Sủng Mị

Chương 249: Dạy dỗ Sở Gia




Nhìn thấy bảy đoạn ba giai Viêm Điểu bị một kỹ năng đánh rớt xuống đất, sắc mặt Sở Gia lập tức tái nhợt. Hắn không có lường được Sở Mộ - Băng Không Tinh Linh lại có lực chiến đấu kinh khủng đến trình độ này.

"Ngưng, hợp lực!"

Sở Mộ hờ hững nói với Băng Không Tinh Linh.

Kỹ năng hợp lực của Băng Không Tinh Linh có thể kéo dài, lúc trước hai mươi thanh Băng Kiếm đã hoàn toàn bay ra ngoài, nhưng trong đoạn thời gian đó vẫn có thể tiếp tục hợp lực tạo thành Băng Kiếm trận uy lực mạnh hơn nữa.

Nét kinh ngạc trên mặt Sở Gia còn chưa có rút đi, Băng Không Tinh Linh đã ngâm nga một tiếng, khí tức Hàn Băng chung quanh càng thêm nồng đậm. Vô số điểm Huyền Tinh từ từ ngưng tụ huyễn hóa ra hai mươi thanh Băng Kiếm khác.

Băng Kiếm bay lượn trên đầu Băng Không Tinh Linh lóe lên hàn quang lạnh lòng người, lại là vi khống viễn trình công kích, hai mươi thanh Băng Kiếm chia ra hai hướng. Mười thanh Băng Kiếm bay theo quỹ tích thẳng tắp cắm xuống người Viêm Điểu ở dưới đất.

Mười thanh kiếm khác vẽ thành một đường vòng cung thật lớn rồi chém xuống đầu Quang Minh Giác Thú.

"Ầm ầm ầm ~!"

Hai mươi thanh Băng Kiếm đồng thời công kích bộc phát uy lực quá mức kinh khủng, đây chính là kỹ năng cấp bảy hợp lực. Khó tin nhất chính là Băng Không Tinh Linh có thể tiến hành vi khống gần như cực hạn, một kỹ năng phân tâm công kích hai con Hồn sủng vô cùng chính xác.

Quang Minh Giác Thú rất vất vả mới phát nát Huyền Tinh Băng Tường, nhưng lúc đó mười thanh Băng Kiếm dài hơn tám thước đã xuất hiện ở trước mặt Quang Minh Giác Thú, hoàn toàn ngăn cản đường đi tới nó.

Quang Minh Giác Thú có lực phòng ngự rất cao, mười thanh Băng Kiếm cũng không có chân chính thương tổn được nó, nhưng cũng làm mất đi cơ hội tốt nhất công kích Sở Mộ.

Lực phòng ngự Viêm Điểu không bằng Quang Minh Giác Thú, lại bị Băng thuộc tính áp chế gắt gao, thân thể bị oanh Băng Kiếm chém xuống vết thương càng lúc càng sâu, hỏa diễm trên người lờ mờ chực tắt, xem như đã hoàn toàn mất đi lực chiến đấu.

Sở Tiêm đứng đằng sau thấy vậy cũng ngu si luôn rồi, không nghĩ tới một con sáu đoạn Băng Không Tinh Linh lại có thể buông thả ma pháp Băng hệ tạo ra lực sát thương kinh khủng đến mức đó. Cặp mắt to tròn của nàng nhìn vào Sở Mộ luôn luôn thong dong bình tĩnh, một cảm giác thần bí và xa lạ bỗng nhiên tràn vào trong đầu nàng.

Sở Gia cũng ý thức được thực lực Băng Không Tinh Linh đã vượt qua đẳng cấp hạn chế, trong lòng hắn vừa lo vừa sợ, mặt mày giận dữ tím đen rồi. Vội vã mệnh lệnh cho Phong Bạo Tinh Linh phát động công kích áp chế Băng Không Tinh Linh, đồng thời hạ chỉ lệnh Quang Minh Giác Thú công kích Sở Mộ.

"Rống!"

Quang Minh Giác Thú gầm lên giận dữ, thi triển kỹ năng tăng tốc biến thành một tia sáng màu vàng kim phóng thẳng tới Sở Mộ.

"Phong Long Triền." Sở Mộ nhanh chóng niệm chú ngữ hộ thân, Quang Minh Giác Thú vừa chạy tới gần đã bị kỹ năng Phong Long Triền hất bay lên trời.

Hồn niệm Sở Mộ là cấp bậc Hồn Chủ, kỹ năng Phong Long Triền đủ để đánh văng tám đoạn Hồn sủng cấp thống lĩnh ra ngoài xa, không cần phải nói đến bảy đoạn Quang Minh Giác Thú làm gì, thực lực song phương căn bản không phải cùng một cấp bậc.

"Ngưng, Băng Trùy." Sở Mộ nắm chắc thời cơ rất tốt, nhìn lướt thấy Quang Minh Giác Thú đã bị đánh văng lên trời tạm thời mất đi khả năng khống chế thân hình, lập tức ra lệnh cho Băng Không Tinh Linh thi triển kỹ năng Băng hệ. Nguồn truyện: Truyện FULL

Băng Không Tinh Linh buông thả kỹ năng Băng Trùy có hiệu quả vô cùng kinh khủng. Chú ngữ được hoàn thành ngay lập tức, Quang Minh Giác Thú còn đang ở giữa không trung liền bị một đạo Băng Trùy đường kính dài tới mười thước đánh xuống.

"Ầm!"

Huyền Tinh Băng Trùy hung hăng nện vào sống lưng Quang Minh Giác Thú, đánh con hung thú từ trời cao trực tiếp rơi thẳng xuống đất. Trong lúc nhất thời thanh âm nổ tung ầm ầm chấn động thiên địa, Băng Tinh và tro bụi trộn lẫn một chỗ tạo thành màn sương mù dày đặc che kín tầm mắt.

"Băng Phong!" Sở Mộ nói với Băng Không Tinh Linh giữ vững trạng tháo công kích. Hoàn toàn bỏ qua Phong Bạo Tinh Linh đang thi triển Thiên Phong Sách cuốn tới.

Thiên Phong Sách là kỹ năng áp súc sức gió biến thành cuồng phong, bên trong lốc xoáy tồn tại vô số roi gió điên cuồng công kích địch nhân. Phong Bạo Tinh Linh thi triển kỹ năng này có thể huyễn hóa ra hàng trăm hàng ngàn roi gió cuồng mãnh không ngừng quất vào thân thể Băng Không Tinh Linh.

"Vụt vụt vụt!"

Từng đạo Phong Tiên mạnh mẽ đập tới, nhưng Băng Không Tinh Linh phòng ngự đã đạt tới cấp bảy hậu kỳ, công kích trình độ này chỉ có thể lưu lại một vài dấu vết mờ mờ mà thôi. Đối với Nguyên Tố giới Hồn sủng xem như không thành vấn đề.

Chú ngữ vẫn chầm chậm vang lên, kỹ năng Thiên Phong Sách uy lực cấp bảy không tạo thành hiệu quả như mong muốn. Trong lúc đó Băng Không Tinh Linh dần dần hoàn thành kỹ năng Băng Phong.

"Đây là… nguyên Tố Ý Chí?" Sở Tiêm kinh ngạc mở to cái miệng nhỏ nhắn, ánh mắt sợ hãi nhìn vào Băng Không Tinh Linh biểu hiện quá mức cường đại.

Nguyên Tố Ý Chí là năng lực ý chí vững chắc được hình thành từ trăm phương ngàn luyện, cho dù bị công kích vẫn có thể giữ vững tinh thần niệm chú ngữ thi triển kỹ năng.

Kỹ năng Băng hệ - Băng Phong hao phí thời gian niệm chú tương đối dài. Sau khi hiệu quả của kỹ năng Thiên Phong Sách dần dần biến mất, Băng Không Tinh Linh rốt cuộc hoàn thành kỹ năng cấp sáu Băng Phong.

Hàn khí bắt đầu tràn ngập không gian, trong chiến trường xuất hiện vô số điểm Băng Tinh lấp lánh cuốn tới bao phủ ở Quang Minh Giác Thú, khí tức Hàn Băng cường liệt nhanh chóng xâm nhập vào trong thân thể nó, đông cứng hết thảy mọi thứ chạm vào.

Trên người Quang Minh Giác Thú cũng tràn ra không ít quang mang vàng kim tiêu diệt Băng Tinh.

Chỉ có điều tốc độ Băng Tinh ngưng tụ nhanh hơn Kim Tinh rất nhiều. Vòng sáng màu vàng chống cự dần dần ảm đạm xuống, Băng Tinh rét lạnh từ từ bao trùm khải giáp trên người Quang Minh Giác Thú.

Cuối cùng toàn thân Quang Minh Giác Thú đã bị Băng Phong cứng ngắc, hiệu quả kỹ năng còn lan tràn ra tới phạm vi năm mươi thước, mặt đất nơi này lập tức hiện lên một tầng băng sương trong suốt, nhiệt độ trong không khí hạ xuống cực nhanh.

Quang Minh Giác Thú đứng ở vị trí trung tâm Băng Phong đã biến thành một pho tượng băng cứng ngắc, không còn nhúc nhích nổi thân thể.

Tinh thần Sở Gia đã bị trấn trụ triệt để.

Kỹ năng hợp lực, kỹ năng vi khống, chú ngữ không gián đoạn, năng lực vận dụng Băng hệ đỉnh phong.

Cộng thêm hiệu quả Huyền Tinh, Băng Không Tinh Linh bày ra thực lực hoàn toàn không thuộc về hàng ngũ cấp chiến tướng nên có.

Lực lượng đạt tới trình độ này đã siêu việt Hồn sủng cấp thống lĩnh.

"Cần phải tiếp tục không?" Sở Mộ hờ hững nhìn tới Sở Gia, giọng nói vô cùng bình thản.

Hai con bảy đoạn Hồn sủng cấp thống lĩnh đã bị giải quyết, hơn nữa Băng Không Tinh Linh chỉ bị thương tổn không đáng kể.

Còn dư lại bảy đoạn tám giai Phong Bạo Tinh Linh không có khả năng chống lại Băng Không Tinh Linh. Sắc mặt Sở Gia xanh mét như tàu lá chuối, bởi vì trong toàn bộ Đại Sở thế gia không có bao nhiêu người có thể dùng một con Hồn sủng đánh bại hắn.

Sở Gia cũng rất tự tin vào thực lực của mình, cho nên từ trước tới giờ hắn không thèm đặt Sở Tiêm vào trong mắt, thậm chí Sở gia ở Cương La thành chỉ là hạt cát đối với hắn mà thôi.

Không ngờ Sở Tiêm lại có đệ đệ thực lực kinh khủng như thế, trong lúc nhất thời hắn không biết nên làm thế nào cho phải.

Từ lúc bắt đầu chiến đấu cho tới bây giờ, Sở Tiêm chưa từng đình chỉ kinh ngạc chút nào, Sở Mộ mang đến cho nàng rung động quá lớn, lớn đến mức không thể tin nổi.

Thái độ tự tin, biểu hiện bình tĩnh như nước hồ thu. Thực lực của hắn khiến cho tinh thần Sở Tiêm bị chấn động liên tục.

Đệ đệ Sở Mộ vốn bị mất một hồn hiện nay lại là một Hồn sủng sư mạnh mẽ như thế.

"Dĩ nhiên... dĩ nhiên… một con sáu đoạn bảy giai Băng Không Tinh Linh làm sao có thể thắng được ta?"

Sở Gia bị một tên vô danh tiểu tốt dùng một con Hồn sủng đánh bại, cảm giác khuất nhục này làm cho hắn không thể nào đè nén xuống được. Bởi vì sợ hãi và bất lực, thẹn quá thành giận làm cho Sở Gia bắt đầu điên cuồng, vội vã niệm chú ngữ dự định thay đổi Hồn sủng của mình.