Sư Sĩ Truyền Thuyết

Chương 162: Chạm trán (Thượng)




- Quá tuyệt vời! Tiểu Diệp à, không ngờ ngươi quả thật có thể làm ra được, thật sự là quá giỏi rồi! Đại sư Tiêu vuốt ve toàn cốt động cơ Hắc điểu, khen không dứt lời, thần sắc kích động! Mà các vị đại sư khác bên cạnh ông ta, bọn họ là bị đại sư Tiêu lôi tới đây! Bọn họ đồng dạng như đứa trẻ lấy được đồ chơi mình yêu thích vậy, vây quanh động cơ toàn cốt đầu tiên trên thế giới này, chặc lưỡi khen ngợi.

Trên mặt Mộc Phi mang theo vẻ tươi cười ôn hòa hời hợt, nhìn đám lão già nay hưng phấn múa tay múa chân, hắn có thể chứng kiến tận mắt sự ra đời của toàn cốt quang giáp này, nhưng mức độ hưng phấn của mấy đại sư này rõ ràng vượt ra ngoài ý liệu của hắn, xem ra, giá trị của cái động cơ này vẫn cần phải tính toán lại 1 lần nữa a, trong ánh mắt bình hòa thoáng qua 1 tia tinh quang.

Đương nhiên, kiểm tra cấp 4 Diệp Trùng thông qua hoàn toàn không có chút hồi hộp nào!

Diệp Trùng vẫn ngầm chú ý Mộc Phi, vẻ mặt khẽ thay đổi này của Mục Phi không thoát khỏi cặp mắt của Diệp Trùng, hừ, muốn chơi mình, không dễ như vậy, Diệp Trùng thầm cười lạnh không thôi!

- Diệp tiên sinh, mời đi bên này! Mộc Phi lịch sự hữu lễ làm động tác mời.

Nhìn tàu vũ trụ trước mặt, Diệp Trùng hít sâu, cuối cùng sắp tới lúc rời khỏi Quỹ hình khuyên rồi! Nhất thời, không kiềm được mà cảm khái vạn phần!

Từ động cơ toàn cốt của kiểm tra cấp 4, Diệp Trùng đã đoán ra đề thi của kiểm tra cấp 5 nhất định là toàn cốt quang giáp, may mà ở phương diện này, hắn lại như là xe nhẹ quen đường, nhưng thứ mà Diệp Trùng chế tạo chẳng qua là 1 cái Hắc điểu, hắn không muốn khi không làm lợi cho Tông sở. Nhưng cho dù chỉ là 1 cái Hắc điểu, loại quang giáp của kẻ mới học này, tính năng toàn cốt Hắc điểu thể hiện ra làm trước mắt tất cả đại sư phát sáng, đương nhiên, trong đó tự nhiên không thiếu được công lao của động cơ toàn cốt Hắc điểu mà Diệp Trùng chế tạo trước đó không lâu.

Quả nhiên không ngoài dự liệu của Diệp Trùng, cái toàn cốt Hắc điểu này vừa chế tạo thành công, thì bị Tông sở lấy đi.

Tin tức năm nay có 1 người xin kiểm tra qua được kiểm tra cấp 5 lập tức như lửa cháy lan trên đồng cỏ châm lửa khắp cả Cửu khai thành! Đối với những người sống ở Cửu khai thành mà nói, nguyện vọng lớn nhất của bọn họ chính là rời khỏi Quỹ hình khuyên, trở về 5 thiên hà lớn. Mấy năm gần đây vẫn luôn không có người qua được kiểm tra cấp 5, năm nay lại như mặt trời mọc đằng tây có người qua được kiểm tra cấp 5. Điều này làm cho những người sống ở Cửu khai thành này vốn đã bắt đầu từ từ mất cảm giác, trái tim vốn yên tĩnh, đột nhiên giống như lại nhìn thấy hy vọng vậy!

Rất nhanh, tin tức liên quan tới người thần bí này mau chóng truyền đi khắp cả Cửu khai thành, tuổi tác trẻ măng lại có tài hoa không gì so sánh được! Đồng thời còn là 1 vị cốt tượng sư thần bí, phong ba linh kiện bằng xương mấy ngày trước đó chính là xuất xứ từ bàn tay của hắn. Không chỉ vậy, nghe nói hắn còn tinh thông điều bồi.

Trời ơi, tên này rốt cuộc còn là người sao? Mọi người đều kinh ngạc la lên!

Ngày ngày đều cẩn thận đề phòng Mộc Phi, Diệp Trùng căn bản không biết tin tức hắn qua được kiểm tra cấp 5 đã truyền khắp Quỹ hình khuyên. Mà nghề nghiệp Cốt tượng sư này cũng lần đầu tiên bước vào tầm mắt của mọi người.

Điều Diệp Trùng càng chú ý hơn là hoàn cảnh của mình, hắn và Thương đều phân tích Tông sở cho dù muốn giữ hắn lại cũng sẽ không ra tay ở chỗ này, nếu dùng thủ đoạn cứng rắn ở chỗ này để giữ mình lại, vậy chỉ e từ nay về sau cũng không có ai dám tham gia kiểm tra gì đó rồi.

Tông sở có ám chiêu gì, rất có khả năng sẽ ra tay trên đường đưa Diệp Trùng ra khỏi Quỹ hình khuyên. Nhưng, khà khà…

Ra ngoài dự liệu, Diệp Trùng ở trên tàu gặp được Mộc Phi mấy ngày này vẫn luôn ở bên cạnh hắn làm người hướng dẫn.

- Công việc hướng dẫn của ngươi không phải đã kết thúc rồi sao? Diệp Trùng giả vờ như có chút kinh ngạc hỏi.

- Ừ, kết thúc rồi! Mộc Phi cười ôn hòa: “Nhưng Tông sở đắn đo tới việc tôi khá quen thuộc với sinh hoạt của ngài, đặc phái tôi tới lo lắng cho sinh hoạt của ngài! Rất vui được phục vụ ngài!”

- Ừ! Diệp Trùng giả vờ như không để ý gật gật đầu.

Tông sở lần này vì hộ tống mình cũng tốn không ít công sức, 4 tiểu tổ chiến đấu tiêu chuẩn, lực chiến đấu cường hãn như vậy, bảo vệ mình xem ra hơi dư thừa. Nhưng, nếu như vậy, muốn khống chế mình cũng tuyệt đối không có vấn đề, họ nhất định nghĩ như vậy!

Diệp Trùng lạnh nhạt bàng quan với mọi thứ này.

Địa vị của Mộc Phi hình như khá cao. Diệp Trùng thấy phàm là mấy sư sĩ đó gặp Mộc Phi đều vô cùng cung kính hành lễ, mà làm Diệp Trùng càng để ý hơn là biểu hiện của họ đối với Mộc Phi là một loại tôn kính xuất phát từ nội tâm! Diệp Trùng hiểu rất rõ, loại tôn kính này chỉ có ở trên người cường giả mới xuất hiện! Lời nói của Mộc Phi ở chỗ này khá có phân lượng, ngay cả thuyền trưởng tàu vũ trụ này cũng vô cùng cân nhắc lời của hắn.

Xem ra, Mộc Phi quả nhiên không phải là người thường!

Con tàu bình ổn bay đi, Diệp Trùng trên đường liên tục nhận được lời hỏi han của 1 số đại sư trong Tông sở, mà mỗi lúc như vậy, thuyền trưởng đều phải thực hiện báo cáo tường tận với mấy vị đại sư này vị trí hiện tại của con tàu.

Trong Quỹ hình khuyên, tàu vũ trụ này không hề gặp phải bắt cứ sự kiểm tra nào. Dọc đường đều thuận lợi vô cùng.

Rất mau, tàu Glendon này chính đã rời khỏi Quỹ hình khuyên, mục tiêu là hành tinh McCann khá gần Quỹ hình khuyên, theo bọn họ nói, Diệp Trùng sẽ ở đây đổi sang ngồi tàu vũ trụ khách đường dài,muốn đi tới bất cứ nơi nào mình muốn.

Diệp Trùng rời khỏi hành tinh McCann, đến được 1 nơi cho rằng an toàn, thông qua 1 máy liên lạc đặc thù do các đại sư tặng để liên hệ với các đại sư, xác định đã thật sự rời khỏi Quỹ hình khuyên, xem ra các đại sư cũng vô cùng không yên tâm với Tông sở.

Chỉ e, Tông sở ra tay cũng chính là sau khi mình vừa nói chuyện với mấy đại sư.

Hành tinh McCann là 1 trạm trung chuyển, có rất nhiều tàu vũ trụ đường dài thường hay lui tới các hành tinh, càng là 1 đầu mối hàng hóa quan trọng. Ước chừng vẫn còn 3 ngày lộ trình thì có thể tới được hành tinh McCann. Từ khi thoát ly phạm vi của Quỹ hình khuyên, Diệp Trùng cảm nhận rõ ràng tất cả mọi người trên tàu McCann, trừ mình ra, đều ở vào trạng thái cảnh giác, có thể thấy Tông sở thiếu sự khống chết khu vực này!

Là Tông sở không có cách khống chế? Hay là có nguyên nhân sâu xa nào đó? Diệp Trùng suy đoán lung tung.

Cuộc sống mỗi ngày của Diệp Trùng đều trôi qua vô cùng nhàn nhã, Mộc Phi không hề giống bộ dáng ngày ngày không rời nửa bước đi theo mình như lúc kiểm tra, Diệp Trùng có đủ thời gian để suy nghĩ vấn đề của mình. May mà vấn đề Diệp Trùng có thể suy nghĩ quả thật là quá nhiều, vô luận là vấn đề nào, đều đủ để hắn suy nghĩ trong thời gian khá dài!

Phòng thuyền trưởng của tàu Glendon, trên màn hình nổi to đùng ở ngay chính giữa phòng đang hiển thị không gian bên ngoài, không có sự gây nhiễu của tầng khí quyển, mặt trời như viên bảo thạch sáng lấp lánh, khảm trên tấm màn đen vô tận này. Tinh vân màu sắc ước lệ, giống như tấm lụa mỏng hoa lệ khoác trên làn da mềm mại, nõn nà của thiếu phụ trong chốn khuê phòng các thế gia, mông lung mà ưu nhã.

Mộc Phi không chút rung động với cảnh đẹp trước mắt này, khe khẽ mở mắt, thấy đối tượng mình giám sát vẫn đang ngơ ngẩn như cũ, liền lại nhắm mắt lại, vừa tính nhắm mắt thực hiện minh tức.

Đột nhiên, 1 âm thanh có chút kinh hoảng phá tan sự yên tĩnh của phòng thuyền trưởng!

- Thuyền trưởng! Có chuyện!

Trong nháy mắt, tất cả mọi người trong phòng thuyền trưởng đều bị âm thanh này hấp dẫn, Mộc Phi bỗng mở bừng mắt. Thần quang đột nhiên bạo trướng trong cặp mắt làm cho Diệp Trùng vẫn luôn chú ý tới hắn thầm kinh ngạc trong lòng không thôi. Nhưng Mộc Phi lập tức ý thức được sự thất thái của mình, cặp mắt lập tức khôi phục lại vẻ bình hòa như bình thường, sự thay đổi này rất nhanh, nếu như Diệp Trùng không phải có sự tự tin tuyệt đối với nhãn lực của mình, 80, 90% sẽ cho rằng mình bị hoa mắt nhìn nhầm.

- Nói! Vẻ mặt thuyền trưởng bình ổn, không có chút hoảng loạn, thể hiện tố chất tâm lý cực kỳ xuất sắc và kinh nghiệm phong phú. Thuyền trưởng tàu Glendon xem ra vô cùng nghiêm túc, lúc nào cũng nghiêm mặt, chỉ có đối với Mộc Phi, vẻ mặt mới hòa hoãn một chút, gương mặt như dao gọt tràn đầy mùi vị mạnh mẽ của đàn ông, trong từng cái nâng tay, nhấc chân càng lộ rõ sự nhanh chóng, mãnh liệt.

Sự chú ý của Mộc Phi cũng không khỏi rơi trên người thuyền viên phát hiện ra sự khác thường này, hoàn toàn không phát hiện nụ cười lạnh lóe lên rồi mất ở khóe miệng hơi nhếch lên của Diệp Trùng ở bên cạnh.

- Phương hướng 26 độ phát hiện 1 tàu vũ trụ bất minh! Thuyền viên này nhanh chóng báo cáo tình huống, đơn giản, rõ ràng.

- Tàu vũ trụ bất minh? Thuyền trưởng khẽ nhíu mày.

- Vâng, quét hình của chúng ta không cách nào thực hiện quét hình hiệu quả với nó!

Vẻ kinh nghi trên mặt thuyền trưởng lóe lên rồi mất, nhìn về phía Mộc Phi, Mộc Phi khe khẽ gật đầu. Chi tiết này bị Diệp Trùng ở bên cạnh nhìn thấy rõ ràng, Mộc Phi quả nhiên không phải là 1 người bình thường a!

Thuyền trưởng lập tức mở máy liên lạc trên chỗ ngồi của mình, quyết đoán hét: “Tốc độ tàu giảm còn 4Hz, tất cả nhân viên chiến đấu ở trạng thái chuẩn bị! Nhân viên phi chiến đấu mời đi vào phòng bảo vệ!”

Trong thoáng chốc, tiếng cảnh báo chói tai đột nhiên vang lên, thảm thiết đến mức làm người ta kinh hoảng, người trong các phòng khác hơi ngẩn ngơ, sau đó lập tức vội vàng vào vị trí của mình, tất cả mọi người trên cả con tàu vũ trụ bận bịu cuống cuồng lên, đương nhiên, trong đó không bao hàm Diệp Trùng.

Rất rõ ràng, đối phương cũng giảm tốc độ tàu, nhưng không hề có chút ý tránh ra, từ từ tiến gần về phía này.

Mộc Phi gần như tự nói với mình: “Thứ mà tàu chúng ta không thể thực hiện quét hình hiệu quả chỉ có tàu của Hắc giác và Hiệp hội sư sĩ, không biết lần này sẽ là ai?”

Nghe được lời của Mộc Phi, lông mày của thuyền trưởng nhíu càng sâu, hỏi thăm dò Mộc Phi: “Đại nhân, ngài xem…”

Mộc Phi khe khẽ cười, dáng tươi cười bình thường ôn hòa lúc này đây lại đầy sự tự tin mãnh liệt, ngay cả Diệp Trùng cũng cảm thấy gương mặt bình thường vô cùng âm nhu của hắn lúc này lại có vài phần dương cương.

- Lên đi! Trong lời Mộc Phi lộ ra mùi vị không cho phép nghi ngờ.

Giống như bị Mộc Phi cảm nhiễm, tất cả thuyền viên trong phòng thuyền trưởng đều trở nên hưng phấn! Đúng a, có gì đáng sợ chứ? Cho dù đối phương là Hiệp hội sư sĩ hay là Hắc giác, vậy thì sao nào? Bốn tiểu tổ chiến đấu tiêu chuẩn cũng tuyệt đối có thể làm kẻ địch thất bại trở về! Huống chi, còn có Mộc Phi đại nhân ở đây!

Mặc dù tàu 2 bên không hẹn mà đồng thời giảm tốc độ, nhưng vẫn từ từ tới gần nhau.

Theo khoảng cách càng lúc càng gần, quét hình cũng bắt đầu phát huy tác dụng. Trên màn hình nổi, hình dáng tàu vũ trụ cũng từng chút 1 được phóng lớn, trở nên càng lúc càng rõ ràng.

Mọi người mở to cặp mắt, không nháy cái nào nhìn tàu vũ trụ của đối phương trên màn hình.

Thân tàu đen như đêm tối, không hiện lên dù chỉ chút vẻ rực rỡ của kim loại nào, giống như 1 u linh, im lặng trôi nổi trong vũ trụ tối đen.

Cặp mắt Mộc Phi không nháy cái nào, tiêu chí giống như hình chiếc lá lờ mờ phía trước tàu đối phương ở trong mắt hắn càng lúc càng rõ ràng!

Mộc Phi không khỏi thở phào 1 hơi: “Không sao, là Hắc giác!” Lời nói vừa dứt, mọi người không khỏi cùng thở phào. Mọi người lo lắng nhất là tàu của Hiệp hội sư sĩ, Hiệp hội sư sĩ và Tông sở trước đây không lâu vừa mới xung đột, nếu như gặp phải tàu của Hiệp hội sư sĩ, phỏng chừng có 80, 90% sẽ động can qua!

Tông sở và Hắc giác vẫn luôn khá giữ kiềm chế, thậm chí có nhiều lúc vô cùng hữu hảo.

Tiêu chí hình chiếc lá thon dài đó giống như 1 con mắt hơi nhắm, nhìn lom lom không chút cảm tình nào.