Siêu Cấp Binh Vương

Chương 695: 695: Lần Thứ Hai Giao Phong





"Đúng vậy, đúng vậy, chị Nhiên, Bách Địa gia chủ là người đức cao vọng trọng, sẽ không chấp nhặt với em, chị cứ yên tâm đi a." Diệp Khiêm ha ha cười cười, nói, "Tôi là kẻ nhà quê, chưa nhìn thấy các mặt của xã hội, nên không hiểu được cấp bậc lễ nghĩa.

Bất quá chuyện này cũng chính là ưu điểm của tôi a, ít nhất tôi không có ngụy tạo, toàn nói lời thật lòng."
Bách Địa Đoàn Tàng hừ một tiếng, cũng không biết là phủ định hay khẳng định lời Diệp Khiêm nói.

Bất quá, chuyện này cũng không trọng yếu.

Bách Địa Phong ở bên cạnh rất vui mừng khi nhìn thấy cục diện như vậy, nhìn thấy Bách Địa Đoàn Tàng có biểu hiện tức giận, khiến cho Bách Địa Phong cảm thấy vui vẻ không thôi, như vậy thì Bách Địa Đoàn Tàng sẽ không có băn khoăn, sẽ hoàn toàn ủng hộ hắn.

Bách Địa Phong tự nhiên sẽ không có hảo tâm muốn cùng Diệp Khiêm chắp nối, theo hắn, tuy Diệp Khiêm là thủ lĩnh Nanh Sói, thế nhưng mà trong mắt của hắn, thì Nanh Sói bất quá là một đám lùm cỏ, chỉ có cái dũng của thất phu mà thôi, không lên nổi mặt bàn.

Tống Nhiên đi theo Diệp Khiêm, chính là giống như hoa lài cắm ở trên bãi phân trâu vậy, Bách Địa Phong tự nhiên là không có cam lòng rồi.

Bất kể nói thế nào, thì Bách Địa Phong hắn cũng là người trẻ tuổi nổi bật nhất trong gia tộc Ninja Y Hạ, tuổi còn trẻ mà đã có hai bằng tiến sĩ, chưởng quản tập đoàn Bách Địa; hơn nữa, hắn còn là người thừa kế gia tộc Ninja Y Hạ.

Nếu như thua đồ nhà quê giống như Diệp Khiêm thì quả thật là sự sỉ nhục a, Bách Địa Phong tuyệt đối sẽ không thể chịu đựng được.

Tuy Bách Địa Đoàn Tàng cuối cùng cũng không nói thêm gì nữa, thế nhưng mà Bách Địa Phong lại nhìn ra, ông nội của hắn thật sự rất tức giận.

Nhìn thấy cục diện như vậy, Bách Địa Phong không khỏi âm thầm nở nụ cười một tiếng, xem ra an bài của hắn hôm nay là hoàn toàn không có sai a.

Vòng thứ nhất giao phong, hiển nhiên là Diệp Khiêm chiếm được thượng phong.


Bất quá, chuyện này còn chưa kết thúc, ai thắng ai thua, còn không biết trước được.

Sau khi mọi người đến trước bàn ăn ngồi xuống, đồ ăn liền lục tục ngo ngoe mang lên.

Đầu bếp của nhà Bách Địa Đoàn Tàng chính là đầu bếp nổi tiếng tại Nhật Bản, những món ăn mà bọn họ làm thì đều có đủ sắc hương vị ah.

Tống Nhiên đã từng hưởng qua đồ ăn do bọn họ làm, đặc biệt là món cá sống lát mỏng kia, quả thật có thể nói là nhất tuyệt ah.

"Tống tiểu thư, nếm thử món cá sống lát mỏng này a, mon này là tôi cố ý chuẩn bị cho cô, cô nếm thử xem vị đạo cùng lần trước có giống hay không." Bách Địa Đoàn Tàng nói.

"Ừ!" Khẽ gật đầu, Tống Nhiên lên tiếng, lúc đang chuẩn bị cử động đũa, thì Bách Địa Phong đã kẹp lên một miếng cá sống lát mỏng bỏ vào trong chén trước mặt Tống Nhiên, nói: "Đến, Tống Nhiên, nếm thử xem." Có thể là do quá đắc ý, cho nên Bách Địa Phong đã vô tình thay đổi cách xưng hô.

Nguyên bản lúc có mặt Diệp Khiêm, thì hắn đều gọi Tống Nhiên là Tống tiểu thư, thế nhưng mà vừa rồi lại gọi thẳng tên của cô, hơn nữa thái độ còn rất mập mờ, có chút hiềm nghi không đem Diệp Khiêm để vào mắt.

Tống Nhiên cũng không có trực tiếp cự tuyệt, nếu không chẳng phải là làm tổn thương tình cảm mọi người sao.

Mặc dù Tống Nhiên đối với Bách Địa Phong cũng không có bao nhiêu hảo cảm, bất quá bây giờ còn chưa tới tình trạng vạch mặt, tập đoàn Hạo Thiên còn có rất nhiều chỗ cần dựa vào sự trợ giúp của tập đoàn Bách Địa, nếu như trực tiếp cự tuyệt thì chẳng phải khiến cho Bách Địa Phong cùng Bách Địa Đoàn Tàng đều xuống đài không được sao.

Đối với ý tứ của Bách Địa Đoàn Tàng, Tống Nhiên tự nhiên là hiểu rõ ràng.

Tống Nhiên đã từng là sát thủ đỉnh cấp của tổ chức Ám Dạ Hoa Bách Hợp, lại trợ giúp Diệp Khiêm kinh doanh tập đoàn Hạo Thiên nhiều năm như vậy, cũng coi là có kinh nghiệm giao tiếp, cho nên bản lĩnh nhìn mặt nói chuyện vẫn phải có a.


Mấy lần trước đến gia tộc Bách Địa làm khách, Tống Nhiên đã nhìn ra Bách Địa Đoàn Tàng đối với cô có chút ý tứ, hắn rất nguyện ý để cho Bách Địa Phong cùng cô kết duyên vợ chồng.

Ở trong đó tuy có một phần nguyên nhân là do năng lực của cô, nhưng trọng yếu nhất vẫn là do cô đang nắm giữ tập đoàn Hạo Thiên nằm trong top 20 tập đoàn lớn nhất thế giới, chỉ cần có thể đem cô lôi kéo tới, thì đối với sự phát triển của gia tộc Bách Địa là rất có lợi, hơn nữa cũng có thể thông qua chuyện này để đả kích Nanh Sói.

Huống hồ, Bách Địa Phong là đứa cháu trai mà hắn yêu thương nhất, vô luận như thế nào thì hắn cũng sẽ đứng bên phía Bách Địa Phong.

Tống Nhiên sở dĩ hợp tác với tập đoàn Bách Địa là vì nhìn trúng lực ảnh hưởng của tập đoàn Bách Địa tại Nhật Bản.

Mặc dù tập đoàn Bách Địa chỉ nằm trong top 200 tập đoàn lớn nhất thế giới, nhưng dù sao cũng là tập đoàn bản địa, hơn nữa có gia tộc Ninja Y Hạ với tư cách hậu thuẫn, kỳ thật thực lực của bọn họ không thể khinh thường.

"Ăn đồ sống không tốt, dễ dàng sinh bệnh, hay là ăn món này a." Diệp Khiêm vừa nói vừa kẹp một con tôm hùm bỏ vào trong chén Tống Nhiên, đem miếng cá sống lát bỏ kẹp ra đặt ở trên mặt bàn, "Chị phải chú ý tới ăn uống, đừng ảnh hưởng tới đứa con trong bụng a.

Cá sống lát mỏng này toàn là vi khuẩn, ăn nhiều chỉ hại thân mà thôi." Sau đó lại có chút lắc đầu, nói: "Món ăn Nhật Bản mặc dù không tệ, nhưng lại không bằng món ăn Hoa Hạ, món ăn Hoa Hạ phối hợp nguyên liệu hợp lý, rất đầy đủ chất dinh dưỡng ah."
Nhìn thấy Diệp Khiêm có động tác như vậy, trong nội tâm của Tống Nhiên âm thầm nở nụ cười một chút, nhịn không được có chút mừng rỡ.

Bất kể nói thế nào, cũng mặc kệ Diệp Khiêm là xuất phát từ nguyên nhân gì, Diệp Khiêm làm như vậy cũng đại biểu cho việc hắn đang ghen, Tống Nhiên tự nhiên là vui vẻ không thôi.

Huống hồ, tuy Tống Nhiên rất thích ăn món cá sống lát mỏng, thế nhưng mà có thể nhìn thấy Diệp Khiêm ghen vì cô, thì cô càng thích hơn.

Vốn cô không biết làm thế nào để cự tuyệt Bách Địa Phong, thì Diệp Khiêm đã giải vây giúp cô rồi.


Bách Địa Phong tự nhiên là có chút ít xấu hổ, lông mày có chút nhíu lại một chút, khóe miệng có chút co rúm vài cái, trong lỗ mũi không khỏi phát ra một tiếng hừ lạnh.

Hắn rõ ràng là một ngụy quân tử, cũng là một người có tâm cơ tương đối sâu, mặc dù có chút cuồng ngạo, bất quá cũng không phải là người liều lĩnh không ai bì nổi.

Hắn biết rõ muốn muốn đối phó Diệp Khiêm, thì chỉ dựa vào một mình hắn là không được, nhất định phải kích thích sự phẫn nộ của ông nội hắn đối với Diệp Khiêm, như vậy thì mới có thể xuất động toàn bộ gia tộc Ninja Y Hạ, đến lúc đó, cho dù sức chiến đấu của Nanh Sói có cường đại thế nào, cũng căn bản không có cách nào cùng hắn đối kháng.

"Diệp tiên sinh tựa hồ rất căm thù Nhật Bản ah.

Món ăn của các quốc gia đều có chỗ độc đáo của nó, ví dụ như người Nhật Bản chúng tôi chính là chuyên gia trong các món ăn sống, vì khi ăn đồ sống thì chúng ta có thể nếm được hương vi nguyên chất của món ăn, nó khiến cho vị giác của con người đạt tới một loại hưởng thụ trước nay chưa có.

Còn món ăn Hoa Hạ, tuy có thể giảm bớt số lượng lớn vi khuẩn, nhưng lại khiến cho món ăn mất đi hương vị nguyên chất, ngoài ra còn giảm bớt giá trị dinh dưỡng của món ăn." Bách Địa Đoàn Tàng nói, "Diệp tiên sinh cảm thấy lời tôi nói có đúng không?"
Giả vờ ngây ngốc, là điểm nổi bật của Diệp Khiêm, hắn cũng không phải là chuyên gia mỹ thực, cho nên đối với những món ăn cũng không hiểu rõ cho lắm.

Cũng không phải Diệp Khiêm không thích món ăn Nhật Bản, nói thật, món ăn Nhật Bản quả thật là có chỗ độc đáo của nó, chỉ có điều, hiện tại không phải nói về vấn đề món ăn, mà là sự khác biệt văn hóa giữa hai dân tộc.

Ha ha cười cười, Diệp Khiêm nói: "Không thể tưởng được Bách Địa gia chủ lại là một vị chuyên gia mỹ thực a, bất quá, loại người thô kệch như tôi đâu hiểu được nhiều như vậy a, cái gì mà giá trị dinh dưỡng hay không dinh dưỡng tôi hoàn toàn không hiểu ah.

Huống hồ, tôi là người có tính bảo thủ không chịu thay đổi, không hiểu được biến báo, có chút tư tưởng phong kiến a.

Vì chuyên này, chị Nhiên không biết đã mắng tôi bao nhiêu lần rồi, thế nhưng mà tôi lại không đổi được ah.

Bách Địa gia chủ không cần thiết trách móc, tôi cũng không phải đối với Nhật Bản có căm thù gì, chẳng qua tôi là đồ nhà quê có tư tưởng phong kiến quá nghiêm trọng, không có biện pháp a, có chút theo không kịp tiết tấu xã hội."
Bách Địa Đoàn Tàng lạnh lùng hừ một tiếng, nói: "Tôi có hảo ý mời Diệp tiên sinh tới đây ăn cơm, vốn hi vọng có thể cùng Diệp tiên sinh hảo hảo thương thảo một chút chuyện hợp tác giữa tập đoàn Bách Địa cùng tập đoàn Hạo Thiên trong tương lai, thế nhưng mà Diệp tiên sinh lại ba lần bốn lượt nói lời trào phúng, chẳng lẽ đây là đạo làm người của anh sao?"
"Ách, Bách Địa gia chủ đã hiểu lầm, ông ngàn vạn lần đừng nghĩ như vậy a." Diệp Khiêm nói, "Sáng nay lúc Bách Địa thiếu gia nói Bách Địa gia chủ muốn gặp tôi, thì tôi đã cảm thấy mừng rỡ không thôi ah.


Thành ý hợp tác của tôi thì ông không cần phải hoài nghi, có thể là do từ ngữ của tôi không được uyển chuyển nên có chút đắc tội, nếu như là vậy thì Diệp mỗ nguyện ý ở chỗ này xin lỗi.

Chỉ có thể trách cái miệng thúi này của tôi, cứ mỗi lần mở miệng nói chuyện là sẽ có chuyện xảy ra, mong rằng Bách Địa gia chủ đại nhân đại lượng, chớ chấp nhất cùng một người không rành thế sự như tôi a."
Tuy nghe thì giống như là đang nói lời xin lỗi, bất quá ngữ khí cùng biểu lộ của Diệp Khiêm rõ ràng là không có tầng ý tứ kia.

Từ khi ở bên ngoài hội trường thi đấu võ thuật gặp Phục Bộ Thiên Tầm, sau khi nghe được ám hiệu của hắn, Diệp Khiêm đã mơ hồ cảm giác được Bách Địa Đoàn Tàng có lẽ không có hảo tâm gì, cho nên mới cố ý dùng ngôn ngữ kích thích Bách Địa Đoàn Tàng, mục đích là muốn nhìn xem lão nhân này đang muốn đùa nghịch thủ đoạn gì.

Huống hồ, Thanh Phong có lẽ đã mang theo huynh đệ Nanh Sói đến bên cạnh nơi này rồi, tuy có khả năng vào không được, bất quá vạn nhất có chuyện xảy ra thì tương tin bọn họ sẽ rất nhanh tới tiếp ứng.

Hơn nữa, Lâm Phong chỉ sợ đã sớm vào đây rồi a.

Lâm Phong là thủ lĩnh Thất Sát, là cao thủ đỉnh cấp của Vô Thanh Sát Nhân Thuật, muốn tiến vào nơi đây đối với hắn mà nói hẳn không phải là vấn đề gì.

Bách Địa Đoàn Tàng lạnh lùng hừ một tiếng, hiển nhiên là cũng không tin lời Diệp Khiêm nói.

Hơn nữa, Bách Địa Đoàn Tàng cũng không phải là người ngu, nếu như ngay cả chuyện Diệp Khiêm có phải thật lòng xin lỗi hay không mà cũng không nhìn ra, vậy thì hắn đã sống uổng phí mấy chục năm rồi.

Chính vào lúc này, điện thoại trong nhà Bách Địa Đoàn Tàng bỗng nhiên vang lên, một gã thành viên gia tộc Bách Địa sau khi nghe điện thoại, liền đem điện thoại để ở một bên, bước nhanh đi đến bên cạnh lỗ tai của Bách Địa Đoàn Tàng nhẹ giọng nói vài câu.

Khẽ gật đầu, Bách Địa Đoàn Tàng nhìn Tống Nhiên cùng Diệp Khiêm, nói: "Tống tiểu thư, Diệp tiên sinh, hai người cứ ăn trước, tôi đi nghe điện thoại." Nói xong, Bách Địa Đoàn Tàng cầm lấy khăn ăn lau miệng, sau đó đứng dậy hướng chỗ đặt điện thoại đi đến.

Nhìn thấy biểu lộ có chút nghiêm túc của Bách Địa Đoàn Tàng, lông mày của Diệp Khiêm có chút nhíu lại, sau đó lại khôi phục như thường, giống như là không có phát sinh chuyện gì.

Bách Địa Phong ha ha cười cười, nói: "Đến đến, chúng ta mau ăn a." Vừa nói vừa kêu gọi Diệp Khiêm cùng Tống Nhiên, thái độ rất khách khí, tựa hồ giống như vừa rồi cũng không có phát sinh chuyện gì không vui..