Song Giới Mậu Dịch Nam Thần

Chương 73: Thật đáng mừng




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngày hôm qua QQ lớp gửi tới tin tức, ngày 1 tháng 9 toàn thể tân sinh tới báo danh cùng ngày phát quân phục tới tay, đúng 6 giờ 50 tập hợp trước cửa tòa nhà dạy học. Đường Hà lề ma lề mề nhét thân hình mập ú của mình vào trong quân phục rộng thùng thình, quay đầu nhìn lại, thấy Lê Chanh cũng một thân ngay ngắn rồi.

Quân phục của đại học A đồng dạng là quân phục rằn ri, lấy màu xanh vàng và mùa xanh quân đội là màu chính, phối với người mặc, có lẽ chẳng ai hợp với bộ đồ này, quân phục rộng thùng thình mặc trên người Đường Hà liền là loại một người mập mặc đồ quần áo đi biển, nhưng cùng màu đó mặc ở trên người Lê Chanh, nhưng có loại thoải mái nói không nên lời.

bợn Hà mặc zô giống bộ màu xanh anh nam mặc nhá, dưng mà ko được đẹp trai như anh này

ao-nam-di-bienThiếu niên tóc ngắn cổ áo chỉnh tề, cơ ngực người trẻ tuổi cũng không tính gầy yếu ngược lại rất có chất cảm, có vẻ cực kỳ tinh thần.

Phòng ngủ tổ hai người đúng 6 giờ 30 xuất phát, hoàn toàn đúng giờ tới sân trường, trước tòa nhà dạy học đã phủ kín điểm nhỏ màu xanh quân đội rồi, liền đi vào xem, nón xanh cùng nhúc nhích, màu xanh tràn đầy.

Sau đó đám học sinh còn đang xù lông đều bị lùa tất vào trong thùng xe, ngoại trừ đỉnh đầu là trời xanh mây trắng, những người khác đều vây quanh lưới sắt, một đám bóng người màu xanh quân đội ở trong xe giơ tay tạo dáng……Tự sướng (chụp hình tự sướng ấy nhá).

Giống như cuộc đấu của các con thú bị vây khốn.

“Ngao ngao, không phải chớ, ngủ một giấc tỉnh lại ông đây liền phải quân huấn (huấn luyện quân sự) rồi……..”. Đường Hà buồn bực xoa nhẹ bụng mập.

Thiếu niên quân phục tóc ngắn bên cạnh Lê Chanh kích động nắm thanh ngang trước người, cả người run tới như con dê điên, kích động nói: “Không hổ là đại học A, quân huấn hàng năm đều tới quân doanh (doanh trại quân đội), nghe nói quân huấn còn bao gồm bắn súng, vãi chưởng, sớm liền muốn sờ súng thiệt rồi, cho dù không cấp cái loại AK 47, tùy tiện cấp súng bắn chim cũng được nha!”.

AK 47

ak47súng bắn chim

sung-ban-chim

“Quân huấn khổ sở của đại học bắt đầu rồi, khẳng định càng nghiêm so với cao trung, trở về lại phải đen thêm sưng phù làm sao đây…….”. Đây là một mỹ nữ quân phục dáng người cao gầy, đang dùng mạng đăng trạng thái lên Weibo, chẳng qua cách nội thành càng xa, hiển nhiên sóng tín hiệu cũng dần dần không ổn định, gửi ba lần mới đăng lên được.

“Mẹ con nhớ mẹ anh anh anh (tiếng khóc)…….”. Đây là cô gái quân phục đang cầm di động ngồi xổm trong xe nức nở.

Thời gian một buổi sáng, xe quân đội rất nhanh từ đại học A tới quân khu (khu vực quân sự) thủ đô, lực chấn động của động cơ xe quá lớn, không ít người mặt trắng bệch xuống xe cũng đã bắt đầu nhũn chân rồi, còn có người trực tiếp tựa vào thân cây ói tới tối tăm mặt mũi, muốn nói tố chất thân thể của học sinh giỏi, trừ bỏ số ít phát triển toàn diện đức trí thể mĩ ưu*, mặt khác đều gần như cớ hơi yếu ớt.

* triển đức trí thể mĩ ưu: đức = đạo đức, trí = trí tuệ, mĩ = đẹp trai đẹp gái, thể = thân thể, ưu = ưu tú

Đương nhiên cho dù số ít kia khỏe mạnh, những đứa này làm lính cũng chướng mắt.

Trong quân doanh rầm rầm chạy ra một hàng sĩ quan, đầu đội nón quân đội, sống lưng thẳng tắp như cây lao, Lê Chanh quay đầu lại nhìn một cái, liền thấy một sĩ quan trong đó mắt lộ ra tinh quang chạy tới đội ngũ tương ứng của lớp 2, “Lớp 2 đi theo tôi, chạy bộ chạy! Chú ý, không theo kịp đội ngũ sẽ cho điểm 0, sang năm tiếp tục tham gia quân huấn”.

“Ngao, chân đều nhũn rồi còn chạy làm sao……..”.

“Sang năm tiếp tục quân huấn huấn luyện viên hung tàn như vậy quả thực là bệnh thần kinh cầu quân y tới chữa trị……..”.

“Thật sự là hủy hình tượng, xem bộ dạng rất điển trai cũng không thương hương tiếc ngọc xíu nào…….”.

Đường Hà thở dài một hơi đang muốn nói cái gì, Lê Chanh đột nhiên kéo cánh tay của Đường Hà, mím môi, chằng nói câu nào đuổi kịp nhịp bước của huấn luyện viên, rất âm hiểm, nếu như không phải cậu ngũ cảm kinh người, lại mấy ngày liền hấp thu không ít giá trị tín ngưỡng, chỉ sợ cũng không nhìn thấy huấn luyện viên quay đầu lại liếc mắt một cái, rõ ràng là nhớ kỹ từng người nói xấu gã. Liền Đường mập như vầy, huấn luyện viên thù dai trừng trị một chút, đoán chứng cách hồn lìa khỏi xác không xa.

Có Lê Chanh và mấy nam sinh mở đầu, đằng sau cũng ý thức được tầm quan trọng chạy theo, làm không tốt chờ khi tới một lần quân huấn lại tới, tới khi đó rất mất mặt…….. Mọi người một đường chạy cự li dài tới sân huấn luyện, đã muốn đặt mông ngồi dưới đất rồi, còn có thể đứng cũng bất quá là mấy nam sinh quân phục thân thể khá tốt, còn có Lê Chanh thân là tu sĩ.

Chẳng qua mấy nam sinh quân phục đều bắt đầu mồ hôi ướt đẫm, rằn ri trên lưng cậu vẫn là khô ráo, trên mặt lại không có một giọt mồ hôi, cả người ở trong ngày hè giống như mang theo một cỗ hơi thở mát lạnh.

“Đứng lên!”. Huấn luyện viên quét mắt đám người Lê Chanh còn có thể đứng, mang theo sát khí ra lệnh: “Chưa được một trăm mét……”. Giống như biết sau lời này chính là một trận tức giận mắng, huấn luyện viên nghiêng đầu trêu tức nói: “Không đi liền cút  xéo”.

Vãi chưởng, này rốt cuộc là tên cướp nào xâm lược ném bom pháo đài quân ta vậy!

Xạo tung trời luôn nha!

Áo khoác da ngậm điếu thuốc nhả khói anh liền là lão Đại xã hội đen thập niên 70 à!

Trong lòng chúng sinh đã sóng ngầm cuồn cuộn tức giận mắng không thôi, trên mặt lộ ra thần sắc ẩn nhẫn ngoan ngoãn đứng lên từ trên mặt đất, nghiến răng nghiến lợi bước nhịp chân mềm nhũn chuẩn bị đi chầm chậm một trăm mét.

“Đi nhanh! Tụt lại phía sau cho 0 điểm…….”.

Tân sinh: “……..”

Chưa được 100 mét, huấn luyện viên đưa tay ra sau lưng xoay người, “Nghiêm!”. Gã quét mắt liếc nhìn một cái: “Tốt, từ hôm nay trở đi, tôi chính là huấn luyện viên trong lúc các em quân huấn, đồng dạng cũng là tổng huấn luyện viên của quân huấn lần này, tôi họ Triệu, không thể không nói các em rất may mắn, rút thăm trúng tôi nhân từ…….. Thời gian một tháng tiếp theo, tôi ta chỉ yêu cầu các em làm được một chút, giữ quy tắc, nghe mênh lệnh. Đương nhiên, hễ ai vi phạm, chúng ta có thể sang năm gặp lại”. Tân sinh đồng loạt rùng mình, chỉ thấy huấn luyện viên Triệu mỉm cười, “Tin tưởng các em sẽ cùng tôi cùng nhau vượt qua một đoạn sinh hoạt quân huấn vui vẻ”.

Tân sinh: “……..”. Hiện tại đổi huấn luyện viên còn kịp sao?

Thời gian giữa trưa tại chỉnh lí đội hình và đi đều bước, chạy bộ trôi qua, nộp lên di động, nhóm tân sinh lòng không tạp niệm buổi tối vội vàng vào ở phòng tám người ở tạm trong quân doanh. Huấn luyện viên Triệu dẫn dắt hơn mười vị huấn luyện viên hoàn thành luyện tập buổi tối cùng một gã huấn luyện viên họ Tề mang cơm về, đúng lúc thảo luận tới vấn đề tố chất của đám tân sinh này, huấn luyện viên Tề suy nghĩ một chút, “Lớp 6 có vẻ có mấy người nổi trội, lớp 3 tôi xem như toàn quân bị diệt, đi nhanh một trăm mét sau đó có nữ sinh hoàn toàn là không đứng lên nổi”.

“Ừ, tôi cũng chú ý tới mấy đứa”. Huấn luyện viên Triệu nghĩ tới thiếu niên ban ngày thở hồng hộc còn cứng cổ đứng thẳng, không khỏi cười một cái, sau đó lại nhớ tới thiếu niên đẹp trai ngay cả thở đều không gấp một chút đằng sau nhóm người này, liền cái bộ dạng gầy yếu đó, cư nhiên còn có thể không thua kém gì những người khác, “Quả thật là không đơn giản. Nhưng mà còn phải tôi luyện”.

“Năm nay đội Phi Ưng lại có không ít thương vong, cậu để ý bọn nó một chút, có mầm tốt thông báo tôi một tiếng”. Huấn luyện viên Triệu lặng im suy nghĩ một chút,  “Người Lê Chanh trong danh sách tân sinh……nghe tên có hơi quen tai”.

Huấn luyện viên Tề hơi hơi ngẩn ra, “Nhìn thấy trong tin tức phát sóng đi, thủ khoa đại học tỉnh Nam Giang, có một đoạn thời điểm truyền bá người này muốn tới đại học C, nhưng mà trên danh sánh anh có, đoán chừng chính là cậu ta, xem ra là tới đại học A”.

Gã cười ha ha: “Thằng nhóc này nhưng lại rơi vào trong ma trảo của anh”.

Huấn luyện viên Tề suy nghĩ rất đẹp rất phong phú.

Thủ khoa loại sinh vật này.

Luận IQ không so bằng người ta, nhưng mà luận thể lực, xách cổ áo liền có thể nhấc bổng lên rồi, đó không phải là là gà bệnh sao.

Huấn luyện viên Triệu nhướn nhướn mày, chẳng ừ hử gì cả.

Hôm sau nhóm thiếu niên hiển nhiên khôi phục nhảy nhót lung tung, các nữ sinh thoát khỏi trạng thái thoát lực rốt cục có thời gian rãnh tại thời gian ăn sáng bát quái một phen, ví dụ như nói mấy nữ sinh bàn bên cạnh Lê Chanh đã trong mưới phút lén ngắm không dưới mười lần rồi.

“Đó sẽ không là Trác Ngọc Hiên chứ?’.

“Nghe nói là người thừa kế của Trác thị, không nghĩ tới cư nhiên tới đại học A học, còn tưởng rằng phú nhị đại* như vậy đều sẽ xuất ngoại đào tạo chuyên sâu…….”.

*phú nhị đại: con nhà giàu đời F2, có bố mẹ đại gia

“Bà là sao biết người ta từng không xuất ngoại đào tạo chuyên sâu, người thừa kế Trác thị đều là lớn lên ở nước ngoài đó, Trác Ngọc Hiên càng là cao trung mới quay về Trung Quốc, vừa trở về mở miệng nói tiếng phổ thông còn tiêu chuẩn hơn so với người bình thường, thành tích thi đại học càng là thủkhoa trong thủ đô, nếu không là Lê Chanh, lần này thủ khoa cả nước là cậu ta đó”. Một nữ sinh tóc kiểu pixie đặc biệt nuốt một miếng thịt gà, không khỏi thổn thức, “Không có biện pháp gientốt lớn lên chính là đẹp trai, có vẻ người đối diện cậu ta cũng không tệ…… Từ từ, người đó…….người đó hình như là Lê Chanh mà!”.

tóc pixie

toc-pixieDù sao phú nhị đại có chút xa không với tới, nào có như bản thân thần thi cử đi vào sâu lòng người như vậy. Nhất thời có người nhỏ giọng kinh hô, nữ sinh chung quanh bắt đầu thò đầu ra tìm hiểu, “Thần thi cử ăn cơm cũng đẹp trai ghê!”.

“Không biết cậu ấy có bạn gái chưa…….”.

“Mấy bà đều sai rồi, thần thi cử làm sao có thể chia cho con gái chớ, sẽ không ghen sao, bình thường thiếu niên đẹp như vầy đều hẳn là thích nam mới đúng…….”.

Lê Chanh bình tĩnh nuốt xuống một miếng cháo cuối cùng, yên lặng thu hoạch giá trị tín ngưỡng vừa tới trưa bùng nổ mạnh mẽ, tu vi hậu kỳ luyện khí tầng bảy thình lình tăng một đoạn lớn, dự tính lại tới mấy lần thời gian ăn sáng, tu vi đột phá tới luyện khí tầng tám ở trong tầm tay.

Thật đáng mừng.