Siêu Cấp Tội Phạm

Chương 417: Khởi Động Đường Dẫn Nước




Dưới sự bao phủ của bóng tối từ thế giới “lý”, ánh sáng trong giáo đường bắt đầu yếu đi, những bức tường bắt đầu sụp đổ, cháy rụi. Mấy người Lâm Phi thấy vậy, biết rằng sức mạnh cuối cùng của nơi tránh nạn này sắp biến mất.

- Tứ đại trưởng lão, đây là thuốc hồi phục tinh thần lực, mau uống đi. Quái vật trong thế giới “lý” lần này, chỉ cần giết chết được là chúng sẽ không thể hồi sinh nữa, nhưng số lượng rất nhiều.

Lâm Phi lấy ra một đống thuốc hồi phục từ trong nhẫn không gian, đưa cho tứ đại trưởng lão.

Lão tóc trắng nhận lấy thuốc, phát cho ba người còn lại rồi nhanh chóng một một lọ.

Thuốc Lâm Phi sản xuất mạnh gấp mấy lần thuốc lưu hành ở Thiên Long Liên Bang.

Được sự trợ giúp của thuốc hồi phục, tinh thần lực vốn cạn kiện của tứ đại trưởng lão tạm thời phục hồi được hơn một nửa.

Lâm Phi lại lấy từ trong nhẫn không gian ra con dao giải phẫu vạn năng có thể biến hình từ lần nhiệm vụ trước, biến nó to bằng thanh trường kiếm trong tay.

- Đi thôi, chúng ta giết những con quái vật nhỏ trước. Đây là cuộc chiến lâu dài, Đầu Lâu Hồng, cô chú ý an toàn cho bản thân được rồi, không cần giết quá nhiều địch đâu.

Lâm Phi nói.

Lúc này cánh cửa gỗ của giáo đường đang kêu rầm rầm, những con quái vật nhỏ bên ngoài đang tập trung ở ngoài.

Lâm Phi giơ chân đá cánh cửa, quái vật từ bên ngoài tràn vào như lũ.

Tứ đại trưởng lão đều là lão quái vật đã sống cả nghìn năm, đối mặt với công kích của biển quái vật này, biết là nên dùng dị năng công kích phạm vi lớn có thể xử lý được.

Mưa băng màu lam, hoả diệm màu đỏ, kết giới không gian màu bạc và bão tinh thần màu đen không ngừng phát ra, tứ đại trưởng lão giống như bốn cỗ pháo bắt đầu phát động dị năng, công kích về đám quái vật.

Lâm Phi và Đầu Lâu Hồng cầm vũ khí đứng bên cạnh tứ đại trưởng lão, tấn công những con quái vật may mắn sống sót.

Mỗi khi có quái vật chết đi là có một cái chấm đỏ chỉ Lâm Phi nhìn thấy bay vào Linh Hồn Thuỷ Tinh Cung trong não hắn. Nhưng Lâm Phi đã thử sử dụng Linh Hồn Thuỷ Tinh Cung, căn bản chẳng có tác dụng gì. Cho đến lúc này thì chỉ có thể hấp thụ linh hồn chết đi chứ không có ích gì cho chiến đấu.

Đám quái vật giống như không có điểm tận cùng, mấy người Lâm Phi chém giết hơn một tiếng mà quái vật không ít đi được bao nhiêu. Lâm Phi nhìn bản đồ trong đầu, điểm đỏ tập trung ngày một nhiều, giờ bên ngoài thành phố họ đang ở đã đầy cứng chấm đỏ.

Rất không may là còn có đến chục chấm đỏ rất lớn đang di chuyển về phía giáo đường.

Sắc mặt tứ đại trưởng lão bắt đầu tái đi, bên cạnh là mấy chục lọ thuốc phục hồi chống rỗng.

- Minh chủ, căn bản không thể giết hết chúng được. Tinh thần lực và thân thể bọn ta sắp đến cực hạn rồi, mau nghĩ cách đi, nếu không chúng ta hãy rút lui trước.

Lão tóc trắng sau khi phát ra một đạo dị năng kết giới không gian, nói với Lâm Phi.

- Nên rút lui thôi, chúng ta đến Học viện quân sự Bắc Đẩu, đến viện nghiên cứu của bà Phùng Hợp, ở đó thiết bị phòng vệ rất tốt, hơn nữa còn có vũ khí chúng ta có thể dùng.

- Nhiều quái vật thế này, bên ngoài đã bị chặn hết đường rồi. Chúng ta đi thế nào đây?

Lão tóc trắng nhìn đám quái vật đủ mọi hình, rồi nói nhỏ.

Ba trưởng lão còn lại và Đầu Lâu Hồng đều không nói gì, chỉ nhìn lão tóc trắng.

- Các ngươi nhìn ta làm gì?

Lão tóc trắng có phần chột dạ, nói.

Lâm Phi lại lấy một lọ thuốc hồi phục tinh thần loại lớn cho lão tóc trắng.

- Ông mau uống đi, phát động truyền tống trận không gian. Yên tâm, sau khi tinh thần lực của ông bị tiêu hao quá mức tôi sẽ chăm sóc cho ông.

Lâm Phi nói.

Lão tóc trắng nhìn Lâm Phi và ba người anh em của mình, họ đều đang nhìn lão chằm chằm.

- Một lần truyền tống sáu người, giờ cũng không phải trạng thái tốt nhất của tôi. Các ngươi cũng thật ức hiếp người, biết là sẽ có kết quả này mà.

Lão tóc trắng nhận lấy thuốc, uống cạn rồi bắt đầu vẽ truyền tống trận.

Lão vừa thổ huyết vừa vẽ, vẽ xong thì niệm chú, thất khiếu bắt đầu chảy máu.

Ba trưởng lão còn lại cùng với Lâm Phi, Đầu Lâu Hồng vội vàng bước vào truyền tống trận.

Một đạo lam quang loé lên, sáu người biến mất khỏi giáo đường, đám quái vật đang lao tới bị hụt, bắt đầu kêu lên những tiếng kêu kỳ quái rồi bị đám quái vật đằng sau nhấn chìm.

---

Tứ đại trưởng lão, Lâm Phi và Đầu Lâu Hồng bước ra khỏi truyền tống trận, xuất hiện trong căn phòng nghiên cứu ngầm dưới đất của viện nghiên cứu của bà Phùng Hợp trong Học viện quân sự Bắc Đẩu ở thế giới “lý”.

Lão tóc trắng hai mắt nhắm nghiền, đã rơi vào hôn mê. Lâm Phi nhanh chóng cạy miệng lão ra đổ thuốc hồi phục vào, rồi đẩy lão cho Đầu Lâu Hồng đỡ.

Trong phòng thí nghiệm, sáu người vừa xuất hiện là có một đống sinh hoá quái vật xông tới.

Ba trưởng lão kia lập tức dùng dị năng, cũng may quái vật trong căn phòng này tuy lợi hại hơn ngoài kia nhiều nhưng số lượng vẫn có thể đối phó được.

Mấy người Lâm Phi mất ba tiếng mới giết hết quái vật ở đây.

Lâm Phi đưa tứ đại trưởng lão và Đầu Lâu Hồng đến phòng điều khiển ngầm của Học viện quân sự Bắc Đẩu.

Lâm Phi nhập mật mã còn nhớ trong đầu vào máy điều khiển, máy bắt đầu hoạt động.

Lâm Phi điều ra một cảnh màu xanh lam, trên máy hiển thị lập thể phân ra hơn mười mảng nhỏ hiển thị cảnh tượng bên ngoài Bắc Đẩu Tinh tương lai.

Ác loại ác ma, ác linh đang sinh hoá biến dị lan tràn khắp tinh cầu.

- Chúng ta có giết hết được không?

Đầu Lâu Hồng nhìn cảnh tượng đó, có chút choáng váng nói.

- Chúng ta không giết hết nhưng cái máy hiển thị này có thể sử dụng, chúng ta được cứu rồi. Có lẽ đường ống dẫn nước chế tạo chiến sĩ sinh hoá của bà Phùng Hợp cũng dùng được. Để tôi khởi động nó. Dùng chiến sĩ sinh hoá dọn dẹp hết Học viện quân sự Bắc Đẩu này đã. Trong học viện còn có rất nhiều trang bị vũ khí, có thể trang bị cho các chiến sĩ sinh hoá để chúng xử lý đám quái vật ngoài kia, vừa thu năng lượng cung cấp cho đường ống dẫn nước. Chúng ta chỉ cần đối phó với mấy quái vật, ác linh cỡ lớn không cho chúng phá hoại Học viện quân sự Bắc Đẩu là được.

Lâm Phi rất tự tin nói, rồi bắt đầu nhập mã vào máy điều khiển, khởi động mười sáu đường ống dẫn nước phía dưới Học viện quân sự Bắc Đẩu.