Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng

Chương 317: Trấn điện ở biên giới




Tiêu Hạo Thiên trở lại tổng bộ điện Thiên Thần một lần nữa sau hơn ba tháng trên chiến trường biên giới. Vào lúc này, có thêm Hắc Đế trong phòng họp chiến đấu của tổng bộ điện Thiên Thần, nhưng lại thiếu hai người quen thuộc là Ám và Chiến. "Điện chủ, bên phía Ám, anh ta. có thể để anh ta trở về không?" Thiên Diện nhìn cảnh phòng họp chiến đấu, cảm thấy có chút phức tạp. Trong những năm qua, điều hạnh phúc nhất đối với cô ta chính là được ngắm nhìn Tiêu Hạo Thiên và Tứ Đại Thiên Vương: Diệt- Ám Chiến Lục ở đây nói cười, nhưng hiện tại, hai người anh em quan trọng nhất lại thiếu.

Thiên Diện nói xong, ngồi xuống bên cạnh Tiêu Hạo Thiên cùng Diệt và Lục, trong mắt lại có một chút phức tạp. Năm anh em họ, liệu sau này chẳng lẽ sẽ thực sự xa cách sao?

Giờ phút này, trong lòng của mọi người đều phức tạp, có hơi nhớ Chiến và Ám. Trong lòng Tiêu Hạo Thiên cũng vậy. Chẳng qua Tiêu Hạo Thiên còn chưa mở miệng thì Thiên Diện lại tiếp tục nói: "Điện chủ, còn có hai việc nữa muốn báo cáo với ngài." Thiên Diện cắn môi, vẻ mặt hơi cứng lại.

Tiêu Hạo Thiên cau mày nhìn Thiên Diện nói: “Nói đi!"

Thiên Diện hít một hơi thật sâu và nói: "Điện chú, Lão Hình... có thể đã xảy ra chuyện gì đó, mấy ngày nay tôi liên lạc với ông ta nhưng không được, sau đó dựa vào điều tra, dường như ông ta bị Thiên Tôn giam giữ. Còn Chiến, trong vài ngày tới sẽ có một trận chiến sinh tử để giành người thừa kế phái Chiến Thần, đối thủ của anh ta rất nham hiểm, có thể... xảy ra chuyện."

Bịch! Ảnh mắt Tiêu Hạo Thiên trở nên sắc lạnh khi nghe vậy, đập bàn đứng dậy, chậm rãi nói: “Muốn chết! Đừng sợ, mấy ngày nay chúng ta giải quyết xong công việc ở đây, rồi sẽ trở về nước, phá vỡ Thiên Tôn! Phái Chiến Thần! Ha ha, tôi thật sự muốn biết, ai! Dám! Động đến anh em tôi!" "Chị, chị ở lại trông nhà với Thiên Diện đi, Diệt và Lục đi cùng tôi!” Tiêu Hạo Thiên nói xong thì liếc mắt với Diệt và Lục một cái, sau đó bước ra ngoài. "Điện chủ, mọi người muốn đi đâu?" Thiên Diện theo bản năng hói Tiêu Hạo Thiên. “Đi đâu á? Ha ha... Tất nhiên là đến tổ chức Ám Dạ, Thiên Diện cô đừng đi, lần này đi tôi muốn tìm ba của Ám để nói chuyện... để ông ta trả lại anh em của tôi." Tiêu Hạo Thiên dẫn theo Diệt và Lục ra ngoài, giọng nói từ xa vọng lại.

Khi Tiêu Hạo Thiên nói về ba của Ám, Thiên Diện trở nên xấu hổ, ba của Ám, về sau cô ta cũng phải gọi ông ta là ba...

Sau khi bọn người Tiêu Hạo Thiên rời khỏi nhà, cả ba trực tiếp lên một chiếc trực thăng, ngay sau đó đã đến căn cứ của tổ chức Ám Dạ. Khi cả ba người đang ở phía trên bầu trời của tổ chức, thì Ám và lãnh đạo của tổ chức Ám Dạ cũng đã đứng ở phía dưới để chào đón họ.

Ba người Tiêu Hạo Thiên trực tiếp nhảy xuống từ trực thăng. "Tôi xin chào chủ điện." Lãnh đạo Ám Dạ còn không đợi Tiêu Hạo Thiên nói đã mở miệng chào hỏi trước. Lúc này, người này cũng chấn động không ngừng, ông ta cảm thấy áp lực kinh khủng khi đứng trước mặt Tiêu Hạo Thiên, trên người Tiêu Hạo Thiên tự nhiên lại toả ra khí thế làm ông ta cảm thấy cực kì áp lực. Tiêu Hạo Thiên mạnh hơn rồi, hơn nữa dường như bây giờ manh đến mức không thể đoán được!

Tiêu Hạo Thiên mỉm cười nói với lãnh đạo của tổ chức: "Lãnh đạo nói quá lời rồi, tôi và Ám là anh em với nhau, theo lý thì tôi nên gọi lãnh đạo là chú. Vậy... chú, cháu muốn đưa Ám về điện Thiên Thần, chú cảm thấy được không ạ?”

Lãnh đạo của tổ chức Ám Dạ nghe xong cũng cười nói: “Chủ điện nói đùa rồi, tôi cũng vừa nói chuyện với Ám, nó... bất cứ lúc nào cũng có thể trở về với cậu! Hoặc là, Ám, từ đầu đến cuối chưa từng rời khỏi điện Thiên Thần, phải không?"

Lúc này, lãnh đạo của tổ chức Ám Dạ nhìn Tiêu Hạo Thiên mỉm cười, Tiêu Hạo Thiên cũng nhìn sâu vào ông ta rồi nói: "Cảm ơn chú."

Sau đó Tiêu Hạo Thiên dừng lại một chút, hít sâu một hơi, lấy từ trong ngực ra viên pha lê vận mệnh quốc gia của bộ quốc phòng, sau đó chém đứt một nửa rồi ném cho Đám, nói: "Chú à, chú yên tâm, Bám là anh em của tôi! Là anh em vào sinh ra tử trong nhiều trận chiến rồi! Em sẽ không sao đâu!"

Ánh mắt của lãnh đạo tổ chức Ám Dạ có chút sâu xa nói: "Không sao, nó đã trưởng thành rồi, cho dù thực sự bị giết ở bên ngoài, tôi với tư cách là một người ba thì phải bảo thù cho nó, nhưng mà nếu ta vẫn luôn cứ luôn bảo vệ nó, thì nó cũng khó có thể đạt đến đỉnh cao của thế giới này." "Ừm..." Tiêu Hạo Thiên gật đầu, sau đó quay đầu nhìn về phía Em nói: “Đây là viên pha lê vận mệnh quốc gia của bộ quốc phòng, cậu đi hấp thụ nó đi, tranh thủ vào lần này mở được Chân Hoàng Lộ, dùng ngay bây giờ đi, chúng tôi ở bên ngoài bảo vệ cho cậu!”

Diệt và Lục cũng bước lên phía trước, ánh mắt hưng phấn vỗ vai Ám, cười nói: “Người anh em cố lên, bọn tôi đều đạt đến Chân Hoàng cấp ba rồi, cậu không thể kém hơn chúng tôi được đâu đấy!" "Yên tâm!" Ám gật đầu, đôi mắt có chút đỏ lên, tuy rằng rời khỏi điện Thiên Thần chưa bao lâu, nhưng trong lòng anh ta có cảm giác như đã rời đi rất lâu rồi.

Sau đó, Ám lại đến trước mặt Tiêu Hạo Thiên, ánh mắt phức tạp nhìn Tiêu Hạo Thiên, nói: “Điện chủ!”

Tiêu Hạo Thiên cũng vỗ mạnh vai Ám, nói: “Đi đột phá đi, mở được Chân Hoàng Lộ, trong tương lai, chúng ta sẽ cùng nhau đứng trên đỉnh cao của the giới này và ngắm nhìn phong cảnh! Tôi tin rằng cậu có thể, đi đi." “Dạ!" Ám gật đầu thật mạnh, bây giờ điện chủ của anh ta Tiêu Hạo Thiên đã đạt tới đỉnh của cấp chín Chân Hoàng rồi, Diệt và Lục cũng đạt cấp ba Chân Hoàng! Anh ta! Cũng là một trong Tứ Đại Thiên Vương của điện

Thiên Thần! Sao có thể tụt lại phía sau chứ! Ám hít một hơi thật sâu, không chút do dự, anh ta quay người đi vào trụ sở của tổ chức Ám. Sau khi Ám đi vào, lãnh đạo của tổ chức Ám Dạ cũng gật đầu với Tiêu Hạo Thiên rồi đi vào trong.

Sau khi Ám đi vào một căn phòng bí mật. Giờ phút này, trong tổ chức Ám Dạ có bốn vị trưởng lão cường giả, trên người họ tràn ngập uy áp cấp Để trung kỳ, sau khi Ám tiến vào, bọn họ cũng chuẩn bị một bồn thuốc cho Ám, bên trong bồn thuốc tỏa ra hơi thở của năng lượng vô cùng mạnh mẽ. Đây là thứ mà trăm năm qua tổ chức Ám Dạ tích luỹ được.

Các trưởng lão của tổ chức Ám Dạ và ba của Ám gật đầu với nhau. Sau đó Ám nhảy vào trong.

Nửa giờ sau, một người mặt đồ đen, toàn thân đều tràn ngập hơi thở cấp Để tầng 3 bước ra khỏi đó. Đúng vậy, anh ta dưới sự tích luỹ của tổ chức Ám Dạ và viên pha lê vận mệnh quốc gia của bộ quốc phòng mà Tiêu Hạo Thiên cho, cuối cùng cũng đột phá đến trình độ cấp 3 Chân Hoàng.

Ba người Tiêu Hạo Thiên, Diệt, Lục mim cười khi nhìn thấy Ám đã thành công đột phá đến tầng cấp 3 Chân Hoàng.

Tiêu Hạo Thiên hít sâu một hơi, mim cười đưa tay về phía Ám nói: "Người anh em, chào mừng quay lại!"

Một giờ sau, Tiêu Hạo Thiên, Diệt, Lục, Ám cùng với Hắc Đế lên máy bay trực thăng đến cực bắc của chiến trường biên giới, nơi đó là nơi đặt trụ sở của nhóm sát thủ chiến trường biên giới.

Trên đỉnh một tảng băng cao hàng nghìn mét so với mực nước biển, năm người Tiêu Hạo Thiên đáp xuống. Đối diện với bọn họ, lúc này cũng có năm sát thủ cấp Đế cùng khí thế mạnh mẽ. Không là thấp nhất ở trong này, sức mạnh thật của hắn chỉ là cấp Đế tầng, lý do tại sao hôm nay hắn lại có thể đứng ở đây để thương lượng với điện Thiên Thần bởi vì Tiêu Hạo Thiên từng nợ hắn hai ân huệ.

Giờ phút này, nhóm sát thủ biên giới bên này, ngoại trừ Không cấp tầng 3, thì còn lại bốn tôn cường giả, đều là cường giả cấp Để tầng 9. Hơn nữa, tên cầm đầu mang mặt nạ bạch kim, khí tức của hắn gần như ngang ngửa với Hắc Đế. là phó chỉ huy của nhóm sát thủ biên giới, muốn vào nhóm thì yếu nhất cũng phải ở cấp Đế.

Ví dụ như Bạch Trung, anh trai của Bạch Dạ, người bị Tiêu Hạo Thiên giết, hắn ta lúc trước đã đạt đến cực hạn của thiên vương, có sức mạnh của cấp Đế, nên mới đặc biệt lọt vào nhóm sát thủ. Đương nhiên, nếu Bạch Trung vào lúc này, đừng nói là Tiêu Hạo Thiên, cho dù đám người Diệt có đứng trước mặt thì cũng không có tư cách. "Tiêu Hạo Thiên, tôi có gặp qua một người trong số nhóm của các ngài.” Tiêu Hạo Thiên đưa tay về phía các cường giả cấp Đế nói. Nhóm sát thủ chiến trường biên giới, là lực hàng đầu có thương hiệu mạnh nhất trên chiến trường biên giới. Nếu chiến trường biên giới bất diệt, thì bọn họ cũng không bị tiêu diệt. Có một truyền thuyết như vậy. Bây giờ Tiêu Hạo Thiên cuối cùng đã biết tại sao, bởi vì bên trong có rất nhiều cường giả! Thảo nào không ai có thể giết được bọn họ.

Lúc này, theo lời chào hỏi của Tiêu Hạo Thiên, năm tôn cường giả cấp Đế đối diện cũng gật đầu chào hỏi với Tiêu Hạo Thiên, phó chỉ huy cấp Đế tầng chín thâm thuý nhìn Tiêu Hạo Thiên một cái, nói: "Chủ điện Thiên Thần không cần khách khí, chiến trường biên giới trước giờ đều nói chuyện bằng sức mạnh."

Sau đó phó chỉ huy nhóm sát thủ dừng lại một chút, nghiêm trang hỏi Tiêu Hạo Thiên: “Chủ điện Tiêu, tôi muốn hỏi cậu một vấn đề..."

Tiêu Hạo Thiên đầu nói: "Vâng, mời ngài!” "Trong trận chiến đây gần đây của đạo trường Hắc Đế, có phải có cường giả cấp đạp chủ cũng tham gia hay không?" Sau khi phó chỉ huy nhóm sát thủ hỏi, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Tiêu Hạo Thiên.

Sau khi Tiêu Hạo Thiên im lặng một lúc, anh gật đầu cười nói: “Đúng vậy, hơn nữa còn chết mấy người!" Giờ này hôm nay Tiêu Hạo Thiên đã không còn sợ nhóm sát thủ này nữa. Cho dù Tiêu Hạo Thiên cảm giác được sâu trong băng cực bắc này, mơ hồ tràn ngập một luồng khí tức của người cấp đạo chủ.

Cường giả cấp đạo chủ, chỉ cần không phải là loại cường giá sinh cảnh đáng sợ đến cực điểm, thì anh và Hắc Đế nếu liên thủ lại thì cũng có thể đối phó được. Dù sao sớm hôm nay, anh và Hắc Đế cũng đã hợp lực mà giết một người rồi, đúng không? Cho nên vào lúc này, Tiêu Hạo Thiên rất ngông cuồng!

Tôi đứng trước mặt ông, ông có thể làm khó dễ tôi á? Ông dám ra tay lần nữa không? Đột nhiên, một luồng khí thế bá đạo trong người Tiêu Hạo Thiên bốc lên, Hắc Để đứng phía sau Tiêu Hạo Thiên cũng bộc phát khí thể cấp Để tang chín.

Giây phút tiếp theo, sắc mặt của phó chí huy nhóm sát thủ biên giới biến đổi, tinh thần run lên, sau đó voi vàng nói: “Đã hiểu rồi, chủ điện Thiên thật quyết đoán! Nhưng mà chủ điện Tiêu yên tâm, nhóm sát thủ biên giới chúng tôi lấy tiền phục vụ, mặc dù chúng tôi cũng mua bán thông tin, nhưng thông tin ở đây chúng tôi tuyệt đối sẽ không tiết lộ ra ngoài.”

Sau đó, phó chỉ huy dừng lại một chút rồi lại nói tiếp: “Vậy xin hỏi chủ điện, cậu lần này tới tìm chúng tôi là có chuyện gì vậy?"

Lúc này, thái độ của đối phương đã cực kỳ hạ xuống, bên này, sát khí trên người Tiêu Hạo Thiên quá nặng, nó đang mang theo khí tức chém giết của một cường giả cấp đạo chủ! Bọn họ dù là thể lực lâu đời ở đây nhưng với Tiêu Hạo Thiên thì cũng không thể đùa được.

Từ nay về sau, bầu trời ở chiến trường biên giới đã thực sự thay đổi...

Tiêu Hạo Thiên cười nói: “Đừng lo lắng, nói chuyện sau đi." Sau đó Tiêu Hạo Thiên bước đến trước mặt Không, sát thủ cấp Đế này đã giúp anh hai lần, là kẻ luôn muốn kéo anh vào nhóm sát thủ biên giới. Anh nhìn Không thật sâu và nói: “Anh Không, trước đây tôi đã hứa với anh rồi, tôi nợ anh. Anh có yêu cầu gì cứ nói tôi sẽ thực hiện cho anh."

Sau khi Không im lặng một lúc, hàn nhìn ánh mắt của Tiêu Hạo Thiên nói: "Tôi cần nhiều tài nguyên, rất nhiều, rất nhiều."

Tiêu Hạo Thiên nheo mắt lại, gật đầu hỏi: "Có thể, nhưng mà anh Không, tôi có thể anh một câu, có phải cũng đang đi Chân Hoàng Lộ không?"

Ngay sau đó Không nở nụ cười, nói: vậy, hành trình của tôi trên Chân Hoàng Lộ cũng rất gian nan, rất thiếu tài nguyên, đã lâu rồi không đột

Tiêu Hạo Thiên liếc mắt nhìn Không một cái, đây đúng là một người mà từ trên người anh ta Tiêu Hạo Thiên có thể nhìn thấy khí chất giống với bốn người cấp dưới của mình. Sau đó Tiêu Hạo Thiên gật đầu nói: rồi, ít nhất phải có hai đạo quả cấp Đế tầng chín, cộng thêm một phần vận mệnh quốc gia của bộ quốc phòng nước khác nữa, tôi sẽ chuẩn bị cho anh, đủ tài nguyên để anh đột phá đến Chân Hoàng tầng chín!"

Không nhìn Tiêu Hạo Thiên một cái, gật đầu nói: “Được! Cảm ơn cậu!” không cần khách sáo." Sau khi Tiêu Hạo Thiên nói xong với Không, lại quay sang nói với phó chỉ huy nhóm sát thủ kia: "Phó chỉ huy, bây giờ đến lúc chúng ta nói chuyện

Phó chỉ huy nhóm sát thủ gật đầu nói: “Được, chủ điện mời nói, cậu muốn chúng tôi làm gì." Đôi mắt của Tiêu Hạo Thiên sáng lên, chậm rãi nói: "Giúp tôi, giết bộ quốc phòng Hùng Sư!” "Cái Vẻ mặt của phó chỉ huy nhóm sát thủ biển dạng, lúc này, ngay cả đội trưởng nhóm sát thủ đang ẩn náu xa kia cũng run rẩy kịch liệt.

Dã tâm của Tiêu Hạo Thiên, lớn quá rồi