Sất Trá Phong Vân

Chương 660: Tuyệt Mệnh Ám Sát (Hạ)




Sát ý khổng lồ, đấu khí bao phủ nguyên sân trong khoảnh khắc. Hơn mười thợ rèn không kịp phản ứng, chuyện này khiến người quá bất ngờ.

Lôi Quang Minh hưng phấn lông tơ dựng đứng. Giờ đây sợ hãi, lo lắng đã biến mất sạch, suy nghĩ duy nhất trong đầu Lôi Quang Minh là khiến Càn Kình đi. Một người còn trẻ tuổi đã dễ dàng phân biệt ra hồn binh là trạng thái và trình độ cỡ nào?

Tổng Công Hội Thiết Tượng? Đó là quái vật khổng lồ Lôi gia không thể đối kháng. Lôi Quang Minh tin tưởng nếu Càn Kình ở tuổi này có trình độ rèn mạnh như vậy nói không chừng sau này sẽ chiếm vị trí quan trọng trong tổng Công Hội Thiết Tượng, thế thì Lôi gia không có cơ hội báo thù.

Chân không thủ chưởng to lớn xen lẫn đấu khí đặc biệt xám xịt tựa như mây đen từ trên trời giáng xuống. Xương cốt toàn thân Càn Kình kêu răng rắc, lật cổ tay lại, trong tay nắm nửa miếng tấm thuẫn tàn phá. Đấu khí trong người Càn Kình không tiếc tiền điên cuồng rót vào tấm thuẫn, bản thể tấm thuẫn lấp lánh ánh sáng nhạt. Bỗng một màn sáng bay ra, tấm thuẫn hình màn sáng to lớn tựa như vũ khí khổng lồ xuất hiện trên đầu Càn Kình.

Nhưng màn sáng hình tấm thuẫn càng giống như ô dù, như bị vũ khí gì chém một nửa.

Đây là? Dưới khăn bịt mặt, mắt Lôi Chấn lóe tia cười nhạt và ngạc nhiên. Tiểu tử này không hề hoảng hốt, dường như sớm biết ta ẩn thân gần đó. Sao hắn biết được? Năng lực ẩn thân của ta hơn hẳn Chiến Sĩ bình thường.

Nửa tấm thuẫn rách nát? Tuy không biết ngươi lấy thứ quái dị này từ đâu ra nhưng không lẽ mơ chống lại một kích hết sức lực từ Chiến Sĩ đẳng cấp đấu hồn như ta? Vỡ cho ta!

Bàn tay to lớn màu xám do đấu khí tổ thành tựa đả thiết chuy hung bạo đập xuống trứng gà yếu ớt đánh vào màn sáng hình tấm thuẫn.

Răng rắc! Răng rắc!

Màn sáng hình tấm thuẫn như vỏ trứng gà vỡ, vết nứt rạn mắt thường trông thấy, tiếp theo là vỡ ra.

Đây là?

Tim Lôi Chấn rung lên. Tuy màn sáng bị đánh nát nhưng uy lực tay đấu khí màu xám của Lôi Chấn bị suy yếu ba phần. Đây là thuẫn tay quái dị gì? Tại sao có uy lực lớn như vậy?

- Lôi Chấn, ta thấy ngươi chán sống rồi!

Tiếng gầm thô bạo phát ra từ cây to sau mặt tường, rìu chiến to lớn xen lẫn ánh sáng đấu khí xanh hình thành búa to đường kính mấy chục thước trên bầu trời, mang theo sát khí lẫm liệt làm da người bị dao cắt đau đớn tỏa định Lôi Chấn.

Mộc Quy Vô Tâm? Tại sao Mộc Quy Vô Tâm ở đây? Da đầu Lôi Chấn giật giật, lỗ chân lông toàn thân dựng đứng, hai con ngươi co rút cỡ đầu tim lóe tia cố chấp. Hôm nay dù có bị rìu chiến chém chết thì Lôi Chấn quyết giết Càn Kình!

Thân phận bị nói lộ thì không cần che giấu nữa. Trong phút chốc đấu khí của Lôi Chấn tăng vọt, đấu hồn bộ dạng dữ tợn như ma thần cao bốn thước phá thể bay ra, sau đó xồng xộc nhập vào người lão lại, thân thể và đấu hồn hợp nhất. Năm ngón xòe ra trong phút chốc phủ tầng sắc xám như bôi lên màu kim loại.

Đây chính là Chiến Sĩ đẳng cấp đấu hồn thành danh đã lâu? Chiến Sĩ đấu hồn chỉ thiếu một thanh đấu hồn là sẽ bước vào đẳng cấp nhập thánh?

Càn Kình cảm giác hít thở khó khăn, không khí xung quanh như bị rút đi, bốn phía không phải không khí mà là vũn bùn.

Bùn lầy, khó đi! Vũng bùn!

Chỗ Mộc Quy Vô Tâm ẩn thân lại truyền ra tiếng rống:

- Lôi gia chủ, dừng tay!

Khí thế bùng nổ. Trong thời gian ngắn ngủi Công Hội Thiết Tượng tụ tập ba Chiến Sĩ đẳng cấp đấu hồn. Nguyên đả thiết chuy có bao nhiêu Chiến Sĩ bình thường sở hữu đấu hồn?

Giờ phút này, Công Hội Thiết Tượng tụ tập ba người.

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc? Khóe mắt Lôi Chấn liếc một cường giả khác vọt tới, kiếm bén lóe mũi nhọn. Trong lòng Lôi Chấn rất tò mò tại sao hôm nay Mộc Quy Vô Tâm và thành chủ Lý Đức Ước Khắc có mặt tại đây? Mặc kệ, phải giết Càn Kình!

Lôi Chấn chết tiệt! Thành chủ Lý Đức Ước Khắc cầm trường kiếm vốn giữ một phần sức mạnh lại nhưng phát hiện Lôi Chấn không chút tỏ ra yếu thế, lửa giận dâng trào trong lòng gã. Hôm nay thành chủ Lý Đức Ước Khắc bị Mộc Quy Vô Tâm bắt buộc kéo tới cùng xem Càn Kình thăng chức trong Công Hội Thiết Tượng.

Vốn định chờ khi Càn Kình thăng chức xong sẽ xuất hiện chúc mừng hắn, không ngờ hắn liếc mắt nhận ra hội bảo của Công Hội Thiết Tượng ngay. Đây là niềm vui bất ngờ, nhưng giờ đây niềm vui đó chuyển thành kinh ngạc và lo lắng, bởi vì có người muốn giết Càn Kình.

Lôi Chấn, nếu hôm nay Càn Kình chết thì chính là ngươi chặt đứt đường nhập thánh của bản thành chủ, ta có liều thế lực của mình bị tổn hại suy yếu trầm trọng cũng quyết diệt cả nhà Lôi gia các ngươi!

Suy nghĩ chợt lóe trong đầu thành chủ Lý Đức Ước Khắc, tay không còn ý lưu tình ngược lại xen lẫn sát ý đâm một kiếm hung ác hơn bình thường.

Mộc Quy Vô Tâm và thành chủ Lý Đức Ước Khắc nhanh nhưng tốc độ của Lôi Chấn mau hơn. Lôi Chấn là bên hành động trước, dù màn sáng tấm thuẫn hơi ngăn cản nhưng tốc độ của Lôi Chấn vẫn nhanh hơn Mộc Quy Vô Tâm, thành chủ Lý Đức Ước Khắc một chút.

Càn Kình hít một hơi sâu căng đầy lá phổi, hai đấu tâm xoay tròn nhanh trong thân thể. Hai lực lượng khác nhau trong khoảnh khắc tuôn vào cánh tay trái giơ cao.

Khí lưu Địa Hỏa Chi Tâm và khí lưu đấu tâm đan xen, bài xích lẫn nhau, cánh tay Càn Kình như bị hai lực lượng xé đôi.

Lần đầu tiên trong lòng Càn Kình vui sướng khó tả. Quả nhiên, trước áp lực sự sống và cái chết thật sự thì Càn Kình vẫn còn có tiềm lực để đào móc. Lúc trước Càn Kình muốn đặt lực lượng hai đấu tâm vào trong một cánh tay nhưng chưa thành công, lần này được chỉ điểm từ cuộc chiến trăm người của Âu Lạp Khắc đại thúc rốt cuộc lần đầu tiên gộp chung với nhau tạm thời.

Hai đấu khí mười vạn chuyển trở lên bài xích, đan xen vào nhau phát ra sức bật vận tốc quay đấu khí vượt xa hai mười vạn chuyển. Tấm thuẫn mới rồi hơi u ám giờ lại tỏa sáng rực rỡ, không phải màu trắng đơn thuần mà là ánh đỏ có năm phần giống Địa Hỏa Chi Tâm.

Tấm thuẫn quái lạ này vỡ cho ta!

Năm ngón tay Lôi Chấn co lại thành nắm đấm phát ra tiếng sấm đấm mạnh vào màn sáng tấm thuẫn, đánh nát tấm thuẫn chưa hình thành màn sáng, đập vào thuẫn tay.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Tiếng đấu khí va chạm như tiếng sấm, tiếng xương cốt gãy vang lên không ngừng. Xương tay trái Càn Kình giơ tấm thuẫn phát ra tiếng giòn vang, máu tràn ra dưới lớp da, mấy chục miếng thịt cỡ móng tay bay ra, hai chân lún sâu xuống đất tận đầu gối.

Đấu khí mạnh mẽ không phải thông qua tấm thuẫn truyền đến, nó vòng qua tấm thuẫn nhập vào cánh tay. Giống như một khối sắt to đường kính mười mấy thước không chút kẽ hở đập xuống đầu.

Đấu khí xám cắt đứt mọi sự sống, nó không lạnh băng mà toát ra tia lạnh tựa mùi chết chóc, điên cuồng va chạm vào đấu khí Địa Hỏa Chi Tâm, đấu tâm.

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Từ miệng cánh tay trái nổ thịt nát trào máu và đấu khí. Càn Kình cảm giác không chỉ cánh tay trái gãy, dường như xương toàn thân bị một đấm đánh nát.