do tinh thể đỏ tổ thành, trong tinh thể đỏ lẫn vào nhiều vết nhơ màu đen, xanh, vàng. Chúng nó rải rác trong bảo thạch làm sụt giảm giá trị rất nhiều.

Hồng ngọc phẩm chất không tốt: Trọng lượng năm mươi hai khắc, ánh sáng rực rỡ, có đục, không ẩnchứa nguyên tố ma pháp hỏa hệ, chỉ để ngắm chơi, giá quy định một trăm năm mươi kim tệ.

Càn Kình dí sát mặt vào quyển sách, cẩn thận quan sát hồng ngọc phẩm chất không tốt. Càn Kình thầm nhủ mời giám định sư từ đâu tới thế này, ánh mắt có thể càng tệ hơn được không? Hoặc nên nói cái này có lẽ không phải là hồng ngọc gì đó.

Nó là... Nó là trái tim của Huyết Ma trưởng thành! Đúng vậy, đây không phải ma hạch của ma thú Huyết Ma trưởng thành mà là trái tim.

Nhiều dã thú sau khi tiến giai trở thành ma thú thì trái tim sẽ tự động chuyển thành ma hạch, đó là nguồn sự sống của nó. Ma thú trời sinh cũng chỉ có ma hạch, nhưng Huyết Ma thì khác. Huyết Ma chẳng những có ma hạch còn có một trái tim.

Nhưng kỳ lạ là vị trí trái tim của Huyết Ma ở dạ dày của nó. Tức là nói nếu có người giết Huyết Ma, phải xẻ người nó ra, vạch dạ dày mới thấy trái tim của Huyết Ma.

Càn Kình nhớ rõ trong một quyển sách thần bí dược tề của Âu Lạp Lạp có ghi chép kỹ càng về ma thú cao đẳng Huyết Ma, trong đó có một đoạn mắng Chiến Sĩ ngu ngốc.

[Cái đám thiếu não óc heo đó khó khăn giết chết Huyết Ma nhưng chỉ lấy đi ma hạch hữu dụng thứ hai, còn tưởng là Huyết Ma ăn đồ vật bậy, bất cẩn ăn nhầm một khối bảo thạch đỏ chưa tiêu hóa hết.]

Nếu không phải Càn Kình từng đọc sách thần bí dược tề của Âu Lạp Lạp thì hắn nghĩ hắn sẽ bỏ qua thứ này. Trong giây phút Huyết Ma chết trái tim nối liền những huyết quản chớp mắt co rút vào trái tim, nhìn như có vết bển.

Nhưng trong tình huống đó Huyết Ma chưa chết hẳn, đa phần tinh hoa sẽ chuyển vào trái tim này, nếu ngâm trong máu một đoạn thời gian thì Huyết Ma sẽ sống lại. Nhưng Huyết Ma sẽ biến nhỏ đi, sau đó nhanh chóng lớn lên, lại lần nữa trở thành ma thú cao đẳng.

Bởi vì Huyết Ma bị giết chết rồi ma hạch không có năng lực lớn như ma thú cao đẳng khác nên ngẫu nhiên có cường giả đối chiến ma thú cao đẳng sẽ không săn sinh vật Huyết Ma.

- Một trăm năm mươi kim tệ?

Càn Kình gật gù, thứ này có thể dùng làm thuốc dẫn mấu chốt cho nhiều thần bí dược tề. Một trăm năm mươi kim tệ? Giá trị trái tim của Huyết Ma ít nhất cũng cỡ trăm vạn kim tệ!

- Ngươi thích hồng ngọc này?

Lôi Địch nhìn trang sách Càn Kình đọc, lắc đầu, nói:

- Phẩm chất quá kém, một trăm năm mươi kim tệ cũng không đáng, chắc lần này sẽ không đấu giá được.

Càn Kình nhìn Lôi Địch vẻ mặt khinh thường, lần nữa nhận ra làm người có thể không có văn hóa nhưng phải có tri thức. Không văn hóa bị người khinh thường, không tri thức thì thứ tốt đặt trước mặt ngươi cũng không biết quý trọng.

Lại lật vài tờ quyển sách nhỏ, Càn Kình nhớ thứ tự đấu giá trái tim của Huyết Ma, tiếp tục nhìn thứ khác. Có mấy khối bí ngân, tinh kim không tệ nhưng giá không rẻ, giá khởi điểm cỡ một vạn kim tệ.

Càn Kình không ngừng lật sách nhỏ, dần hiểu đại hội đấu giá Vĩnh Lưu thành đúng là có vài thứ hay ho. Chỗ này không chỉ có thứ Chiến Sĩ, còn có thứ Ma Pháp Sư cần, và vật một số người thường dùng được.

Càn Kình lại lật xem, thấy một vật phẩm quen thuộc. Đó là Bất Nhị thương đời thứ nhất trong tay Đoạn Phong Bất Nhị thông qua Công Hội Dong Binh chuyển tới đây trước tiên.

Đấu binh: Loại thương, không rõ năm chế tạo, đẳng cấp đấu binh nhất giai, không rõ chủ nhân cũ, đấu khí truyền song hướng lưu thông. Giá quy định: Năm ngàn kim tệ.

Càn Kình nghe mấy Chiến Sĩ khác thở dài bình phẩm Bất Nhị thương.

- Thứ tốt, tiếc rằng đấu khí là truyền song hướng lưu thông, cái này thật là...

- Cầm nó đấu với đối thủ cùng cấp còn có ưu thế, nhưng nếu đánh nhau với người có đấu khí cường đại hơn mình nhiều thì ở mức độ nào đó đấu binh này là vũ khí trong tay người ta.

- Đúng vậy. Nếu không phải vấn đề truyền song hướng thì chắc giá thấp nhất cũng là khởi điểm một vạn.

- Đúng đúng.

Càn Kình nhìn quyển sách, nhún vai. Lúc Càn Kình biết đến đại hội đấu giá thì không còn nhiều thời gian, nếu không hắn sẽ rèn một thanh đấu binh cầm đi đấu giá.

- Càn Kình, bên này.

Lôi Địch leo cầu thang đi lên tầng hai, nói:

- Phòng khách quý ở tầng trên.

Càn Kình nhìn bóng lưng Mộc Quy Vô Tâm, cười tự giễu. Cũng đúng, nơi này có vị hội trưởng một trong tám đại thế lực Vĩnh Lưu thành, dù Hồng Lưu Chiến Bảo tạm rơi vào suy sút nhưng dù gì cũng thuộc tám đại thế lực, nếu thương hội đấu giá không cho mặt mũi thì Mộc Quy Vô Tâm sẽ không chịu bỏ qua gây gối đi?

Lên lầu hai bước tới tầng ba, Càn Kình ngồi trong phòng khách quý rộng lớn vừa ăn hoa quả vừa nghiên cứu kỹ báo giá các vật phẩm trong sách. Đặc biệt là cuối cùng máu của Liệt Diễm Ma Hổ có tổng cộng mười bình.

Giá quy định mỗi bình là mười vạn, đây mới chỉ là giá khởi điểm, khi đẩy giá lên thì tuyệt đối không chỉ có bấy nhiêu. La Thanh Thanh chỉ mong chờ La Thanh Thanh nói về cách mở bao đấu giá là thích hợp nhất.

Ba mươi bình Trùng Kích Tinh Thần Dược Tề nhất giai đều mở bao cùng một chỗ, chỉ đấu giá một lần. Tám đại thế lực Vĩnh Lưu thành và một số thế lực nhỏ, tin tức truyền rộng rãi khiến vài thế lực từ thành thị xung quanh, người Ma Pháp Tháp thành thị khác đều đến đại hội đấu giá chỉ để mau Trùng Kích Tinh Thần Dược Tề.

Theo La Thanh Thanh nói thịt vốn có ba mươi phần, các con sói sẽ tính toán giành lấy bình dược thuộc về mình. Nhưng nếu chỉ có một khúc thịt thì sao? Nếu sói muốn ăn thịt chỉ có cách duy nhất đó là liều mạng.

Càn Kình sợ đám sói lén thương lượng xong, nhưng La Thanh Thanh đã đàm phán với hội đấu giá Vĩnh Lưu thành giữ bí mật giá quy định dược thủy Trùng Kích Tinh Thần Dược Tề này, không thể tuyên truyền chuyện đấu giá mở bao nếu không sẽ đổi đi thành thị khác đấu giá.

Kiểu đấu giá này không phải chưa từng có tại đại hội đấu giá, hội đấu giá cũng muốn nhân cơ hội này kiếm thêm tiền thu nhập, thế là hai bên vui vẻ thỏa thuận