Sự Trả Thù Của Băng Version Susicry

Chương 19




Không khí cực kì căng thẳng khi tụi nó đã yên vị trong lớp. Ai ai trong lớp cũng nhìn tụi nó với ánh mắt ghen tị...ngưỡng mộ và có chút tò mò (tò mò quá trời lun í chứ).

- Cái mụ điên khi nãy là ai vậy? - Rain khó chịu lên tiếng hỏi khi cứ bị nhìn chằm chằm, đồng thời liếc mắt nhìn cả đám làm lũ học sinh vội quay mặt đi hướng khác nhưng tai thì vẫn dỏng lên nghe ngóng.

- Lý Ngọc Trân...cục cưng của Lý Mậu Hùng...Chủ Tịch tập đoàn Lý Gia đứng thứ 2 TG đấy. - nó đáp lời Rain với 1 cái nhếch mép, trên tay là chiếc Laptop đang chiếu đầy thông tin và hình ảnh của ả Ngọc Trân. Rain thấy vậy thì bay qua đá Jun ra 1 bên rồi ngồi vào bàn coi chung với nó. Jun bị đá ra thì bực bội...sách cặp qua bàn Kai ngồi.(=_=!!!)

- Ể...sao dãy...bị tách ra khỏi công chúa nên buồn hả mày? - Kai trên hắn....lập tức nhận được cái liếc như có thể xẻ đôi con người ta ra thì im bặt ngay. Hài lòng với thái độ của Kai...hắn nhếch mép (Giống Ice quá ta) rồi nằm gục xuống ngủ.

- Chu choa...nhà cô ta giàu dữ vậy ta!-Rain khen nhà cô ta trong khi nhà mình cũng thuộc TOP cơ đấy. Nó nghe Rain nói thì chỉ cười lạnh nói.

- Để xem...còn như thế này được bao lâu. - rồi nó gấp máy tính lại nhét vào cặp, xách cặp bỏ đi ra ngoài. Rain ú ớ hét lên gọi nó.

- Ơ...Băng...cậu đi đâu đấy...sắp vào học rồi mà! - tiếng hét của Rain làm hắn giật mình bật dậy. Ngơ ngác cứ tưởng có sóng thần hay động đất không à.

- Này...hét cái gì mà hét vậy hả? Phá hỏng giấc ngủ của bổn thiếu gia rồi.-hắn cũng oang oang cái miệng lên với Rain...thế là đại chiến xảy ra. Kai ngồi giữa phải lủi ra ngoài để bảo vệ màng nhĩ của mình. Lang thang trên hành lang...Kai vô tình chứng kiến được 1 chuyện vô cùng thú vị. Nó...với gần 100 đứa con gái đang ở sân sau của trường. Có vẻ lại sắp có đánh nhau rồi đây. Kai nhanh tay lấy chiếc Iphone 6 Air của mình ra nhắn tin báo cho 2 thằng bạn mình rồi đi tới gần hơn để nghe ngóng sự tình. Nấp ở cái cây gần đó được 1 lúc thì Nie, Rain, Kun và hắn cũng đi tới. Khe khẽ hỏi Kai.

- Này...chuyện gì vậy? - Rain nắm tóc Kai giật giật làm Kai xém chút là la lên nếu như hắn không kịp bịt miệng Kai lại.

- Yaaaa...con nhỏ điên khùng kia...mớ gì nắm tóc tui? Đau chết đi được. - nói xong Kai quay phắt đi không thèm trả lời nhỏ Rain. Biết là Kai đang giận...vì cậu chúa ghét ai chạm vào tóc mình nên Kun xen vô.

- Có chuyện gì thế? - Kai không trả lời...hất mặt về phía nó đang đứng.Cả bọn quay sang...ngạc nhiên...lo lắng cho.....bọn con gái kia. Anh nó biết...nó không nhường nhịn ai cả...cả trai lẫn gái nó đều xử tất.

- Nghe thử xem có chuyện gì đi. - hắn lên tiếng. Thực chất hắn cũng đang lo quắn đít lên đây. Tuy biết nó không phải hạng vừa nhưng cũng không thể không lo được khi trên tay mấy con kia cầm toàn gậy gộc, vài cây còn có cả đinh lòi ra nữa chứ. Không cẩn thận là ăn đinh ngay.

- Mày là Tuệ Băng... - một con lên tiếng hỏi nó. Nó không đáp, cứ đứng im lặng.

- Này con kia...mày điếc à? - thêm 1 con khác. Nó vẫn thế.

- Đã vừa là hồ ly...lại vừa câm điếc nữa chứ. Vậy mà dám đeo theo mấy hoàng tử sao? - giờ thì chợt nhếch miệng. Thì ra lí do là đây. Có vẻ mấy con này không phải toàn bộ đều là người trong trường. Vì nó thấy có 1 vài con mặc đồng phục của mấy trường lân cận nữa cơ mà.

- Không nói nhiều...xông lên đập chết nó đi. Loại hồ ly ăn bám theo đàn ông như mày thì không nên tồn tại. Chắc tại ba mẹ mày không biết dạy nên mới để mày lẳng lơ như vậy. -*ĐÙNG* ... như tiếng sét đánh ngang tai nó và Kun...lần này thì thảm rồi. Nói gì không nói lại nói tới ba mẹ nó. Kun bắt đầu túa mồ hôi đầy trán. Tay anh đang nắm chặt vào làm Nie hoảng hốt hỏi.

- Anh Kun...anh sao vậy? Không khỏe hả anh? - hắn, Kai và Rain cũng quay lại nhìn anh. Anh không trả lời...chỉ lắc đầu tay run run chỉ về phía nó. Miệng anh mấp máy nói.

- Ngăn...ngăn con bé lại...trước khi nó gϊếŧ con đó. - lời anh nói ra làm cả bọn khó hiểu. Chưa kịp tiêu thụ câu nói của anh thì *BẰNG*...tiếng súng vang lên. Cả đám con gái kia hét lên...anh thì vội chạy ra ôm lấy nó. Hắn...sững sờ. Kai...ngạc nhiên. Rain và Nie...kinh hãi nhìn cái xác của con nhỏ vừa sỉ nhục ba mẹ nó nằm bất động trên vũng máu đỏ tươi.

- Đừng...dừng lại đi út. Đủ rồi...con đó đã trả giá đủ rồi mà. - Kun ôm chặt lấy nó khi thấy nó định bắn thêm vài phát vào cái xác kia. Bọn hắn cũng vội chạy ra chỗ nó. Hắn lạnh lùng nhìn đám con gái đang ôm lấy nhau kia rồi buông lời.

- Những ai có mặt hôm nay...tốt nhất là biến mất khỏi nơi đây nếu như không muốn giống cô ta. Giờ thì BIẾN!-hắn gằn giọng làm đám con gái kéo nhau chạy thật nhanh ra khỏi trường.