Sau Khi Xuyên Sách Ta Nhận Nuôi Nhân Vật Phản Diện Thời Niên Thiếu

Chương 49




Đại hội thể dục thể thao tiết mục đầu tiên đó chính là khai mạc. Mỗi học sinh thay đồng phục theo lớp, luyện hô khẩu hiệu.

Mỗi ban đều phải cử một người đại diện, ủy ban thể dục ngay từ đầu đã nhắm đến Tiễn Ý Ý, muốn để cô đi làm người phát ngôn cho lớp mình, nhưng Tiễn Ý Ý lại từ chối.

Tiễn Ý Ý không nguyện ý làm người đại diện, ủy viên thể dục chỉ còn cách tìm nữ sinh khác, nhưng cũng bị từ chối. Quan hệ giữa mấy đứa con gái này cũng kì, mình không phải là người đầu tiên được chọn thì sẽ hậm hực không vui.

Cuối cùng thì cũng chỉ còn lại Tô Á Na có quan hệ tốt với Tiễn Ý Ý.

Tô Á Na lớn lên cũng trắng nõn khả ái, chỉ là ở trong lớp giống như người vô hình. Tận đến thứ sáu tuần trước đi bên Tây Chức về, cô ấy mới thể hiện bản thân mình trước mọi người ở trong KTV. Ủy viên thể dục thương lượng cùng Tô Á Na, sau đó quyết đinh chọn cô ấy.

Tô Á Na trở thành người đại diện cho ban 11. Lúc lên phát biểu thì y phục trên người cũng không giống với những người khác, có thể mặc váy của chính mình.

Trong trường bây giờ phong cách gì cũng đều có, nhất là nữ sinh đại diện cho mỗi lớp, còn có người mặc cả váy Lolita. Tô Á Na cũng không chịu thua người khác, diện luôn bộ váy khiêu vũ lên người.

Cô ấy tự trang điểm cho chính mình, dưới mắt rắc một ít kim tuyến lấp lánh, cả người ngập tràn sức sống thanh xuân.

Tất cả mọi người đều đi thay đồng phục. Mấy học sinh tham gia các hạng mục cũng nhân tiện đó mà đổi giày thể thao đi.

Tiễn Ý Ý hôm nay cũng mang đôi tất chân màu trắng kia, bởi vì thời tiết quá lạnh. Đồng dạng cũng mặc tất dài như cô còn có hơn nửa số nữ sinh ở trong trường.

Xếp hàng là xếp theo chiều cao, Tiễn Ý Ý cao 1m66, xem như là cao hơn so với dáng người của nữ sinh cấp 3 cho nên cô đứng ở phía cuối hàng. Cùng đứng với cô là một nhóm nữ sinh không quen thuộc lắm, thậm chí có một người chính là đại biểu môn Tiếng Anh đã từng ném sách của cô vào thùng rác.

Khẩu hiệu của ban 11 vừa khoa trương vừa ngốc ngốc.

“Trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, chúng ta là ai, chúng ta là thập nhất ban!”

Mấy nam sinh hô rất lớn, kêu đến kích thích đầy người. Mấy nữ sinh vẻ mặt chết lặng, há miệng hô theo ứng phó cho có.

Thầy Trương còn tới kiểm tra xem đám học sinh của mình có nghiêm túc thực hiện nghi lễ hay không, xác nhận đều trong phạm vi chấp nhận thì mới hài lòng gật gật đầu.

Sân trường khó có một lần tập trung nhiều người như vậy, dựa theo cấp học phân về vị trí của mình, sân đều kín người.

MC là hai học sinh lớp 10, một nữ một nam, hai người nhận về một đống giấy lớn giấy nhỏ, chuẩn bị đọc.

Học sinh năm nhất được xếp ngồi ở hàng đầu tiên. Bọn họ vừa mới lên cấp ba, trên mặt vẫn còn nét ngây ngô, tràn đầy sức sống. Đồng phục lớp thì có đủ loại, có tập thể cosplay, có tập thể lại mặc hán phục, cũng có tập thể mặc đồ cương thi.

Lớp 11 được xếp ngay ở dãy sau, hàng đầu tiên chính là nhất ban.

Chủ nhiệm ban 1 bây giờ là thầy Chu, chính là người lúc trước coi thi Tiếng Anh của phòng Tiễn Ý Ý, đồng thời cũng là thầy giáo giám sát của ban bảy.

Người đại diện của nhất ban là Tiễn Mân Văn.

Cô ta mặc một cái váy dài màu lam, không có tay, kiểu dáng giống với lễ phục dạ hội, trên cổ đeo một chiếc vòng nạm kim cương, tóc ngắn dùng kẹp kim cương cố định, toàn thân từ trên xuống dưới đều là thứ đồ tinh xảo, đạp lên giày cao gót nhọn 10 cm. Rõ ràng chỉ là một người đại diện của đại hội thể dục thể thao của trường học, cô ta lại ăn mặc long trọng như đi tham gia yến hội vậy.

Tiễn Mân Văn mang theo nụ cười hào phóng lại đoan trang, cái váy làm lộ ra cánh tay của cô ta, giơ cái tờ giấy đã được chuẩn bị kĩ, đi giày cao gót đứng ở hàng đầu.

“Cố gắng hết sức, đạt ngôi vô địch…”

“Cố gắng…”

Đại diện môn Tiếng Anh đứng bên cạnh Tiễn Ý Ý nhìn chằm chằm vào Tiễn Mân Văn, từ trên xuống dưới quan sát một lần, cười nhạo: “Chỉ là đại hội thể thao mà thôi, thích hợp để cô ta diện cái bộ đồ đó sao?”

Đại diện môn nói chuyện mang theo mấy nữ sinh bàn tán, bắt đầu ríu rít thảo luận Tiễn Mân Văn.

“Tiễn Ý Ý, cô chị của cậu ăn mặc cũng được phết ha, cậu thấy sao?”

Tiễn Ý Ý không phản ứng lại đại diện môn.

Nữ sinh kia nhìn cô một cái, vô cùng bất mãn, sau đó lại quay đầu đi nói chuyện với mấy người khác.

Nữ sinh trung học đều đối với mấy nữ sinh khác có ác ý, vừa nói ra miệng đã gán cho nữ sinh mình ghét một cái tội danh.

Ban 11 quan hệ lại không phải quá hài hòa, ổn định, đặc biệt là đối với Tiễn Ý Ý.

Người có quan hệ tốt với cô chính là rất thích cô. Người quan hệ không tốt lại chính là trên dưới đều có ý kiến với cô.

Cô cũng không phải là nhân dân tệ, sẽ không trông mong vào việc tất cả mọi người đều phải thích mình. Nhưng là cũng không thích loại người đối với mình trực tiếp lộ ra ác ý.

Tiễn Ý Ý cùng nữ sinh bên trái đổi vị trí, đứng xếp hàng ở hàng bên cạnh.

Cách ăn mặc của Tiễn Mân Văn xác thực gây đến không ít người chú ý, đồng thời cũng đưa đến sự chế nhạo của Diêu Nhất Nam.

Cậu ta đứng ở hàng cuối cùng của nam sinh, song song với Lương Quyết Thành.

Sau khi ban 1 phát biểu xong, Diêu Nhất Nam khoác vai Tại Tiếu hỏi, “Nhìn cô ta kìa, đại tiểu thư có lẽ nào đi nhầm sân khấu rồi không?”

Tại Tiếu cười khinh bỉ.

Ba chữ "đại tiểu thư" này nghe được cũng quá giễu cợt rồi.

Quan hệ của Tiễn Mân Văn và Tiễn Ý Ý không tốt, không những thế còn xảy ra mâu thuẫn. Tại Tiếu vui s͙ư͙ớ͙n͙g͙ cùng Diêu Nhất Nam mắng chửi Tiễn Mân Văn, lập tức liền kéo gần quan hệ hơn không ít.

“Kế tiếp chính là ban 9 của khối 11,…”

Khối 11 đã đi được gần hết, rất nhanh liền đến phiên ban 11.

Làm một lớp xếp hạng chót của khối 11, ban 11 cơ hồ nhận được sự chú ý nhiều nhất ở trương trường.

Một mặt là có hạng nhất toàn trường Lương Quyết Thành, một mặt là có Tiễn Ý Ý một trận thành danh, bây giờ còn thêm cả một đại thiếu gia chuyển trường tới – Diêu Nhất Nam.

Ba người bọn họ cơ hồ là liên tục thay nhau trở thành chủ đề bát quái của đám học sinh trong trường.

Các thiếu niên, thiếu nữ mặc đồng phục bóng rổ tiến vào sân, toàn trường một mảnh thét chói tai.

Cũng không biết là đang hô cái gì, dù sao thì ban 11 lúc nào cũng có mấy khẩu hiệu khác người, đại hội trong nháy mắt biến thành hội diễn xướng.

Tiết mục đầu tiên là nghe lãnh đạo phát biểu. Lời nói của hiệu trưởng coi như đơn giản, mấy phút sau đến lượt chủ nhiệm giáo dục cầm microphone. Ông ta nói chuyện âm thanh bị kéo ra đến chói tai, tất cả mọi người ở dưới chỉ hận không thể bổ một đao đánh ngất người, đem nhét vào cái túi hảo hảo nói chuyện một phen.

Thời gian lãnh đạo phát biểu dài đằng đẵng rốt cuộc cũng đi qua.

Nghi thức dài như hàng thế kỉ cuối cùng cũng kết thúc, bây giờ là đến phần biểu diễn của các học sinh.

Phần biểu diễn thứ nhất là chạy nhanh 100 mét của nam sinh.

Người đăng kí hạng mục này có hai người là học sinh khoa thể dục. Đại diện cho ban 11 đi thi là Diêu Nhất Nam.

Cậu ta đứng ở bên cạnh đường băng khởi động cho nóng người.

Trên đồng phục của ban 11 có gắn số thứ tự. Diêu Nhất Nam mặc quần đùi, đôi chân dài lộ ra trở thành tiêu điểm trong đám người.

Một nam sinh mà còn trắng hơn so với nữ sinh. Xung quanh đều là ánh mắt của mấy đứa con gái dán chặt lên đùi cậu ta.

Tiễn Ý Ý cùng Tô Á Na đi thay quần áo trở về, thấy mọi người đều vây quanh Diêu Nhất Nam cổ vũ cậu.

Đại hội thể dục cũng không cấm học sinh ngoài trường vào, cho nên ở xung quanh có thể thấy lác đác vài bộ đồng phục học sinh của trường khác đứng ở đó.

Tiễn Ý Ý mặc bộ đồ thể thao trên người, Tô Á Na đang giúp cô dán số thứ tự chạy dài 1500 mét lên lưng.

Hạng mục của Tiễn Ý Ý còn lâu mới tới, đem số thứ tự dán xong liền mặc áo khoác vào, kề đầu đọc truyện tranh với Tô Á Na.

Xem được một lúc, phía sau dường như có người khom lưng ghé vào trên đỉnh đầu của mình.

“Ây, cái này sao lại có hai người đàn ông không mặc quần áo vậy?”

Tiễn Ý Ý giật mình ngẩng đầu, có chút kinh hỉ: “Khung Khung!?”

Phía sau cô chính là Tào Khung và Hà Ứng Hoan.

Nửa tháng rồi không nhìn thấy người, Tào Khung nhìn qua đã tâm bình khí hòa hơn rất nhiều, cười dài chống tay lên vai cô, từ khóe mắt đến đuôi lông mày đều là hòa khí.

Sau đó Tiễn Ý Ý mới phản ứng được, Tào Khung vừa nhìn thấy nội dung của quyển truyện tranh.

Tô Á Na luống cuống tay chân vội vàng gấp quyển truyện lại giấu vào trong quần áo, cúi đầu không dám nói lời nào.

Cô ấy đối với Tào Khung vẫn có chút sợ hãi. Tào Khung rời đi nửa tháng mới trở về, Tô Á Na vẫn như cũ không có thay đổi thái độ với cậu ta.

“Mấy cậu tới rồi?”

“Buổi sáng không phải là không cấm học sinh trường ngoài sao? Bọn tớ tới xem cậu thi đấu.”

Hà Ứng Hoan mặc váy tennis, một thân nhẹ nhàng khoan khoái, hoàn toàn không giống với cách ăn mặc nên có ở mùa thu này. Cô ấy ghé lên vài Tiễn Ý Ý làm nũng: “Lâu lắm rồi không gặp cậu, cậu cũng không cùng bọn tớ chơi đùa nữa.”

Từ lúc cô xác định quan hệ với Lương Quyết Thành thì phần lớn thời gian của cô đều là anh. Không phải cùng nhau học bù thì chính là đến bệnh viện thăm mẹ Lương, mỗi tuần cô còn phải về nhà thăm ông nội. Bởi vậy nên thời gian cô dành cho đám bạn tốt này ít đến đáng thương.

“Tớ sai rồi, tuần này có thời gian nhất định sẽ đi chơi với các cậu.”

“Tuần này có một sự kiện cậu phải nhớ kĩ đấy. Sinh nhật của tiểu thư Diêu gia, nghe nói là mời rất nhiều người, cũng mời cả cậu nữa, đến lúc đó chúng ta cùng đi chung nha?”

Diêu gia?

Phản ứng đầu tiên của Tiễn Ý Ý chính là nhà của Diêu Nhất Nam? Cũng chính là nhà cha ruột của Lương Quyết Thành?

“Tớ không đi.”

“Ý Ý.” Tào Khung ngồi đối diện đối mặt với Tiễn Ý Ý, “Nghe nói cậu cùng nhị thiếu gia Diêu gia đính hôn?”

“Phải rồi! Tớ cũng nghe được chuyện này.”

Vẻ mặt Hà Ứng Hoan khó có thể tin tưởng, “Diêu gia đối với chúng ta không thân cũng không quen. Cậu đính hôn với cậu ta không bằng đi đính hôn với Khung Khung đâu!”

Tào Khung gõ trán Hà Ứng Hoan.

“Đây đâu phải Ý Ý quyết định là được.”

“Đầu tiên, tớ không đính hôn với Diêu Nhất Nam.” Tiễn Ý Ý nhanh chóng giải thích, “Diêu gia với Tiễn gia dường như có ý này, nhưng tớ không có ý này, cũng đã nói rõ rồi. Nếu Diêu gia với Tiễn gia thực sự kết thông gia thì đó chính là chuyện của Tiễn Mân Văn.”

“Tớ với Lương ca…” Tiễn Ý Ý nhìn về phía Lương Quyết Thành cách đó không xa, cong mắt cười, “Tớ và Lương ca đã ra mắt gia đình rồi, sau khi tốt nghiệp sẽ đính hôn với anh ấy.”

“Ý Ý.” Tào Khung tâm bình khí hòa đề nghị, “Trước mặt người từng theo đuổi cậu thì không nên có vẻ mặt cao hứng như thế. Tớ còn chưa có hồi phục hoàn toàn đâu.”

Tiễn Ý Ý cúi đầu: “Tớ sai rồi.”

“Nhưng Ý Ý, tớ nghe nói vị nhị thiếu Diêu gia kia cũng chuyển tới đây rồi, không phải bởi vì có cậu ở đây sao?” Hà Ứng Hoan nói, “Cậu ta đâu?”

Tiễn Ý Ý không chú ý tới Diêu Nhất Nam, chỉ nhớ cậu ta có tham gia chạy nhanh 100 mét, hiện tại đang đứng ở cạnh đường đua chuẩn bị chạy.

“Đang thi đấu.”

Tô Á Na nhỏ giọng nói, “Bên kia.” Cô ấy chỉ một phương hướng.

Vẻ mặt Tô Á Na bình tĩnh, người khác căn bản không biết nội tâm của cô ấy đã dậy lên một cơn sóng thần.

Mới vừa rồi cô nghe được cái gì kia? Diêu Nhất Nam muốn đính hôn với Ý Ý? Mà Ý Ý với Lương Quyết Thành đã gặp gia trưởng, tốt nghiệp liền đính hôn!?

Tô Á Na bịt chặt cái miệng nhỏ của bản thân, sợ mình sẽ phát ra tiếng hét chói tai.

Tào Khung với Hà Ứng Hoan một mặt đến xem Tiễn Ý Ý, một mặt đến là vì tò mò về Diêu Nhất Nam.

Đám trẻ con trong cái vòng này không phải ai cũng biết nhau. Trong giới còn phân thành vài vòng nhỏ hơn, Tiễn Ý Ý với Tào Khung là người cùng một vòng. Diêu Nhất nam với Lệ gia là chung một vòng.

Bọn họ có thể không biết nhau, nhưng cũng sẽ nghe tới tên của nhau. Giống như Diêu Nhất Nam, cậu ta vừa khởi động tay chân vừa đang đánh giá hai người trong đám người hỗn độn kia.

Một nam một nữ, mặc đồng phục học sinh trường ngoài. Nam sinh cao gầy có chút quen mắt, trước đó dường như đã gặp vài lần.

Nhìn sang nữ sinh bên cạnh, ngẫm nghĩ một lúc, Diêu Nhất Nam liền biết bọn họ là ai.

Con trai của bộ trưởng Tào, Tào Khung và thiên kim tiểu thư của tập đoàn Hà thị, Hà Ứng Hoan.

Đều là bạn thân của Tiễn Ý Ý.

Thậm chí cậu ta còn biết, mấy tháng trước Tào Khung còn từng tỏ tình với Tiễn Ý Ý.

A.

Cậu thu hồi tầm mắt, đi tới vị trí của mình trên đường băng.

Tiễn Ý Ý với Tô Á Na cũng tới đây.

Cách đó không xa, Tại Tiếu vừa nhìn thấy Tào Khung, toàn thân đều hưng phấn, vội vàng kéo tay Lương Quyết Thành, “Ây ây ây, đi nhìn kìa! Tình địch của cậu tới rồi! Chúng ta mau đi xem một chút đi!”

Lương Quyết Thành đối với hai từ "tình địch" của Tại Tiếu mà cười nhạt, Tào Khung rốt cuộc cũng chỉ là bạn thân Tiễn Ý Ý, không giống anh.

Lúc ấy anh với Tiễn Ý Ý chưa xác lập quan hệ, nhưng bởi vì thích anh cho nên cô đã từ chối Tào Khung. Bây giờ có anh ở đây, Tào Khung có thể chơi ra cái trò gì?

Nghĩ là nghĩ vậy, Lương Quyết Thành vẫn đi theo Tại Tiếu tới.

Bên cạnh đường đua 100 mét không cho người ngoài đứng, lúc này vẫn chưa bắt đầu thi nên có không ít học sinh đều ở bên cạnh nhìn.

Lương Quyết Thành đi tới đứng bên cạnh Tiễn Ý Ý.

Tô Á Na tự giác né ra phía sau.

“Ồ.”

Tào Khung nhìn thấy Lương Quyết Thành thì chân mày khẽ nhíu lại, sau đó quay sang nhìn gò má Diêu Nhất Nam đứng trên đường đua, lại vòng về nhìn Lương Quyết Thành.

Nửa ngày sau, cậu ta mới dùng một cái giọng đùa cợt nói ra: “Ý Ý, cái người đứng trên đường đua kia với cái người bên cạnh cậu này là anh em sao? Nhìn giống nhau nhỉ?”