Sất Trá Phong Vân

Chương 658: Trọng Bảo




- Nếu đều là vũ khí . . .

Vân Tinh Huy Thăng nhìn vũ khí trong tay hai người. Nói:

- . . . Vậy thì so sánh rất đơn giản.

Xuân Trang Sinh đẩy vũ khí tới, rất tin tưởng nhân phẩm của Vân Tinh Huy Thăng. Đây là người làm giám khảo vài quý đại hội Thần Tượng, sao có thể không tin?

- Đấu binh?

Vân Tinh Huy Thăng loay hoay vũ khí trong tay, nói:

- Không tệ không tệ, các ngươi tạm thời tổ hợp cũng sẽ không xuất hiện vũ khí tốt như vậy. Xem ra các ngươi lại tiến bộ trưởng thành, và còn là đấu binh nhị giai.

Càn Kình giao gậy sắt đen tuyền.

Mắt Vân Tinh Huy Thăng sáng rỡ nói:

- Đấu binh tứ giai? Cái này . . .

Đấu binh tứ giai!

Vân Tinh Huy Thăng không hiểu tại sao trong vòng bốn canh giờ Càn Kình rèn ra được một thanh đấu binh tứ giai, dù chính lão làm cũng không thể làm được nếu không chuẩn bị trước.

- Đấu binh tứ giai?

Chấp sự, phó hội trưởng vẻ mặt mệt mỏi và tự hào kinh ngạc hét to, không thể tin điều họ nghe thấy. Bốn canh giờ rèn một thanh đấu binh tứ giai? Ngươi xem đấu binh tứ giai là cái gì? Cỏ dại ven đường sao? Tùy tiện tìm là có?

Càn Kình thở hắt ra, vốn tưởng hôm nay tối đa rèn được đấu binh tam giai không ngờ sử dụng Thăng Phong Thập Bát Chuy đã tay, Địa Hỏa Chi Tâm vận chuyển Đả Thiết Hô Hấp Pháp và không có Địa Hỏa Chi Tâm hoàn toàn là hai khái niệm.

Tuy đấu binh tam giai và tứ giai chỉ chênh lệch một cấp nhưng bên trong khác biệt lớn tới đâu chỉ những người có mặt mới biết.

Một là đấu binh tam giai bị giới thợ rèn gọi là đấu binh hạ cấp. Đấu binh tứ, ngũ, lục giai là đấu binh trung cấp. Thất, bát, cửu giai là đấu binh thượng cấp, nếu đấu binh thập giai thì bị gọi là chung cực đấu binh!

Tam giai và tứ giai chỉ chênh lệch một đẳng cấp, nếu không có Địa Hỏa Chi Tâm, Càn Kình cho rằng hắn cần rèn một ngày, không ngờ nhờ Địa Hỏa Chi Tâm chỉ bốn canh giờ đã làm ra đấu binh tứ giai.

Xuân Trang Sinh trước tiên hét to:

- Không thể nào! Thứ đen thui kia là đấu binh tứ giai?

Một đám người hợp tác rèn ra đấu binh, một mình Càn Kình vọc một hồi làm ra đấu binh tứ giai? Từ khi nào đấu binh rẻ tiền như vậy?

Vân Tinh Huy Thăng không quan tâm ném hai thanh vũ khí cho Xuân Trang Sinh. Đấu binh tứ giai và đấu binh nhị giai chênh lệch dù Xuân Trang Sinh là Chiến Sĩ Hàng Ma nào có đấu khí đưa vào đấu binh nhị giai cũng không thể đánh hỏng đấu binh tứ giai, huống chi lão không phải Chiến Sĩ, không cần lo lão làm chuyện lừa dối.

Đấu binh tứ giai? Xuân Trang Sinh cầm trong tay liền biết rắc rối. Bà nội nó thấy vong linh rồi! Thật sự là đấu binh tứ giai, không thể nào! Không lẽ Càn Kình có thuật rèn bí mật gì có thể rèn vũ khí giống đấu binh tứ giai?

Xuân Trang Sinh hít sâu, rót đấu khí vào trường kiếm mạnh chém vào gậy sắt.

Keng!

Hỏa hoa và tiếng kim loại chói tai vang lên, từng miếng kim loại mỏng nhỏ bay trên không trung. Lòng Xuân Trang Sinh vui sướng. Quả nhiên, thấy chưa? Một kiếm đã chém nát gậy sắt . . .

- Ài . . .

Càn Kình khẽ thở dài:

- Đấu binh tốt như vậy mà . . .

- Hừ hừ . . . Đấu binh gì? Ngươi . . .

Xuân Trang Sinh nhìn trường kiếm trong tay, ngu người. Thấy vong linh! Không phải gậy sắt có vấn đề mà là lưỡi trường kiếm vỡ một khối nhỏ!

Sao có thể? Hơn mười nhân viên đỉnh cấp trong Công Hội Thiết Tượng ngơ ngác nhìn trường kiếm trong tay Xuân Trang Sinh. Mọi người hợp sức bốn canh giờ dốc hết tài nghệ tạo ra đấu binh không bằng người ta một mình trong bốn giờ làm ra vũ khí?

Hàm Cường khoanh tay trước ngực cười nhạt nhìn cả đám giật mình, lòng thầm đắc ý: Hù các ngươi sợ rồi đúng không? Ha ha ha ha ha ha! Lần này ta không bị hù sợ, mới rồi đã bị tiểu tử này hù một lần, suýt nữa tè ra quần.

Thua!

Tay chân Lôi Quang Minh lạnh ngắc. Mọi người hợp sức thua Càn Kình, điều này đại biểu cho cái gì? Chứng minh giá trị cá nhân Càn Kình lớn hơn mọi người cộng lại, lúc này dù cả đám tập thể áp chế lùi ra thì đồ ngốc cũng biết nên chọn đứng bên nào.

Huống chi có Vân Tinh Huy Thăng ở đây, sức hiệu triệu còn đó. Không bao nhiêu người trong cả nghiệp đoàn chân chính đối nghịch với Vân Tinh hội trưởng, mọi người đa phần chỉ muốn thử thực lực của Càn Kình về rèn, nếu không có vấn đề thì . . .

- Chờ chút!

Xuân Trang Sinh giơ cao trường kiếm, nói:

- Mới rồi tỷ thí là ngươi nêu, chắc ngươi đã sớm chuẩn bị! Phải so một lần!

Càn Kình hờ hững cười nói:

- Có so mấy lần cũng được, lần này so mấy giờ đi.

* * *

Mặt Xuân Trang Sinh căng cứng, so mấy giờ sợ là lão không thể thắng được Càn Kình, kỹ thuật rèn cách biệt quá nhiều.

- So cái khác!

Xuân Trang Sinh mặt dày nói:

- Làm thợ rèn cần có đủ năng lực phân biệt, chúng ta sẽ so năng lực phân biệt.

- Không thành vấn đề, nhưng mà . . .

Càn Kình nhìn Xuân Trang Sinh, hỏi:

- Ta thua thì cút đi, còn ngươi thua sẽ thế nào? Ngươi còn tiền cược không?

Xuân Trang Sinh ngây như phỗng. Ván vừa rồi Xuân Trang Sinh đã thua hết của quý, bây giờ chỉ còn lại kim tệ. Chút kim tệ so với ngôi hội trưởng của Càn Kình không đáng là gì.

Càn Kình nhìn Xuân Trang Sinh, lạnh lùng nói:

- Cược con người đi, nếu ngươi thua thì làm hỗ trợ của ta.

Càn Kình bình tĩnh nhìn Xuân Trang Sinh, đối với loại người này phải xuống tay độc ác và chấn nhiếp người khác. Vì tuổi của Càn Kình quá nhỏ dễ bị người khinh thường, chỉ có thực lực rèn cũng không thể trấn tất cả, phải khiến bọn họ biết hắn có thủ đoạn.

Bà nội nó! Hỗ trợ? Xuân Trang Sinh không ngờ tiền cược quá lớn, nhưng bây giờ muốn lùi . . .

Làm sao lùi ra? Xuân Trang Sinh cảm giác ánh mắt mọi người nhìn mình, nếu lão không chơi theo thì không thể ở lại trong Công Hội Thiết Tượng Vĩnh Lưu thành nữa, và không thể quay về tổng công đoàn Thần đô.

Đúng rồi, còn có một cách!

Xuân Trang Sinh hít sâu, nói:

- Được, ta cá!

Càn Kình búng tay. Càn Kình nghe nói La giá bắt đầu buôn bán về mặt này, nếu tặng Đoàn Tạo Sư phó hội trưởng Công Hội Thiết Tượng Vĩnh Lưu thành qua, tuy trình độ của Đoàn Tạo Sư phó hội trưởng này . . . Không ra gì nhưng tốt xấu có nhân mạch.

- Hội trưởng.

Xuân Trang Sinh nhỏ giọng nói vào tai Vân Tinh Huy Thăng:

- Ta muốn mượn hội bảo của công hội chúng ta.

Vân Tinh Huy Thăng luôn cười tủm tỉm bỗng vẻ mặt căng thẳng. Hội bảo!

Mỗi công hội đều có hội bảo của mình, Đoạn Phong Bất Nhị có lẽ là một bình dược tề hoặc tài liệu dược tề, Công Hội Thiết Tượng thì là vũ khí, trang bị, hoặc một khối tài liệu.

Hội bảo của Công Hội Thiết Tượng Vĩnh Lưu thành rất kỳ lạ, thế gian không có. Đó là một cây búa, một thanh rìu chiến cực kỳ to, nó không phải rìu chiến đấu binh bình thường mà là hồn binh!

Đúng vậy, đó là một thanh hồn binh, hư hồn binh.

Vân Tinh Huy Thăng còn nhớ trong tình huống cực kỳ bất ngờ lão tiếp nhận một tiệm rèn đóng cửa, từ đống vũ khí rách nát vô tình phát hiện thanh hư hồn binh.

Lưỡi rìu chiến đã đi đến cuối thọ mệnh, bởi vì không có quá nhiều