Sống Lại Khi Mới Vừa Nhập Chức

Chương 423




Nếu có thể, Lộ Nam cũng không muốn để ý tới kẻ không có ý tốt với mình.

Nhưng đó dù sao cũng là "nếu" mà thôi.

Công việc bất đắc dĩ.

Cô năm nay thân kiêm hai chức, cả công ty đều chú ý tới.

Phía BK, Vinh Bảo Tửu Nghiệp gia hạn hợp đồng hiển nhiên sẽ phải giáng cấp - cái này không vội, Lộ Nam có nắm chắc gặm được Nhất Thành Kiến Trúc, chỉ cần họ ký hợp đồng 50 triệu trở lên, như vậy lượng nhiệm vụ năm của BK không có vấn đề, chỉ cần tiếp tục chiêu thương thêm trên kênh phân phối Danh yên tửu là được. Như vậy, lượng tiêu thụ và hồi khoản rượu Hài Hòa BK vẫn tăng trưởng tích cực, có thể lấp kín miệng phía tổng bộ.

Nhưng nếu lúc này hậu cần Trung Tập của ban Thị trường nước ngoài cũng biểu hiện ra hợp tác tiêu cực, ngay cả cô là Lộ Nam, ngay cả Trần Kiêu và Hạ tổng đều muốn bảo vệ cô, thì e rằng không dễ dàng như vậy - tổng bộ nhất quán chỉ luận kết quả. Sau khi lên chức trước sau đánh rơi 2 Nhà tiêu thụ trong và ngoài nước, Lộ Nam phải giải thích thế nào?

Bằng chứng Trung Tập bán tháo hàng ở Mỹ cô còn chưa lấy được, Trung Tập thông qua xuất khẩu rượu trắng rửa tiền chỉ là chuyện cô suy đoán mà thôi (hơn nữa cho dù là thật, trong mắt tổng bộ, Nguyên Xuyên chỉ là một công ty, lại không phải cơ quan pháp luật, quản nhiều thế làm gì), còn lãnh đạo cấp cao của Trung Tập muốn tiến hành quy tắc ngầm với cô?

Lý do này càng không thể nói thẳng ra miệng.

Không chỉ vì chuyện tình ái là chuyện ghê tởm người nhất, càng bởi vì Lộ Nam biết nếu lấy đó làm lý do thì quá ngây thơ rồi.

Nguyên Xuyên là Nguyên Xuyên, lại không phải Nguyên Xuyên của Trần Kiêu.

Lộ Nam không trông chờ tất cả các lãnh đạo cấp cao, cổ đông trong công ty đều có đạo đức cao.

[Được rồi, binh đến tướng cản nước lên đất ngăn.]

Lộ Nam đại khái đoán ra họ Tống và họ Tưởng muốn làm gì, hợp đồng của họ hết hạn vào đầu năm, theo lý thuyết, quý 3, chậm nhất từ tháng 11 quý 4 phải bắt đầu bàn chuyện gia hạn.

2 người này chắc là muốn nắm thóp Lộ Nam bằng chuyện gia hạn hợp đồng?

Nhưng 2 vị này chỉ e không biết, bọn họ không thể lấy ra lợi thế đủ khiến Lộ Nam từ bỏ nguyên tắc và giới hạn của mình.

...

5 ngày sau cũng chính là ngày 15/9, Tống tổng gọi điện thoại cho Lộ Nam, nói nhóm họ tới BK.

Đầu này điện thoại, Lộ Nam nhìn lịch trình: "Như vậy, 6h tối mai, ở khách sạn Kells, tôi mở tiệc đón gió tẩy trần cho Tưởng tổng và ngài."

Kết thúc trò chuyện, Lộ Nam bảo Lý Thanh liên hệ phía khách sạn, định trước phòng riêng.

Ban Thị trường nước ngoài ở Mỹ hiện nay có 2 Nhà tiêu thụ: Từ Trừng Chi và Trung Tập.

Hai khách hàng này người kết nối là Điền Dương.

Lúc trước đi Mỹ, cảm giác tồn tại của cậu ta không mạnh, nhưng năng lực công việc không có bất cứ vấn đề gì.

Lộ Nam đời trước là đồng nghiệp với Điền Dương, đời này lại biết Điền Dương là bạn trai Hạng Phỉ Phỉ, hai thân phận thiện cảm x2, khiến cô sử dụng cấp dưới cùng tuổi, cùng vào Nguyên Xuyên một năm với mình này hoàn toàn thẳng tay - nhưng, lãnh đạo giao việc cho cấp dưới thẳng thừng, chẳng phải chính là đại biểu cho tín nhiệm hay sao?

Lúc này, Điền Dương nhận được thông báo của Lộ tổng, mau chóng trả lời: "Vâng. Lộ tổng, tôi có cần chuẩn bị trước rượu dùng trong bữa ăn không?"

"Hôm nay anh xin đi, 1 rương rượu Hài Hòa 12 năm loại đánh giá, trước khi tan làm tới kho dự trữ lấy với nhân viên hành chính, sáng mai mang tới văn phòng, sau đó để vào cốp xe tôi là được."

"Vâng Lộ tổng." Mặc dù thấy lạ vì theo cách nói của Lộ tổng, phía Trung Tập chỉ tới 3 người, sao phải lấy 1 rương = 6 bình rượu, nhưng Điền Dương rất phục tùng.

Chạng vạng hôm sau, Lộ Nam làm chủ, tới phòng riêng sớm hơn, trên đường tới cô đã dặn dò Điền Dương: "Chuyện lượng bán hàng, hồi khoản đừng nói với họ trên bữa tiệc, ngày mai anh liên hệ riêng với người phụ trách của họ là giám đốc Tô."

Điền Dương gật đầu đồng ý.

Cửa phòng riêng mở ra, Tưởng tổng dẫn đầu đi vào, đánh giá 3 người trong phòng riêng Nguyên Xuyên: Lộ Nam, thư ký của cô, nghiệp vụ viên bình thường.

Tưởng tổng trong lòng hài lòng, trực tiếp ngồi vào vị trí khách đầu.

Những người còn lại cũng theo thứ tự ngồi xuống.

Lộ Nam trước đó chưa gọi đồ, cười hỏi Tưởng tổng và Tống tổng có kiêng gì không.

Tưởng tổng và Tống tổng nhìn nhau, Tống tổng ngầm hiểu, lúc Lộ Nam gọi đồ ăn với phục vụ biết điều thêm mấy câu, về mặt gọi đồ ăn, thậm chí tỏ ý đảo khách thành chủ.

Lộ Nam biết, hôm nay bữa cơm này chỉ e không thể hòa nhã.

Lý Thanh tinh ý bảo phục vụ lúc đưa đồ ăn lên thì mang theo cả bình chia rượu.

Phục vụ đưa lên 4 bình chia rượu, do Lý Thanh ra hiệu nên tránh Lý Thanh và Tiểu Tô, còn lại rót một nửa cho 4 vị khách quý.

Tống tổng nhướn mày: "Người đẹp này không uống?"

Lộ Nam cười nói: "Tiểu Lý lát nữa phải lái xe cho tôi, cô ấy không uống."

Nhưng Tống tổng nằng nặc kêu: "Chỗ này, vừa vặn 6 người, 3 nam 3 nữ, nam nữ phối hợp, 1 chọi 1, tuyệt phối uống rượu. Phục vụ, lấy thêm 2 chén rượu tới."

Ông ta vì kéo Lý Thanh xuống nước, căn bản không cần hỏi ý Tiểu Tô.

Còn phản bác Lộ Nam với giọng khích tướng: "Chỗ này là thủ đô, Lộ tổng còn sợ không gọi được người lái thay hay sao?"

Nói tới mức này, Lộ Nam nhìn Lý Thanh, quay sang nói nhỏ: "Có thể không? Vậy cô lượng sức mà uống, đừng uống nhiều."

Lý Thanh khẽ đồng ý.

Cô ấy là thư ký của Lộ tổng, thực ra chức trách có một phần là cản rượu giúp Lộ tổng, chỉ là trước nay không có đất dụng võ, hôm nay cô ấy cũng biết người tới bất thiện, bèn chuẩn bị "hộ chủ" thật tốt.

Phục vụ đưa chén rượu cho Lý Thanh và Tiểu Tô.

Tống tổng lúc này mới đắc ý nói: "Nào nào nào, người ta nói một ngày không gặp như cách tam thu, chúng ta sắp không gặp nhau gần 2 tháng rồi phải không? Ôi, gần một giáp rồi! Lần trước ở Mỹ không uống cạn hứng, hôm nay tới BK, là địa bàn của Lộ tổng, Lộ tổng nhất định phải chiêu đãi Tưởng tổng chúng tôi thật tốt đấy."

Lộ Nam nhếch miệng, nhìn thuộc hạ: "Hai người nghe thấy chưa? Hồi tháng 7 hai người đều tới Mỹ cùng tôi, bây giờ Tống tổng nói vậy không chỉ cho mỗi tôi nghe, Tiểu Điền, Tiểu Lý giơ chén lên, kính rượu Tưởng tổng và Tống tổng đi."

Tống tổng vốn không có ý này, không ngờ Lộ Nam trực tiếp bóp méo ý tưởng ông ta, khiến ông ta và Tưởng tổng phải uống rượu một vòng trước.

Uống xong vòng này, Tống tổng lại nảy ra ý hay - với thân phận địa vị những người ngồi đây, phía Nguyên Xuyên ngoài Lộ Nam, 2 người khác chỉ là lính quèn, căn bản không đáng ông ta và Tưởng tổng chủ động nâng chén, nghĩ tới bọn họ cũng nghĩ vậy, cho nên Lộ Nam mới liên tiếp gọi thủ hạ tới kính rượu. Như vậy, chỉ cần phía ta giữ quyền chủ động, ông ta và Tiểu Tô hy sinh chút, nâng chén với Lộ Nam nhiều hơn, 2 đấu 1, sẽ có thể chuốc say cô ta phải không?

Tống tổng tung chiêu, Lộ Nam cũng mau chóng lĩnh hội dụng tâm hiểu ác của lão ta.

Cô không sợ nhất, chính là người khác liều mạng uống rượu với cô.

6 bình rượu Hài Hòa, uống tới nửa buổi vậy mà không đủ.

Về lý luận ở đây có 6 người, mỗi người uống chừng 1l.

Đương nhiên thực tế 3/4 là Lộ Nam, Tống tổng và Tiểu Tô uống.

Lộ Nam có bàn tay vàng, ngàn chén không say.

Tống tổng uống rượu lão luyện, lúc uống còn thỉnh thoảng gian lận.

Còn lại người duy nhất sắc mặt không tốt lắm, chính là Tiểu Tô.

6 bình rượu Hài Hòa uống xong, Lộ Nam ra hiệu cho phục vụ đưa nước khoáng cho mọi người.

"Uống nước thật không có ý nghĩa? Chúng ta uống cái khác đi?" Tống tổng đề nghị. Hiển nhiên, lão ta không tin tà, dự định một con đường đi tới cuối.

Lộ Nam cười dịu dàng phản đối: "Khách sạn Kells cũng là khách sạn thuộc danh nghĩa của Nhà tiêu thụ Nguyên Xuyên, nếu bị Lâm tổng biết tôi tới đây chiêu đãi khách hàng lại gọi loại rượu khác, có vẻ không ổn."

Tống tổng định dùng cách uống rượu hỗn hợp thăm dò giới hạn tửu lượng của Lộ Nam - nhưng thất bại.

Chuyện uống rượu này, cuối cùng lấy kết cục Tiểu Tô vào wc có vẻ nôn ra, Tống tổng uống tới mức thần chí không rõ.

Đến lúc này, Tưởng tổng trong bữa ăn vẫn im lặng bỗng mở miệng: "Thời gian còn sớm, chúng ta tìm chỗ nào đó ca hát?"

"Tôi nghe nói quán bar thuộc khách sạn Kells dạo này tổ chức chương trình âm nhạc, Tưởng tổng không ngại, chúng ta qua đó ngồi?" Lộ Nam chọn nơi này, chính là để từ chối tăng 2 tới hội sở ca hát.

Lần này, Tiểu Tô nôn xong tỉnh táo hơn nhiều vẫn có mặt, Tống tổng thì được nhân viên phục vụ đưa lên phòng ngủ phụ nghỉ ngơi, cho nên chỉ có 4 người.

Ánh đèn quán bar mờ ám, nhân viên pha rượu ở quan bar mắt sắc, vừa liếc thấy Lộ Nam, liền gật đầu, chào hỏi.

Mọi người ngồi xuống ghế dài không lâu, Tiểu Tô đã một tay kéo Lý Thanh và Điền Dương ra sàn nhảy.

Điền Dương là đàn ông, trong trường hợp này do dự có vẻ khó xem, bèn đi theo.

Lý Thanh vốn không muốn đi, nhưng Lộ Nam cười bảo: "Đi đi, lát nữa tôi cũng qua đó."

Tới khi ghế dài chỉ còn lại 2 người.

"Lộ Nam." Tưởng tổng kề sát vào Lộ Nam, nhỏ giọng gọi tên cô: "Tôi chuyến này tới BK, là muốn bàn bạc về chuyện hợp tác kế tiếp của chúng ta."

Lộ Nam không lùi ra sau, mà cầm di động chắn vai Tưởng tổng, kéo ra khoảng cách: "Tưởng tổng, nơi này có vẻ không phù hợp bàn chuyện kinh doanh?"

"Tôi quan sát cô rất lâu rồi. Cô là người thông minh, còn thông minh hơn Tiểu Tô rất nhiều." Tưởng tổng bị từ chối cũng không tức giận, ung dung tựa vào sofa: "Cô biết cô đang ở trạng thái nào trong Nguyên Xuyên sao?"

"Xin lắng nghe."

[Ta xem mi có thể giả vờ giả vịt cái gì.]

Tưởng tổng ra vẻ thâm trầm: "Thỏ khôn chết, chó săn bị thịt. Suy cho cùng, Nguyên Xuyên chỉ là công ty rượu, cô xem bọn họ, sản nghiệp khác có làm nên trò trống gì? Xây nhà cũng làm sụp được! Hơn nữa, từ khi zf hạn chế dùng rượu, lượng tiêu thụ rượu trắng xa xỉ của Nguyên Xuyên sụt giảm rất nhiều phải không? Nếu không, Lộ Nam cô cũng sẽ không trăm cay nghìn đắng mở rộng thị trường nước ngoài, cô gái trẻ tuổi lăn lộn trên bàn rượu, khiến người xót xa. Nhưng, Trung Tập chúng tôi thì không giống thế, chúng tôi cần nhân tài như cô, mặc kệ là trưởng phòng Quan hệ xã hội hay phòng Kế hoạch, tôi tin cô đều có thể đảm nhiệm."

Tống tổng ra chiều tán thưởng nói: "Năng lực của cô, Tống tổng và Tiểu Tô đều nói với tôi rồi."

Nếu hắn ta tìm công ty săn đầu người hoặc thảo luận giữa ban ngày ban mặt, Lộ Nam có khi còn sẽ tin tưởng vài phần.

Bây giờ? Cô cười nhẹ: "Tưởng tổng, cảm ơn ngài đánh giá tôi cao như vậy, nhưng..."

"Ôi, Lộ Nam, cô đừng sốt ruột từ chối." Tưởng tổng đưa tay vỗ vai Lộ Nam: "Xem tôi cho cô đãi ngộ rồi hẵng nói."

Tưởng tổng nở nụ cười nhất định phải được.

Nhét vào lòng bàn tay Lộ Nam, là một tờ giấy và tấm thẻ phòng.