Sau Khi Linh Khí Sống Lại

Chương 118: Tống ra đi




Edit + Beta: Basic Needs

………..

Trong không gian thứ cấp 303, A Điêu trốn vào không gian Thực Thể Gieo Linh, mở tất cả các dạng linh khí đến mức tối đa, sau đó kiểm kê toàn bộ linh hạch còn lại trên người.

Ngoại trừ 500 linh hạch cấp 5 trong chiếc nhẫn trữ đồ cho Hàn Trạc, trên người cô còn 2,000 linh hạch cấp 5 và một viên linh hạch cấp 6, toàn có được khi làm thịt vua cá mập và để cho bầy cá mập tự giết lẫn nhau.

Cô chuyển hóa thẳng 1,000 linh hạch cấp 5 thành 2 triệu điểm năng lượng, tăng bồn cầu lên cấp 10. Còn 1,000 linh hạch cấp 5 còn lại thì đút hết cho hai Cổng Linh Hồn lớn, để cho chúng phát triển một mảng lớn chỗ này, cửa cao rộng mở to ra gấp đôi, lượng linh khí phóng thích ra cũng khổng lồ hơn hẳn.

Cấp độ: Cấp 10 (mức năng lượng hiện tại 0/80000000, cần thêm 8 triệu điểm năng lượng để lên cấp 11. Lưu ý: Cấp 10 còn có một không gian lưu trữ với kích thước 1000 mét khối. Cấp 10 có thể tự động hấp thụ linh khí trong môi trường đổi lấy tất cả các kỹ năng tăng lên +6 cấp).

Năng lực niệm: 6,000,000.

Cùng lúc giải phóng linh khí: 5000 sợi.

Kỹ năng đã đổi:

1: Cú đấm nhỏ đập chết bạn (lv16)

2: Ánh mắt nối tơ (lv16)

3: Tinh thông bùa chú (lv16)

4: Tinh thông đạo pháp (lv16)

5: XXX biến heo (lv16)

6: Bản thế kháng giáp (lv16)

7: Gói quà khó kìm lòng nổi (lv16)

Ngoài ra còn có 101, 202, 303... Tất cả đều tới cấp cao nhất và ở lv16

Kỹ năng chuyển đổi:

1: Hộp mù lời nguyền cấp trung (đánh thức ngẫu nhiên một kỹ năng tung thuật nguyền rủa, nội dung như tên. Để đổi một lần cần 1 triệu điểm năng lực niệm, mỗi lần lên cấp cần 500 ngàn điểm năng lực niệm.)

2: Trận 404 từ Thuật Điểm Binh Triệu Tướng (trận lớn tấn công quần thể. Trong trận này khi sử dụng đạo thuật Điểm Binh Triệu Tướng là có thể tăng thêm uy lực vũ khí và năng lực khôi phục khí huyết, tổn hao cụ thể sẽ tính theo mức độ hao tổn binh tướng bình thường, được quy đổi bằng năng lực niệm và linh năng của bản thân. Để đổi cần 30 triệu năng lực niệm, sử dụng một lần cần 5 triệu năng lực niệm, sau đó chuyển hóa thành lần tiêu hao tiếp theo, mỗi lần lên cấp cần 10 triệu điểm năng lực niệm.)

3: Phương pháp tu luyện ý chí và năng lực niệm quyển 3 (không cần đổi, trí tuệ bồn cầu tự khơi mở.)

4: Chế độ tấn công hợp nhất của vật dẫn bản mệnh (không cần đổi, có thể sử dụng bồn cầu để tấn công trực tiếp. Sức mạnh + phòng thủ + tốc độ tăng 30%, sử dụng một lần tiêu thụ 1 triệu năng lực niệm, kéo dài 10 phút.)

Bây giờ hai Cổng Linh Hồn lớn thả linh khí cứ như cái bình phun sương tuôn trào không gián đoạn, trong khi bồn cầu phóng ra linh khí lại ở dạng lỏng hệt vòi nước to, trào ra một lượng linh dịch nhiều quá đỗi ngỡ đâu phun ra cả dòng nước lớn. Rất nhanh chúng đã làm cho bên trong 101 và 202 hệt một cái hồ nước.

(P1)

A Điêu ngồi trong hồ nước, tốc độ tiến bộ vượt xa trước đây, linh năng đã tiêu thụ cũng được bù đắp với tốc độ khủng khiếp.

Bồn Cầu: Ở cấp 16, 303 có thể kéo dài một ngày. Theo lượng linh dịch hiện tại, trong nửa giờ đã có thể bổ sung đầy đủ linh năng, phần còn lại vẫn đủ để tu luyện.

A Điêu không chỉ tu luyện, cô đang chuẩn bị. Không thể chờ lâu trong bụng con cá voi này, cô luôn cảm thấy sau khi dây kéo bị đứt, có khi con cá voi lớn này cảm ứng ra thế mà nó chẳng làm ra động thái gì, đoan chắc nó còn đang giữ chiêu lớn.

Không có nhiều thời gian cho cô.

“Nhưng tôi tự hỏi 303 là thứ cố định, một khi con quái vật này di chuyển hẳn đã rời xa tôi được rồi và tôi cũng sẽ thoát thân. Giờ tôi vẫn còn trong bụng nó chứng tỏ nó biết, cố tình không đi hoặc…”

Bồn Cầu: “303 là một kỹ năng, kỹ năng sẽ bị ảnh hưởng, không gian dạ dày của nó ẩn chứa axit ăn mòn mạnh mẽ và 303 đang bị ăn mòn. Chưa kể cô là người khởi xướng kỹ năng và kiểm soát không gian thứ cấp, dù cô đã xoắn đứt dây kéo nhưng 303 vẫn bị kéo ở bên trên, cô không thấy à? Chẳng khác nào nó lấy túi không gian trong bụng mình nuốt lấy không gian của cô rồi mang theo cô chạy đi. Lại nói thật ra thôn tính cũng là một kỹ năng không gian, con cá voi lớn này hiểu về không gian. Nếu chờ nó tới cấp 8 phỏng chừng nó còn tạo ra được áp lực không gian ở bên trong và bóp vỡ cả 303.”

Bị nó nhắc nhở, đến cùng A Điêu phát hiện được. Má nó! Đúng là ma quỷ cấp 7 không dễ đối phó.

Chẳng qua con chim lớn cấp 6 thiếu điều muốn đánh nổ cả 303 thì không có gì đáng ngạc nhiên khi con cá voi lớn này có thể phong tỏa 303.

Chờ lúc linh năng A Điêu khôi phục hoàn toàn, cô lấy ra linh hạch cấp 6, cật lực chế tạo một quả Bùa Nổ mang nguồn năng lượng cấp 6. Thêm vào linh năng của cô, một khi nó bùng nổ rất có thể sẽ làm tổn thương ma quỷ cấp 7, nhưng đó là chỉ khi cô tìm được nhược điểm của con cá voi lớn này.

Hơn nữa còn phải tập hợp sức mạnh Hàn Trạc và cô từ bên ngoài.

Bồn Cầu: “Chỉ có một viên linh hạch cấp 6, một khi thất bại coi như hỏng luôn.”

Ổn thỏa nhất chính là tu luyện tới tu vi đôi A đỉnh phong, tiếp đó thử đột phá tới cấp Thầy Cấm Kỵ. Một khi cô đột phá, rèn ra linh đan, thực lực vượt cấp, tất nhiên không sợ ma quỷ cấp 7 này. Không ấy nữa thì thử đi tu luyện Tinh Thần Nhập.

Cả hai đều có thể giải quyết cuộc khủng hoảng trước mắt một cách hiệu quả song thứ cô cần là thời gian, và thứ cô thiếu nhất hiện tại cũng là thời gian.

A Điêu: “Không có sự lựa chọn, chỉ có thể thành công.”

(P2)

Cô bồn chồn khôn cùng bởi lẽ một khi thất bại, lỡ như con cá voi này không cho cô thời gian tu luyện, hai lựa chọn phía trước này sẽ vô ích, còn không bằng đi đường tắt cược một lần.

Khoảng ba giờ sau…

Bên ngoài thân thể Hàn Trạc lơ lửng năm Thực Thể Gieo Linh đang thả linh khí cùng với một Trận Tụ Linh ràng buộc, đồng thời hắn đã khôi phục một ít linh năng cùng với chữa trị thương tích. Chẳng qua mi tâm hắn nhúc nhích, trong nháy mắt hắn nhảy lên và chĩa quyền trượng về hướng A Điêu.

“Còn ra tay à? Muốn chết hả? Liên thủ đi! Không nữa là chúng ta chết hết tại đây!”

A Điêu nói xong đã cười khổ: “Anh xem bể dịch dạ dày phía dưới đi. Ta nói cơn cớ gì con cá lớn này không có tí phản ứng nào, không ngờ nó đang cho axit dâng lên, tính ngâm hai ta.”

Vẫn là mùi tanh đầy axit đó.

Hàn Trạc quay đầu nhìn và sắc mặt khẽ đổi vì đường ranh bể axit thật sự tăng lên rất nhiều, sắp tràn đến vị trí nơi họ trú ẩn.

Suy cho cùng đã là việc dắt dây tới sinh tử thì cả thảy mâu thuẫn trước đó đều có thể tạm thời đặt xuống.

“Hợp tác như thế nào?” Hàn Trạc hỏi thẳng.

A Điêu nói về kế hoạch của mình, cũng đưa ra một lá Bùa Nổ mang nguồn năng lượng cấp 6.

Nhìn thấy bùa chú, Hàn Trạc cũng cảm thấy khả thi: “E rằng rất khó tìm chỗ yếu của nó ngoại trừ miệng, chứ…”

A Điêu thốt lên: “Không phải còn có ‘hoa cúc’ à?”

Hàn Trạc: “...”

.....

Mặc dù chủ đề và mục đích khiếm nhã tột cùng tuy nhiên không có người ngoài ở đây, chưa kể còn phải sống sót, thế là bất chấp luôn phong độ này nọ. Hàn Trạc trầm tư một hồi mới nói: “Dưới tình huống bình thường nó thường đóng kín, trừ khi...”

A Điêu trợn trắng mắt: “Anh đúng là không thông minh cho lắm, thường đóng chặt vậy chẳng phải bất thường sẽ mở ra à? Chả lẽ không làm cho nó thấy muốn tiêu chảy cho được?”

Hàn Trạc: “?”

A Điêu: “Chúng ta sẽ giải phóng một số đồ rác mình không mong muốn ví dụ như nhét vào dạ dày nó một số thiết bị kim loại này nọ làm dạ dày nó tống ra. Như vậy dù nó không muốn bài tiết tôi vẫn không tin nó nhịn cho nổi! Đổi lại là anh, anh có thể kìm nén được không? Chỉ cần nó không nín được thì lỗ đít mở ra thôi. Tất nhiên cá voi thường tống chất lỏng, chất rắn như chúng ta thì không đi ra ngoài được, nhưng cho nó nổ tung… Chẳng phải chúng ta sẽ theo được ra ngoài à? Chưa kể theo đặc điểm của nó, chuyện bài tiết thường ở vị trí chỗ nước cạn trên biển, sẽ rời khỏi biển sâu. Thế thì càng tốt hơn, tránh để chúng ta bị nó đuổi tới kịp trong này và nuốt chửng.”

Anh thật sự là con trai gia đình đỉnh cấp à?

Hàn Trạc thiếu điều bị A Điêu tẩy não tới nơi: Bài tiết, lỗ đít, nhịn được, không nín nổi, nổ tung, tống ra,…

Cộng với mùi hôi thối xung quanh, dạ dày của hắn quay cuồng một hồi.

(P3)

Hắn ngắt lời A Điêu: “Anh sắp xếp, tôi phối hợp, đừng nói nữa, tôi mắc ói quá.”

Bồn Cầu: “Tôi cũng muốn ói.”

A Điêu: “...”

Ý anh là gì? Tôi rành rành là con trai chính gốc nhà họ Triệu tại Thái Hành Sơn, là cục vàng cục bạc quý giá, tôi còn chưa ói mắc gì anh ói?

Nhưng nghe lời là được, A Điêu hào hứng mang theo Hàn Trạc tìm đến vị trí của hoa cúc, vừa xem qua…

Đúng thật!

Nơi đó của nó có răng cưa và các khối năng lượng khác, tựa hồ đủ sức nghiền nát chất rắn.

Thấy dịch dạ dày nhanh chóng tràn ngập dưới chân tới nơi, hai người không làm trễ nải thời gian, mỗi người lấy ra một đống đồ không quan trọng, thể tích càng lớn càng tốt.

Thế là Hàn Trạc thấy tên kia moi ra một chiếc giường siêu lớn, tủ quần áo và rất nhiều vật dụng gia đình siêu sang trọng để hưởng thụ cũng như một số thiết bị lộn xộn, không bao lâu đã chặn được hơn non nửa cái dạ dày.

Thật kinh khủng, không gian trữ đồ của tên này lớn tới bao nhiêu?

Tiếp đó A Điêu không lấy ra nữa hệt như bất mãn: “Nhìn cái gì, anh không lấy ra? Người kiểu gì thế, muốn nằm thắng à?”

Hàn Trạc thật sự không có ý này: “Tôi không có ba cái đồ ngổn ngang thế.”

“Không có cũng phải lấy ra. Vậy anh lấy linh hạch ra làm giao dịch với tôi, tôi bán cho anh.”

“???”

Hàn Trạc vừa mới cảm thấy cô là thằng con phá của, tới lúc thế này cứ thấy mình bị vả mặt: “Mấy thứ này của anh không đáng giá...”

“Không đáng giá nhưng có tình cảm, con gián do Triệu Nhật Thiên này tự mình nuôi còn quý hơn tổ tiên nhà khác. Anh muốn tôi đau lòng dứt bỏ những thứ này… mà lương tâm anh không cắn rứt sao?”

Cô đúng là biết cằn nhằn lẩm bẩm, cứ làm lỗ tai người ta mãi ù ù.

Hàn Trạc mang tính lình lãnh đạm bẩm sinh, thấy sắp bị cô làm phiền tới chết bèn vung tay ném mười viên linh hạch cấp 5.

“Lấp đầy nó!”

“Được thôi ông chủ.”

“...”

Dạ dày nhanh chóng dừng chuyện mở rộng dù axit có liên tục trào ra để ăn mòn những món đồ vật. Có lẽ con cá voi lớn này cảm thấy thật khó chịu, cơ bắp cơ thể cứ mãi nhưng nhức.

Và quả nhiên hoa cúc bên kia cũng... Vâng, có dấu hiệu muốn thải ra…

A Điêu: “Dùng công kích mạnh nhất, đừng giấu diếm, che giấu thân phận giả heo ăn hổ không có nghĩa lý gì mà con xấu hổ tột cùng, làm người trong sáng vô tư không tốt à?”

Tên này mặt dày trơ tráo mà còn mặt mũi chế giễu người khác.

Chẳng qua Hàn Trạc nào có hay, hiện tại đã nhận định A Điêu là người nhà họ Triệu. Suy cho cùng ở thời điểm thế này mà còn dễ dàng lấy ra được Bùa Nổ năng lượng cấp 6, thậm chí cầm lấy bùa mang năng lượng cấp 5 mặc sức nổ người, thì đoan chắc thằng con phá của siêu cấp thế này vẫn rất hiếm thấy tại năm châu.

Hơn nữa... Nó còn có không gian lưu trữ cực lớn khác.

Chiếc nhẫn trữ đồ được đặt bên ngoài sáng mà có tận 500 viên linh hạch cấp 5, thế thì sau lưng còn giàu có tới cỡ nào?

(P4)

Quả quyết là thằng con ăn tiêu hoang phí của nhà họ Triệu.

“Tôi không che dấu, trái lại là anh đấy. Nếu đã khôi phục thực lực ắt không cần che dấu chờ đi ra ngoài rồi lại ám hại tôi.” Hàn Trạc cũng lạnh lùng nói.

Hệt như đang nhắc nhở cô cái gì.

A Điêu mang vẻ mặt vĩ đại-vinh quang-chính xác, như thể bị nhục nhã: “Mang lòng tiểu nhân đo lòng quân tử. Tiếng là con cháu nhà họ Triệu, tôi há lại là cái ngữ đê tiện như vậy. Không nói nữa, bắt đầu thôi!”

Đầu ngón tay A Điêu kẹp lá bùa cấp 6 và cho nó nổ.

“Đi, nổ!”

Ầm ầm!!

Cá Voi Đá Ngầm thật sự không nghĩ tới chuyện hai tên con người bị nuốt vào vẫn còn có ngón đòn này. Lúc đầu dạ dày nó rất khó chịu, thiếu điều muốn nổ tới nơi; thế là nó đưa cơ thể lên vùng thượng lưu, chuẩn bị bài tiết. Bất thình bên trong hoa cúc còn bị bạo tạc đầy mãnh liệt như vậy đã làm nó đau đến nỗi cơ thể co giật dưới biển. Sau khi lăn lộn điều khiển khối năng lượng trong cơ thể chảy về phía hai tên con người, nó đẩy dịch dạ dày vào, cố gắng gi ết chết chúng trên diện rộng.

Song bấy giờ A Điêu và Hàn Trạc đã nhanh chóng ra tay.

Hàn Trạc hợp nhất năm Thực Thể Gieo Linh... Trong lòng A Điêu khựng lại, đòn tấn công từ đám linh hợp nhất?

Năm Thực Thể Gieo Linh kết hợp làm một xong cứ hệt trận đồ, phần lõi phóng ra một chùm sóng ánh sáng linh năng, trông có vẻ mảnh khảnh là thế nhưng cường độ và tốc độ đáng sợ, ngay lập tức nện vào vết thương trong hậu môn làm nơi đó nổ tung thịt bay tứ phía.

Cùng lúc khi A Điêu quan sát thủ đoạn Hàn Trạc, đầu ngón tay cô để năm lá bùa năng lượng xoay tròn đốt cháy, năm đợt tăng thêm đập lên người cô.

Tăng tốc, tăng sắc bén, tăng đốt cháy, tăng đâm xuyên, tăng ăn mòn!

Hai khối tròn có linh cũng hợp nhất, cường độ năng lượng trực tiếp tăng vọt đến trình độ cấp trung Ly Trần, cộng thêm năm loại tăng lên vừa nhắc tới...

“Kim Hợp, lưỡi dao sắc bén!”

“Đi!”

Hàn Trạc nhìn thấy bên bể axit ăn mòn, các nguyên tố kim loại bị ăn mòn từ các thiết bị cao cấp khác nhau đã trở thành năng lượng để người này huy động. Chúng đã hóa thành từng khối lỏng kim loại điên cuồng ngưng tụ thành một thanh kiếm thật dài chỉ trong khoảnh khắc và theo đầu ngón tay cô vẽ một lần.

Đi!

Cả hai loại tấn công đều đạt đến giới hạn cao nhất của cấp thượng Ly Trần.

Cộng với thiệt hại của vụ nổ cấp 6...

Ầm ầm!

Hoa cúc bị bắn phá và mở thông. Trong tiếng kêu thảm thiết của cá voi, hai người lao ra nhanh chóng và sau khi ra được biển đã giẫm lên công cụ bay liên tục ngày càng gần mặt nước. Tuy nhiên Cá Voi Đá Ngầm bên dưới tức giận, nó gầm to và xốc nước biển, đuổi theo về phía trên.

Ầm!

Hai người một trước một sau chui ra khỏi mặt nước, vừa cách mặt nước chỉ 100 mét, vẫn chưa cảm nhận được vị mặn của gió biển, Cá Voi Đá Ngầm bên dưới đã lao ra khỏi mặt nước, hơn nữa đuôi cá đập điên cuồng sang...

(P5)

Đuôi cá lớn tột cùng và rồi bóng tối bao phủ, khí thế tức giận cuồng bạo như cơn sóng thần, có thể đè bẹp hai người đến chết.

Hai người hoảng sợ, vội vàng né tránh…

Ầm ầm!

Khí thế lộ ra vẫn làm hai người lộn ngược. A Điêu đâm vào hòn đảo kế bên, nện nứt mấy tảng đá. Hàn Trạc rơi xuống mặt nước, khi sắp chìm xuống, hắn xoay người nửa quỳ xuống mặt nước, một tay ấn lên mặt nước, lòng bàn tay tản ra một vòng luồng khí lạnh.

Ù... Mặt nước đóng băng, cố định cơ thể hắn. Chẳng qua ngay sau đó đám mặt băng này bị phá vỡ, hắn toan nhảy lên giẫm lấy công cụ bay để trốn thoát, tuy nhiên cơ thể Cá Voi Đá Ngầm chợt phóng ra vừng vòng âm thanh.

Đây là đòn tấn công bằng âm thanh có lực xuyên thấu mạnh quá đỗi, Thầy Cấm Kỵ cấp Ly Trần bình thường còn gặp cảnh tinh thần ngu đần và mất đi năng lực phản kháng một khi gặp đợt tấn công bằng âm thanh thế này. Song hiển nhiên Hàn Trạc này đâu phải là dạng tầm thường. Bên ngoài phần tinh thần của hắn rất mạnh mẽ bởi lẽ trên trán đột nhiên xuất hiện một vòng băng xanh có các ký tự hắc ám, che chở não bộ, và hắn vừa chịu đựng đợt tấn công bằng âm thanh như vậy vừa giẫm lên công cụ bay bay ra ngoài bên ngoài. Chẳng qua hắn thấy cơ thể như gặp gông cùm bèn cúi đầu nhìn, thấy cảnh mấy sợi dây kéo đang quấn lấy mình.

Chết tiệt!

Hàn Trạc lạnh lùng nhắc nhở bên phía hải đảo: “Họ Triệu, dù anh có trốn nữa cũng vô ích. Dây kéo đã quấn lấy anh, nếu anh không liên thủ với tôi, vậy thì chết cùng nhau đi!”

A Điêu thật sự đang cân nhắc cởi bỏ những sợi dây kéo này để chạy trốn, suy cho cùng con cá voi này tới gần Hàn Trạc hơn.

Có điều khi cô muốn lập lại chiêu cũ dùng sợi tơ tinh thần xoắn nát nó, cô phát hiện đám dây kéo này còn biết tự động phân chia. Con cá voi có kinh nghiệm mười mươi và sẽ không để bọn cô thoát khỏi dễ dàng như vậy.

Có muốn xoắn đứt kiểu gì cũng vô ích.

A Điêu quá đỗi ngạc nhiên khi thấy dây kéo này giống như sợi tơ tinh thần, cô tạm thời nghĩ rằng do phần tinh thần của con cá voi chia ra. Vậy làm sao nó kiểm soát sự phân chia nhiều lần của sợi tơ tinh thần?

Phải biết rằng con người điều khiển sợi tơ phân ra từ phần tinh thần đã muôn vàn truân chuyên, thế thì đừng nói tới chuyện cho sợi tơ tinh thần ra khỏi cơ thể rồi lại tiếp tục phân chia thêm nữa.

Ghê gớm thật.

Nếu Khúc Giang Nam có chiêu này đó mới gọi là kh ủng bố, nhưng hiển nhiên cô ấy không có, có vẻ phạm trù của nhân loại khó mà làm nổi.

Như vậy, có phải chị cô Khúc năm đó cũng thông qua nghiên cứu về đám ma quỷ cường đại của đời thứ nhất này bèn có cảm hứng, sáng tạo ra Tinh Thần Nhập?

(P6)

Cũng không biết sau này chị cô ấy còn có thể thăng hoa thứ này lên một chút không. Phải biết rằng con cá voi này có thể phân chia dây kéo một lần nữa đã đủ làm A Điêu bó tay, vậy ngược lại tương lai cô cũng có thể đối phó với các tu sĩ khác hệt thế, hiệu quả vẫn kinh người.

Bồn Cầu: “Cô còn đang ở trong giai đoạn phân chia chưa tới lúc điều khiển chính thức mà nghĩ xa rồi. Trước tiên xem làm sao để sống sót cái đã.”

Mặc dù nó xài xể A Điêu là thế nhưng thực chất A Điêu không rối loạn tí nào, chẳng qua tâm trí của cô cường đại, giác ngộ bí mật này bèn hơi phân tâm một chút mà thôi. Thế rồi trong tay cô… Vút! A Điêu cưỡi công cụ bay lao ra khỏi rừng nhiệt đới trên đảo, Nguyên Trượng trong tay xoay tròn.

“Chàng trai trẻ, lời này do anh nói đấy. Liên thủ.”

“Thịt nó!”

- -------------------

Tác giả có lời muốn nói:

A Điêu: Bậc trí giả không rơi vào bể tình, trừ phi trong sông toàn là cá, cứ thế mặc sức mà vớt.

Truyện này không nặng tuyến tình cảm, có thể có mập mờ, có thể mang thính người này người kia, nhưng sự nghiệp và lội ngược dòng giành quyền lực mới là chính, những cái khác là thứ yếu.

Thay bằng câu của diễn viên Dương Siêu Việt: Sự nghiệp mới là quan trọng nhất, bạn trai có thể tìm bất cứ lúc nào, có hàng ngàn sinh viên đại học giành công việc với bạn đấy!

Một lần nữa, tính cách của A Điêu chỉ đứng sau lão Vương (truyện khác), sẽ không dính như sam với người khác để nấu cháo tình yêu, cùng lắm chỉ là tí mập mờ qua lại. Tôi không giỏi ba cái trò tình cảm, nhiều nhất viết một chút làm phong phú cốt truyện và thiết lập nhân vật. Còn nữa tôi thật sự hy vọng phụ nữ mạnh mẽ là khi nắm giữ khả năng sinh tồn siêu cường đồng thời có sức kiểm soát tình cảm tự nhiên, làm phong phú thêm tình cảm trong cuộc sống nhưng chỉ có thế mà thôi; sẽ không phá hủy các nguyên tắc, lòng tự trọng và từ bỏ theo đuổi của họ. Tôi viết văn quen kiểu có mập mờ và tình cảm đơn phương một chiều cho nên bỏ cái này qua tag không couple sẽ bị đánh chết, chỉ đành để sang ngôn tình… Còn nữa, mấy bạn biết rồi đó, cái gì cũng không thể ảnh hưởng tốc độ rút đao của A Điêu được đâu.

Trước kia tôi xem qua Lang Gia Bảng 2, thấy Tiêu Bình Tinh cần phải đi xử lý phiền toái chốn triều đình, nữ chính Lâm Hề bảo mình có thể chờ chàng nhưng sẽ không dừng lại con đường mình đi chu du các nước tế thế cứu người.

Những người phụ nữ độc lập có tình yêu trong trái tim là thế đó. Đừng nói bây giờ trong lòng A Điêu không có tình yêu, mà là đi theo con đường đấy, nhìn thấy tất cả phong cảnh, đặt chân lên một vị trí cao mà không ai có thể chà đạp, đây mới là A Điêu.

PS: Tôi đã quen với việc viết nữ thần nam thần chất lượng cao ở phía sau. Bởi lẽ càng về sau bản đồ được khai thác càng cao cấp hơn, cho nên người xuất hiện sẽ càng ưu tú.