Siêu Sao, Tính Cái Gì?

Chương 55: Đón máy bay, lên truyền hình




Ánh dương hạ dần về phía tây, bầu trời được nắng chiều nhuộm thành sắc đỏ rực rỡ, giống như đang đốt cháy mọi cảnh vật, đẹp đến nỗi khiến người xem không thể rời mắt.

Đan Á Đồng đã kết thúc một ngày chụp ảnh, đang ngồi chơi game mobile trên xe. Lộ Phàm ngồi cạnh cậu gấp nắp điện thoại lại, có chút do dự nói “Tiếu Kỳ Thậm đã xuống máy bay rồi.”

Đan Á Đồng nhìn dòng chữ Game over trên màn hình, ngẩng đầu mờ mịt hỏi “Sao?”

Lộ Phàm liếc mắt nhìn chiếc điện thoại bị đối phương cố ý che khuất, Lộ Phàm dưới đáy lòng thở dài. Bây giờ anh thật không biết sao luôn, ngay cả chơi game cũng nhanh game over như vậy, thật không biết cậu ta vì sao vẫn có hứng thú chơi nữa? Anh ho một tiếng nói “Tạ Huân nói, Tiếu Kỳ Thậm rất muốn… Chúng ta đi đón.”

“Đón ở sân bay hả?” Đan Á Đồng gập nắp điện thoại “Không đi, nói không chừng bây giờ trong sân bay đã có một đám phóng viên đang ngồi chồm hổm ở đó rồi. Tôi đi chẳng phải tự tìm phiền toái cho mình à?”

“Lộ trình lần này của Tiếu Kỳ Thậm không có công khai, thế nên bên truyền thông cũng không biết cậu ta ra sân bay đâu.” Lần này Lộ Phàm không theo ý của Đan Á Đồng, mà rực tiếp nói với tài xế “Đến sân bay.”

Đan Á Đồng mặc kệ anh, tiếp tục lấy di động ra chơi trò xếp hình Tetris. Cậu hiểu ý của Lộ Phàm, bây giờ Tiếu Kỳ Thậm là siêu sao Thiên vương, cậu có quan hệ tốt với anh ta thì bản thân mới có lợi. Còn Tiếu Kỳ Thậm vì sao lại đối xử tốt thì không nằm trong phạm vi cần lo lắng của cậu. Cuối cùng thì người nọ nhất định sẽ nói ra mục đích thôi, trên đời này đâu ra chuyện tự nhiên đối tốt với người khác.

Trò chơi lại game over. Đan Á Đồng ngẩng đầu nhìn bầu trời, mới phát hiện bầu trời rộng lớn đằng tây đã đỏ rực như lửa cháy, đột nhiên nhớ lại một câu trong văn thơ, tà dương như máu đỏ.

Lộ Phàm nghiêng đầu, thấy thiếu niên bị nắng chiều chiếu làm hồng cả khuôn mặt. Gương mặt đắm chìm trong sắc chiều trông thật nhu hòa, nhưng chỉ là sắc mặt thôi, còn tất cả những tâm tình đều được chôn vùi tận đáy lòng. Nhìn thiếu niên này lại nhớ tới Cảnh An Tước. Làm sao để thay đổi thói quen này đây? Có lẽ bởi vì lời nói, cử chỉ rất giống với người kia.

“Lộ Phàm, tại sao năm nay phải tổ chức giỗ cho Cảnh Thiên vương thế?” Đan Á Đồng thấy khó hiểu “Năm nay đâu phải là mốc năm đặc biệt gì?”

Lộ Phàm thu hồi suy nghĩ “Bởi vì năm nay chính là kỉ niệm 13 năm Cảnh An Tước vào Thiên Quan.” Anh cầm điện thoại trong tay, giọng nói bình thản mang theo một cảm giác nói không nên lời “Cảnh An Tước thích nhất là số 13.”

“Chẳng phải là số xui trong mắt người phương Tây ư?” Đan Á Đồng nhận ánh mắt quan sát của Lộ Phàm, chớp mi “Đúng là sở thích kì quái.”

Lộ Phàm cười “Tôi đã nghĩ cậu sẽ nói là có cá tính đấy.”

Đan Á Đồng nhíu mày, không nói gì, vùi đầu tiếp tục chơi game trong điện thoại.

Được một lúc, giọng nói của người tài xế đánh vỡ sự yên tĩnh trong xe “Đến sân bay rồi.”

Lộ Phàm nói với Đan Á Đồng “Cậu ngồi trong xe đi, tôi đi đón bọn họ.”

Lộ Phàm xuống xe đi vài bước thì thấy Tạ Huân và Tiếu Kỳ Thậm. Anh đi đến trước mặt hai người, mắt nhìn trang phục không chút thu hút của Tiếu Kỳ Thậm “Đi thôi.”

Tiếu Kỳ Thậm thấy chỉ có một mình anh, ánh mắt có phần buồn bã, nhưng cũng chỉ trong nháy mắt. Hắn đút hai tay vào túi quần “Á Đồng chụp quảng cáo không thuận lợi à?”

Lộ Phàm đi ở phía trước, cũng không quay đầu lại, nói “Rất thuận lợi.”

Trái tim nhỏ bé của Tiếu Kỳ Thậm run rẩy “Vậy giờ cậu ấy đang làm gì?”

Lộ Phàm quay đầu lại liếc nhìn hắn “Cậu ta đang nghỉ ngơi.”

Tiếu Kỳ Thậm cảm thấy tim mình đang co giật “Hôm nay công việc mệt mỏi lắm hả?” Nói cách khác, vì sao không đến đón hắn.

“Hôm nay công việc rất nhẹ nhàng.” Lộ Phàm đẩy kính mắt “Á Đồng biểu hiện rất tốt, có lẽ ngoại trừ Tiếu Trình Ngự, tất cả mọi người rất hài lòng.”

Công việc nhẹ nhàng mà cũng không muốn đến đón hắn. Tiếu Kỳ Thậm cảm giác tim gan hắn như đang xóc nảy lên vậy, còn chủ nhân của thân thể này thì cảm thấy hoàn toàn vô lực. Hắn mệt mỏi khoát khoát tay “Chỗ của Tiếu Trình Ngự có thể không cần phải xen vào.”

Tạ Huân nãy giờ chưa nói một lời, nhìn Tiếu Kỳ Thậm thông cảm “Nghe nói tối hôm nay Á Đồng phải tham gia một show ở địa phương?”

Lộ Phàm gật đầu “Là ‘Giới giải trí, mặt đối mặt’, sao thế?”

Tạ Huân sờ sờ cái mũi “Cái đó… Tối nay Kỳ Thậm cũng sẽ tham gia chương trình này, nên anh phải nhớ kêu Á Đồng chuẩn bị tư tưởng cho tốt nhé.”

Lộ Phàm đẩy kính mắt, che dấu sát khí trong đáy mắt. Tên Tiếu Kỳ Thậm chết tiệt này, nếu hắn mà không phải là Thiên vương thì anh sẽ để Đan Á Đồng cách xa hắn một chút rồi.

“Ừ, tôi sẽ nhắc.” Lộ Phàm dẫn hai người đem hành lý để trong cốp xe, quay đầu nói “Khả năng thích ứng của Á Đồng rất tốt.”

Đúng lúc này, cửa sổ xe được hạ xuống, một cái đầu thò ra “Tiếu ca, anh Tạ, nhanh lên xe đi.”

“Á Đồng?” Tiếu Kỳ Thậm bỗng nhiên hiểu rõ, mừng rỡ không biết nói gì. Hắn ném hành lí trong tay xuống, nhanh chóng kéo cửa xe ra, ngồi xuống.

“A ~” Tạ Huân ôm chân của mình “Tiếu Kỳ Thậm, đây là chân của tôi!” Đáng tiếc là đối phương không thèm để ý đến hắn.

Lộ Phàm đẩy mắt kính, mỉm cười nhìn hành lý bị ném trên mặt đất, cầm lên bỏ vào cốp xe, vỗ vỗ vai hắn tỏ vẻ thông cảm “Nghỉ ngơi đi!”

“Nghỉ ngơi cái đầu anh!” Tạ Huân nhe răng trợn mắt nói “Anh thử bị thế coi.”

“À~, tôi là đại diện của Đan Á Đồng, không phải của Tiếu Kỳ Thậm nha.” Lộ Phàm cười tủm tỉm kéo cửa xe bên kia rồi ngồi xuống.

“Fuck!” sao hắn lại xui xẻo như vậy chứ. Kéo cửa ra, ngồi vào ghế phụ lái, Tạ Huân hừ hừ nói “Có thể đi được rồi.”

“Á Đồng, ăn cơm tối chưa?” Tiếu Kỳ Thậm mỉm cười hỏi, Đan Á Đồng lắc đầu.

Tiếu Kỳ Thậm vui mừng không thôi, nói “Vậy lát nữa chúng ta cùng đi ăn tối rồi cùng qua chỗ quay chương trình nhé. Tôi có biết một quán Trung Quốc ăn ngon lắm BALABALA “

Lộ Phàm nghiến răng, chẳng có việc gì mà tỏ ra ân cần thế, không phải kẻ gian thì cũng là phường trộm cắp.

Tạ Huân khinh thường, chân chó!

“Tại sao em phải cùng anh đến tham gia chương trình đó?” Tiếu Kỳ Thậm cười giải thích “Vì chương trình này cũng mời tôi. Hơn nữa buổi tối cũng không có lịch gì, cùng cậu tham gia show rất thú vị.”

Lộ Phàm hừ lạnh, nịnh nọt! Ai thèm quan tâm chứ!

Tạ Huân rơi lệ, cậu đẩy nhiều show ra như vậy, thế mà dám nói không có việc gì?

Đến quán ăn Trung Quốc, hai anh đại diện chẳng thấy có vấn đề gì khi làm bóng đèn, không chút khách sáo ngồi vào giữa hai người.

“Hôm nay Á Đồng đến đón, anh cảm thấy rất…” Tiếu Kỳ Thậm thiếu chút nữa nói ra là cảm động, hắn đem menu đặt trước mặt Đan Á Đồng “Thích cái gì thì chọn nhé.”

Dân lao động không phải người hả? Tui đến sao cậu không cảm ơn? Lộ Phàm trong lòng oán thầm, mỉm cười đẩy kính mắt “Á Đồng, tôi thích ăn cua với măng nữa.”

Tạ Huân cũng không khách khí nói “Gần đây đi nhiều, nên ăn cái gì bổ chân, gân chân thú là được rồi.”

Ăn xong cơm đã là hơn sáu giờ, còn một tiếng nữa là chương trình bắt đầu. Hai anh đại diện rất chi là có trách nhiệm đưa hai người kia đến đài truyền hình.

Bởi vì vừa xuống máy bay, Tiếu Kỳ Thậm cũng không có chuyên viên trang điểm riêng. Hắn dựa vào ghế mềm, để cho người khác tẩy trang giúp. Đang nhắm mắt thì nghe chuyên viên trang điểm ở kế bên nói chuyện với Đan Á Đồng.

“Da của Á Đồng rất đẹp, bình thường dùng cái gì dưỡng vậy?”

“Một bộ các thương hiệu quốc tế, là của một người bạn tặng cho.”

Tiếu Kỳ Thậm trong lòng đắc ý. Một ít bộ dưỡng da kia là do hắn tặng cho Đan Á Đồng nha.

“Tôi rất thích giọng hát của cậu, rất êm tai. Mỗi lần nghe “Ngàn năm” tôi đều muốn khóc, thật sự rất buồn.”

Cách nịnh nọt như vậy quá vụng về, Tiếu Kỳ Thậm dưới đáy lòng khinh thường.

Chuyên viên trang điểm cho Tiếu Kỳ Thậm một câu cũng không dám nói. Cô thấy Tiếu Thiên vương nhắm mắt nghỉ ngơi, cảm thán, không hổ là Thiên vương, dù ở tư thế nào cũng đẹp như vậy.

‘Giới giải trí, mặt đối mặt’ là một talk show, người chủ trì là một MC nổi tiếng trong giới, khách mời xuất hiện trong chương trình này đều là các nghệ sĩ lớn, đồng thời dẫn dắt chương trình cũng không phô trương gàn dở giống các MC khác. Nhưng cho dù là thế, chương trình này tỉ suất xem đài vẫn rất cao.

Rất nhiều khán giả đều nói, nghệ sĩ tham gia show này đều rất chân thật. Bọn họ yêu mến chương trình bởi nó có chiều sâu và hợp lý, không giống những chương trình khác cứ ầm ĩ lên, và không dựa vào mánh lới để làm nổi bật mình hơn. Như có vài cái TV show thích quay toàn những chuyện không ra gì, hay còn thích đăng chiếu mấy cái vụ scandal M. Chung quy là đều thích sử dụng mánh lới, vừa mới bắt đầu thì còn thú vị, lâu dần khiến người xem cảm thấy rất phản cảm. Bọn họ cho rằng người xem đều là kẻ ngốc sao? Đáng ghét nhất chính là họ lúc nào cũng phải chèn vào cho bằng được mấy cái chương trình không giống ai đó. Rất nhiều khán giả đều nói mấy cái show này — giết người vô hình.

Chương trình phát sóng, sân khấu được bài trí rất ấm áp. Đan Á Đồng và Tiếu Kỳ Thậm đều ngồi trên sofa, trước mặt bọn họ là một cái bàn nhỏ bằng thủy tinh, trên đó đặt hai ly nước trái cây, còn người đã qua 40 tuổi Vương Hâm ngồi góc bên phải hai người bọn họ.

“Chúc các bạn khán giả tại đây, và các khán giả đang xem TV có một buổi tối vui vẻ” Vương Hâm trong tay không có kịch bản, rất tự nhiên giới thiệu với mọi người khách mời trong chương trình lần này, từng người chào hỏi, sau đó bắt đầu chủ đề chính.

“Câu hỏi này phải phiền đến Á Đồng rồi.” nụ cười trên mặt Vương Hâm rất ôn hòa “Rất nhiều đơn vị truyền thông đều nói Á Đồng trước đó chẳng chút tiếng tăm, rồi nổi lên làm người khác kinh ngạc, cậu có suy nghĩ gì về chuyện này?”

“Không làm người khác giật mình thì làm sao có thể nổi tiếng ạ?” Á Đồng cười nói “Cái này chắc chắn là có quan hệ nhân quả, đây là nhận định của em.”

“Giải thích rất sâu sắc.” Vương Hâm gật đầu “Nói đến chuyện kinh người, lúc trước tôi có nghe tin Tiếu Thiên vương sắp tới sẽ đóng một bộ phim đề tài đồng tính. Nếu vậy, tôi nghĩ các bạn ở đây và các bạn xem TV đều rất muốn biết tạo sao cậu lại chọn đề tài này?”

“Bản thân tôi mà nói, yêu là yêu, không cần phải phân biệt giới tính.” Tiếu Kỳ Thậm trầm tư nói “Kịch bản của chị Liêu Nhiễm rất thú vị, tình yêu trong đấy cũng rất cảm động. Tôi thật sự thích nó, điều này vốn chẳng liên quan gì đến vấn đề giới tính. Yêu chính là yêu, chẳng lẽ còn phải phân biệt?”

“Xem ra kịch bản này đúng là một tinh phẩm khó thấy.” Vương Hâm cảm khái nói “Dù sao thì các kịch bản do Liêu Nhiễm chấp bút, chưa có cái nào là không xuất sắc cả.”

“Trước đây Á Đồng cũng có scandal bị người khác nói là đồng tính luyến ái, mà quan điểm của cậu cùng Tiếu Thiên vương rất giống nhau, đúng là đồng nghiệp có khác. Từ lúc Á Đồng vào Thiên Quan đến nay, thời gian hợp tác cùng Tiếu Thiên vương là nhiều nhất, cậu cảm thấy cuộc sống của Tiếu Thiên vương như thế nào?”

“Người hợp tác nhiều nhất với em không phải là Tiếu ca, mà là người đại diện của em.” Đùa một chút, Đan Á Đồng nói “Tiếu ca rất quan tâm đến em, cũng chưa bao giờ tỏ vẻ là siêu sao cả. Anh ấy là người rất dễ gần.”

Hỏi thêm một chút về vấn đề riêng tư, sau đó ba người nói từ chuyện kinh tế cho tới trái cây, lại từ trái cây cho tới thím nhà bên cạnh, không khí trường quay rất thoải mái. Vương Hâm chú ý đến cả hai người, không để Đan Á Đồng cảm thấy người chủ trì chỉ coi trọng siêu sao, mà không coi trọng cậu.

Sau khi chương trình kết thúc, Vương Hâm nhìn bóng lưng hai người cùng rời đi, thở dài cảm khái. Sao Vương Hâm lại không phát giác ra Tiếu Kỳ Thậm cố ý làm cho Đan Á Đồng nổi bật hơn khi Tiếu Kỳ Thậm chủ động nói muốn tham gia chương trình chứ. Giờ thì Vương Hâm đã hiểu, Tiếu Kỳ Thậm có lòng với Đan Á Đồng.

Nhưng Vương Hâm cũng nhìn ra, Đan Á Đồng không phải là gay, con đường này của Tiếu Kỳ Thậm nếu thành công thì cũng sẽ vô cùng vất vả.

Đã như thế thì hi vọng kết quả cuối cùng cũng sẽ không có oán trách lẫn ân hận.