Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 148: Yêu cầu của Hà lão




Nhóm dịch: QuyVoThuong

Nguồn: truyenfull.vn

-Hà lão, chào ông

Lý Dương đi qua rồi hơi khom người chào, ánh mắt hằn nhìn ông lão tràn đầy sự kính nể.

-Đến đây, ngồi đi

Hà lão gật đầu cười cười rồi chỉ chỉ về phía cái ghế.

-Cháu vốn định sáng mai mới tới nhưng ông đã cho người tới đón nên cháu tới đây luôn

Lý Dương nhìn thời gian một chút rồi cười khổ lắc đầu, hiện tại đã là tám giờ tối, ở Bắc Kinh thì giờ này đã tới từ lâu rồi, Hà lão từ trước tới giờ vẫn luôn là người thích ngủ sớm, Lý Dương biết nếu không phải là do đợi mình thì chỉ sợ là bây giờ ông đã ngủ rồi.

-Nếu đến Bắc Kinh thì nên đến nhà ông, trong nhà dù sao thì cũng tốt hơn khách sạn nhiều, đây là lần đầu tiên nên ông không trách cháu, nếu lần sau mà còn như vậy thì xem ông phạt cháu thế nào

Hà lão lắc đầu cười nói, Lý Dương có chút sững sốt rồi yên lặng gật đầu, Lý Dương biết rõ tuy Hà lão nói rát nghiêm khắc nhưng dù sao thì cũng chỉ muốn tốt cho mình, nếu không phải thật sự xem mình là con cháu thì ông cũng sẽ không nói như vậy.

-Cháu nhớ rồi ạ

Lý Dương vội vàng gật đầu, trong lòng rất là cảm động.

-Kỳ thật lần này ông gọi cháu đến là có một việc

Yên lặng một chút rồi Hà lão nói, hơn nữa ông còn phất phất tay về phía sau, một lát sau có người mang ra hai cái hộp nhỏ rồi đặt trước mặt Lý Dương, người này xuất hiện như thế nào Lý Dương cũng không thấy được.

-Cháu xem hai thứ này đi

Lý Dương sau khi mở hộp ra liền sửng sờ, bên torng hai cái hộp đều là ngọc thạch, từ hình thức cho thấy hai thứ này đều là Cổ Ngọc rất tinh xảo.

Nhưng mà đây không phải là thứ làm cho Lý Dương ngạc nhiên, thứ làm Lý Dương ngạc nhiên là hai khối ngọc này không ngờ lại là thứ Lý Dương đã gặp qua-hai khối giả Cương Ngọc ở Nam Dương.

-Hà lão, thứ này sao lại ở trong tay ngài?

Khối ngọc này Lý Dương biết rất rõ, Thẩm Hạo chính là dùng thân phận thành viên hiệp hội ngọc thạch Trịnh Châu lấy ra, nghe nói Thẩm Hạo ở nước ngoài dùng giá cao mua được, hiện tại thứ này lại ở torng tay Hà lão làm cho Lý Dương không biết tại sao nữa.

-Là ông mua từ chủ nhân của nó

Hà lão lắc đầu, lại nói:

-Việc này không phải là việc quan trọng, cháu xem khối còn lại đi

-Mua tới?

Lý Dương có chút nghi hoặc rồi ngay lập tức thoải mái lại, trong nhà Hà lão có không ít đồ giả cổ, có lẽ là Hà lão thu mua khối giả Cương Ngọc này vì có mục đích riêng của mình.

Lý Dương cẩn thận nhìn khối ngọc cổ còn lại, khối này cũng là khối ngọc được trạm chỗ tinh xảo, điêu khắc hình một con Kỳ Lân, bình thường thì hình ảnh này đều biểu hiện sự cát tường.

Bức tượng điêu khắc Ky Lân vô cùng tinh xảo, đặc biệt là ánh mắt của Kỳ Lân nhìn rất là sống động.

Mặt khác, khối ngọc này là loại ngọc thưởng đẳng, mọi mặc đều phù hợp với tiêu chuẩn Cương Ngọc, Lý Dương trong lòng vừa động, năng lực đặc thù ngay lập tức xuất hiện.

Quả nhiên, khối ngọc này cũng là một khối phản Tử Cương Ngọc, chẳng qua là ký hiệu lần này không nằm ở đầu Kỳ Lân mà nằm ở dưới phần eo, ký hiệu vô cùng nhỏ chỉ sợ phải dùng kính lúp mới có thể nhìn thấy.

-Hà lão, thứ này cũng là một khối phản Tử Cương Ngọc?

Một lát sau, Lý Dương nhỏ giọng hỏi một câu, tuy hỏi nhưng mà hắn chỉ là muốn xác định lại một lần thôi, hơn nữa hắn cụng khẳng định là Hà lão biết về nó nên mới lấy ra hỏi

Hà lão vui mừng gật gật đầu, nói:

-Không tệ, thứ này ông mua từ một nhà bán đấu giá ở Bắc Kinh cách đây không lâu, ngoại trừ khối này thì còn có một khối giả Cương Ngọc khác, trước mắt đã có ba khối phản Tử Cương Ngọc, sau này không biết sẽ có bao nhiêu khối nữa đây

Nói xong câu này Hà lão lại thở dài, hắn không hỏi Lý Dương tại sao lại biết, Lý Dương nếu có thể nhìn ra khối thứ nhất thì cũng có thể nhìn ra khối thứ hai, trên thực tế Lý Dương có thể nhanh như vậy phát hiện nó là giả làm cho Hà lão rất vừa lòng rồi.

-Ông gọi cháu đến là cho cháu xem những khối giả Cương Ngọc này?

Trầm mặc một hồi, Lý Dương mới chậm rãi hỏi, Hà lão sau khi lấy ra hai khối ngọc này thì Lý Dương đã hiểu ra một chút ý định của ông.

-Cháu đoán đúng rồi, ông muốn cháu xem xét coi trong nước có bao nhiêu ngọc giả như thế này, ông nghe nói là cháu chuẩn bị mở công ty bán đấu giá, nếu như cháu làm tốt việc này thì sau này công ty của cháu sẽ rất có lợi đó

Hà lão gật gật đầu rồi nói:

-Hiện tại các nhà bán đầu giá lớn vì việc những khối phản Tử Cương Ngọc này nên tốc độ tiêu thụ rất chậm, tổn thất rất lớn. Nhưng mà việc này cũng không quan trọng lắm, văn hóa cổ phải trao đổi thì mới có thể phát triển được, hiện tại mọi người bị việc này làm cho có muốn cũng không dám mua, muốn bán lại không ai mua, đây mới là chuyện đau lòng nhất

Hà lão lại lắc lắc đầu, nói :

-Rất nhiều người đều truyền miệng nhau là không chỉ có ngọc cổ bị lám giả mà ngay cả những thứ khác cũng vậy, thậm chí ngay cả cổ ngọc Hồng Sơn cũng có thể phỏng chế, việc này làm ch mọi người rất hoảng sợ, dưới loại tin đồn này thì đừng nói là ngọc cổ mà ngay cả những loại đồ cổ khác cũng có nguy cơ

Lý Dương yên lặng gật gật đầu, Tử Cương Ngọc bị làm giả thì cũng không sợ vì dù sao thì số lượng của chúng là rất ít, nhưng mà nếu đã có thể làm giả Tử Cương Ngọc thì những thứ khác cũng có thể làm giả, chính vì việc này nên cho dù có người muốn mua nhưng cũng không dám mua.

Hiện tại chỉ mới là vòng ngọc cổ bị làm giả, nếu sau này có thứ khác bị làm giả thỉ chắc giới đồ cổ sẽ bị đảo loạn mất.

Tuy rằng việc này sẽ không nghiêm trọng như trong tưởng tượng nhưng việc này ảnh hưởng tới lòng người là thật sự, hiện tại chúng vừa mới xuất hiện thôi, phải nhanh chóng tìm cách ngăn chặng chúng mới là biện pháp hiện giờ.

Mà lúc này, Lý Dương rốt cục cũng hiểu được tại sao Hà lão lại lo lắng, một cái vòng giả mà đã làm cho dư luận xôn xao như thế, nếu thêm vài loại bị làm giả nữa thì không biết mọi thứ sẽ ra sao đây.

-Hà lão, cháu hiểu ý của ông, những công ty đấu giá này cháu sẽ đi xem một lần, nếu có thứ nào là giả cổ thì cháu sẽ phụ trách việc thu mua chúng

Lý Dương ngẩng đầu lên nhìn Hà lão một cái, Hà lão là một người ham mê đồ cổ chân chính, hơn nữa ông luôn luôn cống hiến cho văn hóa cổ Trung Quốc, điểm này làm ch Lý Dương hết sức bội phục.

-Vạch trần thì không cần, nói cho người hụ trách của chúng là được, nếu xuất hiện quá nhiều hàng giả thì sẽ xuất hiện hỗn loạn không cần thiết

Hà lão khoát tay áo, Lý Dương vẫn còn rất trẻ, nếu như hắn vạch trần chuyện này quá nhiều thì sẽ ảnh hưởng không tốt tới phát triển của hắn sau này.

-Cháu biết rồi, cháu sẽ làm theo ý ông

Lý Dương cười khổ gật gật đầu, đây quả thật là một việc cực khổ.

-Ông biết việc này rất vất vả, chỉ tiếc là hiện nay người có thể nhận ra những thứ này có không tơ mươi người, tuy cháu còn trẻ nhưng dù sao cũng là một người đã nhận ra loại giả Cương Ngọc này, hiện nay do không tìm thấy người thích hợp nên đành giao cho cháu làm, nhưng mà cháu yên tâm, ông sẽ không bắt cháu làm không công đâu

Hà lão cười ha hả nhìn Lý Dương, ông từ trong người lấy ra một tờ giấy rồi đặt lên bàn.

-Đây là?

Lý Dương kinh ngạc nhìn tờ giấy, loại giấy này Lý Dương rất quen thuộc, rất nhiều văn kiện ở công ty đều sử dụng loại giấy này.

-Cháu mở ra xem đi

Hà lão cười nói.

Lý Dương từ từ mở tờ giấy ra, một tấm ảnh hiện ra, người này Lý Dương rất quen thuộc, đó chính là bản thân hắn.

Đây là một loại giấy chứng nhận, nơi phát ra chính là viện bảo tàng Cố Cung, chức vụ chính là chuyên gia cổ ngọc, Lý Dương nhìn tới đây thì đã cò chút mơ hồ, từ kih nào mà hắn trở thành chuyên gia thế này, hơn nữa còn là chuyên gia cổ ngọc của viện bảo tàng Cố Cung nữa.

-Cháu đi ra ngoài kiểm tra thì vẫn phải cần một thân phận để gặp người chứ, đây là do một bạn cũ của ông làm cho cháu

Hà lão thấy Lý Dương đang nghi ngờ nên cười cười giải thích

-Nhưng mà cháu trình độ có hạn, chức chuyên gia này có phải là quá lớn hay không.

Lý Dương cẩn thận hỏi Hà lão một câu. Có chút người đã ngầm kêu Lý Dương là chuyên gia Cổ Ngọc nhưng dù sao thì đây cũng chỉ là số ít, nếu như có được tấm giấy xác nhận này thì hắn có thể danh chính ngôn thuận trở thành chuyên gia, ai dám nghi ngờ trình độ của chuyên gia viện bảo tàng Cố Cung chứ.

-Ha ha, việc này cháu không cần lo lắng, chẳng lẽ cháu không biết mình bây giờ lợi hại như thế nào sao? Ông nói cho cháu biết, những người kia lúc đầu cũng không đồng ý, nhưng mà khi nghe tới chuyện của cháu thì họ lập tức đồng ý ngay

Hà lão cười to một tiếng, Lý Dương có chút ngượng ngùng cúi đầu, trên thực tế Lý Dương quả thật là đã xem thường danh tiếng của mình, người thường không có bao nhiêu người biết Lý Dương, nhưng mà người chơi đồ cổ đặc biệt là cao thủ trong ngành này thì không ai là không biết Lý Dương.

-Vậy cháu nhận nó vậy

-Cháu đừng xem thường tờ giấy này, có nó, chỉ cần không phải là khu vực đặc biệt thì chuyên gia viện bảo tàng Cố Cung có thể tùy tiện ra vào

Hà lão cười nói, Lý Dương đột nhiên sửng sốt sau đó là mừng như điên, việc này đối với hắn mà nói quả thật là rất tốt.

-Cháu hiểu rồi, cám ơn Hà lão

Lý Dương vội vàng cảm ơn, có thể tự do ra viện bảo tàng Cố Cung để quan sát quốc bảo, việc này quả thật là sẽ giúp ích rất lớn cho trình độ của Lý Dương.

-Cháu hãy ở lại Bắc Kinh vài ngày đi, ngày mai nghỉ ngơi một ngày, cho Lưu Cương mang cháu đi xung quanh cũng được, ngày mốt những công ty bán đấu giá sẽ chủ động tìm cháu, đến lúc đó cháu hãy xem xét ngọc thạch cho họ

Hà lão mỉm cười lắc lắc đầu, Lý Dương lúc này giống như một đứa trẻ vậy, nhưng mà như vậy thì mới có cảm giác chân thật, đây cũng là chổ mà Hà lão thích nhất.

Hà lão an bài cho Lý Dương một phòng riêng, đây là đêm đầu tiên của Lý Dương ở Bắc Kinh nên đến tận khuya hắn mới ngủ được, chỉ torng một thời gian ngắn hắn lại biến thành chuyên gia, hơn nữa còn là chuyên gia viện bảo tàng Cố Cung, việc này nếu đổi lại là người khác thì cũng không thể nhanh chóng thích ứng được.

Tuy ngủ trễ nhưng Ly Dương lại thức rất sớm, sáng ngày hôm sau Lý Dương đã mang theo Lưu Cương ra ngoài, Hà lão còn cố ý chuẩn bi một chiếc xe cho hắn nữa.

Chiếc xe này chính là chiếc xe đã đi đón Lý Dương ngày hôm qua, đêm qua trời tối nên nhìn không rõ bay giờ nhìn lại thì mới phát hiện ra đây là một chiếc Hồng Kỳ kiểu củ.

Hà lão không chỉ chuẩn bị xe mà chuẩn bị luôn cả lái xe, chỉ tiếc là lái xe này không thể nói chuyện, hắn chỉ biết nghe theo lệnh của Lý Dương, Lý Dương bảo chạy tới đâu thì hắn sẽ chạy tới đó.

-Tới xưởng Lưu Ly trước đi, từ lâu đã nghe tới nó nhưng vẫn chưa có dịp đi xem

Nói chuyên với người lài xe một hồi nhưng không thấy trả lời nên Lý Dương trực tiếp nói nơi muốn đi, khi xe chạy ra cửa tiểu khu thì Lý Dương kinh ngạc phát hiện người bảo vệ đang mặc quân trang.

Nhưng mà khi nghĩ tới thân phận của Hà lão thì Lý Dương liền bình thường trở lại, hắn đối với việc mình có thể nghỉ lại nơi này một đêm còn có chút hưng phấn nữa.

Lái xe sau khi nghe xong lời Lý Dương thì cái gì cũng không nói mà trực tiếp lái xe ra ngoài, xe bọn họ chạy ra không gặp bất cứ sự cản trở nào.

Xưởng Lưu Ly ở bên ngoài Hòa Bình Môn. Thành cổ Bắc Kinh còn sót lại bốn tòa cổng thành, bên ngoài thì có hai mươi mấy cổng thành, Hòa Bình môn là một trong số đó, ở thời ký trước thì nơi này chính là ngoại ô của Bắc Kinh, cho tới khi Gia Tĩnh xây thêm thành Bắc Kinh thì nơi này mới chính thức trở thành nội thành.

Trước khi Gia Tĩnh xây dựng thêm thành Bắc Kinh thì xưởng Lưu Ly chính là một nơi chế tạo ngọc, sau khi xây dựng thêm thì nơi này không còn ở chỗ củ nữa mà dời sang đầu khu, nhưng mà cái tên xưởng Lưu Ly thì vẫn được giữ nguyên.

Tới thời Càn Long, nơi này bởi vì trở thành nơi thanh tịnh để biên soạn Toàn Thư Khố nên có rất nhiều văn nhân và thí sinh chạy tới nơi này, dần dần hình thành một khu phố văn hóa.

Sau đó, nơi này biến thành nơi buôn bán tranh chữ rồi dần dần trở thành nơi buôn bán đồ cổ lớn nhất Bắc Kinh, đặc biệt là lúc triều Thanh diệt vong, rất nhiều tinh phẩm trong cung đều lưu lạc tới nơi này, việc này làm cho nơi này càng thêm nổi tiếng.

Tới thời hiện đại, nơi này trở thành thánh địa đồ cổ, chỉ cần là ngưới thích sưu tầm, thích đồ cổ thì không ai là không biết nơi này.

Mà xưởng Lưu Ly chính là một cửa tiệm được truyền thừa trăm năm.

Lý Dương mang theo Lưu Cương đi và xưởng Lưu Ly, người tái xế kia thì vẫn ở nguyên trên xe, Lý Dương bảo hắn xuống xe nhưng hắn không đáp ứng, khuyên một hối biết không có kết quả nên Lý Dương không còn cách nào kháchắn quyết định khi về nhà thì phải nói cho Hà lão, chỉ cần xe là được rồi, tái xế thì không cần.

Lý Dương tuy rằng chưa có tới xưởng Lưu Li lần nào, nhưng mà hắn đã nghe không ít người noi về nơi này, vừa rồi những lai lịch của nơi này chính là do Lý Dương nghe được rối kể lại cho Lưu Cương, đáng tiếc là hắn giới thiệu cũng vô dụng, mặc kệ là xưởng Lưu Ly hay là xưởng Thủy Tinh thì đối với Lưu Cương cũng chẳng có gì khác nhau.

-Đi, vào bên trong xem

Lý Dương thật ra đang rất hưng phấn, hắn xoa xoa tay nhìn những cửa hàng xung quanh, bên torng này khẳng định là có hàng giả, nhưng chắc chắn là hàng tốt có không ít, những thứ mà Lý Dương sưu tầm hiện nay có thể nói là rất ít, thừa dịp này hắn muốn mua một ít về nhà.

stevenqb1890

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ