Siêu Cấp Tiên Y

Chương 288: Chiến Cuộc Kỳ Quái




Trương Văn Trọng quét mắt nhìn năm người trên tầng mười, liền nhận ra béo hòa thượng kia, lúc trước khi hắn giết chết Nam Dương Hàng Thuật Sư A Mông Thái, gặp được béo hòa thượng tên Bất Khả Thuyết này, cũng là đội viên đặc cần tổ thuộc cục cảnh vệ bộ tổng tham mưu, và còn là hòa thượng đệ tử Ngũ Đài Sơn Tinh Vân Tông.

Liền thông suốt đạo sĩ, cô gái nhỏ cùng nữ lão sư đang liên thủ với hắn có lẽ đều là tổ viên của đặc cần tổ. Nhìn hình dáng của bốn người bọn họ, tuy rằng tuổi tác không lớn lắm, nhưng đều có tu vi Kết Đan sơ hoặc trung kỳ. Có lẽ bốn người bọn họ là những tân tú được bồi dưỡng cẩn thận trong tông phái, từ nhỏ đã được trưởng bối dùng linh dược và bí pháp kiên cố căn cơ.

Vào lúc này, bốn người bọn họ hợp thành một trận pháp tên là Lưỡng Nghi Tứ Tượng trận, kiệt lực đem người đàn ông béo do Cửu Anh hóa thân vây vào giữa trận pháp. Nhưng theo tình huống hiện nay mà xem, dù có mượn uy lực của Lưỡng Nghi Tứ Tượng trận, bốn người bọn họ cũng chỉ có thể gắng gượng chống đỡ thôi, thực chất ra là vẫn bị Cửu Anh cường đại áp chế vô cùng gắt gao.

Trương Văn Trọng cũng không vội vàng gia nhập chiến cuộc, mà híp mắt đứng ngay hành lang quan sát tình huống, bởi vì hắn phát hiện ra một vấn đề rất kỳ quái.

Con Cửu Anh hóa thành hình người, lại có thực lực Kim Đan trung kỳ. Tuy rằng Kim Đan kỳ và Kết Đan kỳ nhìn qua từ ngữ chỉ khác nhau một từ. Nhưng trên thực tế, thực lực giữa hai cảnh giới chênh lệch rất lớn. Dù béo hòa thượng bốn người là người tu chân kết đan kỳ, dựa vào Lưỡng Nghi Tứ Tượng trận đề thăng thực lực của phe mình áp chế thực lực của Cửu Anh, trận chiến này lẽ ra phải nghiêng về một phía mới đúng. Nói cách khác, béo hòa thượng bốn người đã sớm phải té ngã dưới thế tiến công của Cửu Anh, tuyệt đối không thể có được trạng huống khổ sở chống cự như bây giờ.

Vừa mới bắt đầu, Trương Văn Trọng còn tưởng rằng do bốn người béo hòa thượng có được pháp bảo có uy lực vô cùng cao minh, mới có thể kéo được cục diện giằng co như bây giờ. Nhưng rất nhanh hắn liền phát hiện, bốn người béo hòa thượng tuy rằng đều tự có pháp bảo bất phàm, thế nhưng còn không đủ kéo dài được cục diện như hiện tại.

Nói như thế, rõ là có chuyện, chính là từ con Cửu Anh hình người kia!

Trương Văn Trọng rất nhanh liền phát hiện, con Cửu Anh tuy rằng đạt được tu vi Kim Đan trung kỳ, thế nhưng lúc này cũng chỉ có thể phát huy ra thực lực của Kết Đan hậu kỳ, nếu không phải dựa vào Cửu Anh Độc Diễm hung hiểm bừng bừng, chỉ sợ đã rơi xuống hạ phong từ lâu.

Không nên a! Một Cửu Anh có Kim Đan trung kỳ, dù có bị Lưỡng Nghi Tứ Tượng trận làm suy yếu đến lợi hại, thực lực của nó cũng tuyệt đối không thể từ Kim Đan kỳ hạ xuống tới Kết Đan kỳ!

Đây rốt cục đã xảy ra chuyện gì?

Giác quan thứ sáu nhạy cảm nói cho Trương Văn Trọng, vấn đề này chính là then chốt để hắn có thể đánh chết được Cửu Anh!

Khi Trương Văn Trọng đứng ngay hành lang quan sát cuộc chiến, bốn người một yêu bên trong chiến cuộc cũng không tự chủ được đưa ánh mắt nhìn về phía hắn.

Cửu Anh bị Lưỡng Nghi Tứ Tượng trận vây khốn, hiển nhiên đã sớm biết sự tồn tại của Trương Văn Trọng, cho nên nhìn thấy hắn đột nhiên xuất hiện ngay nơi này, cũng không hề biểu hiện vẻ kinh ngạc, chỉ dùng ánh mắt bao hàm sát ý băng lãnh quét mắt nhìn hắn, sau đó hừ lạnh một tiếng, thu hồi tinh lực và ánh mắt đặt trên người hắn, chuẩn bị tập trung toàn bộ lực lượng đem bốn người hợp thành Lưỡng Nghi Tứ Tượng trận giết chết ăn tươi, sau đó trở lại đối phó Trương Văn Trọng.

Trải qua sự gián tiếp giao phong vừa rồi, Cửu Anh rất rõ ràng, nhân loại toàn thân trên dưới không hề cảm giác được chút linh khí kia, mới là kình địch chân chính của nó, thậm chí còn khó đối phó hơn bốn người hợp thành Lưỡng Nghi Tứ Tượng trận trước mắt. Cho nên nó phải tranh thủ trước khi nhân loại kia động thủ, đem bốn người này diệt trừ!

Bốn người béo hòa thượng cũng không nhận ra được linh khí bên người Cửu Anh đang hội tụ rất nhanh, bọn họ thấy Cửu Anh tạm thời buông tha tiến công, cũng liền vội vã nắm chặt thời cơ, khôi phục lại linh lực của bản thân. Trong cuộc chiến vừa rồi với Cửu Anh, linh lực của bọn họ đã bị tiêu hao hết bảy tám phần.

Trong lúc nắm chặt thời cơ khôi phục linh lực, ánh mắt và lực chú ý của bọn họ cũng đều từ trên Cửu Anh chuyển dời lên trên người vị khách không mời mà đến như Trương Văn Trọng.

Béo hòa thượng vừa nhìn thấy rõ người đến là Trương Văn Trọng, nhất thời gương mặt lộ vẻ vui mừng, ngày trước hắn từng nhìn thấy Trương Văn Trọng tru giết Nam Dương Hàng Thuật Sư A Mông Thái, biết hắn tuy rằng không biểu lộ ra linh khí, nhìn qua chẳng khác gì người thường, nhưng lại là một tu chân cao thủ hàng thật giá thật. Tuy rằng hắn không rõ ràng tu vi của Trương Văn Trọng đạt tới cảnh giới nào, nhưng cũng phải mạnh hơn bốn người bọn họ rất nhiều. Nếu như được Trương Văn Trọng giúp đỡ, như vậy không chỉ thoát khỏi được hoàn cảnh xấu, thậm chí tru sát con thượng cổ ác yêu Cửu Anh, cũng không phải là việc khó.

Khác với vẻ mặt vui mừng của béo hòa thượng, ba đồng bạn của hắn cũng không nhận ra Trương Văn Trọng. Mặc dù trong khoảng thời gian gần đây bên trong ti vi báo chí lẫn truyenfull.vn đều nhắc tin tức về Trương Văn Trọng, thế nhưng gương mặt lúc này của hắn đã bị khói đen hun thành màu đen thui, tóc, lông mày thậm chí quần áo trên người cũng bị lửa lớn thiêu đốt rách mướp, nhìn thấy thế nào cũng khác hẳn hình ảnh trong báo chí, cho nên bọn họ không nhận ra hắn cũng là chuyện bình thường.

Trong mắt ba người, lúc này Trương Văn Trọng chỉ là một võ giả có chút cường tráng mà thôi. Với tu vi Kết Đan kỳ như bọn họ, dù võ giả thiên cấp đỉnh kỳ cũng không lọt vào trong mắt, lại càng không cần nói tới một võ giả bình thường. Chỉ có chút làm bọn họ cảm thấy rất kỳ quái, trận lửa lớn hừng hực thiêu đốt này, thế nhưng cả người tu chân Kết Đan kỳ như họ còn không chịu đựng nổi, không biết võ giả bình thường kia làm sao có thể xông qua biển lửa chạy lên tầng mười? Xem dáng dấp hiện tại của hắn, tuy rằng hình dạng chật vật, thế nhưng không có vẻ bị bỏng, làm họ cảm thấy kinh ngạc và không giải thích được.

Nhưng kinh ngạc thì kinh ngạc, ba người vẫn nghĩ mau nhanh gọi tên võ giả to gan lớn mật rời khỏi đây thật nhanh mới xong!

Cho nên khi béo hòa thượng vui mừng chuẩn bị mở miệng hướng Trương Văn Trọng cầu viện, cô gái nhỏ đeo cặp học sinh giành trước một bước quát mắng kêu la: "Hắc, tiểu tử, không sai, đang nói ngươi. Không có việc gì chạy đến đây làm gì? Muốn chết sao? Mau nhanh cút ra khỏi đám cháy này ngay!"

Một lời nói như thế, từ trong miệng một cô gái nhỏ chỉ có mười ba mười bốn tuổi nói ra, đích thật làm cho kẻ khác có chút buồn cười, Trương Văn Trọng nhất thời không nhịn được bật cười lên.

Cô gái nhỏ nhất thời có chút tức giận, thật vất vả mới có cơ hội mắng người, thế nhưng đối phương không chút khúm núm, trái lại còn bật cười, đây rõ ràng đang muốn cười nhạo nàng.

Mắt thấy cô gái sắp bão nổi, béo hòa thượng nhất thời nóng nảy, đây thật vất vả mới có được viện quân cường lực, nếu như bị cô gái nhỏ đánh đuổi, như vậy bốn người bọn họ đang bị vây trong hạ phong chẳng phải sẽ chết hết trong tay Cửu Anh?

Béo hòa thượng vội vàng quát cô gái: "Quỷ muội, câm miệng, vị này chính là Trương phó tổ trưởng của đặc cần tổ chúng ta!" Sau đó lại nhìn Trương Văn Trọng nói: "Trương phó tổ trưởng, đừng xem kịch nữa, mau nhanh qua hỗ trợ, chỉ có diệt trừ con Cửu Anh này mới có thể dập tắt lửa lớn tại đây! Nếu như không diệt trừ được nó, không qua bao lâu, toàn bộ thành thị sẽ lâm vào trong biển lửa!"

"Trương phó tổ trưởng?" Ba đội viên của đặc cần tổ cả kinh, không thể tin được nhìn Trương Văn Trọng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Cô gái nhỏ nhanh mồm nhanh miệng đưa tay chỉ Trương Văn Trọng, líu lưỡi nói: "Hòa thượng rượu thịt, ông...ông không phải đang nói giỡn với chúng tôi đi? Người có gương mặt tầm thường này, chính là phó tổ trưởng của đặc cần tổ chúng ta? Ta kháo! Trước kia nghe người ta nói, trong đặc cần tổ mới có một phó tổ trưởng không có bản lĩnh, tôi vốn không tin, hiện tại thấy người tôi đã tin. Lãnh đạo nghĩ như thế nào vậy? Đầu óc bị nước vào rồi sao? Không ngờ đem một võ giả tầm thường làm phó tổ trưởng đặc cần tổ? Còn nữa hòa thượng rượu thịt, ông bảo hắn gia nhập chiến cuộc? Tôi không có nghe lầm chứ? Chẳng lẽ ông muốn cho chúng ta đều bị hắn làm liên lụy chết hết hay sao?"

Lời của cô gái nhỏ vừa thốt ra, liền nhìn thấy Trương Văn Trọng dùng tư thế nhanh như hổ đói vồ mồi, hướng về nàng lao tới.

Đầu tiên nàng sửng sốt, sau đó liền cười nhạt lên: "Thế nào, bị ta nói chọc giận, muốn động thủ đối với ta sao? Đến nha, bằng không cho rằng ta sợ ngươi. Hừ, một võ giả tầm thường như ngươi, ta chỉ cần ngoắc ngoắc ngón tay, là có thể đánh ngã một tảng lớn! Hừ, hôm nay ta cho ngươi xem thế nào mới là thực lực..."

Cô gái nhỏ tâm tình cực kỳ xung động, không ngờ đã quên mất bản thân mình đang ở trong hoàn cảnh nào, làm như sắp nghênh hướng Trương Văn Trọng, cho hắn một sự giáo huấn khắc cốt minh tâm. Nhưng đúng lúc này, béo hòa thượng, đạo sĩ và nữ lão sư cũng cùng kinh hô: "Quỷ muội, cẩn thận ác yêu Cửu Anh!"

"Ác yêu Cửu Anh?" Lúc này cô gái nhỏ mới phục hồi lại tinh thần, hiện tại nơi này không phải địa phương an toàn, mà đang trong chiến trường chiến đấu với Cửu Anh. Cô gái vội vàng xoay người lại, vừa lúc nhìn thấy Cửu Anh hình người béo mập kia đang hướng cô ta huy vũ hai tay, một đạo ngọn lửa Cửu Anh màu chàm bừng bừng cùng một đạo Cửu Anh độc dịch màu lục đen từ hai tay nó phóng ra, hóa thành hai con độc long dữ tợn đáng sợ, chỉ trong chớp mắt cũng đã bắn tay ngay trước mặt của nàng.

"Xong rồi." Cô gái nhỏ tự biết khó thể tránh thoát, vô cùng kinh hãi, hai gò má trong nháy mắt đã hoảng sợ đến trắng bệch.

Ngay trong lúc chỉ mành treo chuông, Trương Văn Trọng lao tới trước mặt nàng, tay phải giương lên, Tam Xích kiếm nhất thời xuất hiện trong tay hắn.

Một đạo kiếm ý trầm trọng như ngọn núi từ trong thân thể hắn phóng ra, mang theo toàn bộ kiếm khí sắc bén dũng mãnh từ trong Tam Xích kiếm phun ra, chắn thành một đạo mặt thuẫn kiếm khí không chút kẽ hở ngay trước người hắn và cô gái nhỏ, không chỉ ngăn cản hai con độc long đang phóng tới, còn trong nháy mắt đem chúng nó cắt nát nhừ.

Cô gái nhỏ được Trương Văn Trọng bảo hộ đứng sau lưng mở to hai mắt, khiếp sợ nhìn bóng lưng Trương Văn Trọng, nỉ non nói: "Kiếm ý thật mạnh, kiếm khí thật đáng sợ, dù là sư phụ cũng không được cường đại đến như thế a? Một võ giả tầm thường sao lại có được kiếm ý và kiếm khí cường đại đáng sợ đến như thế? Đây rốt cục là chuyện gì xảy ra?"