Sủng Mị

Chương 206: Thăm viếng giữa đêm




Dù sao mấy vạn người đồng thời chứng kiến đầy đủ quá trình Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ chủng tộc dị biến thành Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ.

Mạc Tà đã đạt tới sáu đoạn bốn giai, sau khi dị biến sẽ tương đương với một con sáu đoạn cấp quân chủ, vì thế chiến lực của Sở Mộ cũng nhảy lên một bước khá cao.

Sáu đoạn quân chủ thực lực kinh khủng cỡ nào chứ? Chỉ cần một con Hồn sủng như thế tồn tại, trong hàng ngũ thanh niên đồng lứa bảo đảm không có người nào dám khiêu chiến Sở Mộ.

Một trận oanh tạc càng thêm điên cuồng thổi quét mấy địa vực chung quanh, thậm chí còn lan truyền ra những thành trì xa xôi.

Sở Mộ chỉ đánh một trận liền trở thành cường giả thật sự trong lĩnh vực Hồn sủng sư, thậm chí đã vượt qua rất nhiều cao thủ bối phận lớn hơn, hắn là một trong số rất ít thanh niên mạnh nhất ở trong mắt tất cả mọi người.

Thật ra nếu ở trong một địa vực bất kỳ lấy ra một gã thanh niên cao thủ cũng không thể nào là đối thủ Sở Mộ.

Chỉ có những thế lực lớn thật sự, ví như Yểm Ma cung và La Vực môn mới có thể đào tạo được một vài thanh niên có thực lực sánh bằng hắn.

Yểm Ma cung và La Vực môn đời nào cũng có đông đảo thanh niên cao thủ, những người ẩn giấu tương đối sâu đã đạt tới cấp bậc Hồn Chủ, chỉ ở trình độ này mới được gọi là mạnh nhất, là tối cường trong tầng lớp thanh niên. Ít nhất Sở Mộ từng nhìn thấy Yểm thiếu tài quyết giả Lục Sam Ly chính là cường giả một cấp bậc Hồn Chủ.

Trong dĩ vãng danh khí Sở Mộ căn bản không thể nào đánh đồng với Lục Sam Ly, nhưng mà Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ dị biến thành Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ đã cho thấy thực lực Sở Mộ đang đến gần những thanh niên mạnh nhất của các thế lực siêu cấp.

Trong lĩnh vực Hồn sủng sư, những thế lực khổng lồ này bồi dưỡng ra cường giả vô số, dựa vào bối cảnh và thế lực của bọn họ tùy ý đi chung quanh là rung trời lở đất, năng lực chiến đấu cũng là kỳ tài hiếm thấy. Nhất là những thế lực như Yểm Ma cung, Hồn sủng cung, La Vực môn, trên toàn bộ thế giới đều có cứ địa của bọn họ tồn tại.

Những thế lực này mỗi đời bồi dưỡng ra thanh niên cao thủ tính bằng đơn vị hàng nghìn, nếu muốn bước lên vị trí đỉnh phong nói dễ hơn làm.

Sở Mộ không giống với những người đó, bởi vì Sở Mộ không có bất kỳ bối cảnh nào, hoàn toàn dựa vào chính mình đi tới trình độ này. Vì thế rung động do hắn tạo ra lại càng mãnh liệt, dù sao một người thanh niên cơ hồ là không có khả năng dựa vào thực lực của mình đi tới trình độ này.

Vì như thế, trong lúc đủ loại tin đồn về Sở Mộ bắt đầu lan truyền trong dân gian, có một số người nghĩ rằng Sở Mộ hẳn là đệ tử ẩn giấu của một vị siêu cấp cường giả nào đó. Một phần trong bọn họ lại cho rằng Sở Mộ dựa vào thực lực của mình bước lên mức độ này, phải được hoàn toàn trân trọng. Còn có một số ít cho rằng Sở Mộ chỉ dựa vào vận khí, Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ trong lúc vô tình dị biến thành Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ mới phát triển mau như thế. Nếu không, muốn bước lên cấp độ này ít nhất cũng phải rèn luyện thêm vài năm.

Bất luận tin đồn như thế nào, bây giờ Tù đảo vương giả đã vượt xa Thiên Quý rồi, cũng trở thành một trong những thanh niên mạnh nhất tiềm lực to lớn. Nếu hắn đi tới một địa vực, trừ phi là cao thủ chân chính nắm giữ quyền lực đầy đủ, nếu không rất ít người dám tìm tới Sở Mộ gây phiền toái.

Trong khi tin tức này từ Cổ thành truyền ra, Sở Mộ bình tĩnh trở về phòng mình nghỉ ngơi, bắt đầu tự hỏi làm cách nào thoát khỏi Yểm Ma cung khống chế.

Sở Mộ không hiểu tính cách Cẩn Nhu công chúa nhiều lắm, trong lòng hắn chỉ có một chút hảo cảm vì bản tính thiện lương mà thôi.

Sở Mộ tin tưởng rằng tất cả những người quyền cao chức trọng đều có tâm cơ, bao gồm cả vị Cẩn Nhu công chúa luôn luôn thanh nhã u buồn cũng thế. Sở Mộ có thể khẳng định nàng đã sinh ra nghi ngờ đối với mình, bởi vì lúc trước nàng từng thấy qua Mạc Tà ở hình dạng Nguyệt Quang Hồ. Cẩn Nhu công chúa sẽ có thể suy đoán ra khả năng liên tục dị biến.

Một lần dị biến thì giá trị sẽ tăng lên vài chục lần, Cẩn Nhu công chúa có thể tặng cho đám hộ vệ phần thưởng hồn trang giá trị ngàn vạn kim tệ một cách nhẹ nhàng, điều đó đã nói lên rằng dù là Hồn sủng cấp quân chủ, Cẩn Nhu công chúa chưa chắc để vào trong mắt.

Nhưng mà Hồn sủng liên tục dị biến không phải cùng một khái niệm, Sở Mộ biết cho dù là Thiên Thương Thanh Chập Long tồn tại siêu nhiên kia cũng không thể so sánh với Mạc Tà.

Một con Hồn sủng như vậy tuyệt đối đủ lý do làm cho thế lực lớn như Yểm Ma cung tìm mọi cách đoạt lấy bất chấp thủ đoạn.

Sở Mộ tương đối tin tưởng vào nhân phẩm Cẩn Nhu công chúa, nhưng mà Sở Mộ cương quyết không thể lấy Mạc Tà ra làm tiền đánh cược, cho nên Sở Mộ bây giờ phải nghĩ cách thoát khỏi Yểm Ma cung càng sớm càng tốt.

Sở Mộ được thị nữ công chúa đưa trở về, phía sau là hai tên hộ vệ. Thực lực hai người này hộ vệ tuyệt đối là Hồn Chủ, Sở Mộ hiển nhiên không dám hành động thiếu suy nghĩ, vì thế hắn cũng không có biểu hiện ra cử động gì quá khích, chỉ bình tĩnh đi theo phía sau thị nữ.

Sau khi trở lại trong phòng, Sở Mộ một mực suy tư vấn đề này, mãi cho đến đêm khuya, Bạch Yểm Ma lên tiếng đòi thức ăn thì Sở Mộ mới cho ra một kết luận. Đó là dưới tình huống này chỉ có thể yên lặng theo dõi kỳ biến, dù sao chỉ cần công chúa cho hộ vệ theo dõi thì hắn cũng khó lòng trốn thoát.

Cuối cùng không cần phải suy nghĩ nữa, Sở Mộ nhắm hai mắt lại bắt đầu dùng hồn lực của mình nuôi nấng Bạch Yểm Ma.

Sở Mộ hưng phấn nhất chính là linh hồn Mạc Tà thăng hoa giúp cho tu vi Sở Mộ tăng cường thêm một niệm, loáng thoáng có khuynh hướng tiến vào cấp bậc Hồn Chủ.

Từ cấp bậc Hồn Sư trở lên, muốn tăng cường một niệm vô cùng gian nan. Sở Mộ trước đó không lâu đã đạt tới tám niệm, vốn phải tu luyện thêm một đoạn thời gian rất dài mới có thể tiến vào chín niệm. Thế mà bởi vì thực lực Mạc Tà tăng cường trên phạm vi lớn, bản thân Sở Mộ cũng hưởng được lợi ích không nhỏ, hồn lực trong cơ thể hắn càng thêm tràn đầy.

"Ô ô ô!"

Sở Mộ đang dùng hồn lực nuôi nấng Bạch Yểm Ma, bỗng nhiên Mạc Tà kêu lên trong thế giới tinh thần Sở Mộ.

"Khặc... khặc..."

Không khí yên bình cũng qua đi, cấp quân chủ Bạch Yểm Ma tức giận gào lên, hiển nhiên là bị Mạc Tà chọc giận rồi.

Sở Mộ ngẩn người ra, lúc này mới kịp phản ứng hình như Mạc Tà đang cảnh cáo Bạch Yểm Ma không được đòi hỏi quá mức.

Trước kia Sở Mộ nuôi nấng Bạch Yểm Ma, Mạc Tà luôn luôn u oán bất bình dùm cho hắn. Tại sao Sở Mộ phải hao phí hồn lực nuôi nấng cái tên vô dụng cho tới bây giờ còn không có tham gia chiến đấu chứ? Chẳng qua là lúc ấy thực lực Mạc Tà không thể ảnh hưởng tới Bạch Yểm Ma, nên không dám tìm tên ma quỷ kia phiền toái.

Nhưng mà tình hình bây giờ đã khác hẳn, Mạc Tà biến thành Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ, thực lực sánh ngang cấp quân chủ, đối mặt Bạch Yểm Ma Mạc Tà không cần sợ hãi giống như trước, hoàn toàn có thể lên tiếng cảnh cáo cái con quỷ ham ăn, vô tích sự này rồi.

Mạc Tà đã có tư cách "đàm luận ngang hàng" với Bạch Yểm Ma, thế là nó không chút khách khí phát khởi tinh thần công kích ngay khi Bạch Yểm Ma đang ăn bữa khuya.

Bạch Yểm Ma ý thức được địa vị của mình bị uy hiếp, cũng bắt đầu tiến hành đối kháng với Mạc Tà ở bên kia. Ngay sau đó hai tên này quấy rối trong thế giới tinh thần của Sở Mộ thành một đống hỗn loạn, khiến cho Sở Mộ không kịp thích ứng đầu váng mắt hoa cả buổi trời.

"Hai người các ngươi bớt náo cho ta."

Hai con Hồn sủng này lúc bình thường rất ít trao đổi, không ngờ vừa mới quậy một phát đã làm cho hắn luống cuống chân tay. Đây là trực tiếp đối kháng ở trong thế giới tinh thần của Sở Mộ, hai "ôn thần" này đều có thực lực cấp quân chủ, nếu quậy thêm một hồi không khéo đầu Sở Mộ nổ tung mất thôi.

Dù sao giọng nói Sở Mộ vẫn có tính uy hiếp, Mạc Tà kêu lên u oán, còn Bạch Yểm Ma tiếp tục cười tà.

"Bạch Ma Quỷ, ngươi cũng an phận cho ta, lấy giai đoạn bây giờ của ngươi không cần nhiều hồn lực như vậy, bắt đầu từ hôm nay ăn ít hai thành hồn lực." Sở Mộ lập tức dùng hồn niệm nói với Bạch Yểm Ma.

"Kiệt... kiệt..." Bạch Yểm Ma dĩ nhiên không đồng ý, lập tức phát ra tiếng thét chói tai tỏ vẻ kháng nghị.

Sở Mộ bây giờ đã là chín niệm Hồn Sư rồi, linh hồn lực trở nên cường đại hơn trước rất nhiều, hơn nữa cũng đã quen linh hồn đốt cháy của Bạch Yểm Ma. Xem như tạm thời đối kháng được với Bạch Yểm Ma một lúc, bây giờ lại có Mạc Tà hợp lực, khả năng chế phục tên Bạch Ma Quỷ tham lam cũng không thành vấn đề.

Sở Mộ và Mạc Tà kết hợp, cuối cùng lôi kéo thêm Dạ Lôi Mộng Thú, Ma Thụ chiến sĩ, Băng Không Tinh Linh, Mặc Dã, năm con Hồn sủng liên hiệp lại công khai lên án, không nghe là ăn đòn, hoàn toàn chèn ép Bạch Yểm Ma xuống thấp một đầu, rốt cuộc phải chấp nhận thỏa hiệp.

Sở Mộ đạt tới chín niệm Hồn Sư đã tăng trưởng hồn lực không ít, Bạch Yểm Ma đại khái chỉ cần bảy thành hồn lực, trừ thêm hai thành nghĩa là chỉ mất ăn năm thành hồn lực. Như thế Sở Mộ không những có thể buông thả Song Nộ Viêm, mà còn có thể thi triển Huyết Đồng Cuồng tăng cường lực chiến đấu.

Bạch Yểm Ma chỉ ăn năm thành hồn lực, Sở Mộ có cảm giác như cởi được một đống gông xiềng trên người, không đến nổi phải đè nén chiến đấu như trước nữa.

Trước giờ Sở Mộ luôn luôn lo lắng thực lực của mình tăng trưởng quá chậm, nhất là gặp phải bình cảnh rất khó vượt qua. Bạch Yểm Ma tăng trưởng thực lực lại nhanh, nếu không đủ hồn lực nuôi nấng khẳng định sẽ bị nuốt sống.

Còn bây giờ Sở Mộ đã bồi dưỡng được một đám Hồn sủng có năng lực tiến hành áp chế Bạch Yểm Ma rồi, xem ra sau này Sở Mộ có thể thư giãn tinh thần chút đỉnh.

Ký kết ngang hàng khế ước với Bạch Ma Quỷ xong, Sở Mộ vẫn giống như ngày thường bắt đầu tĩnh tu khôi phục hồn lực, đồng thời cường hóa hồn niệm.

Mặc dù Bạch Yểm Ma uy hiếp giảm bớt vài phần, nhưng Sở Mộ sẽ không buông lỏng với chính mình, bản thân là một Hồn sủng sư nhất định phải chú trọng tu vi mới được, nếu không Hồn sủng không thể nào phát triển mạnh hơn. Nguồn truyện: Truyện FULL

"Bịch bịch!"

Bỗng nhiên có tiếng bước chân từ vị trí cửa sổ truyền vào.

Sở Mộ mở mắt cảnh giác, trong miệng niệm thầm chú ngữ, tùy thời chuẩn bị triệu hoán Mạc Tà ra ngoài.

Cửa sổ nhẹ nhàng mở ra, Sở Mộ nhìn thấy ở trong bóng tối một thân ảnh nho nhỏ nhảy vào trong phòng.

Dạ Lôi Mộng Thú giao cho Sở Mộ năng lực nhìn ban đêm, có thể nhìn thấy hình dáng người đột ngột xông vào rõ ràng. Chẳng qua là Sở Mộ không nghĩ tới người xuất hiện lại là nàng.

Nàng vẫn luôn mang khăn che mặt, cho dù là hóa thân thành "sát thủ áo đen" vẫn không muốn để cho người khác nhìn thấy dung mạo của mình. Sở Mộ có thể xác định nàng là Cẩn Nhu công chúa, bởi vì khí chất đặc biệt của nàng làm cho người ta rất khó quên.

"Cẩn Nhu công chúa?" Sở Mộ đứng lên, cũng không có hành lễ, chỉ hơi ngạc nhiên vì có một nữ tử cao quý xâm nhập vào phòng mình mà thôi.

Cẩn Nhu công chúa mặc y phục dạ hành bó sát để lộ ra hàng loạt đường cong mỹ diệu mê người, cảm giác cao sang quý phái trước kia thoáng cái biến thành mị hoặc vô song. Cộng thêm cặp mắt đen nhánh như làn thu thủy kia khiến cho Sở Mộ cũng phải rung động tâm thần. Hắn nghĩ thầm trọng bụng, nếu có thể cởi bỏ cái khăn che mặt kia chiếm ngưỡng dung nhan tuyệt thế của nàng sẽ càng thêm hoàn mỹ.

"Là ta!" Cẩn Nhu công chúa đứng thẳng lên, thế là đường cong trên người lại càng nổi bật, mặc dù đen y phục màu che phủ kín mít nhưng ánh mắt Sở Mộ vẫn mơ màng tưởng tượng đến cảnh xuân phía sau lớp vải kia.

"Chuyện gì?" Sở Mộ biết Cẩn Nhu công chúa xuất hiện ở trước mặt mình vào lúc này tuyệt đối là có mục đích. Nhất định phải có sự đề phòng cần thiết, bởi vì hắn đang ở thời khắc cực kỳ nguy hiểm.

"Sở hộ vệ, có chuyện ta cảm thấy rất kỳ quái, Hồn sủng của ngươi dị biến là một chuyện vô cùng đáng mừng, tại sao ngươi vẫn có thể duy trì cảm xúc bình tĩnh như vậy?" Cẩn Nhu công chúa tiếp cận Sở Mộ mấy bước, ánh mắt mỹ lệ nhìn thẳng vào Sở Mộ, trực tiếp đặt ra câu hỏi.

Cẩn Nhu công chúa đi tới vị trí cách Sở Mộ một thước là dừng lại, ở khoảng cách này Sở Mộ có thể thấy rõ ràng ánh mắt của nàng, quả thật là sáng hơn bảo ngọc, đẹp đến mê người. Ngoại trừ những cái đó ra, còn có mùi thơm nhàn nhạt theo gió chui vào trong mũi Sở Mộ.

"Đáng mừng? Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ có thể phát sinh chủng tộc dị biến dĩ nhiên là đáng mừng, chỉ có điều công chúa cảm thấy ta có giống như mấy tên hay cười toét miệng, ngẩng đầu lên trời cuồng tiếu, sau đó cao giọng hô to cái gì là Hồn sủng của ta dị biến rồi?" Sở Mộ trấn định hỏi ngược lại Cẩn Nhu công chúa.

Trấn định đương nhiên là biểu hiện của tính cách Sở Mộ, thật ra Cẩn Nhu công chúa lần này đêm khuya viếng thăm đã biết rất khó moi ra tin tức hữu dụng. Vì thế nàng mới để lộ một chút mị hoặc của mình, Sở Mộ là nam nhân mới lớn hiển nhiên sẽ bị lực hấp dẫn xung kích, dù sao Cẩn Nhu công chúa cũng là mỹ nhân trong mộng của vô số thanh niên cao thủ.

Cộng thêm mùi thơm nhàn nhạt kia càng thêm trí mạng đối với nam nhân huyết khí phương cương, thần thái say tình và cảm xúc mông lung của nàng sẽ làm cho người ta oán hận tại sao không thể tiến thêm một bước kéo tấm khăn che mặt xuống, rồi tận hưởng một bảo vật tuyệt thế hiếm có trên đời.

"Hình như ngươi… thật sự không giống với hạng người như vậy." Cẩn Nhu công chúa khẽ cười nói.

"Vậy công chúa đêm khuya bái phỏng không biết là vì chuyện gì, chẳng lẽ chỉ vì hỏi Sở Mộ sự tình hiếm lạ thôi? Hay là Sở Mộ tự giác khai báo hết thảy với công chúa, để mong người tha thứ cái tội qua loa tắc trách?"

Nghe được Sở Mộ nói chuyện kỳ quái như thế, Cẩn Nhu công chúa thu hồi lại nụ cười, lưu ý thấy ánh mắt Sở Mộ vẫn nhìn chằm chằm vào người mình, nàng nhíu máy nói:

"Ngôn ngữ của ngươi có chút khinh bạc đó."

Sở Mộ hờ hững như thường, Sở Mộ có thể thừa nhận lúc nãy mình bị nàng hấp dẫn không ít, nhưng dùng từ khinh bạc thì hơi quá, nhưng hắn cũng không muốn giải thích làm gì.

"Không biết công chúa tới tìm giữa đêm là có chuyện gì muốn nói với Sở Mộ?"

Cẩn Nhu công chúa hơi ngạc nhiên, nhìn thoáng qua Sở Mộ bày ra vẻ nghiêm trang liền ý thức được có thể là mình hiểu sai ý rồi. Vì thế nàng hơi ngại ngùng nhưng khôi phục bình thường rất nhanh, dời đầu sang hướng khác rồi thay đổi chủ đề: "Quả thật là có chuyện muốn nói với ngươi."

Sở Mộ gật đầu, im lặng chờ Cẩn Nhu công chúa đề ra nghi vấn.