Sủng Mị

Chương 239: Cao thủ phụ trợ




Diệp Hoàn Sinh triệu hồi ra bảy đoạn Kiếm Chập rõ ràng đã trải qua tăng cường thiên phú Trùng hệ, hai cánh tay mỏng dẹp, sắc bén thi triển ra Ảnh Kích trực tiếp đả thương nặng bảy đoạn Tiên Huyết Thú đang định cứu viện Dương Lăng. Ngay sau đó Kiếm Chập hoàn toàn không thèm nhìn kỹ năng Huyết Quang Bạo Liệt của Huyết Dực Tam Mâu Thú, tiếp tục huy động Song Kiếm chém bảy đoạn Tiên Huyết Thú ra thành mười mấy đoạn.

Sở Hưng thì đối kháng với nam tử tên là Dương Đam, Hồn sủng của Sở Hưng chưa trải qua cường hóa nên lực lượng thua kém Hồn sủng Dương Đam. Vào lúc này Diệp Khuynh Tư cho tám đoạn Thủy Nguyệt biểu hiện ra tác dụng cường đại của nó.

Thủy Mạc chiến giáp phủ xuống, Sở Hưng - Quang Minh Giác Thú trong nháy mắt tăng cường lực phòng ngự lên năm thành (gấp rưỡi). Thủy Mạc chiến giáp là kỹ năng Thủy hệ cao cấp, lực nước có thể giảm bớt hiệu quả công kích của địch nhân, gia tăng phòng ngự cho bên mình. Đồng thời không gây trở ngại cho Hồn sủng hoạt động thân thể, có thể nói là tương đương với lực lượng cấp năm hồn giáp.

Thủy Mạc chiến giáp bao phủ cả thân thể Sở Hưng, vốn là Sở Hưng đang mặc cấp bốn hồn giáp, bây giờ có thêm Thủy Mạc chiến giáp hợp lực. Lực phòng ngự bản thân hắn liền tăng lên gấp đôi, không cần phải tránh né chật vật như trước nữa, lập tức dốc hết can đảm khống chế ba con Hồn sủng chiến đấu hăng say.

Hai con Hồn sủng của Sở Trữ không được Thủy Nguyệt chiếu cố, nhưng có Bàn Mộc Linh và Ma Thụ chiến sĩ ở gần đó áp trận. Cho dù Sở Trữ xâm nhập vào trong đội hình địch nhân cũng không cần lo lắng sẽ bị thương tổn.

Diệp Khuynh Tư triệu hồi Bàn Mộc Linh là Hồn sủng Thực Vật giới cấp thống lĩnh, tư chất thuộc tính hoàn mỹ. Mặc dù thực lực chỉ mới năm đoạn sáu giai nhưng năng lực khống chế Mộc hệ không thua gì Sở Mộ - Ma Thụ chiến sĩ.

Hồn sủng đối phương đánh ra Huyết Liệt Trảo cùng với Huyết Quang Bạo Liệt sắp công tới Sở Trữ liền bị một đám rễ cây xuất quỷ nhập thần từ dưới đất trồi lên hóa giải triệt để.

Sở Trữ tự biết thực lực không đủ, đối mặt thành viên trọng yếu của Dương thị gia tộc, chiến đấu khẳng định là mệt mỏi, nhưng lần này hắn chiến đấu rất thống khoái. Bởi vì bên mình có hai Hồn sủng sư phụ trợ quá tốt, tình hình chiến đấu hoàn toàn khác hẳn.

"Giải quyết hai tên Hồn sủng sư viễn chiến kia trước." Dương Tiết đã nhận ra Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư phát huy năng lực phụ trợ quá mức biến thái, bên phía bọn hắn vốn có không ít Hồn sủng cấp thống lĩnh thế mà vẫn bị ép đánh đến nỗi thế trận đại loạn.

Dương Tiết vừa hét lên một tiếng, Dương Đam cũng cắn răng khống chế bảy đoạn một giai Cự Nham Quái Điểu cấp chiến tướng bay lên trên không trung.

Sau đó Dương Đam nhanh chóng thu hồi hai con Hồn sủng bị Sở Hưng quấn chặt, lập tức quay người bay thẳng đến vị trí Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư.

Khoảng cách một trăm thước đối với Cự Nham Quái Điểu không tính là gì, chỉ qua vài giây đã tới nơi rồi. Dương Đam quyết đoán niệm chú ngữ song triệu hoán gọi ra hai con Chiến sủng, từ trên không trung lao thẳng xuống đầu Diệp Khuynh Tư và Sở Mộ.

Hai người Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư đang cưỡi Mộng Thú chờ đợi, trước đó bọn họ đã an bày kế hoạch cụ thể nên không cần để ý Dương Đam tập kích. Mà vẫn tiếp tục điều khiển Hồn sủng phụ trợ Sở Hưng và Sở Trữ chiến đấu.

Diệp Hoàn Sinh bộc phát lực chiến đấu rất mạnh mẽ, hơn nữa người này lăn lộn trong chiến trường hỗn loạn chuyên nhắm vào Dương Lăng bộ ngực đẫy đà mà đánh. Sở Hưng và Sở Trữ Hồn sủng thực lực hơi yếu được Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư tập trung hỗ trợ hết sức mình.

"Cả gan không thèm nhìn ta, cho các ngươi cùng chết." Dương Đam ở trên không trung cười lạnh một tiếng, trực tiếp mệnh lệnh cho hai con Chiến sủng đánh tới Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư.

"Xẹt… xẹt!"

Hai đạo trảo nhận phá vỡ thân thể Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư, máu tươi đỏ bừng tuôn trào như suối.

Hai cỗ thi thể chậm rãi té xuống, Dương Đam thấy hai người này bị giết dễ dàng như thế, vẻ mặt cũng lộ ra mấy phần quái dị. Trước đó hắn cảm thấy hai Hồn sủng sư này phải là hạng người không dễ trêu chọc mới đúng.

Hai người này đều thiên về loại hình phụ trợ, nhưng mà bọn họ có năng lực khống chế Hồn sủng rất cao. Từ biểu hiện ban đầu cho thấy phải là thanh niên cao thủ trở lên. Mục đích chủ yếu của Dương Đam là muốn nhiễu loạn không cho bọn họ phụ trợ tiền tuyến, nhưng không nghĩ tới lại một chiêu giết rớt cả hai như thế.

Nhìn hai thi thể ngã xuống trong vũng máu, mặc dù Dương Đam cảm thấy quỷ dị nhưng sự thật đang bày ra ở trước mắt. Trên mặt hắn từ từ hiện lên nụ cười thống khoái, trong lòng thầm nghĩ lần này đội ngũ mình có thể thoát khỏi nguy cơ rồi. Hơn nữa lại là dựa vào mình xông pha chém chết hai nhân vật trọng yếu của đối phương, hẳn là cô nàng Dương Lăng kia sẽ phải nhìn hắn với cặp mắt khác xưa.

"Rầm rầm rầm!"

Trong lúc Dương Đam còn đang dương dương đắc ý, ba tiếng sấm bỗng nhiên nổ vang bên tai hắn, tia chớp chói lòa phá vỡ đêm tối từ trên cao nện thẳng xuống người ba con Hồn sủng của Dương Đam.

Cảm giác lôi diện tê dại truyền khắp toàn thân, Dương Đam đột nhiên thức tỉnh từ trong mộng cảnh, vô cùng hoảng sợ nhìn hai con Chiến sủng của mình bị sấm sét đánh tan thành tro bụi. Còn hai Hồn sủng sư phụ trợ kia lại bình yên vô sự đứng yên tại chỗ, thân thể không hề di động nửa bước.

"Dạ, Tử Quang." Từ đầu đến cuối Sở Mộ không có liếc mắt nhìn tới Dương Đam một lần nào, hờ hững nói với Dạ Lôi Mộng Thú.

Hắc Ám thuộc tính của Dạ Lôi Mộng Thú đã được tăng cường rất lớn, uy lực Tử Quang còn mạnh hơn Chiến Dã Tử Quang gấp mấy lần.

"Uỳnh!"

Tử Quang nổ tung trên người Cự Nham Quái Điểu lấn sang cả Dương Đam, sau đó cả hai bị lực lượng cường đại oanh tạc nát bấy. Dương Đam có ý thức chiến đấu quá kém, đối kháng với hai con bảy đoạn Mộng Thú mà không hề triệu hoán ra bất kỳ một con Hồn sủng thiên về tinh thần lực nào để ngăn cản mộng cảnh. Ngược lại triệu hồi ra hai con Chiến sủng đúng là lấy sở đoản đánh với sở trường của người ta, huống chi giai đoạn và đẳng cấp của chúng nó còn không bằng Mộng Thú. Ở trước mặt hai chuyên gia khống chế chiến trận thì không thể nào chịu nổi một kích.

Dương Tiết thấy Dương Đam đã bị đối phương đánh nát thân thể, ngay cả cặn bã cũng không chừa, sắc mặt lập tức trắng bệch ra, vội vã nhìn thoáng qua hai nữ tử đã bị thương linh hồn. Hắn cắn răng đè nén tức giận, ra lệnh cho Huyết Dực Tam Mâu Thú ngăn cản Băng Không Tinh Linh, bản thân mình lại nhảy lên trên lưng Quỷ Sí Bạch Cốt Huyết Ma dự định tìm đường chạy trốn.

Sở Mộ thường xuyên chơi trò tàn sát, khi đối phương vừa muốn chạy trốn liền nhận ra ngay lập tức. Trong lúc Dương Tiết nhảy tới Quỷ Sí Bạch Cốt Huyết Ma, Sở Mộ hạ chỉ lệnh cho Ma Thụ chiến sĩ công kích liên tục.

"Quán Chi!"

Hai cánh tay Ma Thụ chiến sĩ vung mạnh tới trước, nhất thời giống như hai sợi dây xích duỗi dài ra vô hạn, nhanh chóng trói chặt Quỷ Sí Bạch Cốt Huyết Ma lại.

"Ta tới giúp ngươi." Diệp Khuynh Tư cũng không chậm trễ chút nào, hạ lệnh cho Bàn Mộc Linh hỗ trợ công kích. Bàn Mộc Linh chạm hai tay xuống mặt đất, ngay sau đó phía dưới Quỷ Sí Bạch Cốt Huyết Ma đột nhiên trồi lên một đống rễ cây xanh biếc. Khi Quỷ Sí Bạch Cốt Huyết Ma vừa mới xé đứt kỹ năng Quán Chi thì đống rễ cây này lại trói cứng hai chân Quỷ Sí Bạch Cốt Huyết Ma. Nguồn: http://truyenfull.vn

"Nảy sinh."

Ma Thụ chiến sĩ lập tức thi triển ra kỹ năng nối tiếp sau Quán Chi, hai cánh tay sần sùi thô to bỗng nhiên sinh trưởng ra vô số cành lá đầy tính đàn hồi, cực kỳ dẻo dai. Chúng nó giống như những sợi dây thừng giăng thành tấm lưới dứt khoát quấn chặt toàn thân Quỷ Sí Bạch Cốt Huyết Ma, đồng thời cưỡng bức kéo nó xuống dưới.

Dương Tiết vừa định niệm chú ngữ, nhưng mà tố chất tâm lý của hắn rõ ràng không đủ, ở thời điểm mấu chốt lại còn đọc sai chú ngữ nên không thể buông thả hồn kỹ như dự định. Trong thời gian trì hoãn đó, Ma Thụ chiến sĩ đã tiếp tục nảy sinh ra vô số cành lá, dây leo quấn quanh Dương Tiết kín mít, thậm chí còn có mấy cành cây đâm thẳng vào trong cổ họng hắn.