Sợ Yêu

Chương 32




Tại nhà riêng của Nghiêm Triết, xác của Trác Y Y được đặt ngay giữa nhà trùm khắn trắng, không khí lạnh bao trùm khiến tất cả mọi người đều rùng rợn.

Cảnh sát Phương tay cầm tờ giấy và mấy tấm ảnh đưa cho Nghiêm Triết:'' Nghiêm Tổng, theo như điều tra thì nạn nhân là Trác Y Y, hai mươi sáu tuổi, là vợ của anh. Hiện chúng tôi đang tiến hành điều tra về cái chết của vợ anh, cũng mong anh phối hợp với chúng tôi để làm rõ sự việc, trả lại công bằng cho vợ anh.''

Nghiêm Triết nét mặt buồn bã, hai tay nắm chặt, đôi mắt đỏ ửng như muốn khóc nhưng lại không tuôn ra nổi một giọt nước mắt nào.

''Các người muốn tôi nói gì nữa, vợ tôi cô ấy..... Tại sao cô ây lại như vậy cơ chứ.''

''Tại hiện trường, chúng tôi đã tìm được hung khí nhưng không tìm được dấu vân tay khác ngoài Trác Y Y, ban đầu có kết luận là vợ anh tự tử. Anh có thấy vợ mình dạo này có hiện tượng gì lạ không?''

''Vợ tôi nói với tôi rằng cô ấy mang thai, tôi đã rất vui mừng nhưng gần đây...gần đây lại một lần nữa sảy thai, tôi sợ cô ấy khủng hoảng tâm lý.'' Nghiêm Triết trả lời nhưng lại không ngẩng đầu lên.

''Vâng cảm ơn anh đã giúp đỡ, chúng tôi sẽ nhanh chóng đưa ra quyết định chính xác nhất.''

''Cảm ơn, vậy còn cô ấy thì sao, tôi mong cô ấy sớm được chôn cất tử tế.'' Lúc này Nghiêm Triết mới ngẩng đầu lên, nét măt tỏ ra khổn khổ vô cùng.

''Vâng.''

Cảnh sát đi rồi, mang theo xác của Trác Y Y, chỉ còn lại Nghiêm Triết đang ngồi trên ghế sô pha nét mặt thay đổi, hắn chỉ cười,ngả lưng xuống ghế.

Tự tử? Cũng hay đấy.

----

Bên ngoài xe cảnh sát, vài nữ cảnh sát đang thì thầm, bị mê hoặc bởi nét ôn hòa của Nghiêm Triết.

''Thật khổ cho anh ấy, còn trẻ mà mất vợ, anh ấy có vẻ rất đau khổ.''

''Đúng vậy, nhưng một người đàn ông thành công như anh ấy thì thiếu gì người theo đuổi.''

''Chưa chắc, có khi anh ấy ngoại tình khiến Trác Y Y uất ức mà sảy thai cũng nên.''

''Không thể, nhìn anh ấy không phải người như vậy.''

''Đừng có nhìn mặt mà bắt hình rong.''

''Hừ.''

Trời biết, đất biết, hắn biết, hắn đã gây giết hai người, bàn tay đầy máu còn sợ cái gì?

-----

Chiếc điện thoại rơi xuống đất vỡ nát, bàn tay vừa cầm điện thoại run rẩy liên hồi. Trác Nhiên ngồi xuống ghế như không tin vào những gì mình vừa đọc được.

''Trác Y Y chết vì sảy thai?''

Dù sao cả hai cũng là chị em, trong lòng Trác Nhiên không khỏi đau khổ, tuy Trác Y Y từng cướp người yêu của cô nhưng cô vẫn không thấy hận cô ấy. Bởi nếu không có Trác Y Y thì cô không biết được bộ mặt thật của Nghiêm Triết, tên ác ma đó đáng bị trừng phát. Cái chết của Trác Y Y cô nhất định phải điều tra rõ.

Nhanh chóng mặc quần áo chạy nhanh xuống nhà, cô muốn nói cho Mạc Quân Thần biết, mà có lẽ anh cũng biết rồi.

Mạc Quân Thần đang ngồi xem tài liệu thì nhận được điện thoại thông báo cô đến, trong lòng xốn xang khó tả nhưng anh kiềm nó lại, trả lời khô khốc:'' Cho vào.''

Nện đế giày xuống nền gạch, tiếng giày va chạm kêu cọc cọc, ngày càng gần, lại càng khiến người bên trong xót ruột, nhưng vẫn không ngẩng đầu lên.

''Mạc Quân Thần.''

Anh vẫn không ngẩng đầu.

''Mạc Quân Thần, ngẩng đầu lên hôn một cái.'' Trác Nhiên gọi anh không được liền nói như vậy, nào ngờ anh ngẩng đầu lên, còn kéo cô ngồi lên đùi mình.

''Hôn đi. Tôi xem em đã hôn thành thạo chưa.''

''Bây giờ không phải lúc nói chuyện này, Trác Y Y chết, anh biết rồi chứ?''

Mạc Quân Thần nhăn nhó, hóa ra cô tìm anh là vì chuyện này, cảm giác hụt hẫng dâng lên, giọng nói lạnh đi hẳn:'' Biết.''

''Vậy rốt cuộc là thế nào?''

''Như em thấy không phải sao?''

''Không đúng, chắc chắn Trác Y Y bị giết.''

''Ừ.'' Mạc Quân Thần trả lời không chút hứng thú, điều anh hứng thú là cô đến tìm anh.

''Anh trả lời như vậy là sao?''

''Như em nghĩ, Nghiêm Triết giết Trác Y Y.''

''Đã điều tra chưa?''

''Ban đầu kết luận là do tự tử nhưng theo vết đâm thì không thể là tự nạn nhân gây ra.Vì không muốn làm to vụ này nên Nghiêm Triết nói với cánh nhà báo là bị sảy thai.''

''Khốn nạn.''

''Em đến đây chỉ có thế?''

''Đúng.''

''Mẹ kiếp, em vẫn chưa hôn?''

Trác Nhiên tìm được đáp án nhanh chóng hôn vào môi Mạc Quân Thần một cái rồi chuồn ra cửa:'' Trưa tôi mang đồ ăn đến nhé.''

Lại để cô chạy thoát.

vertexr{y5