Sở Tổng, Xin Hãy Tránh Đường!

Chương 118




Sau khi rời khỏi khu vui chơi, Đường Tinh nói chuyện với Sở Tinh Thần một chút rồi để anh đưa con về. Còn cô trở lại tổ chức.

"Bà định đi một mình?" Lục Phòng đập mạnh ly nước xuống bàn.

"Huynh không đồng ý, lần này muội một mình xông vào đó, lỡ như gặp mệnh hệ gì.." Hạ Mộc tỏ vẻ không đồng tình.

"Sư huynh, chính vì lần này nguy hiểm nên muội mới một mình. Đừng lo, muội sẽ không sao đâu. Hơn nữa, trước kia huynh vì muội mà cắt bỏ hai tai của tên trùm kia, lần này nếu huynh mà xuất hiện, e là lành ít dữ nhiều." Đường Tinh trần ngâm.

Đường Tinh trao đổi thêm một chút với hai người kia rồi cũng rời đi.

Rạng sáng năm giờ, đồng hồ báo thức vang lên.

Đường Tinh thức dậy, khoác hai ba lô đã chuẩn bị từ hôm qua, đi ra khỏi khách sạn tiến về phía thành phố Philadelphia.

Nơi này vốn là một thành phố chết, và cũng là nơi tốt nhất để giấu những thứ không muốn người khác biết.

Đến biên giới Philadelphia, cô ghé vào một quán ăn ăn sáng, sau đó vào toilet thay quần áo.

Khi cô ra khỏi toilet thì đã là một chàng trai.

Philadelphia - nơi mà cô đã từng ở một năm trời, vốn rất quen thuộc với cô nhưng đáng buồn là nơi đây cứ hai ba ngày lại có một cuộc bạo loạn, chỉ trong một năm ngắn ngủi cô đã hoàn toàn không nhận ra nơi đây nữa, mãi nửa ngày sau mới nhận ra được mấy dấu hiệu kiến trúc quen thuộc.

Trêи đường có rất nhiều xe cảnh sát tuần tra, chắc hẳn là mấy năm nay chính phủ cũng bỏ công chỉnh đốn nên không còn thấy bạo loạn vào ban ngày nữa, tình trạng tốt hơn trước rất nhiều.

Lúc này, Đường Tinh cũng không biết từ lúc cô bước vào địa phận thành phố thì đã bị người ta theo dõi…



"Lão Đại, con nhỏ kia đến Philadelphia rồi!"

"Thật?" Trêи ghế salon bằng da, một người đàn ông tóc vàng mắt xanh trông như một kẻ thần kinh đang ngồi vuốt vuốt mái tóc dài dưới vị trí tai, nơi đó rỗng tuếch, hai lỗ tai của người này đã bị cắt bỏ rồi.

"Chắc chắn 100%, vốn em còn đang đau đầu vì không dễ gì ra tay được ở trụ sở Tội Ngục, không ngờ cô ta lại ra địa bàn rồi tự mình dẫn xác đến Philadelphia, giữa đường còn cố ý hóa trang thành đàn ông, suýt nữa khiến bọn bám theo không nhận ra! Có điều lại vừa hay phát hiện ra một chuyện tốt anh ạ!"

Tên đàn em nói rồi đặt hai tấm ảnh lên bàn: "Bạch Phong, Đường Tinh, hai người này quả nhiên là một người! Chỉ là tại sao cô ta không ở tại nước Z mà lại đổi thân phận chạy về đảo Zephys này, còn xuất hiện bên cạnh Hạ Mộc thì không biết?"

"Ha ha, thú vị lắm..." Tên nam nhân vuốt cằm, tỏ ra hứng thú.

"Có cần em phải đi tra xét không?" Tên đàn em xin chỉ thị.

Người này bực mình xua tay: "Không cần, không quan trọng, dù sao thì hôm nay cô ta cũng phải... ở lại chỗ này!"

Tên đàn em nghe thấy vậy kinh hãi biến sắc: "Lão Đại, anh... anh muốn... nhưng... nhưng cô ta dù sao cũng là người của Hạ Mộc, lần trước Hạ Mộc vì cô ta mà để Khô Cốt..."

"Câm!" Nam nhân cảm thấy chỗ tai bị cắt bỏ của mình đau như lửa đốt, gã thẹn quá hóa giận mà nổi cơn tam bành: "Mày dám nghi ngờ mệnh lệnh của tao?"

"Không... không dám!"

"Bắt sống về! Tao muốn để chúng nó tận mắt chứng kiến cảnh con nhỏ này... bị tao chơi đến chết!" Trong con ngươi âm hiểm của gã tràn đầy sự khát máu.

Trong lúc này, Đường Tinh cũng đã đặt bước chân đầu tiên vào địa phận thành phố Philadelphia.