Sốc! Hotboy Nhà Nghèo Là Papa Của Bé

Chương 55: Chương 55:




Giang Nhược Kiều suy nghĩ một lúc, trong tương lai mà Lục Tư Nghiên nói, cô và Lục Dĩ Thành kết hôn, nếu anh có một cô em gái mưa... Thì cô chắc chắn đã không chọn gả cho kiểu người như vậy. Mặc kệ là lúc nào, có lẽ cô sẽ không tin người khác, nhưng nhất định sẽ tin bản thân, dù cho bản thân là người ra sao cô cũng tin tưởng.
 
Hơn nữa, cô cũng đã chung sống với Lục Dĩ Thành được một khoảng thời gian.
 
Người này không nói được lời hay ý đẹp, có lúc ngốc nghếch, có lúc im lặng, nhưng nhân phẩm chắc là không có vấn đề gì.
 
Anh từng nói trong nhà cơ bản không còn ai, một mình anh một sổ hộ khẩu. Nhưng hễ anh có “cô em gái” tương đối thân, khoảng thời gian này cũng không thể hoàn toàn không có tin tức. Đừng thấy Lục Tư Nghiên mới năm tuổi, cho dù đứa nhỏ này là người lớn cũng rất khó lay động được cậu. Vì vậy, nếu Lục Dĩ Thành có tình hình gì, nói không chừng chính Lục Tư Nghiên là người đầu tiên phát giác. Với tính tình của cậu nhóc, Lục Tư Nghiên sẽ không nói với cô ư?
 
Ngay cả việc Lục Dĩ Thành ra ngoài cắt tóc, tên nhóc này cũng báo cáo với cô.
 
Nếu anh thật sự có em gái hay chị gái, Lục Tư Nghiên chắc chắn sẽ làm cho long trời lở đất.
 
Giang Nhược Kiều suy nghĩ một hồi, lúc thì tỏ ra nghiêm túc, lúc thì mặt mày giãn ra.
 
Ba người bạn chung phòng hiểu cô, họ nhìn nhau và đoán ra có gì đó không ổn.
 
Không, không đúng.
 
Nhược Kiều không phải người như vậy. Nếu cô không có chút tâm tư nào đối với Lục Dĩ Thành, cô sẽ hành xử như thế sao?
 
Rõ ràng Giang Nhược Kiều cũng nhận ra vấn đề này. Cô làm vậy là sao đây ông trời ơi?
 
Lục Dĩ Thành cũng đâu phải là gì của cô, không phải đối tượng mờ ám, chẳng phải bạn trai, anh có em gái mưa hay không thì liên quan quái gì đến cô?
 
Cô nghiêm túc và tỉ mỉ cân nhắc vấn đề này ư?
 
Giang Nhược Kiều lắc đầu rồi lẩm bẩm: “Mặc kệ cậu ấy có em gái hay chị gái, chuyện này không quan trọng.”
 
Vân Giai nghi ngờ nhìn cô: Thật sự không quan trọng sao?
 
Vậy tại sao lúc cô nhắc đến em gái hay chị gái lại bày ra nét mặt “bản cung buồn nôn quá đi” rõ ràng như vậy? Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Bee, nếu bạn có đọc bản chuyển ngữ này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang LuvEvaland.co để ủng hộ nhóm dịch có thêm view cũng như có thêm động lực để hoàn thêm nhiều bộ khác nữa nhé. Mọi thắc mắc xin gửi tin về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.
 
Giang Nhược Kiều khôi phục lý trí, nhìn ba người bạn chung phòng, cái gọi là “thà hại người chứ không hại mình” bây giờ đối với cô mà nói, người bạn trai cũ đã chia tay Tưởng Diên này đã thuộc về người ngoài trong số người ngoài, Lục Dĩ Thành là ba của Lục Tư Nghiên nên miễn cưỡng tính là một nửa người mình. Cho dù thế nào thì chuyện giữa cô và Lục Dĩ Thành quan trọng hơn, vậy thì đừng trách cô coi trọng bên này, xem nhẹ bên kia. Thật ra… từ xưa tới nay, đâu có đạo lý giúp người ngoài đúng không?
 
“Các mỹ nữ, tiên nữ, chính chủ muốn giao cho mấy cậu một nhiệm vụ rất quan trọng.” Giang Nhược Kiều nhìn họ với ánh mắt mong chờ.
 

Vân Giai lẩm bẩm: “Sao cứ cảm thấy không có chuyện gì tốt lành thế, có thể từ chối không?”
 
Giang Nhược Kiều tỏ ra nghiêm túc: “Đương nhiên không được, chúng ta từng kết nghĩa kim lan mà.”
 
“Cũng có thể tuyệt giao kia mà.”
 
Giang Nhược Kiều: “...”
 
Đương nhiên chỉ là nói đùa, Cao Tĩnh Tĩnh nói: “Cậu nói đi, nhiệm vụ quan trọng gì đây. Chỉ cần không phải kêu bọn tớ tiếp tay cho Tưởng Diên là ok, không phải đúng chứ?”
 
Giang Nhược Kiều: “Rốt cuộc nhân phẩm của tớ tệ đến mức nào mới khiến cậu ảo giác thế này?”
 
Cao Tĩnh Tĩnh: “Ha ha ha ha ha…”
 
“Thôi đi. Quay lại vấn đề chính, thứ nhất…” Giang Nhược Kiều chuẩn bị nói.
 
Lạc Văn phụt cười: “Tớ cảm giác không chỉ là một nhiệm vụ quan trọng.”
 
“Nè!”
 
“Được được được. Chị gái nói đi nói đi, tớ đều nghe theo.”
 
“Thứ nhất, để tất cả những người có thể biết chuyện này đều biết tớ và Tưởng Diên đã chia tay. Tớ muốn triệt để phân rõ ranh giới với người này.” Giang Nhược Kiều nói.
 
Đây là chuyện cần phải làm.
 
Đương nhiên chuyện chia tay phải công bố rộng rãi. Tránh để khi đi trên đường, người khác vẫn xem cô và Tưởng Diên là một đôi, thế thì không hay cho lắm. Không tốt cho cô, cũng chẳng tốt cho bạn trai tương lai của cô.
 
Ba người đồng loạt lên tiếng: “Chỉ có thế? Chỉ vậy thôi ư? Đương nhiên không thành vấn đề.”
 
Không nhanh chóng cởi trói, còn chờ thiệp mời của Tưởng Diên và Lâm Khả Tinh trong tương lai làm cho khó chịu đến mức nôn mửa sao?
 
Tốt nhất là tám kiếp cũng đừng dính dáng gì tới nhau.
 
Giang Nhược Kiều vô cùng hài lòng.
 

Nhìn đi, đây chính là sức mạnh của chị em. Đây gọi là tấm lòng của chị em. Đàn ông cái gì… Đều là thoảng qua như mây khói. Vào thời khắc quan trọng, cô vẫn phải dựa vào chị em.
 
Giang Nhược Kiều lại trầm ngâm rồi nói: “Nếu người khác hỏi nguyên nhân chia tay…”
 
Vân Giai: “Chuyện này cần phải nói à, người đàn ông không giữ lề thì nên cút ra ngoài, không chia tay, còn giữ để làm pháo nổ mừng năm mới hay sao?”
 
Lạc Văn: “Mẹ nó, chẳng lẽ chúng ta còn phải che giấu thay anh ta, anh ta cho tớ một trăm triệu ư? Cho tớ con số này, tớ sẽ cân nhắc chuyện bịa đặt nói thay anh ta.”
 
Giang Nhược Kiều: “Không cần một trăm triệu, mười triệu thì cậu đã bịa ra được rồi. Tới lúc đó, chúng ta chia năm mươi năm mươi là được.”
 
Lạc Văn coi thường cô: “Cậu còn chút tiết tháo được không?”
 
Cao Tĩnh Tĩnh: “Đây là trường hợp dùng để xã giao rất tốt, để các bạn nữ chú ý chuyện em gái mưa, cũng để các bạn nam tự cân nhắc một chút, rốt cuộc là thiếu người thân hay thiếu bạn gái.”
 
Giang Nhược Kiều lại lắc đầu: “Cũng được, nhưng không cần thiết. Người khác có hỏi, cứ nói phương hướng lý tưởng tương lai khác nhau nên chia tay. Lý do cá nhân một chút ấy mà… Mấy cậu đều biết lý do các ngôi sao chia tay còn gì. Cứ bắt chước theo đó mà nói là được.”
 
Quả thật cô muốn chiếm điểm đạo đức cao, nhưng không có nghĩa phải đóng đinh vào cái cột đáng bị sỉ nhục Tưởng Diên kia, không cần thiết phải đánh đối phương không thể trở tay, thậm chí là làm mất mặt. Một cuộc tình thôi mà, đối với cô, đối với anh ta đều là biết dừng lại đúng lúc. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Bee, nếu bạn có đọc bản chuyển ngữ này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang LuvEvaland.co để ủng hộ nhóm dịch có thêm view cũng như có thêm động lực để hoàn thêm nhiều bộ khác nữa nhé. Mọi thắc mắc xin gửi tin về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.
 
Điều mà cô hy vọng là mọi người có thể nhanh chóng quên đi quá khứ giữa mình và Tưởng Diên. Hơn nữa, lúc này nhắc đến chuyện của Lâm Khả Tinh thì có lợi ích gì cho cô sao? Rốt cuộc dư luận cũng là con dao hai lưỡi, cô không tự tin bản thân sẽ xử lý tốt, lôi cả Lâm Khả Tinh vào chỉ khiến cốt truyện thêm phức tạp và máu chó mà thôi. Dẫu sao cô ta cũng là thiên kim của đá quý Lâm Thị.
 
Kinh nghiệm bao năm hóng hớt mách bảo cho cô biết, làm người hay xử lý một việc cũng đừng quá cực đoan. Hơn nữa, cô cần thiết lập cho bản thân một lời than phiền vì bị phụ bạc ư? Lẽ nào để mọi người sau này gặp cô, đều nhớ đến quá khứ giữa cô và Tưởng Diên giống như bộ phim truyền hình hàng năm ư? Chỉ nghĩ đến thôi đã khiến da đầu cô phát run.
 
Cô cũng đâu phải kẻ si tình gì đâu.
 
Cô thật sự muốn dễ hợp dễ tan với Tưởng Diên, không muốn cãi cọ dây dưa, trở mặt hay anh hất nước bẩn tôi, tôi vạch mặt anh, quá khó coi rồi! Chuyện này đừng xuất hiện trong lịch sử cuộc đời cô.
 
Ba người bạn cùng phòng nghe Giang Nhược Kiều nói xong, cũng chìm vào suy tư. Cuối cùng, họ vẫn tôn trọng quyết định của cô.
 
Giang Nhược Kiều lại nghe ba người bạn cùng phòng bàn bạc cách xử lý hai vụ này, trong lòng vô cùng cảm động. Thật ra đúng là cô rất muốn nói chuyện của Tư Nghiên cho họ nghe, nhưng cô hiểu rõ, bây giờ vẫn chưa phải lúc. Chí ít cũng phải chờ chuyện chia tay với Tưởng Diên lắng xuống hoàn toàn rồi tìm thời cơ thích hợp thẳng thắn để được khoan hồng.
 
“Các mỹ nữ, tớ đã quyết định.” Giang Nhược Kiều nói: “Tớ bao hết một tuần trà sữa tiếp theo của mấy cậu, uống cái gì cũng được.”
 
Vân Giai đưa tay lên đầu tiên: “Giới hạn một ngày của mỗi người là mấy ly?”

 
Giang Nhược Kiều: “Mấy ly? Mấy cậu còn muốn uống bao nhiêu ly nữa?”
 
Nuôi con thú nuốt vàng Lục Tư Nghiên này cũng thôi đi, bây giờ đám bạn cùng phòng cũng muốn hoá thành thú nuốt vàng sao?
 
Giang Nhược Kiều đang bàn bạc chuyện lớn với các bạn cùng phòng.
 
Sau khi Lục Dĩ Thành tắm rửa cho Lục Tư Nghiên xong, tự mình cầm đồ ngủ đi vào toilet. Khu vực gần đại học A tấc đất tấc vàng, căn phòng anh thuê tương đối nhỏ, toilet càng nhỏ, vóc người anh cao một mét tám ở trong này đúng là hơi chật. Anh đứng dưới vòi sen cho dòng nước gột rửa sự mệt mỏi cả một ngày. Lục Dĩ Thành lau nước trên mặt, thời khắc dễ chịu ít ỏi trong một ngày chính là lúc này, anh đã quen suy nghĩ một số việc vào thời gian này.
 
Chuyện ầm ĩ với Tưởng Diên, sau đó có rất nhiều chuyện cần phải cân nhắc kỹ càng, suy nghĩ và sắp xếp.
 
Anh và Giang Nhược Kiều khó tránh sẽ phải tiếp xúc, và khi theo Tư Nghiên tới nhà trẻ, họ sẽ tiếp xúc với nhau ngày càng nhiều hơn. Giang Nhược Kiều và Tưởng Diên đã chia tay, trong mắt người ngoài, anh và Tưởng Diên vẫn là bạn bè… Vậy sau này người khác sẽ nhìn nhận sự đúng sai giữa cả ba người như thế nào đây?
 
Đại khái là có ba cách ứng phó.
 
Cách thứ nhất, anh không làm gì, cũng chẳng cần nói gì. Kết quả cuối cùng là Giang Nhược Kiều có thể sẽ bị người khác hiểu lầm là một chân đạp hai thuyền, thậm chí kết quả nghiêm trọng hơn là bị người khác hiểu lầm cô đang ngoại tình trong lúc yêu đương.
 
Cách thứ hai, thuận theo đó mà thừa nhận với bên ngoài mối quan hệ với Tư Nghiên và mối ràng buộc giữa họ. Đây là cách dở tệ trong một đống cách dở tệ, không đáng làm theo nhất. Điều này làm trái với quyết định mà anh và Giang Nhược Kiều đã nhất trí phản đối việc đưa tin. Khi tình cảm với Tư Nghiên ngày càng sâu đậm, anh càng không có cách nào chịu được con mình sẽ gặp bất kỳ chuyện trục trặc gì. Tư Nghiên cũng sắp vào nhà trẻ, cậu nhóc sẽ giống những bạn nhỏ ở đây, có một cuộc sống bình thường, cũng có rất nhiều bạn bè. Anh không hy vọng cuộc sống của Tư Nghiên bị ảnh hưởng, càng không hy vọng người khác nhìn cậu như nhìn quái vật.
 
Cách thứ ba… tạo cho người khác một loại ảo giác rằng anh đã thích bạn gái của bạn tốt, đợi họ chia tay, anh phấn khởi theo đuổi. Đương nhiên, nếu làm vậy anh chắc chắn sẽ bị người khác hiểu lầm.
 
Nhưng cân nhắc ba cách này.
 
Hoặc là Tư Nghiên bị ảnh hưởng, hoặc là Giang Nhược Kiều bị chất vấn. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Bee, nếu bạn có đọc bản chuyển ngữ này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang LuvEvaland.co để ủng hộ nhóm dịch có thêm view cũng như có thêm động lực để hoàn thêm nhiều bộ khác nữa nhé. Mọi thắc mắc xin gửi tin về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.
 
Hoặc chính là anh.
 
Cho dù lúc trước anh không có một chút suy nghĩ gì về Giang Nhược Kiều, Lục Dĩ Thành cũng không… Không muốn cô bị người khác hiểu lầm, chứ đừng nói chi đến hiện tại.
 
Không cần phải suy tính nữa.
 
Có lẽ đây cũng là suy nghĩ thật lòng tận sâu trong trái tim anh.
 
Lục Dĩ Thành đã có quyết định. Quyết định này có thể sẽ khiến anh bị người khác hiểu lầm, nhưng cũng chẳng sao, chí ít có thể giải thích với bên ngoài rằng Giang Nhược Kiều và Tưởng Diên chia tay xong, anh và cô mới ngày càng thân nhau. Dù sao mọi chuyện cũng đỡ vỡ lở với Tưởng Diên, sớm muộn gì có một ngày người khác cũng nhìn thấy anh đưa Giang Nhược Kiều về ký túc, rồi thấy anh và cô đi ăn chung với nhau.
 
Sáng sớm hôm sau, Lục Dĩ Thành thức dậy.
 
Nhà trẻ vẫn chưa khai giảng, Lục Tư Nghiên còn ngủ rất say. Khoảng thời gian này, Lục Dĩ Thành đã nắm rõ quy tắc của cậu, tranh thủ lúc cậu nhóc chưa tỉnh, anh lấy tốc độ nhanh nhất tắm rửa rồi ra ngoài.
 
Còn chưa chính thức khai giảng, có rất nhiều bạn học chưa trở lại trường, buổi sáng trong trường chẳng có ai.
 

Hai tay của Lục Dĩ Thành đều xách đồ.
 
Anh đi một mạch tới dưới lầu ký túc xá nữ.
 
Thật ra trước ngày hôm qua, anh rất ít khi đi đường này, ký túc xá nam và ký túc xá nữ cách nhau một khoảng. Cho dù lúc trước anh từng đến, nhưng cũng vội rời đi, trước giờ không qua đây tham quan, vì ký túc xá nữ không liên quan gì đến anh. Trong lòng anh thấp thỏm, rõ ràng nhiệt độ buổi sáng không cao, nhưng lòng bàn tay nóng đến chảy mồ hôi.
 
Lục Dĩ Thành tới dưới lầu của ký túc.
 
Anh đứng đó như một bức tượng.
 
Cất bước đến đây quả là chuyện không dễ dàng.
 
Bình thường nhân duyên của Lục Dĩ Thành không tệ, có bạn nữ chung khoa thấy anh đứng đó như cây bạch dương, trong lòng thắc mắc. Cô ta nghĩ rằng anh có chuyện gì đó nên tiến lên trước hỏi thăm: “Bạn Lục, cậu có chuyện cần giúp hả?”
 
Lục Dĩ Thành im lặng không nói.
 
Cô gái cũng rất nhẫn nại chờ đợi, họ chung khoa nhưng khác lớp, Lục Dĩ Thành được các bạn nữ trong khoa đánh giá cực tốt.
 
Bình thường họ cần giúp, trước giờ Lục Dĩ Thành đều giúp ngay mà chẳng nói hai lời.
 
Bây giờ thực tế là anh cần giúp đỡ, vậy cô ta chắc chắn không thể nhìn mà coi như không thấy.
 
Hơn nữa, cô ta cũng rất tò mò, nay giáo thảo bảo tàng của khoa họ lộ vẻ mặt chần chừ và rối rắm như thế, rốt cuộc vì chuyện gì đây?
 
Rõ ràng Lục Dĩ Thành là học thần trong đám học sinh xuất sắc, trước giờ chưa từng có chuyện làm khó được anh. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Bee, nếu bạn có đọc bản chuyển ngữ này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang LuvEvaland.co để ủng hộ nhóm dịch có thêm view cũng như có thêm động lực để hoàn thêm nhiều bộ khác nữa nhé. Mọi thắc mắc xin gửi tin về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.
 
Chuyện gì thế này?
 
Lục Dĩ Thành nhận ra thời gian mình im lặng đã quá lâu, anh ngước mắt lên nhìn cô gái này, chật vật lên tiếng: “Chào bạn, có thể giúp tôi gọi Giang Nhược Kiều của khoa ngoại ngữ ra đây được không?”
 
Trong ánh mắt ngạc nhiên của đối phương, anh lại bổ sung một câu: “Tôi tới đưa bữa sáng cho cô ấy.”
 
Cô gái: “?”
 
Có cô gái qua đường: “!”
 
Tình huống gì thế này?
 
Rốt cuộc chuyện này là sao? Lục Dĩ Thành tới đưa bữa sáng cho Giang Nhược Kiều? Chuyện này là thế nào? Chỉ qua một kỳ nghỉ hè, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà quần chúng hóng hớt chúng tôi không biết thế.

Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Bee, nếu bạn có đọc bản chuyển ngữ này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang LuvEvaland.co để ủng hộ nhóm dịch có thêm view cũng như có thêm động lực để hoàn thêm nhiều bộ khác nữa nhé. Mọi thắc mắc xin gửi tin về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.