Sống Lại, Độc Đế Đuổi Thê

Chương 64




Bởi vì Tô Y Nhân nhắc tới gà nướng cùng thỏ nướng, Âm Ngọc Phong ở trong đất hoang bên ngoài Đường gia tập đánh một con gà rừng hai con thỏ hoang lông màu bụi, mang theo Tô Y Nhân tìm một dòng nước sạch sẽ.

“Âm Ngọc Phong, ngươi đem gà rừng thỏ xử lý sạch sẽ, ta đi phụ cận chém mấy nhánh cây tới chất đống lửa.” Tô Y Nhân giành nói trước. Trong lòng nàng rất là lo lắng Âm Ngọc Phong quân tử cách xa bếp núc, yêu cầu nàng giải phẫu gà rừng thỏ hoang.

Nàng nguyên lai là học sinh trung học cấp hai, nàng giúp làm việc nhà cũng chính là rửa chén quét nhà, đem quần áo trong máy giặt quần áo lấy ra đi phơi, mấy việc giết chóc máu tanh đều là mẹ cùng bà nội các nàng làm. Nàng chuyển kiếp sau một mình thoát đi Âm Ngọc Phong, ăn thức ăn tất cả đều là dọc đường mua được, cho nên gọi nàng xử lý gà, thỏ máu dầm dề, đừng nói không biết làm, nàng có thể sẽ còn bị ghê tởm chết.

“Ở phụ cận chém mấy nhánh cây dài điểm đích là được, chớ đi quá xa.” Âm Ngọc Phong bất đắc dĩ nói, thản nhiên giơ lên ba con mồi bị chưởng phong của hắn đánh bất tỉnh hướng đi bên dòng nước.

Mổ xẻ sinh vật hắn vô cùng am hiểu, hắn ngay từ đầu cũng chưa có chuẩn bị để cho Tô Y Nhân giết gà rừng thỏ hoang. Người làm của hắn thường cho hắn tình báo là: Tô Y Nhân cô nương từ thoát đi Tĩnh Lâm trang, ngụy trang thành giang hồ nữ hiệp xen lẫn trong người bình thường;nàng trợ giúp người khác đánh lui quá ba lần cường đạo cản đường, nhưng chưa từng giết một người.

Tô Y Nhân nguyên danh Lưu Nhã, tay của nàng phải là rất sạch sẽ, cho nên hắn hẳn để cho hai tay của nàng vĩnh viễn không dính máu tanh.

Tô Y Nhân lấy ra Bích Lăng pháp kiếm Âm Ngọc Phong sau đó trả lại cho nàng, ở bên rừng cây chém hai đoạn cành cây to trực tiếp kéo tới bên dòng nước. Nàng là tu chân người tập võ, bề ngoài thoạt nhìn nhỏ yếu, thật ra thì so với thiếu nữ bình thường khí lực còn là rất lớn.

Nghe được sau lưng thanh âm “xào xạc sa” của nhánh cây kéo trên đất, đang cuốn cao ống tay áo rửa sạch con mồi Âm Ngọc Phong cũng không quay đầu lại nói, “Dùng khu thủy thuật đem dưỡng khí trong nhánh cây rút ra.”

Khu thủy thuật là pháp thuật rất bình thường trong thủy hệ pháp thuật, Tô Y Nhân biết, nhưng còn không có dùng đến trong cuộc sống đi. Nghe Âm Ngọc Phong chỉ điểm, nàng hai tay kết ấn, hướng về phía hai đoạn nhánh cây buông thả khu thủy thuật. Linh lực nước oánh oánh màu xanh da trời bao phủ ở nhánh cây, hơi nước trong nhánh cây lấy tốc độ mắt thường thấy được rời đi nhánh cây, dung nhập vào trong tự nhiên.

Đốn cành cây Tô Y Nhân biết. Nàng giơ lên Bích Lăng pháp kiếm, tư thế ưu mỹ lưu loát bổ về phía nhánh cây trên đất. Bích Lăng kiếm giá rét chia ra mấy bóng kiếm sáng như tuyết, nhánh cây trên đất đã rất khô ráo bị chặt đứt thành đoạn gỗ dài ngắn đều đều. Nàng nhất nhất thu tập, đem đoạn nhánh cây có vẻ thô dựng đứng chém “chữ thập”, chém ra một đống củi đốt lớn nhỏ không sai biệt lắm.

“Kiếm chiêu rất đẹp, nhưng cổ tay lực đạo không đủ.” Âm Ngọc Phong ở bên cạnh Tô Y Nhân nói, trong tay giơ lên gà rừng thỏ hoang đã rửa sạch sẽ.

“Ý của ngươi là ta hoa quyền tú thối(*)?” Tô Y Nhân xoay người lui về phía sau ba bước, chợt giũ ra năm sáu đóa kiếm hoa, mũi kiếm nhắm ngay trái tim Âm Ngọc Phong.

Lá gan nàng bị hắn dung túng phải càng lúc càng lớn.

Âm Ngọc Phong ánh mắt mỉm cười nhìn sang pháp kiếm của nàng, dằng dặc nói, “Đối phó người bình thường còn thích hợp, đối mặt nam tu sĩ linh lực vũ kỹ song tu ngang hàng cấp, rất có thể sẽ rơi vào hạ phong.” Nếu như nàng tốc độ cao độ đột nhiên bộc phát, hắn sẽ lo lắng an toàn tự thân, nhưng liền bây giờ? Tô Y Nhân muốn giết hắn, hắn sẽ ở trước khi Bích Lăng kiếm đâm tới thân thể hắn kẹp lại Bích Lăng kiếm!

“Ta luyện tập kiếm pháp là dùng tới phòng thân.” Không có hù dọa đến Âm Ngọc Phong, Tô Y Nhân xem thường nói. Lãnh Tu Trúc hy vọng nhanh chóng để cho Tô thị tỷ muội bước vào ngưỡng cửa tu chân, làm cho các nàng chủ tu linh lực, phụ tu cửu thiên kiếm pháp phòng thân. Kiếm pháp của tỷ muội Tô Y Nhân Tô Khả Nhi, không phải là dùng để giết người!

Đem bảy tám cây củi đốt xếp thành một khe hở lớn hình cái tháp, bên trong tắc mười mấy nhánh cây con nhỏ đặc biệt khô ráo, Tô Y Nhân nói, “Ta không biết hỏa hệ pháp thuật, trước kia mua sắm hộp quẹt đã dùng hết rồi.” Mùa xuân vừa tới, cây cối mới bắt đầu đâm chồi, nàng không thể nhanh chóng thiêu đốt lá cây khô héo, cũng chỉ có thể đem nhánh cây nhỏ dễ dàng thiêu đốt để dẫn lửa.

Âm Ngọc Phong tự nhiên biết lấy linh lực tài nghệ hiện giờ của Tô Y Nhân thì không cách nào học tập pháp thuật tương khắc thuộc tính hỏa, đưa ngón tay ra bắn ra, một ngọn lửa xanh nhạt bay vào trong đống củi đốt hình cái tháp. “Oanh ——” Tô Y Nhân đặc biệt thêm được đống củi đốt hình cái tháp lập tức bốc cháy, phát ra thanh âm lách tách.

Nam nhân tốt nhất định chuẩn bị cho lữ hành!

Ánh mắt sáng lên, Tô Y Nhân cao hứng tán dương:“Âm Ngọc Phong, ngươi thật lợi hại.” Nàng một mực nhận định hắn tu vi cao độc thuật cổ thuật cao, nhưng không nghĩ tới hắn đem hỏa pháp thuật cùng tự thân thủy, mộc tương khắc cũng luyện được rất tốt. “Tiên” cấp tu sĩ không hổ là tiên nhân, các loại pháp thuật to lớn.

Bị nàng lại một lần nữa tán dương, Âm Ngọc Phong tâm tình lộ ra rất là vui thích, đem con mồi đã nhổ lông lột da tắm phải sạch sẽ giao cho Tô Y Nhân, mình từ trong rừng cây chung quanh chọn hai cây nhánh cây hình “Y” cùng một nhánh cây thẳng tới, bàn tay hóa thành đao đem nhánh cây hình “Y” sửa sang lại, hướng hai bên trên đất của đống lửa dùng lực cắm xuống, lại đem nhánh cây thẳng còn dư lại gác ở giữa hai chạc của hai cây kia, sau đó từ trong mực xanh biếc ngọc hoàn của hắn móc ra một loạt vật phẩm, cuối cùng đem ba con mồi đã bôi lên muối cùng hương liệu treo ở trên đống lửa nướng.

“Ngươi xem, ta đi rửa tay.”

Quay đầu thấy Tô Y Nhân mặt không dám tin ngây ngô dạng, hắn khẽ nở nụ cười, “Ở lúc ta còn là một thân một mình tu hành, đều là làm như vậy nướng thịt.”

Tuyệt thế nam nhân tốt lên được phòng khách vào được phòng bếp a!

Tô Y Nhân càng nhìn Âm Ngọc Phong càng cảm thấy hắn bây giờ không tệ, kiều nhan cười như hoa đào trong gió xuân.

Âm Ngọc Phong rửa xong tay đi tới bên đống lửa, lấy ra một khối thảm ngồi rất lớn bằng da trải ở bãi cỏ non xanh biếc trên đất, nói, “Chớ ngồi xổm nhìn gà nướng thỏ nướng, tới đây ngồi xuống nghỉ chân.”

“Ân.” Tô Y Nhân cúi đầu xem một chút tấm thảm sạch sẽ, lập tức cởi xuống giầy đạp lên, ngồi xếp bằng xuống.

Đống lửa rất lớn, gà rừng thỏ hoang rất nhanh nướng phải vàng ươm, tiếng mỡ lèo xèo vang dội, mùi thịt bốn phía.

Còn nướng như vậy đi xuống sẽ cháy.

Ánh mắt liếc về phía Âm Ngọc Phong, nhìn hắn rũ mắt trầm tư không có ý nhúc nhích tay, Tô Y Nhân cẩn thận đem củi đốt đang thiêu đốt rực lửa gạt qua một bên, để cho lửa nhỏ còn thừa lại từ từ nướng hồng bên ngoài thịt gà thịt thỏ đã chín.

“Y Nhân, ngươi trước kia là làm cái gì?” Từ trong trầm tư tỉnh lại Âm Ngọc Phong hướng thức ăn rắc hương liệu nào đó, trong miệng dường như rất tùy ý hỏi.

Tô Y Nhân ngẩn người, hiểu hắn là hỏi thăm thân phận ban đầu của nàng, thành thật hồi đáp, “Học sinh.”

“Học sinh?” Âm Ngọc Phong nhất thời giật mình, chần chờ hỏi, “Ngươi …… vốn là nam hay là nữ?” Ở trong Cửu châu đại lục, trừ Khôn Nguyên nữ quốc, tất cả hàn song khổ độc học sinh đều là nam nhân.

“Ta đương nhiên là nữ rồi!” Tô Y Nhân rất khó chịu hỏi, “Nam nhân đoạt nhà vào thân thể nữ nhân, sẽ có lời nói cùng khí chất nữ nhân sao?” Tác giả biểu tỷ chưa bao giờ viết tiểu thuyết biến thân, càng không có viết quá tiểu thuyết đam mỹ!!!

“Ngươi sư từ nhà nào?” Nghe nàng kiên định mình nguyên lai chính là nữ nhân, lòng của Âm Ngọc Phong vốn là treo cao giữa không trung lập tức để xuống.

“Sư từ ……” Tô Y Nhân ngửa đầu suy nghĩ một chút nói, “Không nói được. lão sư ngữ văn số học Anh ngữ ta từ nhỏ học được trung học cấp hai, giống như có mười một mười hai người, vật lý hóa học sinh vật chính trị lịch sử địa lý thể dục, tất cả tăng lên giống như vượt qua ba mươi vị. Nếu như ta có thể trở về đi lên đại học, lão sư đoán chừng sẽ nhiều hơn nữa ra chừng mười vị?”

Lúc còn trẻ cũng đã lạy tất cả lão sư Âm Ngọc Phong nhất thời ngây dại. Nữ nhi nhà ai giáo dục như vậy? Cha mẹ của nàng là bồi dưỡng vạn năng toàn tài sao? Coi như bây giờ nàng biểu hiện cũng liền bình thường thôi. Nguyên thân của nàng, gỗ mục không thể điêu?

“Ngươi muốn học tập nhiều như vậy làm cái gì? Gia tộc của ngươi rất lớn, ngươi là người thừa kế gia tộc?” Thừa dịp Tô Y Nhân nguyện ý mở miệng, hắn tiếp tục khách sáo.

“Không có gì gia tộc hay không gia tộc, chẳng qua là cha mẹ ta chỉ có ta một hài tử, ta hẳn coi như là người thừa kế duy nhất của hai người bọn họ.” Tô Y Nhân đột nhiên thương tâm đứng lên, “Ta thật là nhớ về nhà.”

“Y Nhân, đây là bách hoa mật rượu ngươi yêu uống, uống một chút trừ lạnh.” Âm Ngọc Phong nhìn thân tình của nàng bị mình lựa ra tới, vội vàng từ trong mực xanh biếc ngọc hoàn lấy ra một bầu rượu hai bạch từ chén rượu, đổ hai chén rượu, một chén cho nàng một chén cho mình.

Ở trong Xuân Thủy trúc của Kính hồ, Tô Y Nhân đang dưới sự dẫn dắt vô tình hay cố ý của hắn, học được uống rượu thưởng thức trà. Nàng nhận lấy rượu ngọt mình thường ngày uống, cúi đầu nhẹ uống.

Uống nửa chén rượu chung, nàng đột nhiên mặt khổ đại thù sâu nói, “Âm Ngọc Phong, chúng ta nơi đó hài tử bất kể nam nữ, đều là học tập như vậy. Trình độ học vấn không cao, không có công việc tốt, ở trước mặt người khác sẽ có cảm giác kém người một bậc.”

Nàng không nhịn được nói lao thao tới, “Thật ra thì rất nhiều thứ học cũng không dùng được, nhưng quốc gia chính là an bài học sinh học tập như vậy, học tập không giỏi sẽ còn bị thật sớm đào thải.” Nàng khổ học chín năm một buổi sáng chuyển kiếp, trước kia học được kiến thức ở chỗ này cơ hồ cũng không dùng được chút nào.

“Trường học các ngươi dạy các ngươi tập võ tu chân sao?” Âm Ngọc Phong hỏi. Uống chút rượu quả nhiên có thể để cho nàng tâm tình buông lỏng rất nhiều.

Uống thân thể ấm áp, nhưng đầu óc rất thanh minh Tô Y Nhân dừng lại, suy nghĩ một chút mới hồi đáp, “Không, chúng ta nơi đó nghe nói linh khí vô cùng thưa thớt, tu sĩ đã sớm tuyệt tích. Ở trước khi không giải thích được vào thân thể của Tô Y Nhân, ta cùng người chung quanh một dạng, ngay cả tu chân đều không có nghe nói qua.” Diện tích rừng rậm kéo dài giảm bớt, đất đai nhanh chóng sa hóa, đại dương ngày càng ô nhiễm nghiêm trọng, địa cầu dưỡng tầng cũng gặp phải phá hư, địa cầu đoán chừng đã không có nửa điểm thiên địa linh khí nữa.

Âm Ngọc Phong rũ mắt lục soát tràng xét bụng, chính là nhớ không nổi Cửu châu đại lục từ xưa đến nay có một cái quốc gia như vậy hay không:nam hài cô gái tất cả đều muốn học tập rất nhiều kiến thức, nơi đó thiên địa linh khí dị thường thưa thớt, mọi người cũng không biết tu chân tu sĩ.

Quả nhiên không thuộc về Cửu châu đại lục, là một dị thế giới!

Hắn cho ra một cái kết luận như vậy.

Tô Y Nhân bởi vì nhớ tới cha mẹ, trong lòng bi thương đứng lên. Hai thế giới thời gian lưu tốc không giống nhau, nàng ở chỗ này cuộc sống mấy trăm năm, thế giới ban đầu thời gian có lẽ chưa từng có mười mấy ngày. Ba mẹ có thể sẽ bởi vì thân thể nàng ra trạng huống mà đau lòng, nàng nơi này muốn tưởng niệm ba mẹ mấy trăm năm a……

Phát hiện Tô Y Nhân như cũ tưởng niệm thân nhân, Âm Ngọc Phong đem một vấn đề cuối cùng, nàng tại sao phải biết trước Tô Khả Nhi sẽ có tận mấy nam nhân, chuyện hắn tương lai hối hận thả lại trong bụng, chờ chút một lần có cơ hội gạt ra lời của nàng nữa.

Lần này thời gian đối thoại, con mồi từ trong đến bên ngoài đều chín, Âm Ngọc Phong lấy ra một thanh chủy thủ hàn quang oánh oánh cắt thịt nướng, đem cánh gà đùi gà cùng bộ vị tiên nộn nhất của thỏ cũng cắt xuống, đặt ở trong bạch từ cái đĩa đã sớm lấy ra tới, đưa cho Tô Y Nhân.

Tiếp nhận nam nhân tuấn mỹ phục vụ tâm tình Tô Y Nhân nhất thời thật tốt, hai tay nhận lấy bạch từ cái đĩa, đón thêm chiếc đũa bạc hắn đưa tới, sung sướng thưởng thức thịt nướng độc đế tự tay chế luyện.

Mùi thơm thịt nướng màu vàng kim xông vào mũi, bên ngoài giòn trong mềm, ăn được trong miệng không mỡ không ngấy. Nàng một cái miệng nhỏ bách hoa mật một hớp thịt nướng, ăn được mặt mày hớn hở.

“Mùi như thế nào?” Hắn hỏi, bắt đầu vì mình cắt thịt nướng.

“Mùi thật tốt!” Tô Y Nhân thở dài nói, “Âm Ngọc Phong, ta cũng không biết ngươi còn có cái gì đồ không biết.” Nếu như có thể một mực giữ vững loại tính tình ôn nhu hiền huệ này, hắn chính là nam nhân hoàn mỹ không sứt mẻ.

Ai, tội quá a tội quá, nàng ngay từ đầu suy nghĩ thay tỷ tỷ xử lý số đào hoa vô cùng thịnh vượng, kết quả đem đàn ông tốt nhất chiếm vì mình có.

Quyết định, kịch tình đại cương chân thật hư cấu tất cả đều là mây trôi, nàng nhất định phải giúp tỷ tỷ đạt được hạnh phúc tốt nhất!

(*) Hoa quyền tú thối: học võ nhưng chỉ có mấy chiêu múa may, không có tác dụng. (theo nguồn: http://tamvunguyetlau.com/2014/06/20/thu-nu-cong-luoc-chuong-627628/)