Sất Trá Phong Vân

Chương 902: Chưởng quyển tinh thần, một đao thu tinh thần




Trong mắt Bát Hoang Vô Sinh không khỏi nhíu lại.

Chín rắn bổ trời? Đây là một trong chín đấu kỹ độc đáo do Bàn Hoành Cơ sáng tạo ra sao?

Ầm ầm!

Từng quyền va chạm vào khí lưu nhất thời phát ra những tiếng động vang dội khắp nơi. Chiếc giường lớn dưới thân Càn Kình chịu lực quá lớn, đột nhiên nổ tung, hóa thành từng mảnh gỗ một có lực sát thương bắn loạn ra xung quanh.

Toàn thân Càn Kính, bởi vì không có bất kỳ điểm mượn lực nào nên trực tiếp bay ra ngoài. Khi người hắn còn ở trên không trung. bỗng nhiên mở mắt nhìn tình hình xung quanh. Hắn vội vàng đạp hai chân xuống đất cứng rắn dừng lại, không tiếp tục bay ra ngoài nữa.

Ầm ầm ầm...

Vào lúc này, cánh tay áo của Bàn Hoành Cơ đột nhiên nổ nát. Liên tiếp những tiếng nổ vang lên trên cánh tay cường tráng của hắn. Một đấu khí ngay cả mắt thường có thể thấy được, quay chung quanh nắm tay hắn. Những sợi gân xanh nổi lên thật cao. Trong mái tóc thả dài của hắn mơ hồ có một chút mồ hôi đang chảy xuôi.

Một quyền! Một quyền gần như nói hết sử thi văn mình của nhân loại! Tuy rằng vẫn còn đặc biệt ngây ngô, tuy rằng còn có rất nhiều điều thiếu sót, nhưng khí thế một quyền này đã bắt đầu thể hiện uy năng ban đầu của nó!

Bàn Hoành Cơ kinh ngạc đứng ngây người tại chỗ, trong đầu không ngừng nhớ lại một quyền vừa rồi. Vô số khí lưu hình thành vô số vì sao. Mỗi vì sao là một loại đấu kỹ. Tất cả đấu kỹ nhìn như không có bất kỳ sự liên kết nào, nhưng mơ hồ giữa chúng lại có sự qua lại lẫn nhau.

Điều này cần phải có cảm ngộ như thế nào, thị giác thế nào, mới có thể lĩnh ngộ được khí thế đặc biệt như vậy?

Chỉ một quyền vừa rồi đã khiến trán Bàn Hoành Cơ chảy mồ hôi lạnh, khóe môi lại lộ ra một nụ cười vui vẻ! Một quyền này, nghiêm khắc mà nói, mình vẫn là buôn bán có lời.

Một quyền Càn Kình đánh ra lúc vô thức hoàn toàn khác với một quyền lúc thật sự chiến đấu. Một quyền lúc vô thức này không chỉ là công kích, còn là ứng đối. Một quyền đánh ra đồng thời đã để lộ ra không ít huyền bí của nó.

Đối với cường giả như Xà Hoàng Bàn Hoành Cơ mà nói, không cần quá nhiều! Chỉ cần một quyền là có thể từ trong đó lĩnh ngộ ra được không ít điều. Như vậy còn không nói tới khi hắn đỡ được một quyền kia, ngay cả vạn pháp mắt thần cũng dùng tới!

- Xà Hoàng, có thể đánh với ta một trận không? Đánh một trận thực sự.

Càn Kình nhẹ nhàng hoạt động năm ngón tay trái, biểu tình chăm chú nhìn Xà Hoàng Bàn Hoành Cơ.

- Hiện tại đánh với ngươi sao?

Bàn Hoành Cơ thoáng nhìn tay phải của Càn Kình đang bị thương một chút:

- Thương thế của ngươi không nhẹ, ta không muốn chiếm tiện nghi của ngươi.

- Vậy cũng phải đánh với ta một lúc.

Càn Kình lại dùng ra hiệu mời. Sự chấp nhất này của hắn khiến mọi người cảm thấy có chút kinh ngạc. Bình thường, người chiến sĩ trẻ tuổi này cũng không phải là người có tính cách như thế.

- Đánh đi.

Đoạn Phong Bất Nhị nóng lòng muốn thử, nhìn Bàn Hoành Cơ:

- Không bằng, chúng ta cùng tiến lên.

Thiết Khắc trầm mặc tiến lên một bước, hình thành một hình tam giác vây xung quanh Bàn Hoành Cơ.

Mộc Nột Chân Sách nhẹ nhàng phe phẩy chiếc quạt giấy di chuyển đến phía sau Càn Kính. Cái chết của Lôi Địch đã gây ra kích thích quá lớn đối với Càn Kình. Cho tới bây giờ, điều này vẫn là một tảng đá lớn đè nặng ở trong lòng hắn. Muốn khiến Càn Kình ép vỡ tảng đá nặng nền này, có lẽ chỉ có chiến đấu mới có thể khiến hắn thả ra áp lực.

Đồng thời, cũng chỉ có chiến đấu mới có thể biết rõ hơn sự chênh lệch với Càn Chiến Huyền. Dù sao Bàn Hoành Cơ là chiến sĩ đồng cấp với Càn Chiến Huyền.

Đoạn Phong Bất Nhị không nói chuyện nhiều, trực tiếp mở ra chiến thân huyết mạch. Nếu như tương lai lúc chống lại Càn Chiến Huyền, Càn Kình vẫn không có cách nào một đấu một đánh thắng hắn, vậy thì cùng tiến lên, cùng nhau giết chết hắn!

Trong lúc đó, ba đôi cánh chim màu đen phía sau lưng Thiết Khắc lặng lẽ không một tiếng động, hoàn toàn mở ra, giống như muốn bao phủ toàn bộ chiến trường.

Sắc mặt Bàn Hoành Cơ nhất thời biến đổi.

Thức tỉnh chung cực trong truyền thuyết sao? Không đúng! Hắn còn chưa thức tỉnh chung cực, nhưng lại có ba đôi cánh. Điều này là có ý gì?

Lẽ nào, ma vũ sĩ huyết mạch thiên sứ Đọa Lạc thức tỉnh chung cực thế hệ này là tên hỗn huyết ma này? Là lợi kiếm sắc bén nhất, vô tình nhất trong tay Càn Kính sao? Thiết Khắc sao?

Phía sau lưng Đoạn Phong Bất Nhị xuất hiện Đấu Hồn rắn chín đầu đang lộ vẻ hung hãn của mình. Một đôi mắt chưa bao giờ có, xuất hiện trong mắt hắn.

Bàn Hoành Cơ nhìn Đấu Hồn này hiện ra cả chín ảnh, vảy rắn hưng phấn tới mức muốn dựng đứng.

Dưới trạng thái chiến đấu, chín ảnh đều hiện ra! Trong lịch sử của chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu, đây là chuyện chưa từng có! Còn Đấu Hồn hung hãn này rõ ràng chưa đột phá nhập thánh, vì sao lại khiến người ta có cảm giác giống như thánh lại không phải là thánh tới như vậy? Còn đôi mắt kia, đó là mắt gì?

- Các ngươi chưa nhập thánh, còn chưa đủ mạnh mẽ.

Bàn Hoành Cơ khẽ lắc đầu:

- Ta không biết các ngươi gặp được kỳ ngộ gì, ta cảm giác được trong các ngươi bất chợt có tiềm lực tăng trưởng rất lớn. Hiện tại điều các ngươi cần chính là khai phá tiềm lực này. Đặc biệt là Càn Kình. Ngươi muốn báo thù cho Lôi Địch...

- Đại thúc... một quyền.

Trong ánh mắt kiên định của Càn Kình có thêm một phần khẩn cầu.

Bàn Hoành Cơ trầm mặc một hồi, su đó khẽ thở dài. Người trẻ tuổi này chịu áp lực tinh thần thực sự quá lớn. Nếu như hắn không đối chiến với mình thích phóng ra một chút, có lẽ hắn thật sự sẽ phát điên mất.

- Một quyền thôi.

Tư thế Bàn Hoành Cơ chậm rãi kéo ra ra, rất nghiêm túc chờ đợi Càn Kình sẽ phát động công kích bất cứ lúc nào. Uy lực công kích của một chiến sĩ trong tình trạng tỉnh táo và vô thức là hoàn toàn khác nhau.

Trong một quyền vô thức vừa nãy, Bàn Hoành Cơ có thể cảm giác được một chút quá sức. Lúc này, trong tình trạng tỉnh táo Càn Kình sẽ đánh ra một quyền có uy lực tới mức nào?

Càn Kình chậm rãi nhắm mắt lại, giống như trở lại một khắc trước khi Lôi Địch chết trận. Giờ phút này, khúc trấn hồn kia giống như một lần nữa tấu lên ở bên tai hắn.

- Càn Kình! Ngươi ở đó cho lão tử! Đứng ở đó nhìn cho kỹ! Một trận, nó chỉ thuộc về ta, Lôi Địch! Tất cả đấu kỹ, đều phá vỡ cho ta! Ngọc Oánh ngủ say ở trên cao xin hãy nghe ta dùng tính mạng này soạn cho nàng một khúc trấn hồn.

Thân thể hung tráng của Lôi Địch lại một lần nữa xuất hiện ở trong đầu Càn Kình. Trong sự dũng cảm đó lộ ra khí thế quyết tuyệt thảm khốc, chỉ phút chốc đã phủ xuống thân thể Càn Kình.

Bỗng nhiên, Càn Kình mở mắt. Phía sau lưng hắn, ba Đấu Hồn lớn lại bay lên. Ở giữa chính là một nam tử có hình dáng bên ngoài giống như Lôi Địch. Đấu ấn siêu hư hồn lại được phát động, cứng rắn thu hồi ba Đấu Hồn lớn vào trong cơ thể.

Đấu Hồn vào cơ thể! Đây là chuyện chỉ có đấu hồn đỉnh cấp mới có thể làm được. Dưới đấu ấn siêu hư hồn trợ giúp cứng rắn hoàn thành, Càn Kình thậm chí có thể nghe được đấu mạch của mình vì vậy mà chịu một áp lực cường đại.