Sất Trá Phong Vân

Chương 478: Uy vọng vượt qua gia chủ (thượng)




May mắn tiền nhân của thần bí dược tề giải thích rõ ràng về mặt chế tạo, cố gắng sáng tạo ra cách nào đơn giản, nếu không thì thần bí dược tề học đồ nho nhỏ như hắn thật sự không làm xuể.

- Càn...

Tư Đồ Lôi trầm ngâm, nhỏ giọng nói:

- Đại sư?

- Đại sư?

Càn Kình đánh tùng mình, quay đầu lại liên tục xua tay.

Càn Kình nói:

- Ta không phải đại sư gì, ta chỉ là một học đồ.

Hai Thần Bí Dược sư giật mình nhìn nhau. Người như vậy mà là học đồ thì chúng ta là cái gì? Chẳng phải học đồ là thứ ăn hại sao?

- A! Ta hiểu rồi!

Tư Lô Ba Đặc vỗ đầu nói:

- Người còn chưa có chứng thực kiểm tra của Công Hội Dược Tề đúng không? Với năng lực của người nếu đi chứng thực kiểm tra...

- Sao có thể không đi kiểm tra?

Tư Đồ Lôi biểu tình hưng phấn nói:

- Người nhất định phải đi kiểm tra, phải đi! Trở thành trưởng lão tổng công đoàn dược tề sẽ được miễn phí sử dụng nhiều dược liệu thần bí dược tề cao cấp.

Càn Kình giãn chân mày cau vì khó hiểu:

- Làm gì có chuyện tốt như vậy? Thế còn Công Hội Dược Tề?

Khuôn mặt hưng phấn của Tư Đồ Lôi chợt biến khó chịu. Lại là Công Hội Dược Tề nữa! Công Hội Dược Tề chết tiệt!

- Cũng tương tự.

Tư Lô Ba Đặc bất mãn thở dài, không quên đáp:

- Dù là Công Hội Dược Tề hay Công Hội Thần Bí Dược Tề hoặc là nghiệp đoàn khác, chỉ cần thông qua kiểm tra thì chẳng những có thể miễn phí sử dụng một phần dược liệu cao cấp mà còn được tin tức mới nhất. Ví dụ như chỗ nào đấu giá tài liệu cần thiết, phát hiện tài liệu ở đâu, vân vân và vân vân.

Càn Kình liên tục gật đầu. Cái này thật là hay, sau này phải cố gắng học tập với mấy vị lão sư trong Vô Tận thế giới, tranh thủ sớm ngày đi mỗi nghiệp đoàn kiểm tra.

Rèn tạo Đại Sư, ưm, có thể đi Công Hội Thiết Tượng thử xem. Ngón tay Càn Kình nhẹ gõ cằm, đăm chiêu suy tư. Về dược tề thì phải cố gắng hơn, trở thành Dược Tề Đại Sư thật sự, khi đó có thể đi Công Hội Dược Tề kiểm tra, còn về thần bí dược tề và minh văn thì...

Càn Kình nhìn biểu tình hưng phấn của Tư Đồ Lôi thì lại thở dài. Hắn cách cảnh giới đại sư rất xa, đừng đi mất mặt.

- Phải rồi.

Tư Lô Ba Đặc nhìn vẻ mặt Càn Kình đăm chiêu suy tư:

- Lần này người đến tìm chúng ta cahửng phải vì muốn mượn dược liệu sao?

Càn Kình ngẩn người, cốc đầu. Tại hai tấm bản vẽ làm hắn quá tập trung, đã quên mục đích đến mượn dược liệu, đi Cổ Hoang Sa Hải giành mạch khoáng đấu tinh.

Hai Thần Bí Dược sư Tư Đồ Lôi, Tư Lô Ba Đặc phấn chấn tinh thần, không có vẻ gì là mệt mỏi vì thức một ngày một đêm. Tư Đồ Lôi, Tư Lô Ba Đặc đi theo sau lưng Càn Kình, nhìn hắn lựa chọn dược liệu và chế tạo.

Dược tề Ngụy Vũ không khó làm, Càn Kình dùng năm canh giờ hoàn thành thần bí dược tề mà Âu Lạp Lạp chỉ cần mấy phút là xong.

- Tiếp theo...

Càn Kình cầm dược tề đi ra ngoài phòng, nhìn bầu trời.

- Còn có chút thời gian, mượn thêm một ít tài liệu dược tề chế tạo ra dược tề phòng thân, Cổ Hoang Sa Hải đầy các loại nguy hiểm.

Hai Thần Bí Dược sư Tư Đồ Lôi, Tư Lô Ba Đặc trợn mắt há hốc mồm nhìn nhau. Càn Kình này muốn đi chỗ như Cổ Hoang Sa Hải? Không uổng là Thần Bí Dược Tề Đại Sư có lý tưởng vĩ đại. Đồn rằng Cổ Hoang Sa Hải có vô tận thần bí dược liệu, đa số dược liệu là Thần Bí Dược sư chưa từng thấy qua.

Càn Kình sải bước đi ra khỏi phòng hít nghiệm của Tư Đồ Lôi, xuyên qua chỗ mấy Dược sư của Bàn gia cư ngụ. Thông qua Chung Tam Nhất âm thầm tuyên truyền giúp, tất cả Dược sư của Bàn gia đều biết có thanh niên Càn Kình tồn tại. Mỗi Dược sư đều biểu hiện ra nhiệt tình nồng nàn với Càn Kình.

Dược liệu? Tùy tiện lấy. Dụng cụ điều chế dược liệu? Thích cái gì cứ lấy cái đó. Cái gì? Điều chế nhiều dược tề bạn quá? Không sao, có chúng ta trợ giúp!

Nghe thuộc hạ báo cáo hành động của Càn Kình trong Bàn gia thì líu lưỡi. Quả nhiên không thể xem thường thanh niên này, kết minh với Càn Kình là đúng. Càn Kình mới đến Bàn gia có mấy ngày? Vậy mà khí thế thật cao, khiến các khách khanh không để mắt đến trưởng lão thế nhưng vui lòng hỗ trợ.

- Cái này đã không thể xem như thống ngự lực.

Ngón tay Bàn Hoành Cơ gõ mặt bàn phát ra tiếng đùng đùng.

- Những người này tính tình kiêu ngạo, cho dù ngươi có bản lĩnh xuất sắc thường dễ bị ghen tỵ hơn. Khiến những đối địch biến thành hỗ tợ, chỉ có thể nói tính cách hiền hòa của Càn Kình thậm chí với đối thủ hòa cùng bản lĩnh hình thành sự thân thiện, sự thân thiện hơn cả thống ngự lực.

- Thật hâm mộ.

Bàn Hoành Cơ dựa vào lưng ghế, ngửa đầu thở hắt ra:

- Ta chỉ có thể rèn luyện ra thống ngự lực, không thể có thân hòa lực như hắn. Thống ngự lực chỉ có thể khống chế, thân hòa lực lại khiến người vô điều kiện bán mạng.

- Mau như vậy đã đi rồi? Ngồi chơi chút nữa đi?

- Đi mau vậy? Chỗ ta còn có mấy đồ quý hiếm, lại nhìn thêm đi?

- Đi ngay bây giờ? Chàng trai, ngươi có vợ không? Ta có một tôn nữ dung mạo, tính cách rất tốt...

- Đi sao? Chàng trai, nhớ đi Thần Đô Dược Lư thi kiểm tra, có thể trở thành trưởng lão.

Càn Kình vò đầu lúng túng xuyên qua đường lớn hẻm nhỏ trong Bàn gia. Càn Kình ra khỏi gian phòng nào của Dược sư cũng nghe thấy những lời níu kéo giữ lại, có ba nhà cầu hôn, thậm chí một nhà hỏi Càn Kình có thích nam nhân không?

- Thật là đáng tiếc... Đi sớm như vậy.

- Đúng vậy. Ta chỉ mới học được một chút.

- Này Càn Kình, lần sau tới Bàn gia là khi nào?

Nhiều Dược sư bị Càn Kình mượn dược liệu tụ lại trong phòng của Chung Tam Nhất, xí xô xí xào nói chuyện, thở ngắn than dài, câu nào cũng không rời khỏi chủ đề liên quan Càn Kình.

- Yên tâm, Càn Kình kết minh với Bàn gia chúng ta. Sẽ không lâu, chắc chắn Càn Kình sẽ đến Bàn gia chúng ta. Nhưng các ngươi phải giữ bí mật chuyện kết minh, nếu có ai lộ ra ngoài thì rất có thể sẽ bị gia tộc khác tìm tới cửa giành hắn đi, khi đó những Dược sư trong gia tộc...

- Gia chủ?

- Gia chủ đại nhân!

- Gia chủ!

Đám Dược sư ngạc nhiên nhìn ra cửa. Gia chủ bình thường không xuất hiện trước mặt mọi người thế nhưng hôm nay vì chuyện Càn Kình mà đặc biệt tới tuyên bố.

- Chúng ta hiểu rồi, tuyệt đối sẽ không nói ra!

- Đúng vậy, đúng vậy. Mới nãy gia chủ không nói gì đúng không?

- Đúng rồi, thời tiết hôm nay tốt thật.

Bàn Hoành Cơ cười tủm tỉm gật đầu rời đi. Lần này xem như Bàn Hoành Cơ chiếm lợi Càn Kình, trước kia mỗi năm gã phải sử dụng các loại thủ đoạn trấn an các khách khanh, lôi kéo những khách khanh thậm chí khinh thường hoàng tộc.

Bây giờ? Bàn Hoành Cơ ngẩng cao đầu, phun ra cục nghẹn nhiều năm trong ngực. Bây giờ rốt cuộc không cần đi theo sau lưng đám Dược sư, đàm phán điều kiện bọn họ ở lại.

Hiện tại ai muốn đi thì đi đi! Dù sao Càn Kình sẽ lại đến Bàn gia, khi đó kẻ nào đi thì không có cơ hội theo Càn Kình học tập. Bây giờ là những khách khanh này hoàn toàn đứng bên Bàn gia, nói đúng hơn là... Đứng về phái Bàn Hoành Cơ ta, lại lần nữa suy yếu quyền lực không còn sót lại bao nhiêu trong tay các trưởng lão.