Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 1045: Ảo diệu của quang hợp (4)




Trát Cách Lỗ nói:

- Vậy đúng rồi, lần này tôi dùng năm năm thọ nguyên làm đại giá đạt được không chỉ dự đoán nguy cơ lần này, đồng thời tôi cũng nhận được một ít gợi ý. Vốn tôi không muốn nói cho anh biết nhưng sau đó cẩn thận suy nghĩ cảm thấy nên cho anh biết vẫn tốt hơn, cũng đỡ cho anh hao phí chút thời gian.

Tề Nhạc có chút không hiểu thấu nói:

- Đại sư, ý ngài là gì? Có thể nói rõ một chút hay không?

Trát Cách Lỗ nói:

- Với tư cách là Tứ Tường Vân Mặc Kỳ Lân trước nay chưa từng có, anh so với các Kỳ Lân vương trước kia khác nhau rất rõ ràng. Hắc Kỳ Lân là vương giả trong Kỳ Lân nhất tộc, mà xuất hiện Hắc Kỳ Lân hơn hai thuộc tính là mấy chục vạn năm cũng khó gặp. Nhưng mà anh lại là Hắc Kỳ Lân có đầy đủ thuộc tính, chuyện này không thể nói rõ được, nhưng anh đã không còn thuộc phạm trù Kỳ Lân. Tôi nghĩ chính anh cũng cảm thụ được dùng thực lực của anh bây giờ cơ hồ có thể chống lại Kỳ Lân chín vân, thậm chí có thể chống lại Hắc Kỳ Lân chín vân. Thời điểm anh chính thức đạt tới tám vân thì thực lực chỉnh thể của anh sẽ tăng vọt, tới khi đó Kỳ Lân chín vân trong lịch sử không còn ai là đối thủ của anh cả, tứ tường vân cũng từng xuất hiện nhưng không phải là Hắc Kỳ Lân, nhưng cho dù là chênh lệch cũng không kém lắm. Thực lực như vậy anh đã sớm bị trời ghét rồi.

Nghe đại sự nói Tề Nhạc ngẫm lại, nói:

- Đúng thế, thực lực của tôi bây giờ đã không còn thuộc phạm trù của Kỳ Lân nữa rồi. Tôi đã từng cảm thụ thực lực của mình biến hóa, lúc trước Hiên Viên hồn đại ca đã nói với tôi, nói cho dù tôi có đạt tới chín vân tối đa chỉ sử dụng được thức thứ ba trong Hiên Viên Bát Kiếm mà thôi. Nhưng mà sau khi tôi đạt tới bảy vân thì tôi đã sử dụng được thức thứ ba rồi. Nếu như thực lực của tôi đạt tới tám vân tôi rất có thể sử dụng được thức thứ tư trong Hiên Viên Bát Kiếm, thậm chí là thức thứ năm. Loại tình huống này tuy có quan hệ với Tự Nhiên Chi Nguyên cùng năng lượng của Văn Đình, nhưng cũng nói rõ Tứ Tường Vân Mặc Kỳ Lân không phải Kỳ Lân bình thường.

Trát Cách Lỗ gật gật đầu, nói:

- Đúng là như thế, lần này tôi mở phật nhãn đạt được gợi ý, anh đạt tới cấp bậc tám vân đã có thể so sánh với thần chính thức rồi, tồn tại như vậy tuyệt đối không phải ông trời nguyện ý nhìn thấy. Lúc trước thủy hỏa hai vị đại thần từng phong ấn thế giới của chúng ta lại, lực lượng phong ấn này sẽ hạn chế trình độ của chúng ta trong phạm vi nhất định, ai đạt tới cấp bậc đỉnh phong sẽ bị lực lượng phong ấn ngăn cản, vĩnh viễn không cách nào tăng lên một bước nữa. Đây cũng cũng là nguyên nhân những thần của phương tây rời khỏi thế giới này, chỉ cần bọn họ vừa xuất hiện lập tức bị phong ấn áp chế, chỉ có tình huống đặc thù mới có thể tránh né hiệu quả phong ấn.

Trong nội tâm Tề Nhạc cả kinh, nói:

- Đại sư, ý ngài nói chờ tôi đạt tới tám vân thì cũng đã đạt tới hạn mức cao nhất, sau này không cách nào tăng thêm được nữa?

Trát Cách Lỗ gật gật đầu, nói:

- Đúng vậy, chính là như vậy. Thiên nhãn của tôi nhìn thấy năng lực của anh tăng lên tám vân gặp bình cảnh trước nay chưa từng thấy, sau này muốn tăng lên là không thể nào. Nếu như anh muốn chính thức tăng lên chín vân đạt tới lực lượng đỉnh phong của mình, như vậy anh phải trả giá thật lớn. Chẳng những phải phân biệt tăng bốn thuộc tính lên đỉnh phong, đồng thời bốn loại vân lực này tăng lên không thể ở trong thế giới của chúng ta.

- À? Không phải thế giới của chúng ta? Tôi không hiểu ý của ngài nói.

Trong nội tâm Tề Nhạc tràn ngập thất vọng, hắn gần đây trong tu luyện còn tính toán qua nếu như mình đạt tới chín vân thì sẽ tìm được thiên phú lĩnh vực Kỳ Lân như thế nào đây? Còn nữa, uy lực Hiên Viên kiếm cùng Không Động Ấn sẽ phát huy tới mức độ nào? Không Động Ấn có lĩnh vực Bất Tử tuy dùng tốt, nhưng mà năng lượng tiêu hao thật lớn, năng lượng không dùng trong chiến đấu thì đối mặt với cường giả chính thức, mỗi lần phát động lĩnh vực Bất Tử chính hắn tối đa chỉ sử dụng được một lần, cũng không dám tiêu hao nhiều hơn nữa, hiệu quả duy trì chỉ trong nháy mắt mà thôi.

Nếu như có thể đạt tới thực lực chín vân thì có thể dễ dàng giải quyết nguy cơ này, nương tựa vào hai kiện thần khí của mình, cho dù có thả Ngưu Ma Vương ra hắn cũng không còn đáng sợ nữa, có lẽ đến lúc đó con trâu già này sẽ biến thành Sử Lệnh chính thức của Tề Nhạc. Nhưng mà bây giờ nghe Trát Cách Lỗ nói như vậy thì cực hạn của hắn là tám vân, không bao giờ tăng lên được nữa.

Trát Cách Lỗ nói:

- Tình huống trước mắt mà nhìn thì anh, Giáo Hoàng còn có Vũ Mâu thực lực đều gần đạt tới hạn chế cực hạn kia rồi, chỉ còn chênh lệch một chút nữa mà thôi. Đây cũng là không gian tăng trưởng cuối cùng của các người. Sau khi anh đạt tới cấp bậc tám vân thì không gian tăng lên sẽ kết thúc. Đến lúc đó anh chỉ có hai lựa chọn, một là truy cầu lực lượng cường đại hơn chính là tìm kiếm địa phương giúp tăng lực lượng. Về phần cụ thể là nơi nào thì anh phải đạt tới cực hạn mới có khả năng tìm được, không nên hỏi tôi bởi vì tôi cũng không có khả năng biết rõ. Cho dù tôi có hy sinh tuổi thọ của mình để tìm kiếm địa phương đó cũng chưa chắc tìm được. Mà lựa chọn tiếp theo chính là không tu luyện nữa, nương tựa vào lực lượng đỉnh phong của thế giới này tận khả năng tôi luyện chính mình, nghĩ biện pháp tăng kỹ xảo thực chiến của mình lên tương đương với thực lực của mình.

Tề Nhạc nhẹ nhàng lắc đầu, nói:

- Đại sư, ngài đã giúp chúng tôi trả giá thật nhiều rồi nên ngàn vạn lần không nên dùng tuổi thọ của mình làm đại giá tiên đoán thêm nữa. Thế giới này sinh ra biến hóa thế nào cũng nên do chúng tôi giải quyêt a. Về phần kết cục như thế nào cũng chỉ thuận theo ý trời thôi. Về phần năng lượng tăng lên ra sao tôi sẽ tự nghĩ biện pháp. Nói không chừng sẽ thành công.

Trát Cách Lỗ nhìn qua Tề Nhạc liền từ từ mỉm cười, nói:

- Anh đã nghĩ thông suốt là tốt rồi. Dù sao khi anh đạt tới tám vân đã đứng ở đỉnh phong thế giới này rồi. Còn nhớ rõ lần đầu tiên chúng ta gặp mặt không? Lần kia tôi không bao giờ nghĩ anh lại cường đại như thế này, trở thành một đời vương của cầm tinh, cũng là vương của cầm tinh cường đại nhất từ trước tới nay.

Hồi tưởng lại tình cảnh khi đó trong mắt Tề Nhạc xuất hiện hào quang cảm kích, tuy thân thể của hắn gánh vách quá nhiều thứ so sánh với trước kia hắn tình nguyện sống trong hoàn cảnh bây giờ, không nói cái khác, hiện giờ có quá nhiều bạn bè và tìm được thân nhân còn có được các người yêu thì còn mong gì nữa. Tề Nhạc trước kia nghĩ cũng không nghĩ.

- Đúng vậy a! Khi đó tôi chỉ là côn đồ. Vì đánh Tiểu Ất và sợ bị trả thù mới một mình lặng lẽ chạy đến Tây Tạng tránh họa. Ai nghĩ tới lại gặp được ngài, từ đó mà thay đổi cuộc đời.