Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 545: Cửu Lê hung nhân (1)




Y Nhược nói:

- Mấy người đó đang nói: giao cô bé này cho chúng ta, nếu không chúng ta sẽ giết toàn bộ. Xem ra, bọn họ là sợ ngươi rồi. Vừa rồi ngươi chấn nhiếp bọn chúng, nếu không dùng tập tính của Tộc Cửu Lê đã sớm nhào lên công kích.

Ánh mắt Tề Nhạc nhìn về phía Y Nhược hỏi:

- Làm sao bây giờ? Muốn tiêu diệt mấy người họ hay không?

Bởi vì hắn cũng không thuộc về thời đại này. Đối với Tộc Cửu Lê cũng không có cảm giác cừu hận gì, cho nên mới hỏi thăm Y Nhược.

Y Nhược hừ lạnh một tiếng, nói:

- Tộc Cửu Lê vô cùng hung tàn, mỗi một tên đều đáng chết.

Tề Nhạc gật nhẹ đầu, nói:

- Người xấu thì để con làm thịt là xong.

Vừa nói, hắn chậm rãi đi ra ngoài.

Chính tại thời điểm lúc này, một tiếng gào thét tiếng điếc tai nhức óc vang lên. Trên mặt đám người Tộc Cửu Lê đều toát ra một loại thần sắc quái dị, từ cảm xúc của họ cho thấy dường như là đang hưng phấn.

Bước chân Tề Nhạc vừa nhấc lên đột nhiên dừng lại, trong mắt toát ra một tia quang mang cảnh giác. Tinh thần lực như là một tấm lưới cực lớn, dùng thân thể của mình làm trung tâm lập tức hướng ra phía ngoài phóng thích ra. Tiếng gầm gừ cực lớn lại không có dấu hiệu đình chỉ, khi tinh thần lực của Tề Nhạc vừa mới cảm giác được thật thể, một cái thân ảnh khổng lồ đã xuất hiện trước mặt mọi người.

Một Cự Nhân cao tới năm thước, bề ngoài giống như những Tộc Cửu Lê khác, chỉ là chiều cao thì gấp nhiều lần. Hai con ngươi trên cái đầu lâu cực lớn tản ra hung quang khiếp người, khí tức hung ác bành trướng. Đám Tộc Cửu Lê đuổi tới trước vừa nhìn thấy hắn lập tức phát ra những tiếng hoan hô. Theo những mùi tanh hôi, bọn họ không do dự nữa ép về phía đám người Tề Nhạc.

Tộc Cửu Lê thân cao năm thước có những lân phiến khác với Tộc Cửu Lê bình thường, lân phiến trên thân người Tộc Cửu Lê bình thường kỳ thật chỉ là một loại biến dị của làn da, nhìn bên ngoài giống như một lớp sừng. Mà lân phiến trên người hắn lại tản ra một tầng u lục quang mang, nhìn càng thêm dầy. Đồng thời khí tức hung ác trên người hắn cũng rõ ràng cường thịnh hơn.

Y Nhược nói:

- Là đầu lĩnh Bộ Lạc Tộc Cửu Lê Na Thôn, ở bên trong Tộc Cửu Lê chia làm từng cái tiểu bộ lạc. Từng Bộ Lạc bất quá chỉ trên dưới ngàn người do năm tên Na Thôn cùng một gã tù trưởng Bộ Lạc khống chế họ được xưng là Na Lê. Thực lực của Na Thôn bên trong Tộc Cửu Lê rất mạnh, cơ hồ có thể cùng một ít hung thú cấp thấp so sánh. Có chút Na Thôn cùng Na Lê còn có thể có được đồng bọn Cự Thú là đại địch các tộc nhân loại chúng ta.

- Người Tộc Cửu Lê thiên tính hung tàn, giết chóc cùng hủy diệt là sự tình bọn chúng thích làm nhất. Từ lúc chúng được sinh ra thì chưa bao giờ coi chính mình là nhân loại, các tộc nhân loại khác của chúng ta cũng chưa bao giờ coi họ là đồng loại. Năm đó Xi Vưu ứng với thiên tượng, khi mà hắn thống soái, người Tộc Cửu Lê suýt nữa đã hủy diệt cả nhân loại. May mắn Hoàng Đế kịp lúc xuất hiện, mới có thể ngăn cơn sóng dữ lật ngược tình thế.

Tề Nhạc hiện tại đã không có thời gian đi hỏi thăm Y Nhược về tình hình cụ thể và tỉ mỉ của Tộc Cửu Lê. Một tên Na Thôn Tộc Cửu Lê, tuy rằng mặt ngoài hung ác mười phần, nhưng lại làm sao có thể làm cho Tề Nhạc phải xem trọng để vào mắt? Thân hình lóe lên, Tề Nhạc đã nhẹ nhàng đi ra ngoài, đứng cách Na Thôn ở một địa phương chừng mười thước. Những người Tộc Cửu Lê khác hiển nhiên nhận ra Tề Nhạc chính là nhân loại vừa rồi đẩy lui bọn chúng, trong đó có mấy người gầm lớn lên chậm rãi đem Tề Nhạc vây quanh ở chính giữa.

Na Thôn phát ra một tiếng gầm rú trầm thấp, cánh tay cực lớn chỉ Tề Nhạc, lúc này Tề Nhạc mới phát hiện, những ngón tay của người Tộc Cửu Lê đều giống móng vuốt sắc bén của động vật. Mặc dù cũng không thật là dài, nhưng móng tay này có lục quang nhàn nhạt lóe lên, hiển nhiên có lực sát thương rất mạnh. Lại nhìn thân thể của người Tộc Cửu Lê cao lớn hùng tráng hơn nhân loại bình thường rất nhiều. Rất dễ dàng tưởng tượng đến mấy người vì cái gì có thể mang đến tai nạn cho nhân loại.

Tất cả hơn mười tên Tộc Cửu Lê đồng thời đánh tới Tề Nhạc, mấy tên này hiển nhiên cũng không ngu dốt, trong lúc tấn công đồng thời phong kín đường lui của Tề Nhạc.

Đáng tiếc, mấy tên này lại không biết được, Tề Nhạc không né tránh đấy, bởi vì, căn bản hắn không cần phải né.

Người Tộc Cửu Lê tấn công chính mình lập tức đại não của Tề Nhạc tiến vào trạng thái thanh tỉnh, dưới tác dụng rà quét của tinh thần lực, toàn bộ thế cục trong tràng hoàn toàn khống chế bên trong cảm giác của mình. Tất cả động tác của người Tộc Cửu Lê dưới sự quan sát của tinh thần lực phảng phất đều chậm lại vô số lần, từng chút từng chút lại gần Tề Nhạc.

Một tiếng hừ lạnh từ trong miệng của Tề Nhạc phát ra, tinh thần lực vô hình dưới sự khống chế đặc thù của hắn hóa thành hơn mười đạo sóng xung kích trực tiếp xông vào trong não đám người Tộc Cửu Lê. Thân thể cực lớn của họ vừa nhào lên lập tức đình trệ, trong mắt của tất cả đám người Tộc Cửu Lê đều toát ra vẻ kinh ngạc mãnh liệt. Bất quá thân thể của họ vẫn đủ cường đại, ở trong sự kinh hãi vẫn theo quán tính đánh tới Tề Nhạc.

Thân thể của Tề Nhạc như thiểm điện không ngừng thối lui, không quay đầu lại, thân thể của hắn đã như là đạn pháo đụng vào thân thể một gã Tộc Cửu Lê. Tiếng vỡ vụn của xương cốt thanh thúy trong buổi tối nghe thật khủng bố, thân thể cự đại cũng không có bị đánh bay, mà chỉ chậm rãi ngã xuống mặt đất.

Thân thể của Tề Nhạc trở nên mờ đi, trong tất cả những người ở đây, chỉ có Y Nhược có thể miễn cưỡng nhìn thấy thân ảnh của Tề Nhạc. Trong quang mang lóe ra, hắn đã vòng quanh tất cả đám người Tộc Cửu Lê một vòng, một lần nữa về vị trí lúc trước. Mà ở trong quá trình thân hình hắn lập loè, thanh âm xương cốt vỡ vụn vẫn không có ngừng vang lên.

Khi Tề Nhạc một lần nữa trở lại vị trí của chính mình, hai mắt của Na Thôn đã trừng lớn như ốc bươu. Trong mắt hắn tràn đầy quang mang không dám tin nhìn Tề Nhạc.

Mà thân thể khổng lồ kia của hắn cũng chậm rãi mềm nhũn ra, bịch một tiếng, trùng trùng điệp điệp ngã trên đất. Hắn vừa đổ xuống, lập tức như hiệu ứng quân bài đô mi nô, đám người Tộc Cửu Lê cũng té ngã trên đất.

Từ biểu hiện bên ngoài, thân thể của bọn hắn cũng không có bất kỳ vết thương. Nhưng mà khi họ ngã ra mặt đấy, từng dòng máu tươi từ bên trong thất khiếu phún ào ào ra, mắt thấy đã không còn sống. Phía dưới Vân Lực Kỳ Lân của Tề Nhạc oanh kích, tuy rằng sử dụng chính là ám kình, nhưng mà bọn họ làm sao có thể ngăn cản? So với Hung Thú Vương lúc trước vây công vây công thì đám gia hỏa Tộc Cửu Lê này quả thực là quá nhỏ bé.

Thiếu nữ có làn da trắng nõn thấy một màn như vậy không khỏi dùng hai tay bưng kín đôi môi hồng nhuận phơn phớt của chính mình, trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc, mà trước đó ánh mắt phảng phất thấy sắc lang lại nhìn hướng Tề Nhạc cũng đã phát sanh biến hóa.