Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 1311: Thành tích cuối cùng!




Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ

Chương 1308: Thành tích cuối cùng!

Nhóm dịch: QuyVoThuong

Nguồn: metruyen

- Chư vị, có phải có thể chấm điểm không?

Trầm mặc một lúc, Hồng Lão mới chậm rãi nói một câu. Mười hai giám khảo bọn họ đều phải chấm điểm mỗi tác phẩm tham gia chung kết này. Điểm phải chính xác, chính xác đến số lẻ. Cuối cùng sau khi trừ cao nhất và thấp nhất, lấy giá trị bình quân.

Con số cuối cùng đạt được, cũng sẽ trở thành thành tích của tác phẩm này.

Hồng Lão vừa dứt lời, các giám khảo khác bắt đầu nhìn xung quanh. Tiến hành cho điểm với tác phẩm của tông sư này. Bọn họ cực kỳ hứng phấn lại có có chút lo lắng.

Tác phẩm này, bọn họ thật sự không biết nên cho bao nhiêu điểm mới tốt.

Từ chất lượng mà nói, đây là bảo bối tồn tại cấp bậc quốc bảo thần khí, là tác phẩm của tông sư không cầu mà gặp được, không thể phục chế. Tác phẩm như thế, bọn họ lúc sinh thời có thể tận mắt nhìn thấy sự ra đời, đã là vinh hành cực kỳ lớn lao.

Có vài người thậm chí cả đời nghiên cứu, cũng không gặp được bảo bối như thế. Đừng nói sự ra đời các bảo bối loại này.

Từ điểm này mà nói, bọn họ đều phải cho điểm tác phẩm này cao nhất. Cũng chỉ có điểm cao nhất mới có thể biểu đạt thực lực của tác phẩm này.

Tuy nhiên từ điểm khác mà nói, tác phẩm này dù sao chưa hoàn thành, còn chưa tiến hành mấy bước cuối cùng. Nếu vì điểm này để trừ điểm cũng có thể nói được. Có mấy giám khảo trong lòng đố kị với Lý Dương, cũng đố kị với Trần Vô Cực lúc này có ý nghĩ nhỏ như vậy.

Chỉ cần trừ chút điểm, như thế có thể kéo điểm số của tác phẩm này. Hơn nữa người khác cũng không nói được gì.

Giám khảo có ý nghĩ như thế, đại khái có ba người.

Lúc này Lý Dương không biết ý nghĩ của ba người này. Hắn lẳng lặng đứng ở đó. Không ngừng dùng Thái cực công pháp tự điều trị cho mình. Hôm nay hắn thật sự tổn thương nguyên khí.

Bị thương lần này. Cho dù có Thái cực công pháp cực cao điều trị thân mình. Muốn khôi phục trạng thái đỉnh điểm cũng cần thời gian nửa tháng.

Trong nửa tháng này, hắn còn không thể dùng Thái cực. Cũng không thể giao đấu với người khác. Nếu không thì sẽ làm tăng thêm thương thế của bản thân.

- Có thể bắt đầu rồi!

Tống lão gật đầu. Đầu tiên viết điểm của mình. Mười điểm, ông không có lý do nào không cho điểm mười. trước tiên không nói Lý Dương còn là đại diện của Bắc Kinh, chỉ một tác phẩm của tông sư là đủ rồi.

Nhớ đến Lý Dương lần này đại diện Bắc Kinh, không ngờ tạo ra được tác phẩm của tông sư. Trong lòng Tống lão cũng rất hưng phấn.

Trong hưng phấn ông cũng có chút buồn bực. Ông không ngờ được Lý Dương trong thi đấu đại sư lần này đã đột phá được trói buộc cuối cùng, tiến vào tông sư. Cứ như vậy, thi đấu đại sư lần tới bất kết lúc nào diễn ra, Lý Dương đều không thể còn đến dự thi.

Để một vị tông sư dự thi, các đại sư khác sao còn dám lên đài.

- Đánh giá thế giới đen trắng hoàn toàn không có ý nghĩa. Hiện giờ tôi nghĩ là ai có thể giành được thứ hai ngày hôm nay?

Tề lão gượng cười lắc đầu, cũng viết điểm của mình.

10 điểm, ông viết cũng là điểm cao nhất. Lời của ông cũng khiến rất nhiều khác ngẩng đầu lên.

Tề lão nói không sai, đây là tác phẩm của tông sư. Là quốc bảo thần khí chân chính. Cho dù chấm điểm như thế nào, hôm nay tác phẩm này nhất định đứng đầu.

Nếu nó đều không thể giành được điểm cao nhất, tác phẩm sau đó càng không thể có thành tích cao bằng nó. Đây là một khoảng cách về chất, một loại khoảng cách không thể so sánh, không thể vượt qua.

Hồng Lão gật đầu theo. Cũng viết điểm của mình, cũng là 10 điểm.

Có một giám khảo lặng lẽ cúi đầu. Xé điểm 9 ban đầu muốn viết lần nữa viết một trang.

Lời của Tề lão nhắc nhở ông. Cho dù ông kéo thành tích của tác phẩm này xuống. cũng không thể khiến các tác phẩm khác vượt qua nó. Nếu thật sự xuất hiện tình huống đó. Thi đấu đại sư này sẽ trở thành một trò cười.

Tác phẩm của tông sư rõ ràng, có thể triển hiện bảo bối hiệu quả cực kỳ thần kỳ. không ngờ không hơn được chạm ngọc bình thường.

Không những Hiệp hội chạm ngọc sẽ mất danh tiếng. Các giám khảo này cũng sẽ bị nghi ngờ. Đến lúc đó các giám khảo cố ý kéo thành tích xuống, chỉ sợ gặp phải nghi ngờ càng nhiều hơn.

Cho dù lí do của bọn họ đúng. Cũng không thể ngăn được miệng thế gian.

Vị giám khảo này lặng lẽ lau mồ hôi. Bản thân ông là cố vấn của Hiệp hội ngọc thạch, suýt chút vì đố kị trong lòng làm hỏng đại sự. May mà kịp thời sửa lại.

Các giám khảo đều đang viết điểm cẩn thận trên bảng. Một lúc sau, tất cả các giám khảo đều viết xong.

Bắt đầu từ Hồng Lão , mỗi vị giám khảo bắt đầu lật bảng điểm của mình lên. Ở bên còn có nhân viên công tác tính toán.

10 điểm, 10 điểm, liên tục xuất hiện bảy điểm 10, sau đó đột nhiên xuất hiện 9.9 điểm, tiếp theo lại là mấy điểm 10, cuối cùng lại là điểm 7.

Mười hai bảng điểm của giám khảo lật ra, lập tức chấn vang ghế khán giả, cả hiện trường bàn luận xôn xao, thảo luận lớn nhất chính là bảng điểm 7 kia.

Hồng Lão, Tống lão bọn họ đều kinh ngạc nhìn hai giám khảo cho điểm tốt nhất. Tác phẩm của tông sư đều không cho điểm cao nhất, thực khiến người khác không hiểu.

- Tác phẩm này của Lý đại sư tôi xem thế là đủ rồi, Nhưng dù sao chưa hoàn thành. Đây là đáng tiếc, cho nên tôi không cho điểm cao nhất.

Giám khảo cho 9.9 điểm đứng lên nói to một câu, nói xong ông lại ngồi xuống.

Lí do này quả rất không sai. Dù sao tác phẩm này của Lý Dương không phải hoàn mỹ như vậy. Chính hắn cũng thừa nhận rồi, tác phẩm này hoàn toàn chưa thực sự hoàn thành.

Lý Dương đã trở về ghế dự thi, lúc này chỉ cười cười.

Đối với điểm số của những người này hắn hoàn toàn không quan tâm. Tác phẩm của tông sư này đã là thu hoạch lớn nhất của hắn. có được tác phẩm này rồi, đủ để chứng minh hắn bước vào cảnh giới của tông sư. Đối với một vị tông sư mà nói, tranh thứ nhất hay không, căn bản không có ý nghĩa gì.

Đây là khác nhau của cảnh giới, mọi tư tưởng đem lại khác nhau.

Đổi lại hôm qua, thậm chí trước khi thi đấu hôm nay, Lý Dương vẫn luôn nghĩ muốn đạt được thứ tự tốt. Cho dù chẳng phải quán quân, có thể đứng trước ba cũng được.

- Hồ lão tiên sinh nói không sai. Tác phẩm này dù sao để lại một chút nuối tiếc. không được điểm cao nhất cũng bình thường!

Trần Vô Cực đứng lên nói một câu, lời của ông có nghĩa trấn an bình luận điểm số của giám khảo. Tác phẩm này của Lý Dương dựa theo điểm số hiện nay.

Trước khi Trần Vô Cực ngồi xuống, trước tiên nhìn giám khảo kia vừa đứng dậy nói ban nãy một cái. Chậm rãi gật đầu, sau đó nhìn giám khảo cho điểm 7 một cái, vị giám khảo kia bất giác cúi đầu, căn bản không dám nhìn Trần Vô Cực.

Còn động tác này của ông, cũng hoàn toàn bị Trần Vô Cực chú ý.

Trong ánh mắt của Trần Vô Cực mang ra một chút sắc bén. Sau khi nhìn qua người đó không còn nhìn y lấy một lần. Tuy nhiên, tất cả động tĩnh của người này đều bị Trần Vô Cực ghi tạc trong lòng.

Trần Vô Cực là nhất đại tông sư, nhưng có nghĩa ông là một vị thánh nhân cái gì cũng không quan tâm.

Cho 9.9 điểm, còn có thể nói được. Lý Dương chưa hoàn thành quả có chút tỳ vết. Nhưng điểm tỳ vết này còn không đến mức giảm mất 3 điểm. Ý nghĩa của 3 điểm này rất quan trọng.

Phải biết rằng, cho điểm như thế nào, trước khi thi đấu đã thống nhất thương nghị, chính xác đến mỗi một dao, không một chi tiết nhỏ.

Rất nhiều nơi, đều lấy ,… để tính toán, trừ nhiều điểm nhất cũng chẳng qua là trừ một điểm. Vẫn là sai lầm cực kỳ nghiêm trọng. như thế là vì bảo đảm công bằng lớn nhất lúc bình xét cuối cùng.

Chỉ là trước đây ai cũng không thể ngờ, Lý Dương làm ra một tác phẩm của tông sư không được đánh bóng. Trước đó bọn họ đối với đánh bóng này điểm này hoàn toàn không thương nghị trừ điểm như thế nào.

Nhưng không thương nghị, cũng không nên trừ nhiều 3 điểm. Người này cho điểm như thế, rõ ràng là mượn lỗ hổng này để có ý kiến với Lý Dương.

Đối với Lý Dương có ý kiến cũng như là có ý kiến, Trần Vô Cực đã ghi nhớ thật sâu người này.

Tuy nhiên lỗ hổng này trận thi đấu lần sau nhất định sẽ được bổ xung. Đến lúc sẽ còn thêm rất nhiều vấn đề liên quan xuất hiện. Bản thân lần này chính là thi đấu đại sư toàn quốc lần đầu. là quá trình tích luỹ kinh nghiệm.

Hồng Lão và các giám khảo khác cũng đều nhìn người này,. Trong mắt đều có chút đồng tình.

Người này cũng là một đại sư chạm ngọc. cùng thời với bọn Hồng Lão . Chỉ là danh tiếng không vang đôi như bọn Hồng Lão. Hoàn toàn không phải một đại sư đứng đầu.

Tuy nhiên thực lực của người này cũng không kém lắm. So với La Thuỵ Hoa hiện giờ cũng giỏi hơn.

Năm đó, lòng người này hình như thế nào cũng không rộng mở. Thích làm việc tổn hại người bất lợi. Chính vì thế hạn chế sự phát triển của y. Cuối cùng không thể trở thành trình độ của đại sư đứng đầu.

Ai cũng không ngờ, trong thi đấu quan trọng như vậy, y không ngờ sẽ hành động như vậy. Điều này gần như chính là trực tiếp khiêu khích Trần Vô Cực và Lý Dương.

Trực tiếp khiêu khích hai vị tông sư. Gan của người này cũng thật đủ lớn.

Lúc này, giám khảo này đã hoàn toàn cúi đầu xuống, luôn không dám ngẩng đầu lên.

Y đích thật vì lòng đố kỵ quấy phá, lợi dụng lỗ hở này ra sức kéo điểm của Lý Dương. Căn bản y nghĩ là điểm số của mình cho dù thấp nhất cũng không ảnh hưởng gì. Vì điểm thấp nhất đến lúc sẽ bị loại.

Nhưng y cũng không nghĩ được, hầu hết mọi người đều cho điểm cao nhất. Vị trí y ngồi xa nhất, không nghe được lời của Hồng Lão và bọn Tề lão nói.

Cứ như vậy, điểm của y trái lại trở nên rõ ràng nhất.

- Trừ đi một điểm mười cao nhất, trừ đi một điểm 7 thấp nhất, qua tính toán, Hắc bạch vô thường này của Lý tiên sinh cuối cùng giành được 9.99 điểm.

Nhân viên công tác rất nhanh báo cáo thành tích cuối cùng của Lý Dương.

9.99 điểm, đối với thành tích này Lý Dương hoàn toàn không để ý, cũng không quan tâm.

Cho dù nói thế nào, tác phẩm này của hắn quả thực tồn tại một tỳ vết. Tỳ vết này phải đợi sau thi đấu mới có thể bổ xung vào. Không được điểm cao nhất cũng bình thường.

Huống hồ giờ phút này trong lòng Lý Dương, đã không còn quan tâm kết quả cuối cùng rồi.

Đây giống như đại nhân đang trên sân vận động của sinh viên tiểu học. Cho dù giành được thành tích gì đều không có ý nghĩa gì. Tuy Lý Dương trẻ tuổi, nhưng sau đột phá thật sự này, trên tâm lý của trưởng thành rất nhiều.

Sau khi báo cáo kết quả cuối cùng, tác phẩm của Lý Dương lần này được che lại. Tác phẩm thứ hai dần dần được đẩy lại. Lần này đẩy đến chính là tác phẩm của Hành Khải.

Đáng tiếc là lúc này Hành Khải đối với tác phẩm của mình hoàn toàn không để ý gì. Sau khi thấy thế giới sáng tối của Lý Dương, anh ta rất hiểu, quán quân lần này không thể là anh ta.

Cùng chung suy nghĩ với anh ta còn có bọn Hoàng Hạo.

Lý Dương đột phá trở thành tông sư, chấn động đối với bọn họ có thể nói lớn nhất. Lúc này, trong lòng mỗi người lòng tranh đấu đều giảm rất nhiều. Bọn họ cũng đều hiểu, kết quả cuối cùng đối với bọn họ không có ý nghĩa gì.

Quán quân lần này, trong lòng bọn họ đã thuộc về Lý Dương rồi.