Sất Trá Phong Vân

Chương 566: Đánh phế tất cả (thượng)




Bả vai Càn Kình mới nhúc nhích định bắt lấy cánh tay Tư Đồ Nghệ Tiêu, dùng lực lượng bóp nát xương tay xem như chừa mặt mũi cho thành chủ đại nhân nhưng phát hiện có một luồng sáng tím nhanh chóng xẹt qua bên người. Ánh sáng tím này kèm theo tiếng xé gió xẹt xẹt.

Bùm!

Chân Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đạp mạnh vào bụng Tư Đồ Nghệ Tiêu, lực lượng Chiến Sĩ thô bạo bùng nổ đá phu nhân thành chủ Tư Đồ Nghệ Tiêu không có sức chiến đấu mà chỉ có khuôn mặt xinh đẹp cong người như con tôm bay ngược ra ngoài.

Tư Đồ Nghệ Tiêu bay ngược trên không trung vang mấy tiếng xương gãy, thanh âm răng rắc đặc biệt chói tai trong đại sảnh yên tĩnh.

- Có người giống như ngươi sao? Lão nương nhịn lâu rồi! Một cước này không đạp chết ngươi thì coi như ngươi may mắn!

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy chống eo, bộ dạng nữ sơn tặc nhìn xuống Tư Đồ Nghệ Tiêu lăn lộn dưới đất.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy quát:

- Nữ Ma Pháp Sư mềm yếu như vậy mà ngươi không biết xấu hổ khi dễ? Có ngon thì ngươi đến khi dễ lão nương xem? Chống mắt coi ta có làm thịt ngươi không!

Một cước huênh hoang khí thế ngang ngược tràn ngập trong cửa tiệm, mọi người không thể tin điều mình nghe và trông thấy.

Phu nhân thành chủ bị người một cước đá văng ra ngoài, dường như gãy vài khúc xương, kẻ ra tay đánh người không phải Chiến Sĩ thân thể vạm vỡ kia mà là nữ nhân bề ngoài cực kỳ xinh đẹp, quyến rũ.

Càn Kình ngạc nhiên nhìn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy. Nếu là Cổ Nguyệt Gia Anh đá một cước thì không có gì bất ngờ nhưng đổi lại là ma nữ này thì Càn Kình không thể tin, hình như Lộ Tây Pháp Lưu Thủy không có quan hệ thân thiết gì với Bích Lạc.

Tính ra thì Bích Lạc và Lộ Tây Pháp Lưu Thủy mới biết nhau có một ngày.

- Dám chọc vào muội muội của ta...

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy chưa hết giận, xắn tay áo xông lên định đánh tiếp.

Cổ Nguyệt Gia Anh chỉ vào Lộ Tây Pháp Lưu Thủy sắp nổi khung, biểu tình tò mò hỏi:

- Đó là tỷ tỷ ngươi, nàng lớn hơn ngươi.

- Tỷ tỷ?

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ngẩn ra, vội gật đầu nói:

- Dám chọc vào tỷ tỷ của ta, chống mắt coi ta...

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy quay đầu lại, khó hiểu nhìn Cổ Nguyệt Gia Anh lần nữa vỗ vai nàng.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nói:

- Đại tỷ...

- Nơi này từ khi nào đến lượt ngươi nói chuyện? Làm chủ? Ra tay?

Cổ Nguyệt Gia Anh liếc Càn Kình, nói:

- Nam nhân trong nhà đang ở đây.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy từ khí thế mãnh hổ xuống núi biến thành con dê ngoan ngoãn thụt lùi, độc nhãn xinh đẹp chớp lóe tia xấu hổ.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhìn Càn Kình, nói:

- A Kình, tại người ta mất khống chế, hãy tha thứ cho người ta.

Mã Hoành Văn suýt rớt tròng mắt. Cái... Tiểu tử này ó lai lịch gì? Nghe mỹ nữ bộ dạng thanh nhã nói thì hình như những nữ nhân này đều là phụ nữ của tiểu tử đó, hắn mới là trụ cột trong nhà.

Người xung quanh nín thở, ngơ ngác nhìn Càn Kình. Nữ nhân quyến rũ bạo lực vừa rồi rất lợi hại, vậy mà là phụ nữ của nam nhân này?

Tư Đồ Nghệ Tiêu cuộn người trên mặt đất ho ra hai búng máu rốt cuộc thở được. Tư Đồ Nghệ Tiêu nhìn bốn Chiến Sĩ, một Ma Pháp Sư quay quanh mình thì trợn tròn mắt.

Tư Đồ Nghệ Tiêu gào thét:

- Các ngươi đều là người chết sao? Không thấy ta bị đánh? Còn đứng đó làm gì? Đánh cho ta!

- Nhưng thưa phu nhân...

- Nhưng cái quái gì! Đánh cho bản phu nhân! Đánh thẳng tay! Đánh chết chết thì ta chịu trách nhiệm!

Tư Đồ Nghệ Tiêu đầu bù tóc rối, mắt bắn tia hung dữ nén đau miễn cưỡng giơ tay chỉ Càn Kình.

Tư Đồ Nghệ Tiêu quát:

- Đánh, đánh tất cả cho ta! Đánh chết bọn họ thì ta sẽ cho năm vạn, không, mười vạn kim tệ!

Bốn Chiến Sĩ được phu nhân thành chủ bảo đảm, nhiều kim tệ kích động thì cùng biến sắc mặt, đấu khí ào ào tăng vọt lên. Hàng Ma nhất chiến, nhị chiến, tam chiến... Cửu chiến... Phục Ma nhất chiến...!

Ba Chiến Sĩ ngừng lại ở Phục Ma nhất chiến, Chiến Sĩ khác cao một thước chín người bỗng run lên, thân hình xảy ra biến đổi lớn. Từng hoa văn báo màu đen từ tai gã lan tràn đến chóp mũi, con ngươi biến thành dựng đứng màu đen, bốn răng nanh sắc bén nhe ra khỏi miệng. Cơ bắp toàn thân Chiến Sĩ như bong bóng nhanh chóng trướng lên, phát ra khí thế cực kỳ hung dã tràn ngập toàn trường.

Chiến Sĩ huyết mạch, chiến thân huyết mạch!

Đám người đứng xem đều ngẩn ngơ. Hỗ trợ theo phu nhân thành chủ lại có một người là Chiến Sĩ huyết mạch, là Chiến Sĩ huyết mạch vô địch!

Trong khoảnh khắc mọi người thương cho Càn Kình. Chọc ai không tốt lại trêu vào phu nhân thành chủ, bên cạnh phu nhân thành chủ có Chiến Sĩ huyết mạch chưa bao giờ thua.

Chiến Sĩ huyết mạch, ở trong mắt mọi người thì đó là đại danh từ vô địch.

Phục Ma tam chiến, Phục Ma cửu chiến!

Chiến Sĩ huyết mạch Lôi Báo!

Càn Kình nhìn nam nhân trung niên huyết mạch Lôi Báo mới chỉ có Phục Ma cửu chiến, lắc đầu liên tục. Đây là một Chiến Sĩ huyết mạch đã nhiều năm không kích phát lực lượng huyết mạch, tiềm lực đã đến cuối.

Ma Pháp Sư giơ lên ma pháp trượng, mấy luồng sáng bắn ra từ trường bào ma pháp rơi vào người các Chiến Sĩ.

Bích Lạc nhỏ giọng nói:

- Gia Tốc thuật, có thể tăng tốc độ lên một phần.

Bốn Chiến Sĩ phối hợp với nhau từ lâu nên hình thành mức ăn ý rất tốt, chỉ một ánh mắt giao nhau, bốn Chiến Sĩ tách ra bốn hướng sau đó tập trung vào Lộ Tây Pháp Lưu Thủy.

Chiến Sĩ trải qua sinh tử chém giết thông qua một cước kia phán đoán mức độ đáng sợ của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy.

Một cước kia dù là thời gian đá hay sức mạnh, góc độ đều tính toán vừa vặn. Bốn người cho rằng Lộ Tây Pháp Lưu Thủy là đối thủ nặng ký nhất.

Bốn Chiến Sĩ tấn công từ bốn hướng kèm theo bốn tiếng đạp đất bạo lực, thân thể bay nhanh trong không khí phát ra tiếng xé gió.

Trong phút chốc đại sảnh như dấy lên gió to.

Càn Kình giơ tay che nhóm Cổ Nguyệt Gia Anh, La Thanh Thanh, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, Bích Lạc ra sau lưng, mười ngón co lại, khớp xương kêu răng rắc, đấu khí nhanh chóng bùng phát.

Hàng Ma nhất chiến, nhị chiến... Cửu chiến! Phục Ma nhất chiến, nhị chiến... Ngũ chiến, cửu chiến!

Đấu khí cường đại xoay nhanh trong đấu khiếu điên cuồng nhập vào cơ thể đánh y phục kêu vù vù.

Vô số cuộc chiến sinh tử, tu luyện nhièu ngày trong Cổ Hoang Sa Hải, bây giờ tuy Càn Kình không hoàn toàn bùng nổ nhưng vẫn phát ra khí thế dũng mãnh.

Thực lực cường đại phối hợp với thân thể Càn Kình vạm vỡ phát ra khí thế tựa như cọc gỗ hữu hình đụng vào bốn Chiến Sĩ nhào tới, làm gã mất tập trung giảm tốc độ.

Giảm tốc độ trong chớp mắt, cổ chân bốn Chiến Sĩ xoay chuyển, biến đổi góc độ tấn công. Quyền cước từ bốn phương tám hướng đánh vào các chỗ hiểm trên người Càn Kình.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Tiếng quyền cước va chạm như Chiến Sĩ tập luyện đá bao cát, từng thanh âm trầm đục. Mọi người chỉ thấy quyền cước hợp thành bão tố, dường như Càn Kình không có chút sức lực đánh trá, đứng nguyên tại chỗ mặc cho bốn Chiến Sĩ cường đại đánh đập giết người.

Quyền cước bão táp đánh vào người giây trước phát ra giây sau biến mất không còn bóng dáng. Bốn Chiến Sĩ biểu tình trầm trọng liên tục đung đưa tay chân.