Siêu Cấp Thư Đồng

Chương 64: Sát trư ( giết lợn )




Triệu Tử Văn nhìn ra một tia tiếu ý trong mắt Hạ Văn Đăng, thì ra thiếu gia muốn giúp đỡ hắn, nhưng là chung qui vẫn có cảm giác mình bị mất mặt, bất quá nghĩ đến nhiệm vụ còn chưa hoàn thành, đã bị đuổi ra khỏi Hạ phủ, trong cơn tức giận rất có thể liên lụy tới Bảo Nhi... .
Triệu Tử Văn bất đắc dĩ gật gật đầu,ghé vào trên băng ghế nằm úp sấp xuống, giả vờ kêu lớn lên: "A a a... ." Hắn kêu chính là thảm thiết vô cùng.
Hạ phu nhân nhíu nhíu mày nói:" Cái này như thế nào lại nghe giống như đang giết heo vậy!"
Trên trán Hạ Văn Đăng đang đứng bên cạnh mồ hội lạnh chảy ra ròng ròng, bị đánh như vậy hắn có thể không kêu sao, chỉ là đánh một gậy thì kêu một tiếng thôi, nhưng hắn lại kêu bốn, năm tiếng thảm thiết vô cùng, thật sự so với chọc tiết lợn không khác biệt lắm, vội vàng giải thích: "Khẳng định là Hạ Văn cho tới bây giờ chưa bị ai đánh qua, nên mới kêu lớn như vậy."
Hạ phu nhân liền tin là thật, cảm thấy đã đạt được mục đích, phất tay nói: "Một khi hắn đã đau đớn như vậy, thì bỏ qua đi, chỉ cần sau này hắn biết điều một chút, không dám tái phạm là được." Sau đó nàng liền kêu hộ viện dừng tay.
Tên hộ viện đang chấp pháp đứng bên Triệu Tử Văn cũng là toát mồ hôi ướt đẫm tay, trong lòng không khỏi có chút nghĩ mà sợ, tên thư đồng này đóng kịch cũng thật quá mức, nghe hắn kêu tựa như cha chết, đúng là muốn hại chết mình a, cũng may là có thiếu gia giải vây giúp.
Hạ phu nhân hướng Triệu Tử Văn lớn tiếng nhắc nhở nói: "Hy vọng ngươi về sau đừng có đi khắp nơi nói lung tung!" Hạ phu nhân nói xong liền cùng hai tên quản gia rời đi
Hạ Văn Đăng vội vàng chạy đến nâng Triệu Tử Văn dậy: "Hạ Văn, ngươi không sao chứ?".
Triệu Tử Văn thanh âm có chút khàn khàn hắc hắc cười nói: "Không có việc gì, chỉ là yết hầu có chút …ách…"
Hạ Văn Đăng một trận không nói gì, như vậy ngươi liều mạng kêu lớn làm gì…
Hai ngày này cũng không biết là có chuyện gì, bốn tiểu nha hoàn trong Hạ phủ như thế nào cũng không có để ý đến Triệu Tử Văn, một số gia đinh cũng là trợn mắt lườm hắn, điều này làm cho Triệu Tử Văn rất buồn bực, "Bọn họ làm sao vậy? Như thế nào lại coi ta giống như là ôn thần a!"
Triệu Tử Văn đi lại trong hoa viên phía sau, thì thấy bốn tiểu nha hoàn này đang quét lá rụng, liền tiến lên hỏi: "Bốn vị tỷ tỷ, ta hình như không có đắc tội các người, như thế nào lại trốn tránh ta?"
Bốn tiểu nha hoàn sắc mặt giận dữ, giống như Triệu Tử Văn thực thiếu nợ họ mấy trăm lạng bạc vậy, hừ nhẹ nói: "Hừ, còn nói không có, ngươi đã đối sử như thế nào đối với Hạ Bình? Nhưng lại sỉ nhục nàng trước mặt mọi người, thử hỏi sau này nàng còn dám nhìn mặt ai nữa?"
Nguyên lai là việc này, Triệu Tử Văn cũng đoán được cái tám chín phần, nghiêm mặt lắc đầu cười khổ nói: "Ngày đó các ngươi cũng biết, ta còn tưởng rằng phu nhân hỏi chính là chuyện của Hạ Bình, không nghĩ tới là chuyện của Đại tiểu thư, nhất thời nhanh miệng nói ra, là do vô tình mới nhìn thấy nàng tắm, nói ra rồi mới cảm thấy thật hối hận, ai..."
Bốn tiểu nha hoàn thấy vẻ mặt khổ sở, cũng không giống như là giả vờ, nhưng hắn đã gây ra tội lớn, vì thế khoát tay nói:" Giờ ngươi nói như thế nào cũng không thể vãn hồi được nữa rồi, hiện tại Hạ Bình không chịu ra khỏi cửa, ngày đó ngươi bị say rượu, ngất đi, cũng là nhờ nàng không quản mệt mỏi hảo hảo chiếu cố ngươi cả đêm, ngươi còn ói ra cả người nàng, bọn ta không để ý, hiện tại trái ngược không ngờ ngươi lại lấy oán trả ơn".
Không ngờ ngày đó tiểu nha đầu này lại không quản mệt nhọc chiếu cố mình suốt đêm, hơn nữa còn bị mình ói lên người? Không thể nào? Đêm đó tại Quần Phương các, cô nàng này không phải rất chán ghét mình hay sao? Ta mà ói ra người nàng, không phải là muốn mạng chứ? Nhất định là giả ! Nhưng hắn thấy vẻ mặt bốn tiểu nha hoàn này rất kiên định, chẳng lẽ là thật sự?
Trên thế giới này, Triệu Tử Văn thiết nghĩ chỉ có Bảo Nhi nhu thuận mới đối xử tốt với hắn như thế, không nghĩ tới Hạ Bình này bề ngoài mạnh mẽ nhưng là nội tâm lại ôn nhu, đối xử với hắn tốt như vậy, trong lòng khó tránh khỏi một trận cảm động, tiểu nha đầu ngốc này, ta không ngờ lại đối xử với nàng như thế, ai. . . Thật sự là một lần lỡ miệng liền thành thiên cổ hận a!
Triệu Tử Văn cũng không biết Hạ Bình hiện tại như thế nào , vì thế hướng bốn tiểu nha hoàn hỏi: "Các ngươi biết Hạ Bình hiện tại thế nào sao chứ? Ta muốn đi xem nàng". Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn
"Hừ, ngươi còn nhớ rõ có Hạ Bình này sao?"
Bốn tiểu nha hoàn này thật là đanh đá, Triệu Tử Văn trong lòng cười khổ, nói:"Ta như thế nào lại có thể không nhớ tới Hạ Bình, ta quên mẫu thân ta cũng không có quên nàng a!"
"Khách khách!" Bốn nha hoàn thấy hắn ba hoa như thế, không nhịn nổi cười khúc khích, nhưng lại ý thức được, như thế nào có thể tha thứ cho hắn nhanh như vậy? Vì thế làm bộ nghiêm mặt:"Ngươi là đồ nhi tử bất hiếu, ngay cả mẫu thân ngươi cũng dám quên!"
"Chuyện này…" – Triệu Tử Văn hồi lâu không nói được gì, chính là hắn đã tử vả vào miệng mình, chứng kiến các nàng hoàn toàn không có ý muốn tha thứ cho mình, Triệu Tử Văn thở dài một hơi: "Ta sẽ tự mình đi tìm Hạ Bình, không làm phiền các ngươi nữa."
Bốn tiểu nha hoàn thấy hắn không ngừng thở dài, thần tình ưu sầu, liền nghĩ tới mình đã quá trớn, gây ra lỗi lầm rồi.
Triệu Tử Văn vừa mới chuẩn bị xoay người rời đi, Hạ Đông lại chạy đến nói bên tai hắn: "Mấy ngày nay Hạ Bình không có ra khỏi cửa, chẳng qua nàng mỗi đêm đều đi ngắm sao, ngươi mau nắm bắt lấy cơ hội này mà đi tìm nàng!"
Nhưng là Triệu Tử Văn nghĩ đến còn có Đại tiểu thư, nếu là bị nha đầu này bắt gặp, cấp cho hắn tội danh câu dẫn thiếu nữ chưa đủ tuổi vị thành niên, mỗi ngày đều là làm mặt lạnh gây sự với hắn, cho nên Triệu Tử Văn trộm hỏi bên tai Hạ Đông: "Đại tiểu thư kia..."
Hạ đông xem thường cười nhạo: "Không nghĩ tới ngươi lại sợ Đại tiểu thư a, ngươi yên tâm, Đại tiểu thư mấy ngày nay cũng không ở nhà?"
Mấy ngày nay cũng không có ở nhà? Có chuyện gì khó khăn cần giả quyết sao? Nhưng dù sao chuyện này cũng không liên quan đến hắn, hắn cũng không muốn để ý, xoay người liền đi tìm Hạ Bình.
Nhìn thân ảnh Triệu Tử Văn rời đi, bốn tiểu nha hoàn thở dài: "Thật không hiểu Hạ Bình vì cái gì lại thích hắn, tuy rằng chúng ta cũng thích Hạ Văn, nhưng nàng thích hắn tới mức ngay cả trinh tiết cũng không thèm để ý, đêm đó lại ôm Triệu Tử Văn ngủ một đêm... " Nói rồi đều đỏ ửng mặt, liền xoay người rời đi.
Tới buổi tối, nhân lúc bóng đêm bao phủ, Triệu Tử Văn lẻn đến cửa phòng của Hạ Bình ở tây sương viện, hắn cẩn thận đi vào trong đó, ngay lúc hắn bước được một bước vào trong hậu viện, lại phát hiện viện trên cửa lớn của hậu viện có viết tám chữ lớn:" Hạ nhân cùng chó không được đi vào", ngày trước hắn tới thì không có thây, như thế nào hôm nay lại có ?