Sự Ấm Áp Của Tổng Giám Đốc Ác Ma

Chương 319




Trần Tư Khải đẩy Anna ra, đứng dậy, không muốn dính vào cô ta: “Cô Anna, làm sao tôi dám quên cô? Cô là khách VIP, phía sau có trùm băng đảng lớn mạnh, sao tôi dám xem nhẹ cô? Chỉ là tôi cảm thấy cô còn mệt nên không tới gọi cô.”

Anna xụ mặt xuống, à, vừa rồi anh với cô trợ lý kia còn thân mật, dính sát vào nhau, da thịt liền kề, sao tôi vừa tới, anh liền chạy ngay rồi? Anh chê tôi sao?

“Cô trợ lý kia, là người tình của anh sao?”

Trần Tư Khải thầm nhíu mày: “Không phải. Sao lại nói như vậy?”

“Tôi thấy quan hệ giữa hai người không bình thường, cảm thấy hai người nhất định có gì đó.”

Trần Tư Khải cười nhạt: “Đùa thôi mà, tôi sẽ nhìn trúng loại phụ nữ đấy sao? Cô ta chỉ là một đứa nhóc!”

“Ồ? Thật sao? Tôi thấy, có lẽ trong lòng anh… địa vi của cô ta không tầm thường?

Anna nói thế rồi nhìn chằm chằm biểu cảm của Trần Tư Khải.

Hễ biểu cảm của Trần Tư Khải mà thay đổi chút nào, cô ta sẽ nhận ra ngay.

Đáng tiếc, Trần Tư Khải là người che giấu cảm xúc rất tốt, khuôn mặt anh ta vẫn lạnh đạm như thường, khóe miệng khẽ giương lên: “Cô Anna giỏi tưởng tượng quá rồi, cô có thể đi làm biên kịch được đấy. Trần Tư Khải tôi không thiếu phụ nữ, còn chưa đến nỗi bụng đói vơ

quàng. Hơn nữa, cô Anna, tôi có quan hệ với cô gái kia hay không, hình như cũng chả liên quan gì đến cô.”

Anna bị đôi mắt phượng mê người của Trần Tư Khải liếc qua, lòng cô ta lập tức lay động, không kìm được mà bước tới, ôm lấy cánh tay của Trần Tư Khải, làm nũng: “Tư Khải… anh biết rõ vì sao tôi lại đến nước V… Anh hiểu tấm lòng của tôi, đúng không?”

Trần Tư Khải hơi chán ghét, khẽ cau mày, đẩy Anna ra, anh ta đi tới bên ghế của mình, hời hợt nói: “Tôi không thông minh như cô nghĩ, xin lỗi, tôi thực sự không biết vì sao cô lại tới nước V.”

Trần Tư Khải bình thản ngồi trên ghế, dùng ánh mắt trong veo thờ ơ nhìn Anna.



Anna tức đến ngứa răng.

Trần Tư Khải giả ngu với cô ta, cô ta cũng chẳng có cách nào khác.

Anh ta không giống những người đàn ông khác, nhìn thấy cô ta, đôi mắt liền lộ rõ mê gái giống như ong thấy mật hoa.

Nhưng Trần Tư Khải lại khác hoàn toàn, khi anh ta nhìn cô ta, ánh mắt không chút cảm xúc như là nhìn một đồ vật, dường như vẻ ngoài, vóc người, phong thái của cô ta đều không lọt vào mắt anh ta.

Anna tiến lên mấy bước, đi đến trước bàn làm việc của Trần Tư Khải, đứng đối diện với Trần Tư Khải, nói thẳng: “Vậy được, tôi sẽ nói rõ ràng với anh, để anh hiểu rõ tấm lòng của tôi. Trần Tư Khải, Anna tôi nhìn trúng anh rồi, tôi thích anh. Tôi muốn anh làm chồng tôi, cùng tôi

quản lý băng đảng.”

Anna nhướng mày, rất kiêu ngạo, nói xong liền yên lặng chờ đợi biểu cảm ngạc nhiên của Trần Tư Khải.

Đáng tiếc, đợi một lúc lâu, trên mặt Trần Tư Khải vẫn là vẻ thờ ơ lãnh đạm.

“Thế nào? Anh không vui sao? Không ngạc nhiên sao? Anh có biết, lấy tôi tương đương với lấy được thứ gì không?” Anna nằm bò lên bàn, hai mắt nhìn chằm chằm Trần Tư Khải như một con cọp cái.

Trần Tư Khải cười haha, vẻ mặt ung dung, nhẹ nhàng ngước đôi mắt mê người, lạnh lùng nhìn Anna, nói:

“Miếng thịt này quá béo, tôi không muốn. Chính Hổ Đường cũng không tệ, đã đủ cho tôi ăn.”

“Cái gì! Anh có ý gì!” Anna bất ngờ lên giọng.

Trần Tư Khải nói: “Ý của tôi chính là… cô Anna, Trần Tư Khải tôi không với nổi. Tôi cảm ơn sự coi trọng của cô, mong cô tìm người khác đi.”